Tối cường nam thần

Quyển 7 - Chương 362: Long Ngâm vs Đồng Tước (1)



Hai rưỡi ngày 22 tháng Sáu – trận đấu cuối cùng trong vòng playoffs thứ hai chính thức bắt đầu. Khách quý được mời tới bình luận chính là đội trưởng đương nhiệm của Lạc Hoa Từ, Diệp Thần Hi. Nhóm tuyển thủ chuyên nghiệp của các đội còn trụ lại ở Thượng Hải bao gồm Hoa Hạ, Tuyết Lang, Thất Tinh Thảo và Lạc Hoa Từ cũng tới xem đông đủ.

Đội tuyển Thất Tinh Thảo đã có hai chiến thắng liên tiếp, dẫn đầu bảng A vào top 4, trận đấu hôm nay sẽ cho biết đội nào là đội tiếp theo từ bảng B lọt vào bán kết, hơn nữa còn quyết định được danh sách thi đấu của vòng playoffs thứ ba, vì thế rất nhiều tuyển thủ hướng sự chú ý tới trận đấu hôm nay.

Nhìn tỉ lệ dự đoán trên Internet, Long Ngâm và Đồng Tước có cơ hội ngang nhau, ở vòng bảng hai đội gặp nhau cũng đánh ngang bằng, thực lực cũng không có chênh lệch quá lớn. Tuy Long Ngâm nhiều đại thần nhưng Tiểu Lộc, Thiệu Trạch Hàng của Đồng Tước cũng đều là tuyển thủ thế hệ trẻ có phong độ cực cao, hai đội tuyển quyết đấu có thể coi như già trẻ giao tranh, lại thêm quan hệ thầy trò của Lưu Xuyên và Lộc Tường, vì vậy trận đấu lại càng thu hút được nhiều sự chú ý.

Biển người tấp nập tại nhà thi đấu, Trương Thư Bình và Diệp Thần Hi ngồi trong phòng bình luận, buổi chiều hôm qua Lạc Hoa Từ vừa thua Thất Tinh Thảo, có điều biểu tình của Diệp đội vẫn rất bình tĩnh, mang theo nụ cười dịu dàng, mặc sơ mi Tây trang còn kèm thêm cà vạt, tác phong nhìn qua cực kỳ thanh lịch.

Trương Thư Bình không khỏi khen ngợi: “Hôm nay hình như Diệp đội đẹp hơn trước à nha, sắm quần áo mới sao?”

Diệp Thần Hi mỉm cười nói: “Đúng vậy, đây là lần đầu tôi làm bình luận viên nên cũng muốn mặc tử tế một chút, sáng nay có chạy đi mua.”

“Hào phóng quá.” Trương Thư Bình cười nói, “Các vị đội trưởng khách mời trước cũng mặc Tây trang ra trận, tôi phải đề nghị với liên minh sau này mời nhà tài trợ trang phục thiết kế vest riêng cho mọi người mới được. Tôi nghĩ bình thường các đội trưởng cũng không hay mặc Tây trang phải không?”

Diệp Thần Hi gật đầu: “Bình thường ở gaming house thì mặc sao thoải mái là được, mặc vest ngồi máy tính sẽ khó chịu lắm.”

Hai người nói chuyện phiếm mấy câu, lúc này tuyển thủ của hai đội Đồng Tước và Long Ngâm cũng đã vào phòng cách âm điều chỉnh thiết bị, màn hình lớn chiếu thông tin tuyển thủ lên, Trương Thư Bình liền bắt đầu giới thiệu nhanh: “Thưa quý vị khán giả, trận đấu cuối cùng của vòng playoffs thứ hai, mùa giải thứ 13 giữa Long Ngâm và Đồng Tước sắp bắt đầu, chúng ta cùng xem tình hình của cả hai đội. Trong mùa giải này Đồng Tước xếp hạng hai trong vòng bảng, thắng Thịnh Đường vào vòng hai. Long Ngâm xếp thứ năm trong vòng bảng, ở playoffs chiến thắng Hoa Hạ vào vòng hai, tỉ lệ thắng gần đây của hai đội đều rất cao.”

“Trong số chín thành viên của Đồng Tước, hai tuyển thủ Đinh Vinh và Phùng Siêu đều chuyển từ Trường An qua, bảy người còn lại vẫn là tuyển thủ nòng cốt của Đồng Tước. Trong đó tuyển thủ buff Chu Tân Truyền mới chỉ có 17 tuổi, đội hình chủ lực của Đồng Tước bao gồm Thiệu đội, Lộc thần, Thường Thịnh, La Tiệp và Quách Dịch An cũng chỉ trung bình 20 tuổi. Có thể nói, hiện tại Đồng Tước là đội tuyển trẻ tuổi nhất toàn liên minh chuyên nghiệp, cách đánh nhiệt huyết, tràn đầy sức sống.”

