Triệu hoán thần binh

Chương 1874: Kinh Thiên cùng Lạc Thiên (2)


- Chắc là không ngăn cản nổi. Nhưng trong chúng ta, trong cơ thể Vu Nhai còn có một Lục Thiên Nguyên Giới. Nếu không ngăn cản được cùng lắm chúng ta trốn vào đó là được. Dù nói như thế nào Lục Thiên Nguyên Giới cũng có thể ngăn cản được mấy kiếm của ngươi chứ? Đến lúc đó chờ Huyền Nguyên Chi Lực của ngươi tiêu hao hết sạch, hoặc chờ người Độc Cô gia ta tới nhiều hơn, tất nhiên sẽ cho đám dân Kinh Thiên các ngươi một đòn đánh trả rực rỡ.

Lạc Thiên Kiếm Linh nhún vai một cái nói.

Đúng vậy, trong chớp nhoáng này, hắn đã thông báo với các cao thủ lĩnh ngộ kiếm đạo chi tâm khác của Độc Cô gia. Chỉ cần những người này có thể đến Cự Quỳnh Thành, như vậy hắn có thể phát huy ra uy lực cường đại nhất của Lạc Thiên Nhất Kiếm. Mặc dù yếu hơn Kinh Thiên Nhất Kiếm, cũng sẽ không yếu quá mức.

Mà lúc này bọn họ quả thực chỉ có thể tỏ ra yếu kém. Hình như an toàn nhất chính là trốn trong Lục Thiên Nguyên Giới trước.

Dân Cổ Duệ không có cao thủ ở xung quanh, trốn vào cũng không sợ Lục Thiên Thần Ấn bị lấy đi hoặc phong ấn.

Đương nhiên, trước ở trốn vào trong, vẫn phải phô trương thanh thế. Không chỉ muốn cho Kinh Thiên Nhất Kiếm nhìn thấy lực lượng của Độc Cô gia, cũng muốn để người Tần gia phía dưới biết Độc Cô gia khủng khiếp. Trong lúc đối đầu với Kinh Thiên Nhất Kiếm đồng thời cũng muốn chấn áp Tần gia...

- Hừ, ngươi không sợ hiện tại ta lập tức đi tập kích Độc Cô Thần Thành sao?

Kinh Thiên Chân Thần lạnh lùng nói.

- Tập kích Độc Cô Thần Thành? Độc Cô Thần Thành nói thế nào cũng là chủ thể Lạc Thiên Nguyên Giới ta. Ngươi phải thêm vài Kinh Thiên Nhất Kiếm mới có thể hủy diệt? Đến lúc đó, nói không chừng chúng ta cũng đã trở về. Đừng quên có loại truyền tống trận này. À đúng rồi, Vu Nhai, ngươi có thể liên hệ với Ma Thiên Chân Thần, để cho nàng đến Độc Cô Thần Thành hay không. Ta cũng đã lâu không gặp nàng.

Lạc Thiên Chân Thần vừa nói vừa nhìn về phía Vu Nhai. Hơn nửa năm, Ma Thiên Chân Thần cũng thu thập một ít Huyền Nguyên Chi Lực, đã có thể phát ra Ma Thiên Nhất Kiếm.

- Đương nhiên có thể. Ta lập tức liên hệ.

Vu Nhai cầm Thôn Thiên Kiếm trả lời.

- Hừ, lần này vẫn bỏ qua cho các ngươi. Vu Nhai đúng không? Ngươi rất tốt, rất tốt. Chỉ có điều ngươi tốt nhất không nên để cho ta dễ dàng biết được vị trí của ngươi.

Giọng nói Kinh Thiên Chân Thần vang lên, thực sự không tốt, mang theo sự lạnh lùng và sát ý. Từ trước tới nay hắn chưa từng coi trọng một nhân loại nào như vậy. Sau khi Thời Hoàng và Không Hoàng truyền tin tức từ nơi khởi nguồn Nguyên Giới trở lại, hắn đã liệt Vu Nhai vào danh sách những người nhất định phải giết chết. Nhưng hắn tạm thời không có cách nào. Trên người Vu Nhai vẫn mang theo Lục Thiên Nguyên Giới. Thứ này không phải dễ dàng chém nát được.

Kinh Thiên Chân Thần vẫn không biết rõ, vì sao lúc đó Lục Thiên Nguyên Giới đã tàn gần như sẽ nổ tung lại có thể chữa trị được. Phải biết rằng, trước khi Vu Nhai tìm được trung tâm nơi khởi nguồn Nguyên Giới, Thời Hoàng và Không Hoàng đã từng nhìn thấy Lục Thiên Thần Ấn...

Nói cách khác, Lục Thiên Thần Ấn không phải do trung tâm nơi khởi nguồn Nguyên Giới chữa trị. Điều này căn bản giải thích không thông!

- Đi thong thả, không tiễn.

Lạc Thiên Kiếm Linh đưa tay ra hiệu.

- Hừ!

Kinh Thiên Chân Thần hừ lạnh một tiếng. Chợt áp lực trên bầu trời trong nháy mắt trở nên sáng sủa. Hiển nhiên hắn đã lui đi. Nhưng lúc này đám người Độc Cô gia không còn trầm tĩnh nữa, mà vẫn cầm Lạc Thiên Nhất Kiếm. Bọn họ rất sợ Kinh Thiên Nhất Kiếm lại quay ngược trở lại.

