Tình đắng (Cường yêu, độc nhất vô nhị giữ lấy)

Chương 599: Trở lại bên cạnh anh được không? (5)

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đang tải ảnh, vui lòng đợi xíu “Không ăn sao được, con xem mấy ngày nay con đã gầy hẳn đi rồi.” “Mẹ, con thật sự không muốn ăn.”

Đường Tĩnh Vi tức giận, “Có phải trong lòng con vẫn nhớ nhung An Noãn không? Nó không cần con nữa, ngay cả cơm con cũng lười ăn. Con đã từng nghĩ đến mẹ chưa? Bây giờ mẹ không có cái gì cả, chỉ có mình con thôi, con có thể vì mẹ mà chú ý giữ gìn sức khỏe của mình không?”

Đường Tĩnh Vi cố gắng khiến mình bình tĩnh lại, “Huy, hôm nay mẹ đến đây, thứ nhất là thăm con, thứ hai là có chuyện muốn bàn bạc với con. Mẹ và cô con chọn trúng một cô gái cho con, viên ngọc2quý trên tay nhà họ Cung ở Tấn Thành, tập đoàn Cung thị, con biết chứ? Đó là xí nghiệp sản xuất đồ ăn thức uống lớn nhất Trung Quốc. Mẹ và cô con gặp cô Cung kia trong một buổi dạ tiệc, cô gái đó cực kỳ xinh đẹp, mẹ và cô con nhìn thấy là ưng ngay. Đừng thấy người ta còn nhỏ, cô ấy nói chuyện với mẹ và cô con rất hợp, mẹ và cô con đều rất thích cô gái đó. Hôm nào sắp xếp cho hai đứa gặp nhau, mẹ tin tưởng con nhất định sẽ thích cô ấy.”

Mạc Trọng Huy hít sâu một hơi, đứng lên đi ra ngoài cửa.

Đường Tĩnh Vi chất vấn, “Con đi đâu thế?”

“Đi ra ngoài8có việc.” Đường Tĩnh Vi chạy tới ngăn hắn lại, trầm mặt nghiêm giọng nói, “Huy, rốt cuộc con muốn trốn tránh đến lúc nào? Hai nhà Thẩm - Mạc ầm ĩ thành như vậy, con cảm thấy con và An Noãn còn có thể sao? Cho dù mẹ đồng ý, Thẩm Diệc Minh cũng sẽ không đồng ý. Nhân lúc còn sớm từ bỏ cái suy nghĩ này đi. Con không còn nhỏ tuổi nữa rồi, đã lãng phí bao nhiêu thời gian với An Noãn. Nếu như sớm tìm một cô gái tốt, nói không chừng bây giờ cháu mẹ đã đi nhà trẻ rồi. Sao con lại chết tâm như vậy chứ?”

Mạc Trọng Huy im lặng không nói gì.

Đường Tĩnh Vi mềm giọng dỗ6dành, “Huy, lần này nghe mẹ đi, cô Cung kia thật sự rất tốt, xinh đẹp, có tố chất, có khí chất, lễ phép khiêm tốn, quan trọng nhất chính là cô ấy là người thừa kế duy nhất của nhà họ Cung.” Mạc Trọng Huy cười lạnh, “Con chưa sa sút đến nỗi cần phải thừa kế gia sản của phụ nữ.”

“Huy, mẹ không có ý đó, ý mẹ là cô Cung môn đăng hộ đối với con, chỉ có cô ấy mới có thể xứng với con. Hơn nữa ý mẹ là hai đứa gặp nhau một lần, có thể thành hay không sau này hãy nói. Có được không?” “Không cần gặp, không thành được.” Mạc Trọng Huy lạnh lùng nói xong, đi thẳng3ra khỏi phòng làm việc của mình. Từ lúc nào mà nơi mẹ hắn xuất hiện, hắn đều sẽ có một loại ảo giác không thở nổi.

Lái xe không mục đích đến nhà hàng tư nhân, hắn không biết hắn có lập trường gì mà đi đến nơi này.

Ông chủ nhìn thấy xe của hắn, vội vàng từ xa đón tiếp, “Ngài Mạc, anh đến rồi à? Anh đã ăn chưa? Cô An và bạn mình đang dùng bữa.” Mạc Trọng Huy xuống xe, đi thẳng lên tầng. Lúc đi đến cửa phòng VIP, hắn nghe được rõ ràng tiếng cười thoải mái ở bên trong, có tiếng An Noãn, có tiếng người đàn ông kia. Hắn siết chặt hai tay lại thành nắm đấm, chân không5khống chế nổi đá văng cửa ra.

Trong nháy mắt đó, sắc mặt An Noãn tái nhợt, cô đứng vụt lên.

“Mạc Trọng Huy, sao anh lại đến đây?”