“Còn các tuyển thủ ở Long Ngâm tuổi trung bình đều đã quá 23, đa số đều là đại thần lớn tuổi như Xuyên thần, Dạ Sắc và Tứ Lam đều là nhóm tuyển thủ ra mắt từ những ngày đầu của liên minh. Trên mạng có phóng viên đánh giá rằng trận đấu này là trận chiến của hai thế hệ, Diệp đội nghĩ thế nào về điều này? Cảm thấy phần thắng bên nào sẽ cao hơn?”

Dứt lời Trương Thư Bình liền quay đầu nhìn Diệp Thần Hi, người nọ mỉm cười nói: “Tôi cảm thấy phần thắng của Long Ngâm lớn hơn.”

“Khụ, sao Diệp đội lại chắc chắn như thế?”

“Long Ngâm có sư phụ tôi mà, đương nhiên về phương diện cảm tình, tôi ủng hộ cho Long Ngâm nhiều hơn, phù sa không chảy ruộng ngoài.” Diệp Thần Hi cười nói.

Lý do này không thể cãi lại. Trương Thư Bình đành sửa miệng: “Vậy xét khách quan thì sao?”

Diệp Thần Hi nghĩ nghĩ, nói: “Hai bên đều có 50% thắng lợi. Ở giai đoạn lôi đài, vì playoffs đội nào chọn bản đồ thì sẽ phái người lên trước, Long Ngâm sẽ không thể dùng bản đồ mê cung để lừa chết Lộc thần như trong vòng bảng nữa, hiện tại Lộc thần lại đang ở thời kỳ đỉnh cao phong độ, để cậu ấy đánh cuối đấu với sư phụ cũng sẽ vẫn có phần thắng. Đến đoàn chiến, chắc chắn Đồng Tước sẽ đánh xoay quanh tổ hợp Thiệu Lộc, còn Long Ngâm… có lẽ sẽ để sư phụ tôi đánh phụ trợ.”

Tuy cũng đoán được bố trí đội hình của Long Ngâm một chút, nhưng khi Diệp Thần Hi nói vậy vẫn khiến Trương Thư Bình bất ngờ: “Nói cách khác, Tứ Lam lại biến thân rồi sao, ở vòng bảng thường xuyên chơi Chiết phiến, lần trước đánh Hoa Hạ thì chuyển qua hệ Ngọc tiêu, trận này lại chơi Vũ phiến à?”

Diệp Thần Hi mỉm cười: “Đúng vậy, sư phụ có thể thoải mái đánh cả ba hệ Tiêu Dao một cách xuất sắc.”

Diệp đội bị cái tật “cứ có cơ hội là lại khen sư phụ”, dù bình luận trực tiếp cũng không thèm sửa.

Diệp Thần Hi dừng một chút lại nói tiếp: “Trận đấu này tôi cũng không chắc sư phụ sẽ đánh lưu phái nào, nhưng có khả năng rất lớn là anh ấy sẽ đánh phụ trợ. Bên Đồng Tước nếu để Thường Thịnh chơi Cái Bang phụ trợ thì người mới chơi hỗ trợ bên Long Ngâm hoàn toàn không có kinh nghiệm đối phó với Cái Bang.”

“Đúng là như vậy.” Trương Thư Bình cũng tán đồng với suy luận này.

Ekip bắt đầu nhắc nhở trận đấu sắp bắt đầu, Trương Thư Bình liền nói: “Được rồi, trận đấu cũng sắp bắt đầu, chúng ta cùng xem tình huống rút thăm của hai bên!”

Vì Lưu Xuyên tay nhọ có tiếng, việc rút thăm khi vào playoffs đều giao hết cho Lam Vị Nhiên phụ trách, dường như Lam Vị Nhiên rất có duyên với màu xanh lam, lần này rút thăm lại là đội xanh – đồng nghĩa với việc chọn người sau.

Cứ như vậy, lôi đài sẽ do đội tuyển Đồng Tước chọn bản đồ và phái người trước.

Thiệu Trạch Hàng nhanh chóng chọn được bản đồ – Phù Dung sơn trang.

