Triệu hoán thần binh

Chương 301: Tứ giác yêu trong truyền thuyết?


Sắc mặt mọi người điên cuồng biến đổi. Hình như bọn họ đã dùng hết vận may. Kỵ sĩ dự bị cuối cùng đã phát hiện bọn họ ở đây. Nếu như 27 tên kỵ sĩ còn lại đều tới đây, như vậy...

Mọi người nhìn về phía Vu Nhai, phát hiện sắc mặt hắn vẫn hoàn toàn bình thản, trong lòng bọn họ mới trấn tĩnh lại, mơ hồ còn có chút hưng phấn. Trong lòng Vu Nhai dường như đã có dự tính trước mọi việc. Nói không chừng có thể lấy thêm mấy cái huy hiệu kỵ sĩ dự bị. Nhân số thật sự quá nhiều. Số huy hiệu ở đây căn bản không đủ. Chỉ cần là người có chút thực lực đều sẽ không nhịn được có chút chờ mong!

- Không nên cao hứng quá sớm. Chúng ta có thể bảo vệ cho phần chiến quả này đã là quá tốt rồi!

Vu Nhai nói trực tiếp đánh nát huyễn tưởng trong lòng mọi người. Trong nháy mắt, hắn lại nói:

- Mặc dù nói như vậy, nhưng thời gian đầu, chúng ta cũng chưa từng nghĩ qua sẽ nhận được nhiều huy hiệu như vậy, sẽ nhận được nhiều huy hiệu kỵ sĩ dự bị như vậy. Có đôi khi tấn công mới là phòng thủ tốt nhất. Các ngươi có lòng tin hay không?

- Có!

Tuy rằng trong lòng rất nhiều ở đây người đều biết rõ, bọn họ không thể trở thành kỵ sĩ dự bị, nhưng điều này lại không cản trở nhiệt huyết tuổi trẻ của bọn họ sôi trào. Thật ra rất nhiều người đều cảm thấy giá trị của lần Thánh Hội này, có thể chứng kiến cùng tham gia cuộc chiến đấu như vậy, giá trị.

- Đương nhiên, ta không cần mọi người đi liều mạng mạng. Chúng ta đối mặt không phải là đế quốc Ma Pháp, mà là đồng bào của chúng ta. Nhưng chúng ta phải để cho bọn họ thấy được chúng ta có thực lực liều mạng, có thực lực tấn công, có thực lực ngọc đá cùng vỡ!

Vu Nhai nói ra vài lời cổ động nhỏ nhỏ. Kiếp trước hắn đã từng nghe không ít bài diễn thuyết, lời nói ra hoàn toàn trôi chảy, không hề dừng lại. Dường như hắn chính là một người có chủ nghĩa yêu nước siêu cấp của đế quốc Huyền Binh. Tự nhiên hắn mang lại lòng tin cho mọi người. Hắn lại nói:

- Thay trang bị màu đỏ của chúng ta, áp giải mười ba danh kỵ sĩ dự đi ra. Chúng ta đi sẽ đi gặp 27 tên kỵ sĩ dự bị kia một lát.

- Vâng!

Đi gặp 27 tên kỵ sĩ dự bị một lát, đây là chuyện khiến người ta phấn chấn thế nào.

Mọi người trong sáu tổ liên minh... Đúng vậy, mọi người, cho dù là bị thương cũng sẽ cứng rắn chống đỡ đi ra. Tất cả mọi người ném nguyên trang bị kỵ vệ Bắc Đấu trên người xuống, mặc vào cùng một màu trang bị màu đỏ. Đây là trang bị tam giai đỉnh phong do Vu Nhai rèn ra trước đó. Ngoại trừ mấy cường giả ra, bất kể là ai, đều đối xử bình đẳng, đều là màu đỏ.

Màu đỏ, xuất phát từ màu khôi giáp của Hạng Phi giáo quan. Nói trắng ra là, thật ra Vu Nhai có ý định vuốt mông ngựa. Khi Hạng Phi nhìn thấy đội quân màu đỏ này xuất hiện, trong lòng hắn kích động thế nào, không cần phải nói nữa.

Đáng tiếc ở đây không có ai biết suy nghĩ vuốt mông ngựa của Vu Nhai. Không ít người mơ hồ cảm giác, hình như tất cả trang bị màu đỏ này ở trong đêm tối chậm rãi hòa làm một thể. Quân hình màu đỏ của đế quốc Huyền Binh Bắc Đấu chính thức bắt đầu từ đêm nay.

