Tổng tài ngốc nghếch của nhà ai?

Chương 189


"Không có quan hệ? Nói lời này ra bác sĩ Thái không thấy ngượng miệng à?" Hạ Lam che miệng cười hì hì, tự dưng bẻ lái "Không quan hệ mà năm lần bảy lượt tìm cách kéo sập nhà họ Trịnh. Nếu không phải có anh ở trong bóng tối tiếp tay và kích động thì ông Trịnh chẳng chết dễ thế, Đào Nương cũng chẳng vào tù đơn giản vậy đâu nhỉ!"

À, dĩ nhiên còn có cả vụ bố Trịnh rớt hố, bị lừa bán sau đó được Văn Minh "chuộc" về, hiện đang sống lay lắt bằng cách bán sức lao động nữa. Cơ mà Hạ Lam không biết chuyện này, nên cô sẽ không có cách nào lật tẩy Ngọc Thái!

"Bôi nhọ người khác là tội, tôi có thể kiện cô ra tòa đấy!" Ngọc Thái hừ lạnh, cười nhạt mà rằng "Nếu Hạ Lam tiểu thư chỉ có mỗi điều này muốn nói thì thôi đi, tôi không rảnh nghe!"

"Kiện tôi? Bằng chứng tôi có trong tay, nếu không anh thử xem chúng ta ra tòa ai sẽ thắng!" Cô hơi híp mắt, nhưng sực nhớ ra hôm nay hẹn người không phải chỉ để làm mấy chuyện này, trọng điểm còn chưa nói đến kìa! "À thôi đi, nếu anh thật sự phải vào tù Văn Minh sẽ không vui đâu!"

"..."

"Quay lại chủ đề khi nãy.." Không đợi Ngọc Thái tiếp lời, Hạ Lam gật đầu sửa lại "Không có quan hệ với nhà họ Trịnh và Đào Nương.. Vậy thì hẳn là có quan hệ với một người tên là Mai Lan chứ?"

"Sao cô biết?.." Ngọc Thái nghi hoặc nhìn Hạ Lam, bỗng dưng đáy lòng anh nổi sóng mãnh liệt, tựa như dự báo chuẩn bị có một sự thật khủng khiếp được phơi bày "Ai nói cho cô cái tên này? Cô muốn gì?"

"Mẹ chồng của tôi sao tôi lại không biết? Ngày nào Văn Minh chẳng nhắc đến bà ấy!" Sự dao động trong mắt Ngọc Thái hiện rõ vô cùng. Điều này thể hiện anh ta cực kì quan tâm chị gái cùng cha khác mẹ của mình.
Quan tâm thôi sao?
Hạ Lam cười khẩy với cách dùng từ của bản thân, nếu chỉ là quan tâm thì một bác sĩ tim mạch nho nhỏ như anh ta sẽ mạo hiểm đối đầu với cả thế lực lớn như nhà họ Trịnh sao?
"Bác sĩ Thái, tôi nghĩ chuyện này chỉ có mình anh không biết mà thôi!"

"Bằng chứng đâu?" Ngọc Thái ừ hữ "Người nhà họ Trịnh kẻ nào cũng gian xảo, muốn tin cũng không thể!"

"Không hiểu nguồn tin của bác sĩ từ đâu mà ra, lại có thể khiến người như bác sĩ u mê lâu đến vậy.." Cô lấy từ trong túi xách ra một chiếc đồng hồ tinh xảo, đưa tới trước mặt Ngọc Thái. Nhìn thấy cái này, sự kích động trong mắt anh ta thoắt cái trở nên bùng nổ "Nếu không phải cháu ruột của anh, anh nghĩ Văn Minh sẽ làm ngơ cho những hành động hãm hại người nhà họ Trịnh của anh sao? Anh ấy không nói cho anh biết thân phận thật của mình không phải vì lo sợ hay chưa chắc chắn.. Tất cả đều là do anh không xứng! Xem cái này đi! Hẳn anh nhận ra nó rồi chứ? Đây chính là tín vật mẹ Mai Lan để lại cho Văn Minh!"

"Chỉ là một chiếc đồng hồ, chứng minh được gì chứ?" Ngọc Thái rất nhanh bình tĩnh lại "..Hừ, tôi lại nghĩ rằng cậu ta sợ tôi chuẩn bị ra tay phá hủy lễ kỉ niệm ngày cưới của cậu ta nên mới để cô tới đây đấy. Nhưng mà đáng tiếc, đừng hòng dùng tiểu xảo đó qua mặt tôi!"

"Không ngờ đúng là anh có ý muốn phá ngày cưới của chúng tôi!" Hạ Lam cũng không nghĩ một chiếc đồng hồ đủ để chứng minh cái gì, cô nhún vai "Nếu vẫn không tin sao không dùng khoa học? Anh là bác sĩ mà, mấy cái ADN gì đó hẳn phải rành lắm nhỉ?"