Xác suất xuất hiện của tấm bản đồ này trong giải chuyên nghiệp cực thấp, lý do là vì tấm bản đồ này cực kỳ đơn giản, khi dùng làm bản đồ đoàn chiến có thể bay trên nóc nhà đánh không chiến như trong Danh Kiếm sơn trang. Nhưng nếu dùng để đánh lôi đài thì diện tích sân ở Phù Dung sơn trang sẽ được thu nhỏ lại, chỉ chừa ra một hậu viện rất lớn để PK, không thể bay lên nóc nhà, rất giống với một quảng trường bằng phẳng.

Ý đồ lựa chọn Phù Dung sơn trang của Thiệu Trạch Hàng quá rõ ràng, vì Tiểu Lộc.

Loại bản đồ bằng phẳng cực kỳ thích hợp cho Cái Bang cận chiến phát huy, không có chướng ngại vật thì khi Tiểu Lộc phong độ cao sẽ đánh rất gắt, một gậy quét khắp toàn trường, không sợ bị người ta dựa vào địa hình để chơi diều.

Khi chọn người, tuyển thủ đầu tiên của Đồng Tước ra sân chính là Đinh Vinh, người được chuyển nhượng sau khi Trường An giải tán, ID là Vô Tình Kiếm.

Còn bên Long Ngâm, Lưu Xuyên vừa thấy tên người ra sân thì trực tiếp phái Tần Dạ lên.

Mọi người: “…”

Mục đích lần này của Xuyên đội khá rõ ràng, ngay cả Đinh Vinh biết tin cũng không khỏi toát mồ hôi lạnh. Phái đội phó Trường An ra để đánh với tuyển thủ Trường An cũ, đối với Đinh Vinh chẳng khác nào đòn tâm lý áp lực nặng nề.

Thiệu Trạch Hàng vỗ vai hắn, nói: “Một năm nay cậu tiến bộ rất nhiều rồi, không phải sợ Tần Dạ.”

Đinh Vinh gật đầu, xoay người đi lên đài tuyển thủ.

Lý Tưởng nhẹ nhàng cầm tay Tần Dạ nói: “Cố lên.”

Tần Dạ mỉm cười: “Ừ.”

Dương Kiếm ngồi xem trên khán đài nhịn không được nói: “Đinh Vinh hẳn là không đánh lại Tần Dạ rồi, trước đây ở Trường An cậu ta rất ít khi đánh với Tần Dạ, hơn nữa tính cách người này tự phụ cực đoan, trước đây khá giống với tôi.”

Phương Chi Diên ghé lại nói: “Ý cậu là bản thân cũng rất tự phụ cực đoan à?”

“…” Không cẩn thận tự bôi xấu bản thân, Dương Kiếm xấu hổ nhìn hắn, “Khụ, ý tôi là trước đây mà.”

Phương Chi Diên cười: “Nếu cậu còn thay đổi nhiều như thế, sao cậu biết được Đinh Vinh không thay đổi gì? Ở vòng bảng cậu cũng không gặp cậu ta, tôi có xem qua trận của Đồng Tước, sau khi chuyển nhượng tuyển thủ này rất khép mình, dưới sự dạy dỗ của Thiệu Trạch Hàng, cậu ta đã không còn là Đinh Vinh của ngày xưa nữa rồi.”

Dương Kiếm giật mình: “Ừ… có lẽ anh nói đúng.”

Trên thực tế, đúng là tuyển thủ tên Đinh Vinh đã thay đổi rất nhiều, hai người vừa giao thủ thì Tần Dạ đã nhận ra.

Người này ổn trọng hơn, đánh cũng bình tĩnh hơn trước đây rất nhiều.

Năm đó ở đội tuyển Trường An, hai người Đinh Vinh và Phùng Siêu thân với Dương Kiếm nhất, mấu chốt là vì tuổi của ba người tầm tầm nhau, có nhiều tiếng nói chung. Thứ hai là tính cách cả ba cũng thuộc phái cấp tiến, thường xuyên tụ tập đánh bài uống rượu, khi thi đấu cũng quen xông lên phía trước, nhiệt huyết bốc đầu không thèm để ý đại cục.

Thân là chủ lực trước đây của Trường An, trình độ solo của Đinh Vinh không hề kém, hắn và Dương Kiếm đều chơi Võ Đang Kiếm tông, tuy tốc độ tay không nhanh như Dương Kiếm nhưng cách chơi lại tương tự.

Hồi ở Trường An, người này cực kỳ kiêu ngạo, mắt hếch lên trời y hệt Dương Kiếm. Nhưng khi đã tới Đồng Tước, ai dám làm càn trước mặt Thiệu đội?

Sau khi Đinh Vinh và Phùng Siêu chuyển tới Đồng Tước thì ngoan như cún, Thiệu Trạch Hàng mà dạy dỗ ai thì không hề khách sáo, nhuệ khí của hai người này đã bị Thiệu đội mài mòn không còn một góc… Nhưng cũng chính vì vậy mà họ lại càng trở nên đáng sợ.

