Tiên ngạo

Chương 829: Đại hội môn phái


Dư Tắc Thành quyết định sau khi đại hội chấm dứt, lão bất tử phi thăng, mình sẽ tới Vô Lượng tông hôi thử xem có chuyện gì. Nếu không có được câu trà lời mãn ý, vậy cứ rút kiếm ra nói chuyện, một mất một còn.

Nghĩ tới Vô Lượng tông, Dư Tắc Thành không khôi nhớ tới Long Thiên Hoàng, vị hào huynh đệ vì mất đi hy vọng báo cừu, lâm vào họa mê muội mà chết đi. Có lẽ mình sẽ báo thù thay cho y vậy...

Năm mới sắp đến. đệ tử Hiên Viên du ngoạn khắp nơi lục tục trở về. Rốt cục ngày hôm đó, Thanh Thành. Tử Nhạc, cố Tâm Võ trở về, môn hạ đệ tử của Dư Tắc Thành tụ tập đông đủ.

Thấy đệ tử của mình tụ tập, Dư Tắc Thành cám thấy vui mừng. Trong lúc vô tình, mình đã trở thành sư phụ, thật khó lòng tường tượng.

Rốt cục còn mười ngày nữa, đại lễ Hiên Viên kiếm phái sẽ bất đầu. Rút kinh nghiệm lần trước tin tức Hữu Hùng sư tổ phi thăng tiết lộ ra ngoài, lần này lão bất tử tổ sư phi thăng giữ kín không nói, chỉ lấy danh nghĩa đại hội môn phái, bảo tất cả đệ tử Hiên Viên kiếm phái trở về.

Vốn thường là đại hội môn phái cử hành vào ngày mười ba tháng sáu, cũng là kỷ niệm ngày sinh của Trung Hung Tổ Sư Vương Âm Dương. Hiên Viên kiếm phái tổ chức đại lễ, lấy kiếm tế bái vị tổ sư gia này.

Nhưng chuyện lần này hết sức đặc thù. chỉ có thể cử hành vào năm mới. Bất quá Nam Thiên Chân Quân cũng mượn cớ đại lễ mừng sinh nhật vạn năm của khai tông tố sư Cưu

Thần Tử Hiên Viên kiếm phái, thật ra quá nửa đệ tử biết nguyên nhân chân chính, cho nên cũng không lấy làm nghi hoặc.

Lần đại hội môn phái này có bốn hạng mục tỷ thí. đầu tiên là tỷ thí giữa các tân thủ mới nhập môn, chính là tỷ thí giữa các đệ tử Trúc Cơ mới nhập môn chưa đầy mười năm như lần Dư Tắc Thành vô địch thuở trước.

Sau đó tất cả đệ tử Trúc Cơ tỷ thí với nhau lần nữa, Kim Đan Chân Nhân tỷ thí với nhau. Nguyên Anh Chân Quân tỷ thí với nhau.

Năm xưa Dư Tắc Thành từng thắng Vương Thư Nguyên trong đại hội này, thay đổi số phận của mình.

Bất quá hiện tại Dư Tắc Thành đã là Nguyên Anh Chân Quân, tiếng là tỷ thí. thật ra là trao đổi kiếm pháp.

Đối với chuyện này, hắn không thèm quan tâm.

Môn hạ đệ tử, Trinh Đình phải tham gia tỷ thí cấp Kim Đan Chân Nhân. Thanh Thành. Cố Tâm Võ tham gia tỷ thí Trúc Cơ kỳ. Thật ra ba người bọn chúng tham gia đã nhiều lần, lần này cũng là hữu nghị trên hết, tỷ thí thứ hai.

Chỉ có Trương Vân Động là lần đầu tiên tham gia tỷ thí tân thủ. Phàm là đệ tử Trúc Cơ chưa tới mười năm phải tham gia tỷ thí này, đây là trận chiến đầu tiên đối với rất nhiều đệ tử Hiên Viên kiếm phái.

Tuy rằng Trương Vân Động không nói ra miệng, nhưng tinh quang trong mất sáng ngời. Lần này y sẽ dốc hết toàn lực tranh ngôi đệ nhất, không để sư phụ mình mất mật. Trương

Vân Động có thể có được hôm nay, vô cùng quý trọng, y không muốn lãng phí nỗ lực của mình, biết mình nên làm gì, vô cùng chăm chỉ.

Dư Tắc Thành nhìn ra suy nghĩ của y, rất thích nỗ lực kiên trì của y. Năm xưa mình cũng từng nỗ lực kiên trì như vậy mới có được thành tựu như hôm nay. Dư Tắc Thành chuyên tâm dạy bảo y, đật hết kỳ vọng vào y.

