Tiên ngục

Chương 200: Tô gia tình thế nguy hiểm



Vì vậy, Tô Triệt liền miêu tả đặc điểm cấm chế trong cơ thể Phỉ Vân kỹ càng ra.

Lại nói tiếp, đối với Tô Triệt mà nói, phương pháp giải cứu Phỉ Vân tốt nhất, đương nhiên là cầu trợ sư tôn Huyền Cơ Tôn Giả, tin tưởng, dùng tu vi và kiến thức Kim Đan hậu kỳ của hắn, giải trừ đạo cấm chế này hẳn là không thành vấn đề.

Chỉ là, Tô Triệt lại không muốn đơn giản phiền toái sư tôn, muốn trong vòng một năm, bằng vào lực lượng của mình giải quyết việc này. Thực nếu là dưới tình huống vạn bất đắc dĩ, lại hướng sư tôn xin giúp đỡ cũng không muộn.

Giờ phút này, đã gặp Ngưng Lộ có tính cách như vậy, mượn cơ hội này, để cho nàng nghĩ biện pháp, cũng có khi thành được. Dù sao nàng thân là đệ tử chân truyền, các phương diện kinh nghiệm là viễn siêu mình, có lẽ sẽ chó ngáp phải ruồi, thật có thể có chỗ thu hoạch cũng nói không chừng đấy chứ.

- Loại cấm chế này a...

Ngưng Lộ cũng là cực kỳ thông tuệ, thoáng tưởng tượng, liền có chỗ lĩnh hội, cười hỏi:

- Ngươi không muốn dẫn nàng vào sư môn cầu cứu đúng không?

- Tạm thời không nghĩ làm phiền sư môn.

Tô Triệt chi tiết trả lời:

- Nếu là ta không có năng lực giải quyết, này chỉ có thể làm như vậy.

Nàng gật đầu, lại nói tiếp:

- Giải trừ loại cấm chế này cũng không khó, mời một tu sĩ Kim Đan tinh thông cấm chế, hẳn là có thể hóa giải. Nếu ngươi mời không đến, ta liền giúp ngươi mời đến một người, bất quá, ngươi nhất định phải trả tiền thù lao mới được. Ngươi không thiếu tiền đúng không?

Tô Triệt cười ha ha, gật đầu nói:

- Chỉ là linh thạch mà nói, khẳng định sẽ không thiếu.

- Vậy là tốt rồi.

Ngưng Lộ vỗ đùi, hào khí hiện ra:

- Sự tình không coi vào đâu, rất dễ xử lý.

- Chuyện này từ nay về sau, trong mười tháng có thể giải quyết là được rồi.

Tô Triệt nói ra.

- Không sai biệt lắm nửa năm sau, ta sẽ phản hồi sư môn.

Ngưng Lộ lấy ra một cái ngọc phù đưa tin, đưa tới cho hắn nói:

- Đến lúc đó có thể đưa tin cho ta.

- Vậy thì đa tạ sư tỷ .

Tô Triệt chắp tay thi lễ.

- Không cần phải khách khí.

Ngưng Lộ khoát tay chặn lại, lời nói xoay chuyển, đột ngột chuyển đến một việc khác:

- Dùng cốt linh và tu vi của ngươi mà xem, nhất định có dã tâm cạnh tranh đệ tử chân truyền a?

Tô Triệt gật đầu.

- Cái này là được rồi, ngươi thắng ta, cho nên, ta xem ngươi thuận mắt.

Dứt lời, nàng thoáng cái nhảy lên, bước lên phi kiếm liền bay vào không trung, giương giọng hô:

- Nếu có thể đuổi theo ta, sẽ giúp ngươi làm một chuyện.

Lúc này đây, nàng cũng là chơi xấu, dẫn đầu chạy trước.

- Gặp lại sư tỷ sau, ta không có đi bên đó.

Khóe miệng Tô Triệt mang theo nụ cười, truyền âm hô.

Trên bầu trời, Ngưng Lộ tùy ý khoát tay, ý nói lời từ biệt, đã sớm đoán được sẽ là loại đáp án này.

- Nàng này thật sự là...

Trong Tiên Ngục, lão Hắc nâng cằm lên bình luận:

- Chủ nhân, ngươi phải làm chuẩn bị tư tưởng, xem ra, ở trong hàng đệ tử chân truyền của Thiên Huyền Tông, gặp được một người đứng đắn, đoán chừng là rất không có khả năng a.

Tô Triệt cười ha ha, dựng đĩa ngọc lên, hướng một phương hướng khác bay đi.

Tô Giang huyện Đông Tấn quốc, có thể nói là một thị trấn do gia tộc Tu Chân Tô gia khống chế.

Chỉ có điều, dân chúng Tô Giang huyện không hiểu được những sự tình Tu Chân Giới kia, ở trong suy nghĩ của bọn hắn, Tô gia chính là chủ nhân cả Tô Giang huyện, thậm chí trong gia phổ ghi lại rất rõ ràng, cả Tô Giang huyện chính là Tô gia ở sáu trăm năm trước sáng tạo mà thành.