Hôm nay Đinh Vinh nắm giữ nhịp độ bùng nổ rất tốt, tuổi trẻ khí thịnh lại thêm một quãng thời gian tôi luyện sau khi chuyển nhượng, trình độ rõ ràng đã tăng hơn trước đây một bậc, đánh cũng rất hung tàn.

Có điều, dù thế thì Tần Dạ vẫn nhanh tay lẹ mắt chớp được thời cơ hắn có sơ hở.

– Xuyên tâm trảo!

Tay phải của Nga Mi giơ lên trên màn hình, móng vuốt màu đen không khách sáo đâm thẳng vào trước ngực đối phương! Vừa rồi khi nối combo Đinh Vinh bị hụt một chiêu, cơ hội tốt như vậy Tần Dạ sao có thể bỏ qua!

Nếu là Dương Kiếm, không chừng còn có thể dùng đấu pháp Kiếm ảnh cực nhanh bù đắp lại, nhưng hiển nhiên Đinh Vinh vẫn chậm hơn Dương Kiếm 0.5 giây.

0.5 giây này là quá đủ cho Tần Dạ!

Ngay từ đầu Tần Dạ không hề ra tay chỉ để thử trình độ của Đinh Vinh, Tần Dạ cũng không chắc người đồng đội cũ này thay đổi nhiều đến thế nào. Lúc này vừa có cơ hội, Tần Dạ lập tức chuyển bị động thành chủ động, một combo Nga Mi dứt khoát lưu loát tung ra không hề do dự!

– Nhiếp hồn trảo! Bạch cốt luyện trảo!

Combo ba chiêu liên tiếp nháy mắt đã chồng ba tầng xuất huyết trên người Đinh Vinh, Đinh Vinh bị đánh trở tay không kịp, đáy lòng lại càng lo lắng.

Trước đây ở Trường An, Tần Dạ lúc nào cũng lạnh như băng, ban đầu hắn rất ghét cái bộ dạng ra vẻ thanh cao của Tần Dạ, nhưng rất nhiều lần Tần Dạ có thể xoay chuyển Càn Khôn giúp Trường An lật kèo từ trong hoàn cảnh xấu, dần dần thái độ chán ghét tính cách đội phó của hắn đã biến thành cảm tình phức tạp vì cách biệt trình độ.

Sau này khi đội tuyển giải tán, Tần Dạ còn bỏ qua hết khúc mắc mà giúp bọn họ an bài đường lui, liên hệ Đồng Tước để mua lại Phùng Siêu và hắn, Đinh Vinh thực sự vừa cảm kích lại vừa thấy áy náy với Tần Dạ.

Cảm xúc phức tạp hỗn loạn xen nhau, vì thế vừa rồi mới phân tâm.

Tần Dạ không thể bỏ qua cơ hội này!

Sau khi bị một combo Nga Mi bào đi 20% máu, Đinh Vinh toát mồ hôi lạnh, lập tức hít sâu để tỉnh táo lại, trường kiếm trong tay chỉ lên, một chiêu “Nhân kiếm hợp nhất” tung ra!

Đây là skill khống chế rất mạnh của Võ Đang Kiếm tông, tỉ lệ trí mạng lại cao.

Tần Dạ bị Nhân kiếm hợp nhất làm choáng, cắt đứt mạch công kích của anh, Đinh Vinh đoạt lại quyền chủ động một lần nữa.

Đánh một hồi đến lúc này, chỉ trong 30 giây ngắn ngủi mà máu của hai người đã hạ xuống rất nhanh, có thể thấy hai cận chiến bùng nổ đánh nhau lợi hại đến thế nào.

Cận chiến PK cận chiến không như đánh xa phải liên tục dựa vào khinh công di chuyển, chơi diều đối thủ. Khi cận chiến đánh nhau phải nắm chắc thời gian dùng chiêu, làm thế nào để cắt ngang và khống chế đối thủ, Đinh Vinh làm rất tốt những điểm này. Bởi vậy dù hắn không thể bùng nổ mạnh như Dương Kiếm thì hắn cũng khiến Tần Dạ gặp không ít phiền phức, sau khi bị “Nhân kiếm hợp nhất” cắt đứt mạch tấn công vài lần, Bạch cốt trảo của Tần Dạ không thể chồng xuất huyết được nữa.

Có điều Tần Dạ cũng không gấp.