Giọng cô run rẩy, là sợ sao? “Đây là chỗ của anh, anh đến dùng cơm không phải là bình thường sao? Người nghi ngờ nên là anh mới đúng, em dựa vào cái gì ăn cơm ở chỗ của anh? Em là gì của anh? Đây là phòng VIP riêng của anh, em không biết à?”

An Noãn lúng túng đến nỗi chỉ muốn tìm cái lỗ nẻ mà chui xuống. Lee nhìn tình hình, có ngốc nữa cũng đã hiểu ra.

Anh ta cười đi đến bên cạnh Mạc Trọng Huy, giơ tay ra, “Ngài Mạc, chào anh, tôi là Lee, tổng giám đốc JM khu vực châu Á.”

Mạc Trọng Huy liếc anh ta một cái, nhếch đôi môi mỏng lên, “Anh là cái thá gì?”

Lee hơi khựng lại, thu tay về.

An Noãn nghiến răng, là cô làm sai trước, cô đi đến trước mặt Mạc Trọng Huy, cúi đầu khẽ nói, “Ngài Mạc, thật xin lỗi, là em không biết phép tắc, em không nên chiếm vị trí của anh, thật sự là bạn em rất muốn nếm thử đồ ăn Giang Thành, mà nơi này chỉ còn có căn phòng này là trống. Gây phiền phức cho anh rồi, em xin lỗi anh lần nữa.”

Khóe miệng Mạc Trọng Huy giật giật, hắn chỉ muốn bóp chết người phụ nữ trước mặt này. Mạc Trọng Huy cao lớn đứng im không nhúc nhích trước mặt cô, An Noãn chỉ cảm thấy bầu không khí xung quanh như loãng ra, cô không thở nổi.

“Ngài Mạc, hay là thế này đi, anh đưa ra một cái điều kiện, em sẽ cố gắng hết sức bồi thường cho anh.”

Mạc Trọng Huy cười lạnh, “Đền thịt thì thế nào?” Sắc mặt An Noãn tái nhợt, răng gần như cắn nát môi dưới, hung hăng trùng hắn.

“Ngài Mạc, anh nhất định phải khiến em khó xử như vậy à?”

Hắn hỏi ngược lại, “An Noãn, em nhất định phải đưa người đàn ông khác đến địa bàn của anh mà khoe khoang à?” “Em không hề, em chỉ đơn giản là mời đồng nghiệp ăn cơm thôi.”

“Đơn giản đến nỗi trai đơn gái chiếc? Đơn giản đến nỗi vừa nói vừa cười? Đơn giản đến nỗi dùng phòng của anh?” Câu nói sau cùng hắn gần như gầm lên. An Noãn hít sâu một hơi, thấp giọng nói, “Mạc Trọng Huy, em nghĩ anh điện thật rồi.”

“Lee, chúng ta đi.” An Noãn kéo Lee rời đi, lúc đi qua Mạc Trọng Huy, Mạc Trọng Huy đột nhiên giơ tay giữ chặt lấy cổ tay cô. Tay hắn rất nóng, ngực An Noãn co thắt lại.

“An Noãn, trở lại bên cạnh anh được không? Anh không quan tâm bất cứ cái gì cả, mặc kệ người ta đã chết của anh, mặc kệ mẹ anh dùng cách gì để uy hiếp anh ép anh, anh cũng không để ý, em trở lại bên cạnh anh được không?” An Noãn chỉ cảm thấy trái tim đang từ từ trầm xuống.

“Mạc Trọng Huy, muộn rồi, chúng ta đã không thể quay lại được nữa.”

Cô dùng sức rút tay ra khỏi tay hắn, kéo Lee rời đi. Đi từ nhà hàng tư nhân ra, gió lạnh thổi cơ thể yếu ớt của cô, cô siết chặt áo khoác trên người lại, vẫn cảm thấy lạnh đến đáng sợ.

Lee rất lịch sự cởi áo khoác trên người mình ra khoác lên vai An Noãn. Cô từ chối, anh ta ấn chặt vai cô. “Chăm sóc phụ nữ có thai là chuyện ai cũng nên làm.” Anh ta ung dung nói. An Noãn kéo khóe miệng lên, thấp giọng nói, “Xin lỗi anh, vừa rồi để anh chê cười rồi.”

Anh ta ung dung trêu chọc, “Tôi không ngờ ngài Mạc này lại thật sự là ngài Mạc đó. Khó trách anh ta phản đối cô làm việc ở JM, xem ra là đau lòng vì cô. Tôi còn đang nghĩ, rốt cuộc là kiểu đàn ông như thế nào lại đánh bại được Aaron, xem ra nhất định Aaron thua tâm phục khẩu phục rồi.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.4 /10 từ 160 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status