Tổng giám đốc đoạt tình: Giành lại vợ yêu

Chương 596: Tâm sự (26)


Editor: May

Lương Thần tạm dừng hồi lâu, trực tiếp xem nhẹ vấn đề thứ nhất của Cảnh Hảo Hảo, trả lời vấn đề thứ hai của cô: “Người kia, hiện tại đã rời khỏi anh.”

Rời khỏi anh ngay trong ngày trở thành vợ danh chính ngôn thuận của anh.

Ánh mắt Lương Thần, trong nháy mắt này, trở nên có chút đau thương.

Cảnh Hảo Hảo ngồi ở đối diện anh, nhìn thần thái của anh, ngực trở nên buồn phiền, hóa ra người anh thích, đã rời khỏi anh, khó trách anh và cô cùng một chỗ lâu như vậy, cũng không có phát hiện anh có quan hệ thân cận với người phụ nữ nào.

Cảnh Hảo Hảo cảm thấy thống khổ biểu hiện ra từ đáy mắt Lương Thần, có chút chói mắt, cô nhịn không được rũ mi mắt, cả người không có khẩu vị, cầm đũa đâm món ăn, sau đó ngẩng đầu, nhìn Lương Thần, lại hỏi một câu: “Vậy bây giờ anh còn thích cô ta không?”

Tỏ tình chưa nói ra miệng đó, có phải hiện tại có thể nói cho cô không?

Không cần lo lắng cô cự tuyệt, cũng không cần lo lắng quan hệ của cô và mình sẽ hoàn toàn tan vỡ

Ánh mắt Lương Thần nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo, giống như hội tụ ánh sáng toàn thế giới, ánh mắt đặc biệt sáng ngời, anh nhắm tất cả tiêu cự ngay con ngươi Cảnh Hảo Hảo, thần thái vô cùng trịnh trọng nói: “Thích.”

Ngữ khí nói chuyện của anh, khẳng định mà lại thành kính.

Tâm Cảnh Hảo Hảo, giống như là bị người đánh một quyền, hung hăng co rút lại một chút.

Ánh mắt Lương Thần sáng quắc nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo, giọng nói rất nhẹ cùng, nhưng bên trong lại lộ ra một cỗ kiên quyết và si tình: “Không chỉ hiện tại, còn có tương lai, mặc kệ cô ấy thích anh hay không, anh đều vẫn thích cô ấy.”

Khơi mào đề tài này là Cảnh Hảo Hảo, nhưng hiện tại cô lại có chút không muốn nghe, thậm chí cô cảm thấy lúc Lương Thần thâm tình chân thành nói anh thích một người như vậy, toàn thân tựa hồ đều tản mát ra một cỗ ánh sáng, ánh sáng kia thực chói mắt, nhưng đối với cô mà nói, cũng rất chói mắt.

Cảnh Hảo Hảo rũ mi mắt, không chút phát hiện chính mình lại có thể ở trong lúc không được tự chủ, mang theo một cỗ ghen tị nói: “Tương lai? Chẳng may ngày mai cô ta chết, mà cả đời của anh rất dài, chẳng lẽ anh sẽ vẫn siêng năng thích một người chết sao? Anh sẽ luôn không thể không kết hôn, cả đời độc thân vì một người đã chết đi?”

Sắc mặt Lương Thần nháy mắt trở nên có chút khó coi: “Không được nói bậy!”

Cảnh Hảo Hảo thật sự chỉ thốt ra một vì dụ, hiện tại đột nhiên nhìn thấy sắc mặt Lương Thần trở nên có chút không vui, cô nhịn không được mím mím thần, nhỏ giọng nói: “Tôi chỉ là nói một cái ví dụ, không phải thật sự.”

Thần thái Lương Thần hơi dịu đi một chút, ánh mắt nhìn chằm chằm cô, ngữ khí lại nhu hòa lần nữa: “Cô ấy là mạng của anh, đừng lấy mạng của anh, nói giỡn với anh.”

Mặc dù người nói giỡn, là em tự mình nói chính mình ngày mai chết, cũng không được.

Lương Thần nói nghiêm túc mà lại chắc chắc.

Tuy rằng ngữ khí không nặng, nhưng lại làm cho Cảnh Hảo Hảo cảm nhận được cảnh cáo trong giọng nói của anh.

Nhưng Cảnh Hảo Hảo để ý cũng không phải là ngữ khí của anh, mà là lời an nói ra.

Cô ấy là mạng của anh, đừng lấy mạng của anh, nói giỡn với anh.

Hóa ra, anh lại có thể yêu người phụ nữ kia như vậy...... Nhưng, vì sao lúc trước anh lại muốn giữ cô ở lại bên người anh, lại vì sao vào lúc cô nói kết hôn, liền cưới cô?

Anh nói người phụ nữ kia rời khỏi anh...... Hơn nữa ánh mắt bi thương như vậy, chẳng lẽ anh là yêu mà không được?

Mà cô, đối với anh mà nói, là vật thay thế?

Cảnh Hảo Hảo nghĩ đến đây, bĩu môi một cái, cúi đầu, cầm đũa gẩy gẩy lung tung món ăn trong dĩa.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.1 /10 từ 4 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status