Tổng tài, phu nhân có thai rồi
Chương 231
Chương 231: Kẻ địch nhảy ra giữa đường Phó Bảo Hân (3)
Tôi bị anh đè lại: “Em ngoan ngoãn chút đi, tôi
sẽ không chạm vào em.”
Tôi mím môi, tức giận nói: “Anh cách xa em ra
một chút, sát lại gân quá em ngủ không được.
“Cho em hai lựa chọn, một là chúng ta ngủ
như thế này, hai là chúng ta sẽ kéo gần khoảng
cách lại. Đương nhiên, có thể là dính sát vào nhau
luôn đấy, em muốn sao, hử?”
Tôi...
Ngày hôm sau, chuyện của Cố Diệc Hàn đã
gây nên một động tĩnh rất lớn. Tất cả cuộc thảo
luận của mọi người đều chĩa mũi nhọn vào Phó
Bảo Hân, nói rằng vì muốn chiếm đoạt Cố Nghĩa
nên bà ấy đã âm mưu hãm hại ba người nhà họ
Cố.
Ba mạng người liên tiếp, ngoại trừ Cố Vân
Dương tử vong một cách bình thường thì Trương
Huệ Mẫn và Cố Diệc Hàn đều đã tự sát, còn
nguyên nhân vì sao thì không ai biết.
Dù sao Cổ Diệc Hàn cũng là cháu ngoại của
nhà họ Hứa, hai vợ chông già nhà họ Hứa cũng có
tiếng ở thủ đô. Sau chuyện con gái và cháu ngoại
tự sát như thế, nhà họ Hứa đã vận dụng hết các
mối quan hệ của mình, yêu câu cảnh sát thủ đô
điều tra rõ ràng vê cái chết của hai người họ.
Sự việc này gây chấn động rất lớn, dù cho hai
ông bà không nói ra nhưng chắc chắn cảnh sát
cũng không thể mặc kệ như vậy được.
Cho nên, Phó Bảo Hân đã bị điêu tra, bà ấy bị
cấm tham dự vào chuyện có liên quan đến nhà họ
Cố và chuyện kinh doanh của Cố Nghĩa. Không
những thế, ngay cả nhà họ Cổ bà ấy cũng không
được đi vào, phía cảnh sát đưa ra lý do là có thể
những manh mối quan trọng vẫn còn ở trong nhà
họ Cố.
Vì thế cho nên toàn bộ sinh hoạt của Phó Bảo
Hân đều bị cấm cản cả. Bây giờ, bà ấy không có
chỗ ở, mọi chuyện chỉ có thể nương nhờ ở biệt thự
lớn của Phó Thắng Nam. Lúc trước, Phó Thăng
Nam chuẩn bị một phòng cho bác sĩ ở nhưng sau
khi bác sĩ Văn rời khỏi thì căn phòng vẫn để trống
không dùng tới, vậy nên anh đã để cho Phó Bảo
Hân ở.
Lúc Hoàng Nhược Vi gọi điện đến thì tôi đang
bình thản xem tivi. Tôi thâm nghĩ, người phụ nữ
Phó Bảo Hân này tiến vào biệt thự, bà ấy không
cảm thấy sợ hãi sau khi đã gián tiếp gây nên cái
chết của ba người ư?
Có lẽ Phó Bảo Hân biết tôi có địch ý với mình
nên bà ấy chỉ híp mắt lại mà không nói gì thêm.
Nói chung thì Phó Bảo Hân cũng là cô của Phó
Thắng Nam, dù tôi có chán ghét bà ấy như thế
nào đi chăng nữa thì anh đã đưa bà ấy đến đây
rôi, tôi cũng không tiện nói thêm điều gì.
Tôi bắt điện thoại, Hoàng Nhược Vi ở đầu dây
bên kia đè thấp giọng xuống: “Hẹn gặp tại quán
Tôi bị anh đè lại: “Em ngoan ngoãn chút đi, tôi
sẽ không chạm vào em.”
Tôi mím môi, tức giận nói: “Anh cách xa em ra
một chút, sát lại gân quá em ngủ không được.
“Cho em hai lựa chọn, một là chúng ta ngủ
như thế này, hai là chúng ta sẽ kéo gần khoảng
cách lại. Đương nhiên, có thể là dính sát vào nhau
luôn đấy, em muốn sao, hử?”
Tôi...
Ngày hôm sau, chuyện của Cố Diệc Hàn đã
gây nên một động tĩnh rất lớn. Tất cả cuộc thảo
luận của mọi người đều chĩa mũi nhọn vào Phó
Bảo Hân, nói rằng vì muốn chiếm đoạt Cố Nghĩa
nên bà ấy đã âm mưu hãm hại ba người nhà họ
Cố.
Ba mạng người liên tiếp, ngoại trừ Cố Vân
Dương tử vong một cách bình thường thì Trương
Huệ Mẫn và Cố Diệc Hàn đều đã tự sát, còn
nguyên nhân vì sao thì không ai biết.
Dù sao Cổ Diệc Hàn cũng là cháu ngoại của
nhà họ Hứa, hai vợ chông già nhà họ Hứa cũng có
tiếng ở thủ đô. Sau chuyện con gái và cháu ngoại
tự sát như thế, nhà họ Hứa đã vận dụng hết các
mối quan hệ của mình, yêu câu cảnh sát thủ đô
điều tra rõ ràng vê cái chết của hai người họ.
Sự việc này gây chấn động rất lớn, dù cho hai
ông bà không nói ra nhưng chắc chắn cảnh sát
cũng không thể mặc kệ như vậy được.
Cho nên, Phó Bảo Hân đã bị điêu tra, bà ấy bị
cấm tham dự vào chuyện có liên quan đến nhà họ
Cố và chuyện kinh doanh của Cố Nghĩa. Không
những thế, ngay cả nhà họ Cổ bà ấy cũng không
được đi vào, phía cảnh sát đưa ra lý do là có thể
những manh mối quan trọng vẫn còn ở trong nhà
họ Cố.
Vì thế cho nên toàn bộ sinh hoạt của Phó Bảo
Hân đều bị cấm cản cả. Bây giờ, bà ấy không có
chỗ ở, mọi chuyện chỉ có thể nương nhờ ở biệt thự
lớn của Phó Thắng Nam. Lúc trước, Phó Thăng
Nam chuẩn bị một phòng cho bác sĩ ở nhưng sau
khi bác sĩ Văn rời khỏi thì căn phòng vẫn để trống
không dùng tới, vậy nên anh đã để cho Phó Bảo
Hân ở.
Lúc Hoàng Nhược Vi gọi điện đến thì tôi đang
bình thản xem tivi. Tôi thâm nghĩ, người phụ nữ
Phó Bảo Hân này tiến vào biệt thự, bà ấy không
cảm thấy sợ hãi sau khi đã gián tiếp gây nên cái
chết của ba người ư?
Có lẽ Phó Bảo Hân biết tôi có địch ý với mình
nên bà ấy chỉ híp mắt lại mà không nói gì thêm.
Nói chung thì Phó Bảo Hân cũng là cô của Phó
Thắng Nam, dù tôi có chán ghét bà ấy như thế
nào đi chăng nữa thì anh đã đưa bà ấy đến đây
rôi, tôi cũng không tiện nói thêm điều gì.
Tôi bắt điện thoại, Hoàng Nhược Vi ở đầu dây
bên kia đè thấp giọng xuống: “Hẹn gặp tại quán
Đánh giá: 8.2 /10 từ 130 lượt.