"Văn Minh thật sự là con trai của Mai Lan?" Ngọc Thái nhìn sự tự tin của Hạ Lam, vô thức hỏi lại.
Trước đây nhà họ Trịnh công bố Văn Minh - Văn Hóa là anh em sinh đôi do Đào Nương sinh ra. Anh vốn dĩ cũng tin vào điều này vì bác sĩ đỡ đẻ cho Mai Lan đã xác nhận cả hai mẹ con chị đều đã chết. Hiện tại vị bác sĩ già đó đã mất, anh có muốn kiểm chứng lại cũng không thể được. Sau đó Ngọc Thái gặp Trần Duy, anh ta lại nói ra một sự thật hoàn toàn khác. Văn Minh là con của người phụ nữ thứ ba, khác Đào Nương và Mai Lan. Người phụ nữ này cũng chính là kẻ đã tự tay đẩy ngã Mai Lan, hại chị chết trong uất ức.
Ngọc Thái cũng đã điều tra qua, kết quả đúng là như vậy hoàn toàn không có sai sót.
Thế nhưng lúc này nhớ lại, ngày đó vì sao Trần Duy lại tới gặp anh chứ? Và những tài liệu kia, cớ gì lại được tìm thấy dễ dàng đến vậy? Tựa như có người sắp xếp sẵn một cái bẫy, đợi Ngọc Thái nhảy vào..
"Không thể có chuyện đó!"

"Tin hay không tùy anh thôi!" Hạ Lam nhìn đồng hồ, hạn định 15 phút cuối cùng cũng qua đi. Cô đứng dậy chuẩn bị rút quân "À, hôm trước Văn Minh có gặp tổng giám đốc X, hẳn là anh biết người này chứ?"

"Biết thì sao mà không biết thì sao?"

"Không, chẳng sao cả!" Hạ Lam dứt khoát đáp lời "Chỉ là hôm trước ông ta gặp lại con trai của Mai Lan, kích động đến mức không nói thành lời, còn tiết lộ cho chúng tôi một bí mật vô cùng thú vị, anh muốn nghe không?"

"..."

"Mẹ Mai Lan chẳng hề yêu thương gì bố Trịnh, ngày đó là vì một đám em còn đang học hành lỡ dở mà phải gả đi.." Cô mỉm cười lễ phép, cũng khoát tay gọi người đến tính tiền "Nếu tôi nhớ không nhầm, ngày đó bác sĩ Thái cũng còn đang du học ở nước ngoài thì phải?"

"..."

"Ai nha~ Người yêu cũ của mẹ Mai Lan liếc mắt cũng nhận ra Văn Minh là con ai.." Cô lắc ngón tay, lạnh giọng "Vậy mà người cậu ruột thịt này lại chẳng hay biết gì. Đáng tiếc.. Đáng tiếc.."

Trả xong tiền nước Hạ Lam liền đi, vừa lúc này Si Tình cũng gửi mail đến, là một nửa tài liệu còn lại. Cô vội vã mở ra xem, cũng nhận ra ngay Si Tình đang ở trong quán cafe này, theo dõi cuộc gặp của hai người từ đầu tới cuối. Nếu không theo dõi có thể chuẩn xác gửi nốt tài liệu thế sao trời? Chẳng hiểu cô nàng này muốn làm gì nữa đây? Hẹn người ra ngoài để ngắm chắc?
Hạ Lam lên chiếc xe riêng của mình, dù gì chuyện cũng không còn liên quan đến cô nữa, cô cũng chẳng muốn mất công đoán làm chi. Hoặc giả, cô có đoán, cũng đoán không được Si Tình muốn làm gì. Cả Hạ Lam và cả quán cafe này đều không có ai biết, vị bác sĩ đáng kính mới mấy phút trước còn hoạt bát nói cười, giờ này đã im lặng gục đầu xuống bàn. Vì này rất khuất lại khá tối nên không ai để ý đến anh ta, càng không ai biết, người con gái ngồi ở chiếc bàn cạnh đó đã di chuyển sang bên cạnh Ngọc Thái từ lúc nào.

Phải, người này chính là Si Tình.

Ngọc Thái, anh nghĩ thế là thoát được khỏi tôi sao?
Loại thuốc mê này hiệu lực cũng chỉ có mười mấy tiếng mà thôi. Bác sĩ đáng yêu của em, ngủ một giấc dài đi, tỉnh dậy, anh sẽ thấy cuộc đời của anh rẽ sang một trang khác.

Một trang dài thật dài, nhuốm đẫm màu sắc đen tối kì ảo..
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 10 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status