Triệu hoán thần binh

Chương 1704: Ma thiên kiếm ý


Chỉ có điều rất nhanh nàng đã hiểu ra. Nhất định là tiểu tử này sử dụng thần đạo thời gian ở ngay trong Thần Chi Nguyên Giới mới của hắn, kéo dài thời gian. Hắn đã làm gì?

- Hữu hảo em gái ngươi...

Ma Thiên Kiếm Linh gầm lên giận dữ, muốn xông tới giết chết Vu Nhai.

- Đừng kích động. Ta cùng với Ma Thiên Chân Thần đã ký khế ước Nguyên Giới. Nàng cũng không thể lại động thủ với ta... A, ta chính là để Ma Thiên Kiếm Linh dạy Ma Thiên Kiếm Ý cho ta một chút mà thôi.

Câu đầu tiên của Vu Nhai là nói với Ma Thiên Kiếm Linh. Câu thứ hai là trả lời vấn đề của Ma Thiên Chân Thần. Sau khi nói xong, trên người còn phát ra Ma Thiên Kiếm Ý mãnh liệt. Đúng vậy, sở dĩ hắn bảo Ma Thiên Chân Thần chờ chính là ở bên trong học tập Ma Thiên Kiếm Ý, để ép Thôn Thiên Kiếm Linh nàng phát ra kiếm ý rất mãnh liệt, sau đó ở bên cạnh học.

Các Kiếm Linh khác cũng ở bên cạnh, cùng nhau học tập và đưa ra ý kiến.

Cũng đúng như Ma Thiên Chân Thần đoán. Hắn đã sử dụng thần đạo thời gian ở bên trong Huyền Binh Điển. Bởi vì hấp thu lực lượng bản nguyên của Ma Thiên Nguyên Giới, thật ra hắn không cần lo lắng trong thế giới Huyền Binh Điển không có nguyên tố thời gian.

Trên thực tế, nếu như có thể, Vu Nhai thật sự không muốn thả Ma Thiên Thần Kiếm ra. Thu làm Huyền Binh bản mạng không phải tốt hơn sao?

Nhưng từ chỗ Lạc Thiên Thần Kiếm, hắn có thể biết rất rõ ràng Ma Thiên Thần Kiếm cường đại tới mức nào. Lấy lực lượng Vu Nhai và Huyền Binh Điển bây giờ vẫn không khống chế được nàng. Trước đây Lục Thiên Thần Ấn ở trong tình trạng bị nghiền nát sắp tan vỡ, hắn cũng chỉ chấn áp mà không phải là thu phục. Hắn còn ném ra nhiều Lục Thiên Sát Trận như vậy, sau đó mới chính thức thu phục. Huống chi là Ma Thiên Thần Kiếm hoàn chỉnh không có bất kỳ tổn thương gì.

Cùng lắm, hắn chỉ có thể nhốt Ma Thiên Thần Kiếm ở bên trong Huyền Binh Điển, sau đó để cho nàng mỗi ngày ở bên trong làm ầm ĩ. Đến lúc đó, có trời mới biết sẽ phát sinh chuyện gì. Tình huống tốt nhất chính là chờ tới khi thực lực của hắn đủ cường đại mới thu phục mà thôi.

Nhưng đây chẳng qua là tình huống tốt nhất.

Có khả năng nhất là nàng ở bên trong làm ầm ĩ, Huyền Binh Điển sử dụng phần lớn lực lượng để áp chế nàng. Sau đó, Vu Nhai và Huyền Binh Điển thắng cấp chậm rãi. Đương nhiên, Ma Thiên Chân Thần không biết những điều này. Bằng không, nàng sẽ không dễ dàng ký khế ước như vậy.

- Ma Thiên Kiếm Ý...

Ma Thiên Chân Thần nhìn chằm chằm vào nhân loại này, cuối cùng cũng không nói gì. Thật ra trong lòng đang đặc biệt khiếp sợ trước thiên phú của hắn. Đáng tiếc là tiểu tử này không thể nào làm tộc dân của mình. Đương nhiên, trong suy nghĩ của nàng, Ma Thiên Kiếm Ý không phải là chuyện gì nghiêm trọng.

Ma Thiên Chân Thần cũng không biết, Thôn Thiên Kiếm nắm giữ ký hiệu Ma Thiên và thuộc tính cắn nuốt. Hiện tại có thêm Ma Thiên Kiếm Ý, có ý nghĩa như thế nào.

- Đi thôi, chúng ta quay về quảng trường Ma Thiên.

Vu Nhai nói xong biến mất khỏi nơi lực lượng bản nguyên của Ma Thiên Nguyên Giới. Thời điểm mọi người lo lắng đợi, thấy Vu Nhai trở về, cuối cùng liền thở hắt ra một hơi. Nhưng rất nhanh bọn họ liền trợn mắt há hốc mồm. Bởi vì Ma Thiên Chân Thần và Ma Thiên Kiếm Linh không ngờ cũng đi cùng. Hơn nữa nhìn bộ dạng bọn họ, dường như không còn quan hệ đối địch cùng Vu Nhai nữa. Trong nửa canh giờ qua, hắn đã làm những gì?

- Nhiều con kiến nhỏ như vậy, thực sự đáng ghét. Đều đi ra ngoài đi...

