Toàn chức pháp sư

Chương 166: Phản kích lôi đình

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đang tải ảnh, vui lòng đợi xíu

Dịch: Hoangforever

Tốc độ hoàn thành kỹ năng ma pháp của hắn không nhanh bằng người ta. Cho nên khi hắn hoàn thành xong được kỹ năng ma pháp, thì người chết trước chắc chắn sẽ là Mạc Phàm. Biết được điều này nên Mạc Phàm liền từ bỏ nối liền Tinh Đồ, huýt sáo gọi U Lang Thú quay lại.

U Lang Thú cũng hiểu được ý của Mạc Phàm. Nó liền chạy như điên về phía Mạc Phàm.

Khi U Lang Thú chạy tới trước mặt của hắn. Hắn liền dùng hai tay của mình túm lấy bộ lông màu xanh biếc dài ngoằng kia, sau đó nhanh nhẹn nhảy lên lưng U Lang Thú.

” Chạy! Nhanh chóng chạy ra xa khỏi trung tâm Long Quyển!”

Mạc Phàm hét lên nói với U Lang Thú.

U Lang Thú liền chạy thật nhanh. Bụi từ phía sau nó bốc lên mù mịt. Nếu như nó chậm một chút nữa thì có lẽ nó sẽ rơi vào khu vực 10 thước xung quanh vùng trung tâm của Long Quyển. Tới lúc đó chắc chắn của nó sẽ bị chậm lại rất nhiều.

U Lang Thú chở Mạc Phàm chạy như điên. Cũng may diện tích lồng sắt kết giới này cũng khá là lớn. Cho nên U Lang Thú mới có đủ không gian để chạy như điên như vậy.

” Hết đường chạy!”

Mạc Phàm từ giữa sân quyết đấu chạy tới cuối kết giới lồng sắt liền kêu lên không tốt.

Hắn quay đầu nhìn lại Phong Bàn – Long Quyển khí thế vẫn như cũ không có biến mất bao nhiêu. Lúc này, hắn rất muốn hét thẳng vào mặt Mục Nô Kiều một câu rằng: “Người đi chết đi!” Thế nhưng khoảng cách xa như thế này cho dù hắt có hét lớn chưa chắc nàng đã nghe được.

“Ô ~~~~!”

U Lang Thú liền gầm nhẹ một tiếng với Mạc Phàm. Ý nó muốn nói với Mạc Phàm rằng nhanh núp vào góc khuất của kết giới.

Mạc Phàm còn chưa kịp trả lời lại nó. Thì nó đã chạy sang một hướng khác rồi. Hai con mắt màu xanh biếc của nó nhìn chằm chằm vào Phong Bàn – Long Quyển càng lúc càng tới gần kia.

“Rống!!!!!”

“Rống!!!!!!”

“Rống!!!!!!”

U Lang Thú ngẩng cao đầu, rồi liên tục phun ra ba đạo Phi Sa Tẩu Thạch đánh về phía Phong Bàn – Long Quyển kia.

Phi Sa Tẩu Thạch này giống như kiểu mượn gió bẻ măng vậy. Nó muốn lợi dụng Phi Sa Tẩu Thạch của mình đánh tan cơn gió Long Quyển kia.

Nhưng, cuối cùng thì Phi Sa Tẩu Thạch của nó cũng không thể nào chống cự lại được kỹ năng trung cấp Phong hệ ma pháp. Giống như kiểu một thằng bé đem hết sức lực của mình đánh vào một người thanh niên trưởng thành có thân thể cường tráng vậy. Căn bản là nó không có bao nhiêu tác dụng.

“Husuuuuuu úuuuuuu ~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!!”

U Lang Thú cũng ý thức được kỹ năng của mình xài không được với Long Quyển kia. Nó liền ngạo nghễ rống lên một tiếng thật dài.

Mạc Phàm còn chưa kịp chỉ huy nó. Thì nó liền mạnh mẽ dùng bốn chân của mình chạy nước rút thật nhanh. Tất nhiên là nó định dùng chính thân thể của mình chống cự lại kỹ năng trung cấp Phong hệ ma pháp này rồi.

“U Lang Thú!”

Mạc Phàm nhìn thấy vậy liền ngây người ra.

U Lang Thú nó định dùng chính thân thể của mình để đâm vỡ cái Phong Bàn – Long Quyển kia sao?