Hai bên đấu tốc độ tay với nhau thì Tần Dạ không có ưu thế, dù tốc tay của anh nhanh hơn nhưng Đinh Vinh còn trẻ, thời gian bạo tốc sẽ dài hơn anh, chung quy cũng thành đánh ngang 5:5.

Vì thế Đinh Vinh mới điên cuồng tấn công để Tần Dạ tiến vào trạng thái mệt mỏi, sau đó sẽ tìm cơ hội bùng nổ giết Tần Dạ.

Đinh Vinh nhanh chóng nắm vững tiết tấu của mình, còn Tần Dạ nhìn qua dường như đã rơi vào thế hạ phong.

Dương Kiếm ngồi xem có chút nghi hoặc: “Hôm nay hình như trạng thái của Dạ Dạ không được tốt? Sắc mặt cũng không ổn lắm, đừng bảo lại đau dạ dày đấy?”

Nghe giọng điệu tràn đầy lo lắng của cậu, Phương Chi Diên cười nói: “Cậu coi thường Tần Dạ quá, Đinh Vinh sắp thua rồi.”

Dương Kiếm sửng sốt: “Cái gì?”

Phương Chi Diên mỉm cười quay đầu nhìn cậu: “Cậu không nhớ trận đấu rất lâu trước đây sao? Khi đó cậu vẫn là đội trưởng của Trường An, Tần Dạ là đội phó, tôi mang đội tuyển Tuyết Lang vừa thăng hạng vào liên minh, là đội ngũ mới sẽ phải đánh với đương kim vô địch trong trận khai mạc.”

“…” Dương Kiếm đen mặt, đó chính là trận đấu khiến cậu khó chịu cả đời, đương kim vô địch thua trong tay một đội mới toanh, điểm số như bị cạo trọc chấn động liên minh. Cậu bị Phương Chi Diên vả thẳng mặt một cái, cũng chính từ thời khắc đó mà cậu ghét Phương Chi Diên khủng khiếp.

“Anh nói chuyện này làm gì?” Dương Kiếm buồn bực quay đầu đi.

Phương Chi Diên lại nói: “Cậu quên trận đó Tần Dạ giết chết tôi như thế nào rồi à?”

Dương Kiếm ngẩn người, những hình ảnh trong trận đấu năm đó hiện về trong đầu. Ở trận đấu của Trường An và Tuyết Lang ấy, sau khi Tần Dạ giết cặp sinh đôi, còn lại 35% máu và mana đánh với Phương Chi Diên đầy máu, chờ cơ hội cấu máu dần dần, cuối cùng khi thanh máu chỉ còn 2% nhấp nháy đỏ lại dùng một chiêu giết ngược Phương Chi Diên!

Tình huống hiện tại cũng tương tự năm đó.

Thoạt nhìn Tần Dạ hoàn toàn bị vây trong thế bị động, Đinh Vinh thì liên tục tấn công rồi khống chế, anh rất ít khi đánh lại, tựa hồ như có chút mệt mỏi, chênh lệch máu cũng dần lớn hơn.

Nhưng…

Mana của anh còn cực nhiều! Anh vẫn còn khả năng bùng nổ cực mạnh!

Nếu liều mạng bạo tốc độ tay với Đinh Vinh, Tần Dạ sẽ không có lợi thế, dù sao trạng thái của anh đã không thể cho phép anh chơi theo kiểu duy trì tốc tay bùng nổ cường độ cao nữa, như vậy đánh đến cuối Đinh Vinh còn một máu thì anh đã chết rồi. Vì vậy anh phải kiên nhẫn, bảo tồn thực lực cấu máu dần dần, chờ đợi cơ hội dùng một chiêu giết ngược!

– anh vẫn đang chờ hồi chiêu, bùng nổ một lần giết được đối thủ?!

Dương Kiếm nhận ra điểm này, nhất thời thấy thương cho Đinh Vinh.

Cái gọi là ngoài cuộc thì tỉnh táo trong cuộc thì u mê, Phương Chi Diên có thể nhìn ra được vì hắn đã từng khổ sở trong tay Tần Dạ như vậy. Trên thực tế, Đinh Vinh đang trên sân không thể chú ý tới điểm này. Vì bản thân đang ở trong cuộc chiến, hắn sẽ đánh rất nhập tâm, rất sung sướng! Tần Dạ bị hắn ngăn chặn toàn diện, lúc này sẽ khiến người ta có lỗi giác rằng “mình thắng chắc rồi”.

Xét về mặt lý thuyết thì đúng là như vậy, Đinh Vinh tuổi trẻ khí thịnh, có thể bạo tốc độ tay liên tục trong năm phút mà không thấy mệt, nhưng Tần Dạ thì khác, rõ ràng Tần Dạ đã mệt rồi, nên không theo kịp nhịp độ đánh của hắn nữa…

Thắng lợi đã ở ngay trước mắt!

