Tổng tài, phu nhân có thai rồi
Chương 99
Chương 99: Rời khỏi Phó Thiên (một)
Thành phố Giang Ninh nói lớn không lớn, nói
nhỏ không nhỏ, internet phát triển, bất cứ việc gì
mọi người cũng đều biết được.
Tôi không trở về biệt thự bên kia, dì Triệu gọi
điện thoại tới, nói có không ít phóng viên ở ngoài
cửa, bảo tôi đừng về.
Cũng may chung cư Hương Uyển không có ai
biết tới, ở lại chỗ này cũng an toàn.
Tôi vẫn không có cách nào liên hệ được với
Phó Thắng Nam.Trân Húc Diệu gọi điện thoại tới
nói là vẫn đang ở trong phòng ICU, tình huống cụ
thể anh ta cũng không rõ lắm.
Thị trường chứng khoán của Phó Thiên đúng
như tôi nghĩ, chỉ trong hai ngày ngắn ngủi đã giảm
tới chạm đáy, không ít người chơi chứng khoán
phá sản, có người còn náo đòi tự sát.
Trần Văn Nghĩa mở họp báo trấn an, bởi vì có
cục Công Thương tham gia điều tra cho nên các
hoạt động của Phó Thiên đều bị đình chỉ.
Hơn nửa cửa hàng, công trường, bệnh viện ở
thành phố Giang Ninh đều là của Phó Thiên, một
khi đình chỉ thì hơn nửa thành phố đều trong trạng
thái tê liệt.
Mỗi ngày Vũ Linh đều ra ngoài mua đồ ăn,
sau đó lượn một vòng quanh cao ốc Phó Thiên,
lúc trở vê lại kể tình hình cụ thể cho tôi.
Trong đó có rất nhiêu thứ tôi chưa xem xét kỹ
càng, nhưng không vào được công ty, cho nên chỉ
có thể tạm thời chờ đợi.
'Cậu cũng đừng suy nghĩ lung tung. Bây giờ
quan trong nhất chính là ngoan ngoãn ở chỗ này
đợi, chăm sóc cho bản thân mình. Cậu xem bụng
cũng lớn vậy rồi, qua mấy tháng nữa là sẽ sinh“
Tài nấu nướng của Vũ Linh gần đây tốt hơn nhiều,
vừa nấu đồ ăn, vừa an ủi tôi.
Tôi gật đầu, nói thì nói thế, nhưng chuyện đến
mức này sao mà an tâm cho được: Ngày mai cục
Công thương sẽ điều tra ra kết qua, cũng không
biết tình hình thế nào”
"Cậu đừng nghĩ nữa, kết quả thảm nhất chính
là Phó Thiên phá sản, nhiều lắm thì cậu chịu một
tiếng oan, Phó Thăng Nam vừa là chủ tịch vừa là
tổng giám đốc, thứ anh ta phải gánh là món nợ
hàng nghìn tỷ sau khi Phó Thiên phá sản. Anh ta
còn thảm hơn cậu nhiều, cậu vẫn nên nghĩ các để
anh ta ký vào đơn ly hôn. Nợ nân cả nghìn tỷ thì
cả đời cũng không trả hết được." Lời của Vũ Linh
rất chân thật, con người đều phải tự tư, tôi có thể
hiểu được, nhưng mà không tán thành.
Khẽ thở dài một cái, tôi nói: "Bây giờ tớ tính
toán cái gì? Ông cụ Phó năm đó đối tốt với tớ như
thế, nếu tớ rời đi vào lúc này thì vê sau sợ là phải
áy náy cả đời.
Cô ấy lại gật đầu, xoa cằm nhìn tôi nói: "Xuân
Hinh, cậu có nghĩ tới không, chuyện này liệu có
phải do Kiêu Cảnh Thân thiết kế? Trước đó, anh ta
quản lý Hạ Vỹ thì xảy ra chuyện, anh ta biết rõ vấn
Đánh giá: 8.2 /10 từ 130 lượt.