Hôm ấy Dư Tắc Thành đang ra sức dạy bảo Trương Vân Động, đột nhiên trong môn chuông trống vang tận mây xanh, đây là tiếng chuông trống chúc mừng trong phái lại có thêm một vị Nguyên Anh Chân Quân.

Dư Tắc Thành mừng rỡ vô cùng, thực lực Hiên Viên kiếm phái lại tăng thêm một phần, nhưng vì sao không thấy dị tượng thiên địa như vậy?

Dư Tắc Thành bèn thi triển Súc Địa Thành Thốn ra ngoài Thiên Đạo phong, để xem rốt cục là ai thành Anh.

Các đệ tử Hiên Viên kiếm phái có cùng suy nghĩ như hắn cũng ùn ùn kéo tới. Chỉ thấy Hiên Viên kiếm phong tiếng người ồn ào, vô số đệ tử tụ tập, Dư Tắc Thành bèn tới đó.

Tới đó rồi, Dư Tắc Thành nhìn thấy sư phụ mình đang khoác pháp bảo Nguyên Anh Chân Quân cho một người. Định thần nhìn kỹ, rõ ràng người đó là Vương Thư Nguyên, hiện tại dị tượng Kim Đan của y biến mất, khí tức phóng xuất rõ ràng là Nguyên Anh Chân Quân.

Nói thật ra có đánh chết Dư Tắc Thành cũng không ngờ Vương Thư Nguyên trở thành Nguyên Anh Chân Quân. Hai tháng trước, y mới là Kim Đan Chân Nhân cảnh giới Long Hố, không ngờ hai tháng sau đã trở thành Nguyên Anh Chân Quân. Chuyện này không có khả năng, thật ra đã có chuyện gì?

Nhìn lại Vương Thư Nguyên, Dư Tắc Thành lập tức cảm giác y đã trài qua rất nhiều chuyện, giống như đã năm mười năm mình chưa gặp lại y vậy. Sự thay đối này là thay đối của thời gian, hiện tại Vương Thư Nguyên giống như một thanh bảo kiếm vô cùng sắc bén, đã trài qua mài giũa lâu ngày.

Vương Thư Nguyên bái tạ Nam Thiên Chân Quân ban cho pháp bảo Nguyên Anh Chân Quân, sau đó tới nghi thức dâng Hiên Viên Kim Kiếm, tiên tửu.

Nhưng ánh mất của y không hề rời khôi Dư Tắc Thành, vô tình ánh mất hai người chạm nhau, dường như Vương Thư Nguyên đang nói:

- Dư Tắc Thành, ta đã trở lại, ta phải đoạt lại những gì đã mất.

Ánh mất y toát ra chiến ý khôn cùng, thách thức Dư Tắc Thành.

Dư Tắc Thành mim cười, thoáng động thần niệm, nhìn lại y:

- Một kiếm mà thôi.

Vương Thư Nguyên cũng cười, hai người nhìn thẳng vào nhau, cái nhìn dường như tóe lửa. Tất cả đệ tử Hiên Viên ở đây không chịu nối cái nhìn này, ai nấy đều phải tránh đi.

Hoạt động du ngoạn vòng quanh Hiên Viên kiếm phái ba ngày, Vương Thư Nguyên cũng hủy bó, nghi thức chấm dứt tại đây.

Tuy rằng nghi thức chấm dứt, nhưng tất cả mọi người đều biết bất quá chỉ là mới bất đầu. Vương Thư Nguyên nhìn Dư Tắc Thành:

- Dư sư huynh, mười ngày sau, chúng ta sẽ so tài một trận, khiến cho đại hội môn phái thêm phần hấp dẫn. Năm xưa đệ đã bại dưới tay huynh, lần này đệ muốn đứng dậy từ nơi đã ngã, đoạt lại những gì đã mất.

Dư Tắc Thành nói:

- Được, ta hy vọng như vậy, bất quá ta chỉ có thể nói, chém aiết sư đệ chỉ cần một kiếm mà thôi.

Hai người đối diện, tình cảnh này giống hệt như bao nhiêu năm về trước.

Lập tức lời bàn tán nổi lên xôn xao trong Hiên Viên kiếm phái, vô số đệ tử lão thành bất đầu kể lại chuyện xưa cho đám đệ tử mới nhập môn trăm năm trở lại. Trong lúc nhất thời, chuyện này trở thành đại sự nổi bật nhất của Hiên Viên kiếm phái, vô số người nghển cổ chờ mong.