Mạc Phàm vẫn còn nhớ rất rõ cái con Độc Nhãn Ma Lang cuồng bạo ngày trước chắc cũng có thực lực như U Lang Thú lúc này. Thế mà nó còn không thể chịu đựng được kỹ năng trung cấp Phong hệ ma pháp này. Mà lúc này U Lang Thú trực tiếp đâm vào nó như vậy. Thì khi nó rơi xuống, cho dù nó không có chết thì xương cốt của nó chắc cũng gãy hết toàn bộ!

Trong vòng xoáy cát bụi, thân ảnh U Lang Thú càng lúc càng nhanh, và càng ngày càng mơ hồ đi.

Cuối cùng ở vị trí trung tâm của Phong Bàn – Long Quyển, Mạc Phàm có thể thấy rõ ràng U Lang Thú đâm vào….

Cú va chạm này, tất nhiên kết quả sẽ là U Lang Thú bị ném vào giữa không trung rồi…. càng lúc càng bay lên cao.

Nhưng cũng may là U Lang Thú dùng tốc độ như tên lửa của mình đâm vào kỹ năng trung cấp Phong hệ ma pháp kia quả thật có tác dụng thật. Rốt cuộc Phong Bàn – Long Quyển kia cũng không tiếp tục tiến về phía trước nữa. Sau khi sức gió ném U Lang Thú lên giữa không trung xong liền yếu bớt đi rất nhiều.

……………..

Mục Nô Kiều đứng ở phía sau cơn cuồng phong khổng lồ kia liền nhìn thấy con U Lang Thú đang còn bay theo cơn cuồng phong.

Khi lực lượng Phong Bàn chuẩn bị tan đi, con U Lang Thú liền từ độ cao 30 thước trên không trung rơi xuống mặt đất…..

U Lang Thú bị cuốn vào trong cơn gió lốc khiến cho đầu óc nó choáng váng. Cho nên khi nó rơi từ trên không trung xuống thì cũng không thể nào giữ vững thăng bằng được. Thậm chí rất có thể đầu nó đâm xuống mặt đất cũng nên. Mà cái loại đầu chạm mặt đất như thế này rất dễ dẫn tới cái chết!

” Khởi!”

Mục Nô Kiều giơ bàn tay lên. Vào lúc U Lang Thú sắp đập vào mặt đất thì đột nhiên có một cơn gió thổi tới. Nó nhanh chóng cuốn lấy cơ thể U Lang Thú, rồi hóa giải lực rơi xuống cho U Lang Thú.

U Lang Thú ngã trên mặt đất và bị chấn cho xương cốt gãy lìa như cũ. Lúc này, nó muốn bò dậy được có lẽ khá là khó.

Phong Bàn – Long Quyển xuất hiện cũng nhanh mà biến mất cũng nhanh. Ở vị trí cuối kết giới lồng sắt, Mạc Phàm nhìn thấy U Lang Thú không bị nguy hiểm gì về tính mạng, liền thở phào nhẹ nhõm.

” Đa tạ đã hạ thủ lưu tình. Nhưng mà, ta cũng không vì vậy mà nhận thua đâu!”

Đôi mắt Mạc Phàm sắc bén như kiếm, nhìn chằm chằm vào Mục Nô Kiều đứng ở cách đó khá xa.

Từ lúc mới bước vào sân quyết đấu, Mạc Phàm đã cảm thấy nữ nhân này rất là nguy hiểm rồi. Quả nhiên, trực giác của hắn không có sai bao giờ.

U Lang Thú đã dùng hết sức lực cuối cùng của nó để hóa giải thành công kỹ năng trung cấp Phong hệ ma pháp kia.Cho nên hắn cũng không thể phụ lòng con sói trung thành này được!

” Vậy thì lấy bản lĩnh thực sự của người ra cho ta xem!”

Mục Nô Kiều nói..

Mạc Phàm nhanh chóng thu hồi con U Lang Thú bị thương nặng của mình về không gian thứ nguyên. U Lang Thú đã vì hắn chiến đấu cũng khá là lâu rồi. Cho nên nữ nhân này sẽ do hắn đính thân giải quyết.

