Tiên ngạo

Chương 385: Kiếm Phá Kim Đan


Nam Thiên Chân Nhân thấy Dư Tắc Thành đã điều chỉnh xong kiếm pháp, lại bảo hắn dùng Phong nguyên lực điều khiển kiếm pháp. Sau đó ông đợi cho Dư Tắc Thành điều khiển ổn định, lại bảo hắn dùng Quang nguyên lực điều khiển tất cả kiếm pháp, hoàn toàn đảo lộn thứ tự.

Ban đầu Dư Tắc Thành vô cùng thắc mắc nhưng vẫn dựa theo lời dạy của sư phụ tiến hành tu luyện, rốt cục có chút sở ngộ.

Nam Thiên Chân Nhân hỏi:

- Tắc Thành, con có biết vì sao ta bảo con làm như vậy hay không?

Dư Tắc Thành đáp:

- Sư phụ muốn dạy con không nên học kiếm một cách máy móc bảo thủ, kiếm thuật chân chính hữu dụng là kiếm thuật thích hợp nhất với mình. Bất kể một môn kiếm thuật hùng mạnh đến mức nào ở trong tay người khác có thể hủy thiên diệt địa nhưng nếu ở trong tay ta lại không phát huy được kiếm ý, vậy đối với ta cũng bằng vô dụng, nên bỏ nó đi.

- Nếu một môn kiếm thuật người khác không dùng được, nhưng ta lại có thể hoành hành vô ngại, vậy nó là kiếm thuật tốt nhất với ta.

Nam Thiên Chân Nhân gật gật đầu:

- Đúng, đúng là ý này tuy nhiên bất quá mới là bước đầu, bước thứ hai ta muốn con dần dần quên đi những kiếm pháp này. Phải làm sao trong tay có kiếm, trong lòng không kiếm, biến nó thành bản năng của mình.

- Sau đó tới bước thứ ba, tự mình nghĩ ra kiếm pháp, trên cơ sở của chúng sáng tạo ra kiếm pháp của riêng mình, đây là phương pháp luyện kiếm của Hiên Viên kiếm phái chúngta.

Dư Tắc Thành nghe lời sư phụ dạy bảo, trầm ngâm rất lâu không nói, sau đó căn cứ theo lời sư phụ bắt đầu luyện tập những kiếm pháp này dần dần quên chúng đi, dần dần biến chúng thành bản năng của mình.

Cứ như vậy, Dư Tắc Thành tu luyện từng bước từng bước, rốt cục sau một tháng đã đạt tiểu thành. Nam Thiên Chân Nhân nhìn thấy biểu hiện của Dư Tắc Thành, gật gật đầu tò vẻ hài lòng:

- Tắc Thành này, con thấy thế nào?

- Sư phụ, đã quên hết hơn phân nửa, còn nhớ không tới phân nửa.

- Giỏi, tiếp tục.

Lại qua một tháng sau.

- Tắc Thànhnày, con thấy thế nào?

- Sư phụ, con đã quên sạch.

Nam Thiên Chân Nhân nghe vậy gật gật đầu:

- Giỏi, Tắc Thành, hiện tại coi như Kiếm Phi Dực của con đã luyện thành, trong Lục Kiếm đã xong được một môn. Nếu là đệ tử Ngũ Lĩnh, vậy nên học tập năm thứ kiếm còn lại.

Dư Tắc Thành thở phào, rốt cục cũng đạt tiểu thành, công phu vất vả bấy lâu không uổngphí

Nam Thiên Chân Nhân nói tiếp:

- Được rồi. từ giờ trở đi, con đã có tư cách học kiếm pháp đặc thù của Thiên Đạo phongta.

Dư Tắc Thành nghe vậy suýt nữa hộc máu:

- Sư phụ nói gì vậy, con tu luyện mãi tới bây giờ mới có tư cách tu luyện kiếm thuật đặc thù của Thiên Đạo phong chúng ta ư?

Nam Thiên Chân Nhân gật đầu:

- Đúng vậy, cũng giống như Thiên Ảnh phong có Liệt Thần Phân Thân kiếm. Thiên Tướng phong có Xá Thân Kiếm cô thuật, Thiên Nguyên phong có Vô Tình Kiếm Hàn thuật, Thiên Dạ phong có Hắc Ám kiếm pháp, Thiên Đạo phong nhất mạch chúng ta tự nhiên cùng có kiếm pháp đặc thù của riêng mình.