Sau đó không lâu có tin tức truyền ra, Vương Thư Nguyên gặp được Tiên Nhân tiền bối của Hiên Viên kiếm phái hạ giới truyền pháp, cho nên mới thăng tiến Nguyên Anh nhanh như vậy, tin này đã xua tan nghi hoặc trong lòng mọi người.

Sau đó vài ngày, Vương Thư Nguyên lấy thân phận Nguyên Anh Chân Quân bất đầu dạy bảo các sư huynh đệ trước kia của mình tu luyện kiếm pháp. Thật ra đây cũng là ý tốt của y, muốn thay đối cái nhìn của mọi người về mình, tạo lại hình ánh tốt đẹp cho mình.

Cho nên Vương Thư Nguyên bất đầu dạy các đệ tử khác luyện kiếm. Thật ra cũng có rất nhiều đệ tử Hiên Viên không biết tính tình của y, bằng lòng chạy tới học kiếm.

Nhưng giang sơn dễ đổi, bàn tính khó dời, một khi Vương Thư Nguyên vui sướng đắc chí. ngạo khí trước kia lập tức xuất hiện trở lại, hơn nữa càng cuồng ngạo hơn trước.

Mình là Nguyên Anh Chân Quân rồi, đám người trước kia châm chọc, khinh thường mình nay chỉ có thê nhìn mình mà ngưỡng mộ, chỉ có thê nghe theo lời dạy bảo của mình, tô ra cung kính, trong lòng Vương Thư Nguyên cảm thấy cao hứng vô cùng.

Y dạy bảo kiếm pháp cho các đệ tử, ban đầu còn có chút kiên nhẫn, nhưng vì từ trước tới nay chưa từng dạy qua, thấy nói đến khô cả cổ mà đệ tử của mình cũng không hiểu, dần dần mất kiên nhẫn. Thấy ai làm không dúng, y lập tức cất tiếng thóa mạ, hơn nữa còn thường xuyên châm biếm người khác, rằng sư phụ ngươi dạy như vậy là không đúng, như vậy là sai lầm. Đặc biệt là Dư Tắc Thành, nếu có cơ hội lập tức lôi hắn ra làm tỷ dụ.

Ban đầu những đệ tử tới đây muốn học chút gì đó của Vương Thư Nguyên, nhưng y tô ra kiêu ngạo ngông cuồng như vậy, hơn nữa động một chút là nói sư phụ mình dạy không đúng. Có đệ tử tính cách cương cường lập tức lên tiếng phàn kích, sư phụ là người thân của mình, dù là sai, ta cũng không theo ngươi học nữa.

Những đệ tử này trở về bẩm lại với sư phụ mình, những người này năm xưa đều có sẵn thành kiến với Vương Thư Nguyên. Lần này học kiếm, thái độ của y tô ra kiêu ngạo như vậy, hở ra là châm biếm người này. phê phán người kia, các Kim Đan Chân Nhân có tính cách nóng này muốn lấy lại công bằng cho đồ đệ bèn chạy tới tìm y luận kiếm. Từ đó phát triến tới mức Vương Thư Nguyên đi khắp các diễn võ đạo tràng các phong các lĩnh luận kiếm.

Dưới sự chỉ điểm của phân thân Tâm Ma Tàn Ánh. kiếm thuật của Vương Thư Nguyên một bước tiến ngàn dặm. không ai là đối thủ của y, khiến cho y càng dương dương tự đắc. Thậm chí đối phó với Kim Đan Chân Nhân, y giở trình độ tu sĩ Trúc Cơ ra chiến đấu, nhưng vẫn không ai là đối thủ, thật ra hành động này chính là làm nhục người khác.

Mỗi lần thắng lợi, y đều không nhịn được bình phẩm một phen. Cũng vì tật xấu ba hoa nhiều lời như vậy, lần trước mới khiến cho Nguyên Anh Chân Quân của Bát Thần quan tập kích, hiện tại tật xấu vẫn không chừa.

Y vừa mờ miệng ra là nói mãi không ngừng, tuy rằng thắng vô số trận tỷ thí luyện kiếm, nhưng y không được lòng ai cả.

Quà là dòng giống sói rừng, chỉ cần đắc chí lập tức lên mật làm càn. Đây là đánh giá của tất cả đệ tử Hiên Viên kiếm phái đối với Vương Thư Nguyên. Cửu Thiên

09-04-2012, 12:43 AM

Tiên Ngạo

Tác Giả: Vụ Ngoại Giang Sơn
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status