- Trưởng lão, truyền tống trận...

Đúng vào lúc này, hộ vệ trông coi truyền tống trận của Tần gia xông vào trong viện trung tâm Tần gia. Cũng không chờ hắn nói xong, từng thân ảnh phóng lên cao. Mỗi người mang theo khí thế cường đại, giống như từng thanh lợi kiếm. Bọn họ tập hợp lại với đám người Độc Cô Chiến Huyền. Trong đó còn có một đại cao thủ cấp Thần Hoàng, trong đó còn có Độc Cô Chiến Phong...

Tất nhiên, đó chính là các cao thủ Độc Cô gia. Độc Cô gia vẫn còn có vị Thần Hoàng thứ ba.

Đúng vậy, sau khi bọn họ nhận được thông báo của Độc Cô Chiến Huyền sau, đã trực tiếp từ chỗ Độc Cô Thần Thành cứng rắn truyền tống qua. Tốc độ nhanh tới mức khiến lòng người kinh sợ. Trong nháy mắt, một tâm trận hoàn chỉnh xuất hiện, do các cao thủ lĩnh ngộ kiếm đạo chi tâm tạo thành. Cũng như Lạc Thiên Kiếm Linh đã từn nói với Vu Nhai, đó là tâm trận có thể phát huy Lạc Thiên Nhất Kiếm. Mỗi người đều lạnh lùng nhìn chằm chằm vào bầu trời. Mới tới nhưng mọi người đều yên lặng không nói gì.

- Hừ, Độc Cô gia...

Kinh Thiên Chân Thần lạnh lùng nhìn chằm chằm vào các cao thủ của Độc Cô gia phía dưới, lại không nhịn được hừ lạnh một tiếng. Xem ra hắn quả nhiên còn chưa hoàn toàn rời đi. Hiện tại hắn rốt cục mới xác định được Độc Cô gia có thực lực cùng hắn đối kháng. Không ngờ thật sự có thể mượn lực lượng của nhân loại tích lũy Huyền Nguyên Chi Lực phát ra Lạc Thiên Nhất Kiếm. Đương nhiên, hắn cũng biết Lạc Thiên Nhất Kiếm này nhất định sẽ giảm đi rất nhiều.

Nhưng, Kinh Thiên Chân Thần không có nhiều Huyền Nguyên Chi Lực như vậy để có thể tiêu hao. Cho dù thắng cũng rất phiền phức...

Nếu như đổi lại là thời điểm các Nguyên Giới còn chưa xuất thế, hắn không ngại ở chỗ này tiêu hao hết tất cả Huyền Nguyên Chi Lực, hoàn toàn hủy diệt Độc Cô gia. Nhưng bây giờ không được. Các Nguyên Giới đều đã xuất thế. Nếu như hắn tiêu hao hết Huyền Nguyên Chi Lực, đến lúc đó bị Thần Chi Nguyên Giới khác phản kích, vậy hắn sẽ rất thảm. Mặc dù là hắn, lúc này cũng phải đặc biệt cẩn thận.

Đương nhiên, nếu như không phải ban đầu tiêu hao hết bảy kiếm ở chỗ Vu Nhai, hắn có thể còn có thể liều mạng.

- Vu Nhai...

Kinh Thiên Chân Thần lại không nhịn được đưa ánh mắt nhìn về phía Vu Nhai. Tiểu tử này thật sự nên lập tức diệt trừ. Hắn đột nhiên nghĩ đến Hắc Nguyệt công chúa và con trai của Vu Nhai. Nhưng hắn đường đường là Kinh Thiên Chân Thần đối phó với một nhân loại bình thường nho nhỏ, bây giờ không thể nói ra miệng chuyện dùng Hắc Nguyệt công chúa và con của hắn để uy hiếp. Chỉ là nhân loại bình thường nho nhỏ, lại còn cần lấy nữ nhân và nhi tử của hắn ra uy hiếp sao? Quá nực cười đi?

Dân Cổ Duệ có thể cao ngạo như vậy, không thể không tính tới công lai truyền thụ tư tưởng của Kinh Thiên Chân Thần hắn.

Hắc Nguyệt công chúa còn là con gái của Hắc Nguyệt Thần Hoàng, dù thế nào cũng là thần dân của hắn. Hắn cũng không thể quang minh chính đại hy sinh nàng. Dù sao thần dân hắn không phải là con rối không có tư tưởng. Có rất nhiều nhân loại bình thường đầu phục hắn. Đến lúc đó làm ầm ĩ lên, lòng người sẽ hoang mang.

Đúng vậy, Hắc Nguyệt công chúa có thể hy sinh, nhưng lòng người hoang mang sẽ không tốt.

Đương nhiên, sớm muộn gì hắn cũng có lúc có thể sử dụng đến Hắc Nguyệt công chúa và con trai của Vu Nhai. Thật ra hắn cũng không cần phải vội vàng. Mọi chuyện cũng không cần Kinh Thiên Chân Thần hắn phải tự mình nói ra những lời uy hiếp. Bởi suy nghĩ như vậy, lần này Kinh Thiên Chân Thần đã hoàn toàn lui đi...
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 4.5 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status