Tiên ngạo

Chương 1170: Hai vực tranh chấp


Trận chiến này giống như hư ảo, ngoại trừ Dư Tắc Thành ra, không còn ai khác cảm nhận được, bởi vì trận chiến này đã vượt xa trình độ mà những người khác có thể cảm nhận.

Dư Tắc Thành vẫn đứng ngây người ngơ ngác, Ma Thần do Thương Khung Hải hóa thành vừa rồi rõ ràng là Đại Thần Nữ Oa trong truyền thuyết, nói cách khác, nhất định là nàng bảo vệ Bồng Lai tiên sơn trở về thế giới Thương Khung.

Nhìn Thương Khung Hải mênh mông vô tận, Dư Tắc Thành không khỏi buông tiếng than dài. Khi mình cho rằng mình đã nhìn thấu hết thảy, thiên địa vô địch, lại không biết rằng thật ra Thương Khung Hải nhìn hết sức bình phàm trước mắt mới là thần kỳ nhất.

Trời đất bao la. có đủ những điều hay lạ, xem ra mình cũng không thể quá đề cao mình, cho rằng mình là thiên hạ vô dịch, thật ra hành trình của mình chỉ là vừa mới bắt đầu.

Một đại lục thật lớn xuất hiện trước mặt, chính là thế giới Thương Khung. Nháy mắt thiên địa chấn động, không trung biến hóa, quá trình na di đã thành công.

Sau khi trở về thế giới Thương Khung, trong khoảnh khắc rơi xuống, toàn Bồng Lai tiên sơn bắt đầu run rầy, khiến cho phòng ngã nhà nghiêng, thiên địa chấn động, đại địa quay cuồng, cuồng phong nổi lên.

Nhưng hết thảy chấm dứt rất nhanh, dần dần thiên địa yên tĩnh lại, hết thảy khôi phục như thường. Thế giới trước mắt không còn là phong cảnh của Bồng Lai tiên sơn quen thuộc nữa, mà thái dương treo cao giữa trời, gió biển se se thổi tới.

Tất cả người tu tiên, phàm nhân Bồng Lai tiên sơn ngây người quan sát thế giới bên ngoài, một lúc lâu sau mới bừng tinh lại. Nhật nguyệt tinh thần trên bầu trời biến hóa, không còn cảm giác tinh không vỡ nát như Bồng Lai tiên sơn trước kia, mà là thế giới thiên địa hoàn mỹ tự nhiên.

Gió biển thổi nhẹ, mang theo hương vị nước biển, đây là cảm giác mà trước kia tất cả mọi người chưa từng biết tới. Linh khí Ngũ Hành vô cùng tận, có thể hấp thu thoải mái. Trời trong gió nhẹ, huyết mạch tiềm tàng từ xa xưa dần dần thức tỉnh, ai nấy kích động vô cùng.

Bồng Lai tiên sơn trở lại thế giới Thương Khung, sinh ra vực thứ tám của thế giới Thương Khung.

Lập tức mọi người cất tiếng hoan hô không ngừng, giữa tiếng hoan hô của họ, vô số linh khí tụ tập sinh ra, dần dần thẩm thấu lặng lẽ vào trong Bồng Lai tiên sơn.

Linh khí vô cùng sung túc, cảm nhận một chút, có lẽ sung túc hơn linh khí vốn có của Bồng Lai tiên sơn gấp mấy lần, hơn nữa trong đó còn có hào quang thần kỳ. Đám Phản Hư Chân Nhất lập tức ngồi xuống tu luyện, thỉnh thoảng có người kêu lên:

- Nguy cơ Hóa Đạo của ta đã được giải trừ hoàn toàn...

- Cảnh giới tu vi của ta đã tăng lên, ngàn năm qua, rốt cục cũng tiến thêm một bước...

Bồng Lai tiên sơn trở lại thế giới Thương Khung, bọn họ là kẻ trực tiếp tham dự, đây là thế giới Thương Khung ban thưởng cho bọn họ.

Đây cũng chưa đáng là gì, lúc này có tu sĩ Bồng Lai tiên sơn phát hiện ra, cả thế giới Bồng Lai tiên sơn thay đổi, diện tích mở rộng. Trong quá trình na di trở về hỗn loạn vừa rồi, diện tích Bồng Lai tiên sơn đã gia tăng hơn gấp đôi.