Tâm tình Ma Thiên Chân Thần đặc biệt không tốt. Nhìn đám người trên quảng trường còn chưa tỉnh lại, nàng rất không thoải mái khoát tay áo. Trong nháy mắt, tất cả đám người hôn mê bị nàng trực tiếp đưa ra khỏi Ma Thiên Nguyên Giới. Sau đó, nàng mới quay sang nhìn về phía Nguyệt Lâm Sa, lạnh nhạt nói:

- Nguyệt Lâm Sa, bắt đầu từ ngày hôm nay, quan hệ giữa chúng ta là quan hệ hợp tác bình đẳng. Ta không cần nàng làm tộc dân của ta...

Ma Thiên Kiếm Linh nói ra mỗi câu nói, linh thể đều như chấn động một cái. Nếu như là người thực lực không đủ thật ra không nhìn thấy được. Nhưng ở đây có người nào thực lực không đủ chứ?

Khi nghe Ma Thiên Kiếm Linh nói, khi nhìn thấy linh thể nàng co giật như vậy, những cao thủ kia đều không nhịn được nhìn về phía Vu Nhai, trong lòng cảm thấy có sóng lớn cuộn trào mãnh liệt. Bọn họ lại thầm hò hét:

- Trong nửa giờ qua, Vu Nhai rốt cuộc đã làm cái gì vậy?

- Ta đã cùng Vu Nhai ký khế ước. Nàng có đáp ứng hay không?

Ma Thiên Chân Thần cũng học được cách trưng cầu ý kiến.

- Ta tất nhiên đáp ứng.

Trước đó, Nguyệt Lâm Sa đương nhiên cũng rất lo lắng. Khi thấy Vu Nhai cùng Ma Thiên Chân Thần rất hữu hảo đi tới, nàng đã biết tiểu binh đáng chết này lại làm được chuyện người bình thường không thể nào làm được. Nhưng dù vậy, khi nghe Ma Thiên Chân Thần nói tới khế ước, nàng vẫn rất khiếp sợ. Nàng thật sự không nghĩ tới Vu Nhai có thể làm được tới mức này. Thật không hợp lý.

Không quan tâm có hợp lý hay không, Nguyệt Lâm Sa biết, nàng, một nữ đại đế tương cần phải có phong thái bình tĩnh. Nàng cố gắng nhẫn nhịn, kìm chế không để cho kích động thiêu đốt, gật đầu. Trên thực tế, nửa canh giờ qua, nàng đã tưởng tượng ra rất nhiều kết quả, cũng chuẩn bị đưa ra sự nhượng bộ...

- Nếu như vậy, hãy để cho Ma Thiên Thần Kiếm tạm thời theo nàng. Ma Thiên Thần Kiếm sẽ thay mặt ta dạy cho nàng Ma Thiên Trận Pháp. Còn để cho đế quốc của nàng liên thông với Ma Thiên Nguyên Giới của ta, cung cấp năng lượng và các thủ tục cho ta. Hiện tại, tất cả đều rời khỏi đây đi.

Bây giờ Ma Thiên Chân Thần thậm chí không có tinh thần tự mình dạy dỗ Nguyệt Lâm Sa. Sau khi nói xong nàng trực tiếp giao mọi chuyện cho Ma Thiên Kiếm Linh đi xử lý. Cần gì cần giao, cần dạy dỗ Ma Thiên Kiếm Linh đều hiểu. Khi vừa nói dứt lời, nàng lập tức muốn đưa mọi người ra ngoài. Ai, hiện thực cùng lý tưởng bao giờ cũng có sự chênh lệch lớn như vậy.

- Chờ một chút, Ma Thiên Chân Thần, trong chúng ta còn có một vài mâu thuẫn cần phải xử lý. Ta muốn chờ sau khi xử lý xong mới đi ra cũng không muộn. Tuy rằng ta rất nóng lòng muốn ra ngoài, nhưng cũng không thể làm ngay một lúc được.

Nguyệt Lâm Sa vội vàng ngăn cản nói.

Trong nháy mắt, đám thủ hạ trước đó của Băng Tuyết Ma Vương sắc mặt đều đại biến. Lúc Nguyệt Lâm Sa nói chuyện chính là đang nhìn bọn họ.

Ma Thiên Chân Thần có phần sững sờ, nhìn theo ánh mắt Nguyệt Lâm Sa. Chợt nàng thờ ơ gật đầu một cái nói:

- Nàng thích xử lý như thế nào thì xử lý như thế. Sau khi xử lý xong bảo Ma Thiên Kiếm Linh dẫn tất cả đi là được...

Nói xong, Ma Thiên Chân Thần lập tức biến mất. Mắt không thấy, tâm không phiền.

Ở trong nháy mắt, cục diện thoáng trở nên yên tĩnh. Nhưng rất nhanh đám người đại quốc sư chia ra bao vây mười mấy thủ hạ Thần cấp còn chưa chết của Băng Tuyết Ma Vương. Gia chủ Mạc Luân Tạp Đế có chút ngây người, cuối cùng nhìn về phía Vu Nhai.

Đúng vậy, người hắn nhìn chính là Vu Nhai mà không phải là Nguyệt Lâm Sa
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 4.5 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status