Tổng tài ngốc nghếch của nhà ai?

Chương 84


"Vậy gọi vợ được không?" Văn Minh ngồi sang ghế đối diện, dùng thái độ giả ngây đã lâu không xuất hiện cợt nhả với cô "Hay bà xã, cục cưng, bảo bối..."

"Đã bảo đi mà gọi người yêu của cậu!" Cô bĩu môi, vẫn tao nhã ngồi thẳng. Không ai cho không ai cái gì, nếu như bữa ăn này Văn Minh định làm ra để phục vụ cô, thế thì chắc chắn phía sau còn có ẩn tình khác!
Cậu ta lại định lợi dụng Hạ Lam làm gì à? Nhưng đang mang danh hợp tác, hơn nữa cậu ta còn ở chiếu trên, nếu như muốn cô ra sức hẳn chỉ cần ngồi xuống nói chuyện đàng hoàng thôi nhỉ?
"Tôi không có hứng thú với sự đùa giỡn thái quá này!"

"Hạ Lam vẫn còn khúc mắc?" Văn Minh nhún vai, đột ngột đứng thẳng dậy. Cậu ta tiến đến bên cạnh cô, trên đôi môi mê hoặc nở một nụ cười câu tâm. Từ từ và chắc chắn, Văn Minh nắm chặt tay Hạ Lam, cưỡng ép cô đứng dậy đi theo mình.
Vốn dĩ cô muốn thắc mắc, vì lẽ gì cậu để tui ngồi chưa ấm chỗ mấy giây đã lập tức lôi tôi dậy vận động mạnh? Thế nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt tươi cười ấy, đôi mắt sâu thẳm đong đầy.. tình cảm ấy, tự dưng mọi lời nói ra đến miệng đều bị nuốt nghẹn lại.

Hình như.. Cái thứ mơ hồ trong tâm trí cô bao lâu nay đã dần dần sáng tỏ rồi. Hạ Lam có cảm giác, nếu cô cứ đi theo sự dẫn dắt của Văn Minh, chỉ trong một thời gian ngắn nữa thôi, nhất định cô sẽ nắm được chân tướng!

Hai người nắm chặt tay nhau, bàn tay nhỏ nằm trọn trong lòng bàn tay lớn, hơi nóng rực lên một cách khó tả khiến Hạ Lam cảm tưởng như cả người sắp sửa bị thiêu cháy. Cô không hiểu mình làm cách nào, hoặc Văn Minh đưa cô đi thế nào, nhưng khi nhận thức trở về, cả hai đã an toàn vượt cầu thang dốc đứng trước cánh cửa phòng thuộc về Hồng Ngọc và nam chính!
Cậu ta muốn làm gì?
Ý của Văn Minh khi muốn nhắc đến "khúc mắc" trong lòng Hạ Lam là cái này ư?
Không!
Cô không có!
Chuyện Văn Minh và Hồng Ngọc ở chung với nhau, hoặc họ thật sự yêu thương nhau như trong nguyên tác cũng chẳng liên quan gì đến cô! Tuyệt đối không liên quan! Tuyệt..

Nuốt xuống sự hồi hộp tự dưng nhảy đến, Hạ Lam chăm chú nhìn cánh tay Văn Minh đưa lên đẩy cửa. Khung cảnh bên trong nhanh chóng hiện ra làm hòn đá vốn đè nặng lòng cô cũng rớt xuống. Trước mắt hai người không phải căn phòng ngủ rộng rãi nguyên bản mà là một hành lang hẹp. Hành lang này được trổ thêm hai cánh cửa ra vào như thể thông báo rằng nơi này đã được ngăn đôi.
Văn Minh hài lòng nhìn vẻ mặt của cô, sau đó kéo cô tới, đẩy mở cánh cửa thứ nhất: nơi đã-từng là phòng ở của nữ chính. Chỗ này chỉ có vài thứ vật dụng đơn giản như giường, tủ kệ.. Quần áo, đồ trang điểm.. gì đó đều không hề có, tựa như một căn phòng vô chủ vậy.

"Phòng này của Hồng Ngọc!" Văn Minh giải thích, còn tiện tay xoa đầu Hạ Lam một cái. Bình thường cô rất dị ứng với kiểu này, nhưng hôm nay bởi quá bất ngờ nên có chút phản ứng không kịp.
Nhưng mà chính sự phản ứng chậm chạp này của Hạ Lam lại khiến ai đó cảm thấy thích thú. Cậu ta cười sâu, càng lúc xoa càng mạnh, khiến cô dù không muốn cũng phải có hành động!
"Hôm nay cô ta đã rời khỏi chỗ này rồi!"