Gia tăng như vậy không phải là vô duyên vô cớ, cũng không phải có thêm một vùng thiên địa khác, mà là kết cấu vốn có của Bồng Lai tiên sơn thayđổi. Một mảnh đất trước kia rộng mười dặm. hiện tại biến thành hai mươi dặm. một ngọn núi cao trăm trượng, hiện tại cao lên hai trăm trượng, dưới chân lại có thêm hai ngọn núi nhỏ khác nhỏ lên.

Trong quá trình biến hóa này, vạn vật sinh sôi này nở, trăm hoa nở rộ.

Vô số phàm nhân kinh ngạc nhìn đất vườn nhà mình gia tăng, bọn họ giơ tay sờ thử, sau đó vui mừng kêu lên. Đất đai hết sức màu mỡ, rõ ràng đây là đất tốt, có thể sản xuất vô số hoa màu lương thực, nuôi sống được rất nhiều người.

Những phàm nhân không có đất vườn có thể đi khai phá đất hoang, khai phá ra được toàn là đất tốt cực phẩm.

Có đất là có lương thực, có thu hoạch. Nông dân có ruộng, thương nhân có cái để buôn bán. tất cả đều phất lên, ai cũng có thể sống cuộc sống sung túc đầy đủ, vô cùng tốt đẹp.

Lập tức vô số phàm nhân bắt đầu hoan hô, cúng tế thiên địa, đây là phần thường trực tiếp nhất, ý nghĩa nhất cho bọn họ.

Vô số người tu tiên còn đang kinh ngạc, trong động phủ, dược viên của họ, vô số linh thào tiên dược đang điên cuồng sinh trường sau chấn động. Dược thào mười năm tuổi tăng lên trăm năm. thậm chí một số thiên tài địa bảo đã chết khô bất chợt dần dần sống lại.

Những mó quặng vốn đã khai thác hết sạch không còn, trong chấn động vừa qua không ngờ lại phát hiện ra mó quặng mới, rõ ràng là đá hóa ra quặng, khiến cho mó hết quặng sống lại.

Khắp nơi mọi người hết sức vui mừng, bọn họ tổ chức ăn mừng, nhảy múa điên cuồng, mừng ngày trở về tốt đẹp.

Dư Tắc Thành nhìn mọi người vui mừng, trong lòng hắn cũng cảm thấy cao hứng. Xem ra những biến hóa này là do thế giới Thương Khung thường cho tất cả, mình đã làm một chuyện vô cùng chính xác.

Dư Tắc Thành khởi động Thấu Không Đại Thần Niệm thuật, thăm dò thiên địa, không khỏi cau mày. Nơi đây không phải là địa điểm mà mình định bố trí cho Bồng Lai tiên sơn trước đó, không phải nằm gần địa vực Trung Thổ, mà là tới gần địa vực Mạc Bắc, hơn nữa hai địa vực cách xa nhau chỉ ba ngàn dặm.

Khoảng cách ba ngàn dặm đối với người tu tiên, nói xa không xa, nói gần không gần. Thậm chí không cần xây dựng cửa ải địa vực, chỉ cần ngồi phi xa tinh thuyền, tu sĩ phổ thông cũng có thể vượt qua dễ dàng.

Dư Tắc Thành phát hiện Bồng Lai tiên sơn trở về khiến cho thiên địa nguyên khí biến dị không ít. Người tu tiên trên thế giới Thương Khung vốn đã quen với thiên địa linh khí. hiện tại lập tức phát hiện ra chỗ khác thường này. Lập tức có môn phái bắt đầu điều tra, rất nhanh đã phát hiện ra Bồng Lai tiên sơn xuất hiện cách Mạc Bắc ba ngàn dặm.

Lập tức ở địa vực Mạc Bắc, vô số Phản Hư Chân Nhất tiến về phía này. Thiên địa xảy ra dị biến như vậy, Phản Hư Chân Nhất phải tra xét tình hình, đểxem rốt cục có chuyện gì xảy ra.

Khoảng cách ba ngàn dặm đối với bọn họ chỉ trong thoáng chốc mà thôi, có hàng trăm Phản Hư Chân Nhất đã tiến vào trong đám người Bồng Lai tiên sơn đang ăn mừng.