Kiếm ý đã tích đủ, Đinh Vinh vừa chuẩn bị mở chiêu cuối “Kiếm ảnh vô ngân” của Võ Đang thì đúng lúc này, Tần Dạ đột nhiên thay đổi.

Tần Dạ ra chiêu cực đơn giản, một Phi hạc xung thiên cơ bản nhất, khinh công bay lên tránh được chiêu cuối của Đinh Vinh.

Nữ hiệp áo hồng trên màn hình lớn thân nhẹ như yến, Phiêu tuyết xuyên vân trên không trung một đoạn, sau đó nhẹ nhàng đáp xuống đất ngay phía sau Đinh Vinh.

Móng vuốt đen trong tay vung lên.

– Nhiếp hồn trảo! Xuyên tâm trảo! Bạch cốt luyện trảo!

Combo ba chiêu cơ bản nhất của Nga Mi, nhanh chóng chồng ba tầng xuất huyết.

Trong khoảnh khắc Đinh Vinh nhận ra mà xoay người lại, Tần Dạ đã xuất chiêu thứ tư rồi!

– Cửu chỉ đoạt hồn!

Chiêu cuối cùng trong Cửu âm bạch cốt trảo, biến ra ảo ảnh chín bàn tay từ bốn phương tám hướng tấn công quân địch thành ba giai đoạn. Lần đầu tiên sẽ tạo thành thương tổn trung bình và tăng thêm một tầng xuất huyết, lần tấn công thứ hai sẽ gia tăng sát thương cực lớn đồng thời khóa toàn bộ skill của đối phương trong ba giây; Đến kích cuối cùng sẽ tăng thêm sát thương cực lớn và nếu máu của đối thủ thấp hơn 50% sẽ khiến hiệu quả mất máu trên người gia tăng hiệu lực!

Cửu chỉ đoạt hồn của Tần Dạ là ba chiêu ghép lại, Đinh Vinh không dùng được kỹ năng, chưa kể không tung ra được bất cứ skill nào, máu của hắn còn thấp hơn 50%, vừa vặn đủ điều kiện cho kích thứ ba trong Cửu chỉ đoạt hồn, hiệu quả mất máu lập tức được phát động trên người, thanh máu trong nháy mắt đã mất đi 30000 điểm, không khác gì rong huyết!

Khoảnh khắc ấy Đinh Vinh đột nhiên thấy lạnh toát – đây chính là sức bật thực sự của Tần Dạ sao? Vừa rồi anh ta không phải vì mệt nên không theo kịp tiết tấu mà đang nghỉ ngơi dưỡng sức chờ thời khắc này ư?

Lúc này máu của Tần Dạ đã không còn nhiều, chỉ cần hiệu quả khóa kỹ năng ba giây kết thúc, Đinh Vinh đánh bừa vài chiêu thì anh cũng sẽ chết.

Khán giả tại hiện trường lo lắng nhìn chằm chằm vào màn hình, không ít người đổ mồ hôi vì Tần Dạ, nhất là những thành viên của đội tuyển Long Ngâm trong phòng cách âm, ai cũng nín thở theo dõi, Lý Tưởng siết chặt nắm tay.

Sau khi Đinh Vinh thoát khỏi trạng thái khống chế, Tam hoàn sáo nguyệt của Võ Đang Kiếm tông lập tức phát ra!

Máu của Tần Dạ bị bào đi chỉ còn 5%, thanh máu cũng nhấp nháy đỏ! Trường kiếm trong tay Đinh Vinh nhấc lên, rõ ràng đang chuẩn bị bùng nổ chiêu Kiếm ảnh phân phi, chỉ cần trúng một chiêu này thì Tần Dạ chắc chắn sẽ chết!

Nhưng đúng lúc đó, mọi người lại không thể ngờ được – Tần Dạ biến mất không thấy bóng dáng tăm hơi như quỷ mị, đến khi mọi người nhìn thấy bóng anh thì Đinh Vinh đã ngã xuống dưới chân anh rồi!

– [Dạ Sắc] kích sát [Vô Tình Kiếm]!

Hình ảnh như tiểu thuyết huyền huyễn khiến người xem sợ đến ngây người, còn 5% máu mà giết ngược lại, Tần Dạ thi đấu vẫn luôn khiến người ta đau tim như trước.

Trong phòng bình luận, Trương Thư Bình lập tức nói: “Lại là thấp máu giết ngược! Diệp đội mau giải thích một chút cho mọi người đi!”