"Rời khỏi đây?" Hạ Lam nghi hoặc trả lời, còn không quên đá cho Văn Minh một phát vì tội dám phạm thượng mái tóc mượt mà mới gội của cô "Cậu đưa cô ta đi?"

"Thôi việc vĩnh viễn có tính không?" Văn Minh dường như được tiêm doping, cảm thấy kiểu trêu đùa này rất tình thú, thế nên càng cười càng vui, thậm trí trong tâm còn có chút xúc động muốn đè người. Đè nén ý nghĩ táo bạo này xuống đáy lòng, cậu tiếp tục dẫn Hạ Lam sang căn phòng bên cạnh "Đây là phòng tôi!"

"Bây giờ cô ta ở đâu?" Hạ Lam lại tiếp tục nhìn quanh chỗ này một lần, nơi ở của Văn Minh đơn sơ chẳng khác nào căn phòng trên lầu ba ở Trịnh gia. Nếu có gì đó khác biệt, chắc chỉ là vật liệu tốt hơn mà thôi.
Sao cậu ta phải chịu khổ sống ở chỗ thế này chứ?
Văn Minh hoàn toàn đủ khả năng tự mua nhà sau đó chuyển đến, hoặc cải tạo lại thư phòng của cô cũng được cơ mà?
"Cậu biết không?"

"Đó là chuyện của cô ta! Sao tôi phải quan tâm chứ?" Văn Minh có chút lạnh lùng, kéo cô đến bên giường, cùng nhau ngồi xuống "Việc của tôi chỉ là trả đủ lương, sau đó mở cửa tiễn người!"

"Viên kim cương kia.." Sáng nay Hạ Lam còn chưa lấy lại món đồ này đâu, nếu giờ không biết tung tích Hồng Ngọc thì làm sao cô lấy lại nó được chứ? "...Tôi còn chưa lấy lại!"

"Chẳng phải sáng nay hai người đã nói chuyện rồi à?" Văn Minh hơi ngạc nhiên, nhưng rất nhanh bình tâm lại "Thôi bỏ đi, chỉ cần biết không phải em tự nguyện tặng nó đi là tôi yên tâm rồi. Sau này nếu Lam thích, tôi sẽ mua lại cho Lam sau!"

"Vấn đề trọng tâm đâu phải ở đó.." Quan trọng là tự dưng kẻ như cô ta được lợi to, tôi không thích có được không? "Mà này, cậu đừng có nói chuyện kiểu như.."

"Kiểu như nào?" Văn Minh nâng cằm Hạ Lam, để cô đối diện với mình. Mãi tận lúc này cô mới nhận thức được hai người thân mật thế nào, cùng nhau ngồi trên giường, sát gần đến mức chỉ còn chút xíu là chạm vào nhau. Nhịp tim của đối phương có thể nghe rõ ràng, thình thịch thình thịch.. Chậm rãi tăng dần biên độ.. "Hạ Lam, hôm nay, tại đây tôi muốn làm rõ chuyện này với em!"

"Chuyện gì?"

"Giữa tôi và Hồng Ngọc tuyệt đối không có quan hệ!" Lời nói của Văn Minh chắc chắn, giống như một lời thề "Và không chỉ với cô ta, tất cả những người khác - ngoài em - tôi đều không có quan hệ tình cảm gì hết!"

"Cậu.. Cậu nói chuyện này với tôi làm gì chứ?"

"Đứng trốn tránh nữa!" Văn Minh nhẹ giọng nói nhỏ, môi mỏng nhạt màu cũng nhanh chóng tiến sát tai cô, hơi thở nóng rực đầy tính ám chỉ "Tôi nghĩ em đủ thông minh để hiểu những điều tôi muốn nói!"

"..."

"Hạ Lam! Chúng ta có thể không nhắc đến tất cả chuyện trong quá khứ nữa được không?" Văn Minh thấy cô cố ý không phản ứng, trầm giọng nghiêm túc chuyển chủ đề.
Hạ Lam nghe thấy câu này, không tự giác nhíu mày đưa mắt nhìn lại Văn Minh.
Trong mắt cậu ta không có đấu tranh, không có giả dối cũng không tạp niệm.. Trong suốt và chân thành tới mức cô thật sự muốn.. tặng người này giải Oscar cho nam diễn viên chính xuất sắc nhất!
Chuyện trong quá khứ mà cậu muốn nói đến rốt cuộc là chuyện gì vậy Trịnh Văn Minh?
"Bỏ qua mọi thứ, hướng đến tương lai!"

"..."

"Và cho tôi một cơ hội.. Theo đuổi em?"
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 10 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status