Một mối lo ngại chợt này sinh trong lòng Dư Tắc Thành. Sau khi Bồng Lai tiên sơn trở về, thiên địa đại biến, linh khí trở nên sung túc, linh dược linh thào thình lình xuất hiện, quả thật chính là thánh địa của tiên gia, trở thành địa vực tốt nhất để tu luyện, hoàn cảnh tu luyện đã trở nên tốt hơn địa vực Mạc Bắc rất nhiều.

Thất phu vô tội, vì mang ngọc mà có tội. Địa vực tốt như vậy, các môn phái tu tiên Mạc Bắc làm sao không động lòng cho được.

Nói đến cùng, nếu so về số lượng hay chiến lực, tu sĩ của Bồng Lai tiên sơn kém hơn tu sĩ thế giới Thương Khung rất nhiều lần. Tu sĩ trên Bồng Lai tiên sơn giống như hoa trong nhà kính, còn tu sĩ thế giới Thương Khung là hoa đồng cỏ nội, trải qua biết bao mưa gió dập vùi, những tu sĩ kém cỏi đã chết đi từ sớm.

Nhìn thấy thánh địa tốt như vậy, nếu không xông tới cướp lấy thế giới này, vậy không phải là người tu tiên. Có lẽ sau khi bọn họ cướp đoạt sẽ nói một câu, bảo vật trong thiên địa, chỉ kẻ nào có đức mới có thể lấy được.

Đây là điểm mà Dư Tắc Thành muốn thay đổi nhất, hắn không muốn người cùng trong Nhân tộc tiếp tục cướp đoạt, tàn sát lẫn nhau, chỉ biết vung dao đồ tể chém giết người cùng tộc. Nếu muốn chém giết, sao không chém giết Dị tộc Vực Ngoại?

Hiện tại vấn đề này xảy ra trước mặt Dư Tắc Thành, phải ngăn chặn cuộc tàn sát cướp đoạt này, không thể để cho các tu sĩ Bồng Lai tiên sơn trở thành những nạn nhân bi thảm.

Rất nhiều Phản Hư Chân Nhất thế giới Thương Khung tới đây đã bắt đầu dùng phi phù, truyền tin về báo lại tình huống nơi này cho môn phái của mình.

Vô số môn phái tu tiên địa vực Mạc Bắc bắt đầu hành động, phái này gõ chuông vang vang, phái kia thối tù và trầm trầm tụ tập. Dưới sự thao túng của các thượng môn, vô số tu sĩ bắt đầu tụ tập. Tin tức thế giới thiên địa linh khí sung túc vừa xuất hiện, lập tức lan truyền khắp địa vực Mạc Bắc.

Bất kể là tu sĩ của thượng môn hay hạ môn, hay tán tu, nghe thấy tin này đều kích động không ngừng. Cả bọn tự phát tụ tập, dần dần hình thành một cánh đại quân người tu tiên, chuẩn bị kéo tới cướp đoạt, chiếm cứ Bồng Lai tiên sơn.

Thật ra chuyện này cũng có liên quan tới Dư Tắc Thành. Trước kia muốn tụ tập một cánh đại quân người tu tiên như vậy là vô cùng gian nan. không ai phục ai, không ai ra lệnh được cho ai. Nhưng lần trước Dư Tắc Thành hiệu lệnh thiên hạ đại chiến Hải tộc, tất cả tu sĩ tham gia đều được hưởng lợi. Cho nên lần này tụ tập bọn họ dễ dàng hơn trước rất nhiều, vừa nghe có thế giới thiên địa tốt như vậy xuất hiện, ai nấy đều chen chúc tụ tập.

Đồng thời cũng không ai dám không tới. Những tu sĩ lần trước không tham gia đại chiến Hải tộc, cuối cùng có kết cục thế nào, tất cả mọi người thừa biết, cho nên bọn họ mới tụ tập nhanh như vậy.

Tất cả tu sĩ cùng nhau kéo đi, có chừng hơn vạn. một cánh đại quân mênh mông cuồn cuộn bắt đầu xuất phát.

Mà vào lúc này, rất nhiều tu sĩ Bồng Lai tiên sơn còn đang nhảy nhót ăn mừng, không biết rằng đại họa sắp sửa giáng xuống đầu mình.

Không thể như vậy được, nếu mình để tình huống này xảy ra, vậy sau này làm sao có thể tiến hành kế hoạch của mình. Nhân tộc Vực Ngoại còn ai dám trở về thế giới Thương Khung nữa.

Dư Tắc Thành khẽ động, nháy mắt xuất hiện ở địa vực Mạc Bắc.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status