“Vâng.” Diệp Thần Hi phong độ mỉm cười giải thích, “Thực ra nếu Tần Dạ đọ tốc độ tay trong thời gian dài với Đinh Vinh thì rất có khả năng Tần Dạ sẽ thua do mệt nhọc, vì thế Tần Dạ lựa chọn chiến thuật nghỉ ngơi dưỡng sức chờ đợi thời cơ, một lần bùng nổ giết người trong nháy mắt.”

“Chiêu thức bùng nổ mạnh nhất của Nga Mi là ba kích của Cửu chỉ đoạt hồn, nhưng điều kiện để kích thứ ba của Cửu chỉ đoạt hồn phát huy tác dụng tối đa là máu của đối thủ phải dưới mức 50%.” Giọng nói của Diệp Thần Hi ôn hòa nhấp nhả như đang kể chuyện xưa, “Mọi người có thể chú ý một chút, vừa rồi khi Tần Dạ ra tay thì máu của Đinh Vinh còn lại 30%, có thể coi như mức máu khá an toàn. Tần Dạ sử dụng combo Nhiếp hồn trảo, Xuyên tâm trảo, Bạch cốt luyện trảo trước để bào thêm máu của Đinh Vinh, sau đó mới bùng nổ Cửu chỉ đoạt hồn để áp máu của Đinh Vinh còn 10%, cuối cùng có thể miểu sát bằng một chiêu là vì kỹ năng đặc biệt trong vũ khí của anh ấy.”

“Chúng ta cùng xem vũ khí của Tần Dạ.” Trương Thư Bình yêu cầu kỹ thuật chiếu thông số về vũ khí lên màn hình.

Diệp Thần Hi nói: “Trong số vũ khí cam của Nga Mi Trảo, Tần Dạ lựa chọn vũ khí ‘Vô Ngân’ có kỹ năng kèm theo là ‘Vô ngân lợi trảo’, có thể tăng sát thương vào nội tại của mục tiêu, gấp đôi thương tổn khi máu đối thủ dưới 50%; Còn nếu máu của đối phương thấp hơn 20% thì tạo ra hiệu quả tức tử.”

“Hiệu quả tức tử, ý trên mặt chữ, chính là ‘Lập tức tử vong’, đây là kỹ năng cưỡng chế có hiệu quả dựa trên trạng thái debuff mà đối thủ đang trúng phải, một khi có xúc tác về debuff thì dù còn lại bao nhiêu máu cũng sẽ lập tức tử vong. Theo tôi được biết, tuy trên miêu tả của ‘Vô Ngân’ là máu thấp hơn 20% sẽ gia tăng tỉ lệ chí mạng nhưng trên thực tế máu phải xuống đến 10% thì hiệu quả mới được tối đa hóa. Vừa rồi Tần Dạ đã tính chuẩn lượng máu còn lại của đối phương, anh ta bùng nổ combo là để tạo tiền đề cho chiêu cuối của vũ khí, từng chiêu một đánh cho Đinh Vinh còn 10% máu mới dùng kỹ năng của vũ khí để giết người kia trong một chiêu, đây chính là ý đồ giết người trong nháy mắt của Tần Dạ.”

Theo lời của Diệp Thần Hi, khán giả cũng hiểu ra.

Trương Thư Bình không khỏi vỗ tay: “Diệp đội giải thích rất chi tiết, quả đúng là bách khoa toàn thư, tôi rất thích được bình luận cùng với cậu!”

Đội trưởng trẻ tuổi này luôn mỉm cười, lễ độ nho nhã, khi bình luận lại chi tiết kiên nhẫn như đang kể chuyện xưa cho trẻ con, Trương Thư Bình cảm động muốn khóc! So với Lưu Xuyên miệng tiện, Tiêu Tư Kính nghiêm túc, thì Diệp Thần Hi mới là người thích hợp để bình luận cùng trong suy nghĩ của Trương Thư Bình!

Diệp Thần Hi mỉm cười: “Cảm ơn đã khen.”

Trương Thư Bình nói tiếp: “Tần Dạ tính toán thương tổn rất chuẩn, xem ra vừa rồi Đinh Vinh đã bị anh ta tung hỏa mù, đánh rất high rồi cho rằng mình sẽ thắng chắc, cuối cùng bị giết ngược lại… Khi Tần Dạ giao thủ với người ta thường xuyên xuất hiện tình huống giết ngược này, màn bùng nổ vừa rồi quả thực rất đáng sợ, dường như Đinh Vinh chết không kịp nhìn.”

