Tổng tài, phu nhân có thai rồi
Chương 755
Chương 755: Kết quả cho kẻ thích xen vào chuyện của người khác (7)
Tôi sững sờ một lúc, ngước mắt lên nhìn Phó
Thắng Nam, Phó Thắng Nam lại nhìn Trân Văn
Nghĩa nói: 'Đi bệnh viện, ngay lập tức!"
Tay tôi hơi run, nói vào trong điện thoại: "Mẹ,
mẹ đừng lo lắng, bọn con sẽ đến ngay lập tức, mẹ
nhanh chóng đưa Khả Hân theo bên cạnh, để con
đưa Khả Hân đi khám và hỏi bác sĩ xem cần phải
chuẩn bị cái gì, phải đảm bảo sao cho cả hai đứa
trẻ đều không bị làm sao cả."
Đâu dây bên kia điện thoại cũng luống cuống,
gật đầu liên tục.
Tôi hơi lo lắng, cúp điện thoại, trong lúc nhất
thời lòng cũng treo lên cao, Phó Thắng Nam kéo
tôi lại, nói: "Đừng căng thẳng, sẽ không có chuyện
gì đâu”
Tôi nhìn anh, cẩn thận mở miệng nói: "Em
không thảo luận việc nhận nuôi Khả Hân với anh,
một mình em tự đưa ra quyết định, em xin lỗi,
nhưng em không muốn liên quan đến chuyện nhà
họ Mạc với anh vì chuyện này.
Anh gật đầu, chuyện đã đến nước này rôi,
không có đường để tiến cũng chẳng có đường để
lùi, anh chỉ có thể lo việc cứu mạng đứa trẻ trước,
sau đó sẽ cố gắng hết sức để bù đắp cho Khả
Hân sau.
Vội vàng chạy đến bệnh viện, Mạc Đình Sinh
vội vàng chạy ra đón, nhìn tôi nói: "Các người có
thấy đứa bé kia không?"
Tôi sửng sốt: "Khả Hân sao? Không phải tôi
bảo mẹ tôi giữ con bé ở bên cạnh thật cẩn thận
sao? Có chuyện gì vậy?"
Mạc Đình Sinh nóng nảy nói: "Mới vừa rồi bác
sĩ thông báo mẹ cô đi làm thủ tục, nói là để cho
đứa bé kia tự chơi một mình ở trong bệnh viện
một lúc, nhưng lúc trở lại thì không thấy tăm hơi
của đứa bé kia đâu, tôi vừa mới tới bệnh viện lập
tức đi tìm khắp nơi, từ trên xuống dưới của cái
bệnh viện này mà cũng không thấy đứa bé kia
đâu."
Tôi bàng hoàng, lúc này tôi chỉ nghĩ đến Mục
Dĩ Thâm, chỉ có anh ta mới đưa đứa bé đi vào lúc
này, mấy ngày nay xảy ra quá chuyện, chúng tôi
không còn sức lực và thời gian để chăm sóc đứa
bé nên có lẽ Mục Dĩ Thâm đã lợi dụng sơ hở này.
Phó Thắng Nam nhìn Trân Văn Nghĩa đi theo
Sau, giọng nói trầm thấp nghiêm túc: "Dùng tất cả
các mối quan hệ mà chúng ta có, lập tức phong
tỏa tất cả các cửa ra vào cao tốc của thành phố
Tân Châu. Bên cạnh đó, lập tức xem xét kĩ việc
giám sát của bệnh viện để tìm ra tung tích của
đứa bé càng sớm càng tốt."
Hơi dừng lại một chút, anh nhìn Mạc Đình
Sinh, hai người đàn ông đối mặt nhau, sau đó anh
mở miệng nói: "Phẫu thuật của Tuệ Minh vẫn tiến
hành như bình thường!"
Tôi sửng sốt, không khỏi nhìn anh, cảm thấy
có chút không ổn: "Phó Thắng Nam, không có
xương tủy và thận thì phẫu thuật của Tuệ Minh
căn bản không thể thành công, trước tiên chúng
ta phải tìm được Khả Hân, nếu không..."
Mạc Đình Sinh mở miệng, ngăn cản tôi nói:
"Đứa nhỏ này, chuyện này cô không cần phải lo
lắng đâu, chúng tôi đều có tính toán hết rồi, sẽ
không có chuyện gì xảy ra đâu."
Tại sao không?
Tôi lắc đầu, sắc mặt trảng bệch: "Không được,
việc này quá mạo hiểm, tôi đã không có con cái
gì, tôi không thể để Tuệ Minh mạo hiểm tính mạng
được."
Trân Văn Nghĩa muốn nhanh chóng ngăn cản
tôi lại nhưng lại bị Phó Thắng Nam kéo lại, anh
nhìn tôi, trong đôi mắt đen lộ ra mấy phân trấn an:
"Yên tâm đi, Tuệ Minh sẽ không xảy ra chuyện gì
đâu, Khả Hân cũng sẽ không xảy ra chuyện gì cả,
tin tưởng anh, có được không?"
Tôi sửng sốt một chút, nhìn anh, chần chừ
Đánh giá: 8.2 /10 từ 130 lượt.