- Thật ra hiện tại ta truyền cho con vẫn còn hơi sớm một chút, kiếm pháp này trước kia chỉ có Kim Đan Chân Nhân mới có thể tu luyện, nhưng ta quyết định đặc biệt truyền trước cho con ba bộ Kiếm Dực thuật đặc thù của Thiên Đạo phong ta.

Dư Tắc Thành lập tức ngồi ngay ngắn lại, cẩn thận lắng nghe, Nam Thiên Chân Nhânnói:

- Thật ra ba bộ kiếm thuật này hỗ trợ cho nhau, nói là một bộ cũng không sai.

- Bộ thứnhất gọi là Tinh Thành Sở Chí Kim Thạch Vi Khai. (Chỉ cần có lòng thành, đến vàng đá cũng phải động lòng.)

- Đặc điểm của kiếm thuật này là tiến hành tinh luyện những kiếm pháp mà con đang nắm giữ. Tỷ như Viêm Dực kiếm của con áp dụng tâm pháp Viêm Viêm Tương Hợp dung hợp tinh túy đặc thù của kiếm pháp này sẽ giúp cho Viêm Dực kiếm của con không ngừng tích lũy tinh hoa.

- Đây gọi là chỉ cần có lòng thành đến vàng đá cũng phải động lòng, cuối cùng nâng cao chất lượng kiếm pháp. Sau khi Viêm Dực kiếm của ta tiến hành tinh luyện đã từ Viêm hóa Bạo chuyển hóa Thành Bạo nguyên lực là một loại nguyên lực biến dị. Chuyện này con chỉ có thể từ từ nghiên cứu, trong một vạn người, mỗi người có một loại nguyên lực biến dị khác nhau, không ai giống ai.

Dư Tắc Thành lẳng lặng nghe, đột nhiên hỏi:

- Sư phụ, phải chăng Hiên Viên Lục Kiếm của chúng ta đều có kiếm pháp đặc thù như vậy?

Nam Thiên Chân Nhân nói:

- Thập Tam phong chúng ta đều truyền thừa loại kiếm pháp đặc thù này, mỗi một phong đều có chỗ độc đáo riêng của mình. Thập Tam phong chúng ta chuyên về tinh thâm chuyên sâu. Kiếm pháp Ngũ Lĩnh là Lục Kiếm hợp nhất, hóa thân kiếm cưu, bọn họ nghiêng về biết nhiều hiểu rộng, không đi sâu như Thập Tam phong chúng ta.

- Thật ra đây mới là nguồn gốc mà Hiên Viên kiếm phái ta được xưng là Trúc Cơ trảm Kim Đan, Kim Đan phá Nguyên Anh. Chỉ có luyện tập kiếm pháp siêu cấp của Lục Kiếm, hoặc có thể hóa kiếm thành cưu, mới có được khả năng này.

- Sau khi con được nguyên lực biến dị của mình, hoàn toàn có thể dùng nó khống chế kiếm thuật đã học sử dụng chúng.

- Đây là nguyên nhân mà ta muốn con quên đi tất cả kiếm chiêu kiếm thức đã học. Nếu con không quên kiếm chiêu kiếm thức, sau khi con thi triển nguyên lực biến dị sẽ bị tu luyện trước kia làm cho ảnh hưởng, khiến con sử dụng kiếm pháp không thông. Hiện tại con đã quên được kiếm chiêu kiếm thức, thuận theo tự nhiên, nguyên lực biến dị sẽ không ảnh hướng với con nữa.

- Có nguyên lực này giúp đỡ, cho dù trong lúc con vân du thiên hạ gặp phải cao thủ KimĐan kỳ, chỉ cần bọn họ không phải là cao thủ của thượng môn, không đạt tới cảnh giới Long Hổ con hoàn toàn có thể giết chết bọn họ.

- Nếu đối phương là cao thủ Kim Đan kỳ của thượng môn, nhất định sẽ nắm giữ kỳ công dị pháp, vậy phải xem tình hình thực chiến. Nếu đối phương đạt tới cảnh giới Long Hổ bất kể môn phái nào, trước mặt thực lực tuyệt đối như vậy, dù kiếm thuật của con cao đến mức nào cũng không có hiệu quả gì. Trừ phi ở vào tình huống đặc thù nhưng con muốn chạy trốn tuyệt đối không thành vấn đề.

Dư Tắc Thành nói:

- Thì ra Trúc Cơ trảm Kim Đan, Kim Đan phá Nguyên Anh có nguồn gốc là như vậy...

Nam Thiên Chân Nhân nói tiếp:

- Bộ kiếm pháp thứ hai có tên là Song Dực Nhất Triển Phô Thiên Cái Địa.