Diệp Thần Hi gật đầu: “Đây chính là sức bật của thích khách đệ nhất liên minh, người nào đánh với Tần Dạ mà thả lỏng cảnh giác thì thường sẽ không có kết cục tốt.”

Lúc này Đinh Vinh ngồi trên đài cũng rất muốn hộc máu, cảm giác khi vẫn luôn chiếm ưu thế nhưng cuối cùng lại bị giết chết chẳng dễ chịu gì. Đinh Vinh xoay người đi xuống, hổ thẹn cúi đầu, không dám đối mặt với Thiệu Trạch Hàng. Thiệu đội lại không quan tâm, vỗ vai hắn nói: “Không sao đâu.”

Sau đó Thiệu Trạch Hàng đưa ra cái tên thứ hai của Đồng Tước sẽ ra sân – Huyễn Chi Phong Cảnh!

Thiệu đội đích thân lên sàn!

Trương Thư Bình cảm thán nói: “Thiệu đội tự mình ra trận là có ý muốn nhanh chóng tiễn Tần Dạ lên bảng.”

“Đúng vậy.” Diệp Thần Hi tán đồng, “Tuy máu của Tần Dạ không còn nhiều nhưng anh ta còn tới 10% mana, có lẽ Thiệu đội không muốn tình huống bất ngờ phát sinh nữa nên mới tự mình đi lên để tiễn Tần Dạ xuống đài.”

Thân là đội trưởng Đồng Tước, kinh nghiệm thi đấu của Thiệu Trạch Hàng rất phong phú, bản thân hắn lại bình tĩnh vững vàng, Đinh Vinh máu nóng bốc đầu xem nhẹ chiến thuật của Tần Dạ tạo cơ hội cho anh nên mới bị anh phản kích trong tình trạng thấp máu. Nhưng Thiệu Trạch Hàng thì chưa bao giờ cho đối thủ bất cứ cơ hội nào.

Tần Dạ đánh với Thiệu Trạch Hàng cũng không có chút lợi thế nào, nhanh chóng bị Thiệu đội bóc nốt 5% máu còn lại.

– [Huyễn Chi Phong Cảnh] kích sát [Dạ Sắc]!

Tuy phải đi xuống, nhưng Tần Dạ lại nhận được tiếng hoan hô nhiệt liệt của người xem toàn trường!

Vừa rồi tuyển thủ lão làng này bị người trẻ tuổi hơn đè ép, vậy mà vẫn luôn kiên nhẫn đến cuối bùng nổ giết người trong nháy mắt, ngầu đến không thể tưởng tượng nổi!

Fan Dạ Sắc theo dõi trực tiếp cảm động muốn khóc, thích khách đệ nhất liên minh, dù đã đến tuổi giải nghệ, nhưng sự bình tĩnh, quyết đoán và phong cách sắc bén vẫn không hề thay đổi! Anh vẫn luôn ở đây, là thích khách Dạ Sắc mà chúng ta yêu mến! Dù gặp phải đối thủ như thế nào, anh vẫn không hề sợ hãi!

Thấy Tần Dạ đi về chỗ ngồi, Lý Tưởng lập tức kích động đứng lên, dùng lực ôm chặt lấy anh: “Ngầu quá, tuyệt thật đấy!”

Tần Dạ bị người nọ ôm vào lòng, cảm nhận sự ấm áp truyền tới cũng không khỏi mỉm cười, vỗ vai cậu nói: “Được rồi, buông ra nào, muốn siết chết tôi à?”

Lý Tưởng ngượng ngùng cười buông anh ra, thuận tay đưa cho anh một lon coca đã chuẩn bị từ trước.

Tần Dạ cầm lon nước đi tới trước mặt Lưu Xuyên, vừa uống vừa hỏi: “Tiếp theo sẽ phái ai lên?”

Lưu Xuyên nói: “A Sách chuẩn bị.”

Từ Sách lập tức đứng dậy.

Tần Dạ nói với Từ Sách: “Thiệu Trạch Hàng vẫn còn giữ lại toàn bộ chiêu cuối, cậu cẩn thận một chút.”

Từ Sách thận trọng gật đầu, xoay người đi lên đài tuyển thủ.

– Sách Mã Giang Hồ.

ID của tuyển thủ thứ hai bên Long Ngâm hiện ra. Từ Sách vs Thiệu Trạch Hàng, trận đấu này chính là trận khiêu chiến của một Minh Giáo mới tới trong mùa giải này với Minh Giáo mạnh nhất liên minh.
Hết chương 362.

Phúc lợi chibi Dạ Dạ:

Đang tải ảnh, vui lòng đợi xíu
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status