Nữ nhân tên là Mục Nô Kiều này quả thật rất là nghiêm túc. Nàng sau khi phóng thích ra Phong Bàn – Long Quyển kia thì lúc này nàng đã tiếp tục nối liền Tinh Đồ thêm một lần nữa rồi. Từ xung quanh thân thể nàng nhanh chóng xuất hiện một cái Tinh Đồ.

” Đừng hòng!”

Mạc Phàm làm sao có thể để cho nàng phóng thích ra kỹ năng trung cấp ma pháp một lần nữa được.

Hắn nhanh chóng giơ bàn tay lên cao. Trong phút chốc một đạo Tinh Quỹ màu tím liền hoàn thành.

Đám mây Lôi Điện màu tím nhanh chóng xuất hiện trên đỉnh đầu Mạc Phàm. Khi bàn tay Mạc Phàm nắm chặt lại. Những tia Lôi điện liền xẹt qua vị trí sân đấu vừa mới bị Long Quyển quét sạch sẽ kia. Sau đó nó nhanh chóng bay về phía Mục Nô Kiều đang còn vẽ ra Tinh Đồ!

Mục Nô Kiều thấy Lôi Ấn đánh tới, tất nhiên cũng không dám đứng im tại chỗ rồi. Tinh Đồ sắp sửa hoàn thành bị Lôi Ấn này đánh tới liền bị cắt đứt ngay lập tức!

Muốn hạt sao nối liền lại với nhau, Ma Pháp Sư cần phải tập trung tinh thần. Trọng lúc quá trình khống chế mà bị ngoại giới quấy nhiễu thì không khác nào kiếm củi ba năm thiêu một giờ.

Mục Nô Kiều cũng rất là bất ngờ. Đối thủ của nàng cũng không có đối kháng ma pháp cùng cấp với mình. Mà ngược lại hắn lại dùng Sơ cấp Lôi Ấn để cắt đứt việc nàng phóng thích ra kỹ năng trung cấp ma pháp. Quả nhiên, hắn làm điều này rất là có hiệu quả!

Do khoảng cách khá là xa cho nên Mục Nô Kiều cũng không cần dùng bất kỳ kỹ năng gì cũng có thể dễ dàng tránh được đòn Lôi Ấn này đánh tới.

Trong lúc Mục Nô Kiều còn lo tránh né Lôi Ấn. Ở đầu bên kia, ở xung quanh Mạc Phàm liền xuất hiện từng đạo, từng đạo Tinh Quỹ khác nhau…..

Những đạo Tinh Quỹ này nhanh chóng vẽ thành một cái Tinh Đồ hoàn chỉnh. Thoáng cái bọn nó nhanh chóng rút hết năng lượng trong mảnh Tinh Vân kia truyền vào trong cơ thể Mạc Phàm.

Đầu tóc dựng đứng hết cả lên, điện giật tung tóe. Mạc Phàm gào to lên một tiếng rồi chỉ ngón trỏ lên trời. Hắn điều khiển Tinh Vân đang sôi trào kia hóa thành Lôi Vân, nhanh chóng tạo thành Lôi Đình đánh xuống!

Có thể thấy công tác chuẩn bị Lôi Hệ trung cấp ma pháp đã thành công mỹ mãn. Lúc này trên đầu của Mục Nô Kiều xuất hiện một đám Lôi Vân khổng lồ.

“Đoàng!!!!!!”

Một tiếng sắc bén vang lên, Lôi Đình như trút nước liền đánh xuống.

Từng tia chớp màu tím to đùng ào ào đánh xuống. Bọn nó hung hăng, điên cuồng đánh xuống không gian bên dưới, hơn nữa tất cả bọn nó còn đánh xuống vị trí Mục Nô Kiều đang đứng!!

” Phích Lịch” này hoàn toàn khác hẳn Phong Bàn – Long Quyển lúc trước kia.

Phong Bàn – Long Quyển trước tiên phải rút sạch không khí xung quanh đã. Sau đó mới tạo thành gió lốc Long Quyển ầm ầm đánh tới.

” Phích Lịch” thì không có như vậy. Nó từ trên trời giáng xuống, nhanh chóng, gọn gàng, dứt khoát.

Lực phá hoại của nó mặc dù không bằng Phong Bàn – Long Quyển có lực phá hoại trong phạm vi lớn kia. Nhưng một khi nó đánh trúng mục tiêu thì chắc chắn mục tiêu chết ngay tại chỗ. Uy lực cực lớn!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 10 /10 từ 2 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status