- Kiếm pháp này là kiếm pháp chuyên môn sử dụng nguyên lực biến dị. Đệ tử Hiên Viên kiếm phái chúng ta gặp chiến ắt thắng, không thắng ắt tử. Đến lúc hai cường giả gặp nhau trong ngõ hẹp, kẻ dũng sẽ thắng. Bộ kiếm pháp này là vì chuẩn bị cho tình huống ấy.

- Hiên Viên kiếm phái chúng ta lập phái đã vạn năm, cừu gia vô số, lấy kiếm mà sống, có thể nói kiếm pháp rất nhiều. Nghe nói vào thời Trung Hưng Tổ Sư, kiếm pháp nhiều tới nỗi vào ngày mưa thì có kiếm pháp gì, vào ngày nắng chói chang thì có kiếm pháp gì, tất cả đều có kiếm thuật truyền thừa tương ứng. Thậm chí gặp địch trong lúc đang ngủ ăn cơm hay đi ngoài, đều có kiếm pháp chuyên môn.

- Như vậy chỉ cần chúng ta không ngừng tu luyện, nắm giữ các loại kiếm thuật, trong lúc người khác gặp địch còn đang do dự, phi kiếm chúng ta đã chém tới đầu bọn họ. Đây gọi là trên đài đánh một khắc, dưới đài tốn mười năm nếu không Hiên Viên kiếm phái chúng ta làm sao có thể thịnh vượng, hoành hành thiên hạ được như vậy.

- Đáng tiếc trải qua hai lần đại kiếp do Tâm Kiếm Thiền tông gây ra, vô số kiếm pháp đã thất truyền, hiện tại chỉ còn lại một phần ba của thời kỳ hưng vượng nhất.

- Nói xa một chút, kiếm thuật này chính là vì chuẩn bị cho tình huống cận chiến trong nháy mắt, nó có thể phát huy kiếm thuật của con đến cực hạn, nháy mắt mở ra hai cánh, dùng khí thế che trời phủ đất tập kích địch nhân. Lúc ấy sẽ lập tức phân ra sinh tử, ngươi không chết thì ta chết.

- Bộ kiếm pháp thứ ba tên là Tinh Quán Bạch Nhật, Cải Thiên Hoán Địa. Khi con gặp phải địch nhân hùng mạnh, có được phòng ngự siêu Quần điều khiển phép thuật như Kim Cương Tráo, Hỗn Độn Thuẫn, hoặc Phật gia Bất Diệt Kim Thân, Ma đạo Huyết Ma Thân, Yêu thú Vĩnh Hằng Thể hãy dùng kiếm pháp này thủ thắng bọn chúng.

- Kiếm này dùng nguyên lực của con đánh trúng vào một điểm, hóa kiếm thành phù dực nén ép hư không đến mức vô hình vào trong phù dực kiếm này, sau đó đâm vào thân thể đối phương, bùng nổ bên trong, không gì kiên cố mà không phá nổi.

- Đây là ba bộ kiếm pháp mà ta sẽ dạy cho con, có ba bộ kiếm pháp này, con có thể yên tâm rong chơi thiên hạ, dù là gặp Kim Đan Chân Nhân cũng không cần phải sợ, cũng có thể giết chết y dưới kiếm của mình.

Dứt lời. Nam Thiên Chân Nhân truyền ba bộ kiếm pháp này cho Dư Tắc Thành, sau khi dạy xong, ông lại nói:

- Được rồi, con hãy về chuẩn bị đi. Mồng Một tháng sau, hãy đi vân du thiên hạ, chớ quên đến Thiên Mục tông ở Sở Tây tặng bảo bối giùm Tứ sư huynh ngoài ra còn có phong thư này, con hãy tới địa vực cổ Tần Tử Dương cốc đưa cho Nhị sư huynh.

- Còn phong thư này nữa, con hãy chạy tới chỗ Sầu Khổ Đại sư ở Hán Tình Thương Lăng hà. Tùy Viễn, phong thư này con đưa tới Băng Tuyết thần cung ở Mạc Bắc. Được rồi, ta đã an bày nhiệm vụ ở Sở Tây. Tùy Viễn, cổ Tần, Mạc Bắc cho con, đủ để con đi trong mười năm.

sắc mặt Dư Tắc Thành tỏ ra đau khổ:

- Sư phụ à, còn Miêu Sương nữa, sao người không cho con tới đó truyền tin luôn thể?

Nam Thiên Chân Nhân nói:

- Miêu Sương cao thủ như mây, môn phái rất nhiều, trước nay vẫn vô cùng đa sự, ta không đề nghị con dạo chơi đất ấy.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status