Người Tô gia rất thiện lương, cho dù là năm nạn đói nghiêm trọng nhất, dân chúng Tô Giang huyện cũng không có chết đói một người. Bởi vậy, uy tín của Tô gia ở chỗ này, không người nào có thể so sánh, mặc dù là Huyện thái gia thấy người Tô gia, cũng phải cúi đầu khom lưng, khách khách khí khí...

Ở trong mắt dân chúng, Tô gia cao cao tại thượng, được xưng tụng là thổ hoàng đế địa phương. Chỉ là, bọn họ lại không biết, Tô gia cũng có nổi buồn của Tô gia, thậm chí, đồng dạng sẽ có tai họa tìm tới tận cửa.

Nửa tháng trước, một số tán tu tìm tới tận cửa, tổng cộng chín người, người cầm đầu là hai tu sĩ Trúc Cơ kỳ. Bảo là muốn vây bắt một Ác Giao ở Tô Giang huyện, muốn ở tạm trong Tô gia một tháng.

Lại nói tiếp, thân là gia tộc Tu Chân, ngẫu nhiên sẽ có đồng đạo Tu Chân Giới tìm tới tận cửa nhờ viện trợ, đây cũng là việc bình thường. Chỉ là lúc này, hình như Tô gia là gặp phải phiền phức.

Hai Trúc Cơ tu sĩ cầm đầu, một người trong đó cực kỳ háo sắc, vốn là dây dưa không rõ cùng một nữ tu đồng hành, hai ngày này, một đôi sắc nhãn lại nhìn chằm chằm đến trên người nữ quyến của Tô gia.

Mới đầu, là bởi vì hắn không rõ ràng tình huống Tô gia, các phương diện còn có cố kỵ, theo thời gian tá túc dần dần kéo dài, bọn họ đã xác minh, hình như Tô gia không có Trúc Cơ tu sĩ tọa trấn. Vì vậy, lá gan của bọn hắn càng lúc càng lớn, một ít hành vi cũng là càng phát ra quá mức.

Thượng bất chính, hạ tất loạn, người cầm đầu đều là một sắc quỷ, một đám đi theo phía dưới tất nhiên cũng không khá hơn chút nào.

Vừa rồi, lại có một nha hoàn muốn nhảy giếng tự sát, đơn giản là bị sắc quỷ nào đó sờ soạng hai má, bấm véo cái mông...

- Gia chủ, như vậy không được a, nếu cứ tiếp tục như vậy, khẳng định sẽ gặp chuyện không may.

Giờ phút này, trong phòng nghị sự của gia tộc, lực lượng nòng cốt của Tô gia tụ tập một lần nữa, đều là mặt ủ mày chau, lo lắng vô cùng.

Tô gia gia chủ Tô Vân Sơn, cũng chính là Nhị gia gia của Tô Triệt, lão nhân gia đã là tám mươi bảy tuổi, nhưng tu vi chỉ là Luyện Khí tầng chín, căn bản trấn không được đám tán tu kia.

- Tô gia, thật sự là xuống dốc a.

Tô Vân Sơn thoạt nhìn chỉ giống như lão nhân sáu mươi, tóc vẫn chỉ là màu xám trắng, ngày bình thường đều là tinh thần nhấp nháy, cái eo thẳng tắp, nhưng mà hôm nay, thì khuôn mặt u sầu, đồng tử cũng có chút đục ngầu.

Có lẽ lão nhân gia đã ý thức được, Tô gia sẽ tao ngộ một hồi đại kiếp nạn, khó có thể hóa giải.

Lúc này, phụ thân Tô Triệt Tô Thanh Lâm thở dài:

- Ta đã luôn mãi hướng bọn họ ra ám hiệu, Tô Triệt con ta, đã là đệ tử nội môn của Thiên Huyền Tông, cốt linh chỉ có mười tám tuổi, cảnh giới đã là Luyện Khí Đại viên mãn, tiền đồ bất khả hạn lượng... Nhưng bọn họ vẫn là không hề cố kỵ, hai ngày này, đã không chỉ là động thủ động cước đối với bọn hạ nhân.

- Triệt nhi...

Gia chủ Tô Vân Sơn lẩm bẩm nói:

- Triệt nhi là hảo hài tử a, chỉ tiếc, những tán tu này không có gốc rễ, không có bản doanh, bốn phía du đãng, ngược lại không giống như là người trong những môn phái kia, đối với Thiên Huyền Tông có kính sợ thật sâu.

Những người khác đều gật đầu, hạng người như tán tu, ngư long hỗn tạp, có người tốt, cũng có rất nhiều dân liều mạng không chỗ cố kỵ.

Có chút tán tu ở một chỗ phạm vào đại án, cùng ngày trong đêm có thể chạy ra vài ngàn dặm, mặc dù gặp phải các đại môn phái liên hợp truy nã, thường thường cũng khó có thể tập nã, đến cuối cùng phần lớn là không giải quyết được gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.5 /10 từ 8 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status