Tiên ngạo

Chương 270: Tổ Sư đường hiện


Dư Tắc Thành đáp:

- Ta lấy, ta lấy, nhìn những quá thần lôi này thật là xinh đẹp.

Lão nhân lại nói:

- Xinh đẹp ư... Ha ha, xinh đẹp nhưng có thể lấy mạng người, thần lôi nghịch thiên này đã ba mươi năm qua ta không thấy. Đúng rồi, ngươi hãy tu luyện cho tốt hai lôi quyết này.

Dư Tắc Thành lấy làm kỳ bèn hỏi:

- Lôi quyết là gì vậy?

Lão nhân đáp:

- Thần lôi này một khi phóng xuất, uy lực của nó đủ để hủy thiên diệt địa. Nếu ngươi cũng ở trong tầm sát thương của nó cũng tan thành tro bụi, vậy còn có nghĩa gì?

- Lôi quyết là phương pháp khống chế thần lôi hay Tỵ Lôi thuật, sử dụng lôi quyết này có thể phóng xuất thần lôi ở tầm xa. Lúc phóng xuất thần lôi, ngươi sử dụng lôi quyết như vậy thân thể sẽ hấp thu một chút đặc tính của thần lôi. Trong khoảnh khắc thần lôi bùng nổ thân thể ngươi có đặc tính giống như thần lôi như vậy sẽ giảm bớt thương tổn cho ngươi.

- Nhớ kỹ chi là giảm bớt, quả thần lôi cao cấp Dẫn Thủy Thất Sát Âm Lôi này cho dù ngươi sử dụng lôi quyết, khoảng cách an toàn cũng phải ở ngoài một dặm. Tốt nhất là điểm nổ phải ở càng xa càng tốt, nếu không tự mình chuốc lấy hậu quả.

- Về phần thần lôi nghịch thiên này sử dụng lôi quyết hay không ngươi cũng phải liều mạng chạy trốn, nếu không sẽ không chạy ra khỏi phạm vi vạn thước.

- Ta nghĩ lôi quyết này cũng không có ý nghĩa gì nhiều, trong vòng vạn thước, tất cả thành tro bụi, trong vòng trăm dặm, vạn vật phá hủy.

- Hai loại lôi quyết này ngươi nhớ kỹ chưa?

Dư Tắc Thành vội vàng ghi nhớ sau đó gật gật đầu:

- Nhớ rồi

Lão nhân nói:

- Vì sao lại thưởng cho ngươi thần lôi nghịch thiên này... Lôi này ném ra, cho dù là Nguyên Anh Chân Quân cũng khó lòng trốn thoát, thật sự là không hiểu nổi...

Dư Tắc Thành cười nói:

- Tái kiến, tiền bối, lát nữa sẽ gặp.

Dứt lời bèn quay đầu rời khỏi, lão nhân nhìn theo lắc lắc đầu, miệng lẩm bẩm:

- Tiểu tử này, lại còn cái gì lát nữa gặp... ôi...

Lão nhân còn chưa dứt lời, Dư Tắc Thành đã xoay người trở lại:

- Tiền bối mạnh giỏi, ta tới đây lãnh ba viên thần lôi trung cấp do sư phụ lưu lại.

Lão nhân tỏ ra ngạc nhiên, Dư Tắc Thành bèn lấy ra một bình rượu:

- Tiền bối, người vất vả vô cùng, lại thêm nơi đây tịch mịch... Đây là tiên tửu Cực Lạc Thiên, khi nào không có việc gì uống vài ngụm giải sầu cũng tốt. Đây là chút lòng thành của đệ tử xin tiền bối ngàn vạn lần chớ nên từ chối.

Lão nhân nhướng mày hỏi lại:

- Tiên tửu Cực Lạc Thiên ư?

Dư Tắc Thành gật gật đầu, lão nhân giơ tay đón lấy:

- Bình sinh ta thích nhất là Cực Lạc Thiên này, chuyện của ngươi coi như xong.

Dứt lời lão nhân thu lấy bình rượu, sau đó tay khẽ run vài lượt, đột ngột trên mặt bàn xuất hiện ba quả thần lôi.

Quả thần lôi bên trái là một luồng âm khí, thỉnh thoảng trong đó xuất hiện hình dáng những đứa trẻ, chúng chiếm cứ xung quanh hình dáng một phụ nhân.

Quả thần lôi ở giữa to bằng quả trứng gà nhưng bên ngoài thần lôi không ngừng biến hóa. Nếu đếm cẩn thận có thể phát hiện cứ mười hai lần biến hóa làm thành một lần tuần hoàn.

