Tổng tài, phu nhân có thai rồi

Chương 70





Chương 70: Dây dưa đến chết

“Có phải đến khi chết đi mới không còn liên quan đến nhau nữa không?”

Tôi nhìn ánh đèn đường ở phía xa xa lúc sáng lúc tối mà mở miệng nói.

Trong lòng dâng lên một cảm giác ảm đạm.

Anh ta mỉm cười, dứt khoát: “Anh sẽ không để em chết, tương lai còn

quá dài, khỏng thể tiếp tục mà không có em”

Tôi không trả lời.

Sợ hãi thì làm được gì, tương lai vẫn ở phía trước.

“Chia tay Phỏ Thắng Nam đi! Hãy sống cho thật tốt. Chúng ta sẽ lại

vui vẻ như lúc còn nhỏ. Phó Thảng Nam không xứng với em”

Tôi cười nhẹ, thật buồn cười. Người khác cảm thấy tôi không

xứng với Phó Thắng Nam, còn anh ta cảm thấy Phó Thẳng Nam

không xứng với tôi.

“Không trở lại được nữa, bà ngoại đã đi rồi,

cây dâu già trước cửa cũng bị chặt rồi. Thẩm

Minh Thành, anh đừng đến tìm em nữa, đừng hủy

hoại cuộc sống của em có được không?” Tôi biết

lời nói này vô dụng với anh ta, nhưng tôi vẫn nói.

Anh ta đăm chiêu nhìn lên bâu trời đêm. Đôi

mắt đen nhánh trở nên mơ hồ. Một lúc lâu sau,

anh ta mới mở miệng: “Anh đã thử, nhưng vô

dụng!"

“Thôi”

Cuộc nói chuyện hôm nay thật tẻ nhạt, tôi

thấy mệt nên đứng dậy nhìn anh ta và nói: “Đưa

em về nhà đi!”

Lúc này tôi lại nghĩ thông suốt, nếu anh ta

muốn làm hại tôi thì anh ta sẽ không tốn thời gian

đưa tôi đến đây. Anh ta chỉ muốn nhìn thấy ánh

mắt sợ hãi và bất lực của tôi, kích thích ham

muốn biến thái của anh ta. Anh ta là thợ săn nếu

không có con mồi để tiêu khiển thì anh ta sẽ khó

chịu mà thôi.

Cho nên, anh ta tạm thời sẽ không làm hại tôi!

Đưa tôi đến biệt thự Sơn Thuỷ, anh ta khoá

cửa xe, đôi mắt đen nhìn tôi nói: “Không hôn chúc

ngủ ngon sao?”

“Hả?”

Tôi vô cảm nhìn anh ta: “Mở cửal”

Anh ta nhướng mày, vết thương thấu xương

ập đến, anh ta dựa vào ghế xe nhìn tôi bằng ánh

mắt trịch thượng: “Nếu Phó Thắng Nam nhìn thấy

em ở trong xe thật lâu không bước xuống thì sẽ

nghĩ gì?

Anh ta gật đầu: “Lúc này chắc chắn anh ta

đang ở trong phòng bệnh ân cân chăm sóc Lâm

Hạnh Nguyên, không quan tâm đến eml”

Anh ta tiến lại gân, mùi thuốc lá làm cho tôi

khó chịu: “Thẩm Minh Thành, anh nói thử xem

nếu như tôi chết, có phải sẽ được tự do?”

Mặt anh ta tối sầm lại: “Em thử xeml”

Sao phải thử, chỉ là chưa đến lúc mà thôi, nếu

tong tai phu nhan co thai roi tong tai phu nhan co thai roi tong tai phu nhan co thai roi tong tai phu nhan co thai roi tong tai phu nhan co thai roi tong tai phu nhan co thai roi tong tai phu nhan co thai roi





Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.2 /10 từ 130 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status