Tổng giám đốc đoạt tình: Giành lại vợ yêu

Chương 507: Chuẩn bị (7)


Editor: May

Cũng không biết nói đến chuyện vui vẻ gì, Cảnh Hảo Hảo cong môi, cười cười nhợt nhạt.

Lương Thần đứng ở tại chỗ, nắm đơn xét nghiệm, nhìn chằm chằm trong chốc lát, chậm rãi kéo môi một cái, mở bước chân đến gần.

Cảnh Hảo Hảo nghe được tiếng bước chân, ngẩng đầu, nhìn thấy Lương Thần, lập tức đứng lên: “Kết quả kiểm tra thế nào?”

Lương Thần trước gật đầu một cái với người phụ nữ có thai mới vừa nói chuyện phiếm với Cảnh Hảo Hảo, mới lấy đơn kiểm tra ra đưa cho Cảnh Hảo Hảo, sau đó vươn tay, giống như vừa rồi, xem cô thành một phụ nữ có thai, thật cẩn thận dìu đỡ, vừa đi, vừa nói: “Kết quả kiểm tra rất không tệ, chỉ là bác sĩ nói dinh dưỡng thân thể em hơi có chút theo không kịp, sau khi về nhà, em phải bồi bổ nhiều một chút, người rất gầy.”

Thật ra Cảnh Hảo Hảo cũng xem không hiểu rốt cuộc các hạng số liệu trên đơn xét nghiệm đại biểu cho cái gì, chỉ là thấy chỉ số hcg rất cao, biết chính mình là thật mang thai, cho nên cứ dựa theo những dặn dò Lương Thần nói thay bác sĩ, nói: “Đã biết, về nhà tôi khẳng định hội sẽ uống canh bổ thím Lâm làm.”

......

Tuy rằng chuyện hôn lễ, hoàn toàn không có phiền toái đến Cảnh Hảo Hảo, nhưng Cảnh Hảo Hảo vẫn bởi vì chính mình lại cứ như vậy lập gia đình, tâm tình trở nên có chút phập phồng không yên, chất lượng giấc ngủ buổi tối cũng không tốt.

Trên đường Lương Thần lái xe mang theo cô trở về, cả người cô có chút buồn ngủ.

Gió lạnh bên trong xe đang mở đến thấp nhất, nhưng vẫn hơi lạnh một chút, Lương Thần xuyên qua kính chiếu hậu nhìn thoáng qua Cảnh Hảo Hảo sắp đi vào giấc ngủ, dừng xe ở ven đường, cầm mền, nhẹ nhàng đắp lên trên người Cảnh Hảo Hảo.

Cảnh Hảo Hảo còn chưa có hoàn toàn đi vào giấc ngủ, đã nhận ra khác thường, mở to mắt, mơ mơ màng màng liếc mắt nhìn Lương Thần một cái, ngữ khí có chút lười biếng hỏi: “Đến sao?”

“Chưa.” Lương Thần trở về một câu, sửa sang mền tốt, sau đó lúc kéo thân thể về, vừa vặn quét đến cục dẫn chính đối diện ngã tư đường, ánh mắt Lương Thần dừng một chút, nghiêng đầu, mở miệng nói với Cảnh Hảo Hảo: “Hảo Hảo, buổi chiều hôm nay hoặc là ngày mai, chúng ta rút ra thời gian, trước lĩnh chứng nhận đi.”

“Không phải nói ngày kết hôn sẽ lĩnh chứng ư?” Cảnh Hảo Hảo có chút nghi hoặc nghiêng đầu, nhìn thoáng qua Lương Thần, buồn ngủ tiêu tán không ít.

“Ngày cưới, phải là ngày hoàng đạo, lĩnh chứng thì lúc nào cũng được, không cần thiết phải là ngày hoàng đạo. Huống chi, ngày kết hôn đó, chuyện nhiều như vậy, anh sợ em mệt mỏi, cho dù không suy nghĩ cho chúng ta, cũng phải suy nghĩ một chút cho đứa nhỏ trong bụng, cho nên, vẫn là lĩnh giấy chứng nhận trước đi.”

Cảnh Hảo Hảo suy nghĩ một chút, gật gật đầu, nói: “Được rồi.”

Dừng một chút, Cảnh Hảo Hảo liền nói: “Ngày mai đi, hôm nay ngây người ở bệnh viện lâu như vậy, có chút mệt, buổi chiều không muốn đi ra ngoài.”

Trên mặt Lương Thần, lập tức nở nụ cười, mặt mày đều bay lên theo, đáy lòng vốn khẩn trương, cũng rơi xuống theo.

Không chờ được ngày 21 lĩnh chứng, chuyện Cảnh Hảo Hảo không có mang thai này, cho dù ngoại trừ anh, cũng không có người khác biết, nhưng anh vẫn cảm thấy, đây hết thảy giống như là một quả bom hẹn giờ, sợ khi nào đó sẽ thật sự nổ mạnh.

Cho nên những thứ hôn thú này, có thể sớm, liền sớm.

......

Cảnh Hảo Hảo là người vòng giải trí, bạn bè trong giới của cô có hạn, cho nên, hôn lễ chỉ mời vài người đặc biệt thân thiết.

Tuy rằng, không có cố ý truyền bá, nhưng tin tức cô kết hôn vẫn để lộ ra ngoài.

Không ít người thổn thức, Cảnh Hảo Hảo thật sự là một người phúc khí, đi một Thẩm Lương Niên đồng khổ, đến đây một Lương Thần tốt hơn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.1 /10 từ 4 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status