Quả thần lôi bên phải sáng rực, giống như một quả trứng bạc.

Lão nhân nói:

- Quả bên trái là Cửu Tử Mẫu Âm Lôi, quả ở giữa là Đại Tiểu Thập Nhị Chư Thiên Bí Ma Lôi, quả bên phải là Tử Mẫu Liên Châu Cảm Ứng Lôi.

- Cửu Tử Mẫu Âm Lôi có xuất xứ từ Xích Thần giáo, nuôi dưỡng thân thể một mẫu lôi chín tử lôi mà luyện hóa nên lôi này. Ném ra một quả hóa thành một mẫu chín tử tiến hành truy kích địch nhân bùng nỗ, đây là âm lôi.

- Đại Tiểu Thập Nhị Chư Thiên Bí Ma Lôi xuất xứ từ Thập Nhị Đô Thiên giáo, một quả này có thể hóa thành mười hai quả Chư Thiên Bí Ma Lôi, trong đó ẩn chứa mười hai loại lực âm ma.

- Tử Mẫu Liên Châu Cảm Ứng Lôi xuất xứ từ Vô Thượng Cảm ứng tông, một quả mẫu lôi công kích địch nhân sẽ không ngừng sinh ra trăm viên tử lôi. Tuy rằng uy lực không lớn, nhưng chúng có thể cảm ứng truy tung vô hạn, loại lôi này có cảm ứng linh hoạt đệ nhất.

- Đây là lôi quyết của ba quả thần lôi này, cần dùng thần thức khống chế, dùng tâm cảm ứng. Uy lực của ba loại này trong số thần lôi trung cấp thật ra cũng bình thường, nhưng lôi quyết của chúng lại là tốt nhất trong số các thần lôi trung cấp trong Tàng Lôi các. Học xong ba lôi quyết này ngoại trừ thần lôi nghịch thiên và thần lôi cao cấp không thể khống chế, tất cả thần lôi trung cấp ngươi có thể khống chế hoàn toàn.

- Đệ tử Hiên Viên kiếm phái chúng ta chỉ có đạt tói cảnh giới Linh Tịch cao cấp mới có thể học tập lôi quyết này tránh cho phân tâm lỡ việc học kiếm. Nhưng theo kinh nghiệm của ta, lôi quyết của chúng ta ở một mức độ nào đó vẫn không bằng lôi quyết của ba phái này. Chuyện này chỉ hai người chúng ta biết, không thể tiết lộ ra ngoài.

Thấy bình Cực Lạc Thiên hai trăm cân mình vừa tặng không hề vô ích, tiếc nuối trong lòng Dư Tắc Thành bay biến đi đâu mất, hắn lập tức lớn tiếng nói:

- Nếu như đệ tử tiết lộ, trời tru đất diệt!

Dư Tắc Thành tươi cười rạng rỡ ra khỏi Tàng Lôi các, trong lòng vô cùng cao hứng. Năm viên thần lôi vào tay còn dùng một bình Cực Lạc Thiên đổi lấy ba bộ pháp quyết khống lôi, về một ý nghĩa nào đó pháp quyết khống lôi này so ra còn có giá trị hơn cả ba viên thần lôi kia.

Tiếp theo Dư Tắc Thành đi tới Linh Dược các, chuẩn bị lãnh Nguyên Hoàng Thái Âm Duyên Thọ đan và Nguyên Minh Long Cao Bổ Thể đan như lời Thành Lam giới thiệu hôm trước.

Dư Tắc Thành tiến vào Linh Dược các, dựa theo yêu cầu của nơi này báo danh ra, chuẩn bị lãnh đan dược, lúc này mới phát hiện ra mình còn có thể lãnh thêm vài trăm bình đan dược nữa.

Bọn Thành Lam mỗi người chỉ có thể lãnh một bình, đây là quyền hạn lớn nhất của bọn họ, thế nhưng Dư Tắc Thành lại được lãnh vài trăm bình, hắn cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Nhưng nghĩ kỹ lại, Dư Tắc Thành mới cảm thấy cũng bình thường, mỗi tháng hắn nộp cho môn phái vài trăm cân Cực Lạc Thiên, không có công lao cũng có khổ lao.

Dư Tắc Thành lãnh Nguyên Hoàng Thái Âm Duyên Thọ đan và Nguyên Minh Long Cao Bổ Thể đan mỗi thứ ba bình. Mang số đan dược Tiên Nhân này trở về cho mẫu thân và đệ đệ, có thể giúp cho bọn họ sống tới tám mươi, coi như mình cũng đã tròn câu hiếu đạo.

Còn đám thủ hạ của mình, sẽ chia cho bọn họ mỗi người một viên, cũng coi như không phí một hồi quen biết, coi như lần này mình áo gấm về làng. Có nên cho gia gia không... Lão nhân gia vất vả đã nhiều, cứ cho ông đi thôi...

Đúng rồi, mình phải tới thăm lão sư Chu Lý một phen. Trước kia dù là lúc mình còn giàu sang phú quý, trong lòng vẫn mang nỗi sợ với ông, lại thêm tuổi trẻ vô tri cho nên chưa hề tới thăm lão sư. Chuyện này không đúng chút nào, lão sư có ơn không nhỏ với mình...

Nghĩ tới đây Dư Tắc Thành lại chọn hai bình Đại Hoàn đan dùng chữa thương, hai bình Hoàng Tinh đan dùng bổ sung chân nguyên. Một bình Bách Linh tán giải độc, một bình Tử Kim đan khôi phục toàn bộ trở lại hùng mạnh. Đây toàn là những loại đan dược quý hiếm cất kỹ trong Hiên Viên kiếm phái, hiệu quả cực mạnh.

Dư Tắc Thành rời khỏi Linh Dược các, đi trên Hiên Viên kiếm phái, thầm nghĩ hôm nay thật là may mắn, thu hoạch không ít. Bất chợt Dư Tắc Thành dừng bước, trước kia hắn muốn học kiếm thuật Kiếm Quang Ngục để có thể phối hợp với tâm pháp Cực Nguyên Hà Quang của mình. Nhưng lúc ấy nhờ có Thần Hi sư thúc khuyên bảo cho nên gạt đi ý nghĩ này.

Đến khi hắn tinh thông Kim Dực kiếm muốn quay lại học tiếp Kiếm Quang Ngục, nhưng thời gian đã không còn đủ cho nên không học, chuẩn bị trỏ về thăm thân nhân rồi hãy tính. Hiện tại mình đang ở Hiên Viên kiếm phong, trên người mình còn một Tổ Sư Đường Thâm Tu Tam Nhật lệnh, vì sao không sử dụng? Tuy rằng thời gian tiềm tu càng dài càng có lợi cho mình nhưng sau này mình vẫn còn cơ hội đoạt được lệnh bài này. Một con chim trong tay còn hơn hai con trong bụi.

Hôm nay là ngày may mắn của mình, thu hoạch rất khá, vì sao không thử vận may... Ý niệm này vừa nổi lên trong đầu lập tức Dư Tắc Thành hành động. Hắn kích hoạt Tổ Sư Đường Thâm Tu Tam Nhật lệnh trong Hiên Viên kiếm ấn, nháy mắt đã biến mất khỏi Hiên Viên kiếm phong, bị truyền tống tới một nơi kỳ dị.

Đây là một ngọn núi cao, trên núi có một tòa đại điện, lúc này Dư Tắc Thành đang ở bên ngoài điện. Đại điện này khí thế hùng vĩ, nằm trên đỉnh núi dung hợp cùng thế núi rừng cây bên cạnh. Dư Tắc Thành nhìn xuống chân núi, chỉ thấy phía dưới là một màn sương đen, cảnh tượng này quen thuộc vô cùng.

Dư Tắc Thành ngắm nhìn cảnh sắc trên núi, tòa đại diện kia quả thật chẳng khác hải ngoại tam sơn, Bồng Lai tiên cảnh, đền vàng điện ngọc trong truyền thuyết, khiến cho người ta phải tắc lưỡi khen vùi.

Tổ Sư đường này có vẻ ngoài nguy nga hùng tráng, Dư Tắc Thành tiến vào trong sân, chỉ thấy trúc tía nơi nơi, hoa đào đóa đóa, anh đào rải rác, lại có vài gốc chuối cảnh đón gió đong đưa. Lập tức Dư Tắc Thành cảm giác nơi này thoát tục xuất trần, không hề lộ vẻ xa hoa hào nhoáng.

Bên trong đại điện khí thế hùng vĩ, hai mươi mốt pho tượng thờ được đặt bên trong. Trong số đó có tổ sư khởi thủy Kiếm Lão Nhân, Thái Thượng tổ sư Đoạt Hồn Hủ cốt Cưu, tổ sư khai tông Cưu Thần Tử, Trung Hưng Tổ Sư Vương Âm Dương.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status