Khoảng gần hai trăm người xếp hàng thật chỉnh tề đứng ở trên đường phía trước doanh địa tạm thời của kỵ vệ Bắc Đấu lúc trước. Ở trước người bọn họ, càng lúc càng nhiều kỵ sĩ dự bị dừng chân. Các kỵ sĩ dự bị đều khiếp sợ nhìn mười ba gia hỏa bị nhét vải vào miệng, sắc mặt đều có chút khó coi.

Tuy nói trong kỵ sĩ dự bị cũng có cạnh tranh kịch liệt, nhưng nhìn người có thân phận ngang hàng với mình bị đối xử như vậy, có thể có tâm tình tốt mới là lạ.

Điều khiến cho bọn họ không hiểu nhất là, đám người kia dựa vào cái gì mà im hơi lặng tiếng tiêu diệt mười ba kỵ sĩ dự bị của bọn họ?

Ngay thời điểm các kỵ sĩ dự bị tập kết rất nhanh, các tinh anh khác của Thánh Hội ở xung quanh đều tiến lại gần. Mỗi người đều nấp trong góc tối khiếp sợ nhìn. Bất kể là người còn nắm huy hiệu trong tay, hay những người không còn gì, đều ha hốc miệng, nhìn chằm chằm vào 13 kỵ sĩ dự bị bị nhét giẻ vào miệng. Đám người mặc trang bị màu đỏ này là biến thái sao?

Mặt mười ba kỵ sĩ dự bị đỏ lên. Bọn họ bị đối xử như vậy, sau này còn mặt mũi nào nhìn nhau nữa. Bọn họ nhìn chằm chằm vào đám người Vu Nhai. Đáng tiếc ánh mắt không thể giết được người.

- Vu Nhai, ngươi quả nhiên đang ở chỗ này!

Ngay khi bầu không khí đang vô cùng nặng nề, trong bóng tối truyền tới một tiếng quát lớn. Mấy còn Lân Giác Mã rất nhanh đã vọt ra. Trong đó đó không ngờ có Hô Đình Không Đài và Lý Thân Phách.

Ban đầu Hô Đình Không Đài nói muốn cùng Vu Nhai quyết một trận tử chiến. Kết quả khi thấy 13 kỵ sĩ dự bị đang bị trói, trong nháy mắt khí thế vừa rồi đã tiêu tan thành mây khói.

- Vu Nhai, tam đệ Lý Đông Phách của ta có phải là do ngươi giết hay không?

Lý Thân Phách cũng vọt ra nói. Đột nhiên, ánh mắt hắn lại rơi vào trên người Dạ Tình:

- Dạ Tình, nàng cũng ở đây sao? À, cũng không có gì kỳ quái. Vị hôn phu lúc trước nàng nói với ta, ta đã điều tra xong. Độc Cô Nhai, cũng chính là người này. Vị hôn phu của nàng chính là Vu Nhai sao?

Vu Nhai vốn đang vững như núi thái sơn, bộ dạng nắm giữ toàn thiên hạ trong tay. Đột nhiên hắn nghe nói như thế, thiếu chút nữa thì ngã xuống.

Người phía sau đã được hắn liên kết thành một đoàn. Kết quả Lý Thân Phách nói như vậy có khả năng sẽ xuất hiện phân liệt. Điều này còn không tính làm gì, Vũ Qua muốn nổi điên.

- Vu Nhai, đây là chuyện gì?

Vũ Qua đột nhiên trừng mắt đi tới. Vũ Qua vừa ra, đám người của Phá Quân Doanh tất nhiên sẽ không đứng yên.

- Vu Nhai, hoặc là nói Độc Cô Nhai, thần nữ Tham Lang là của ta. Nếu như ngươi là vị hôn phu của nàng, không quan tâm ngươi có đúng là đã giết tam đệ ta hay không, ta đều phải biến người thành quả cầu thịt!

Lý Thân Phách lại không để ý tới Vũ Qua, không quên thêm mắm dặm muối nói:

- Còn cả chuyện lần trước, vinh quang Lý gia ta tuyệt đối không được phép ngươi sỉ nhục như vậy. Đi ra đánh một trận, Vu Nhai!

Lại là chuyện lần trước. Rốt cuộc vị con cả của dòng chính Lý gia cùng Vu Nhai rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Vì sao Vu Nhai gọi thành Độc Cô Nhai? Còn nữa Nhai Vu thành vị hôn phu của thần nữ Tham Lang Dạ Tình từ lúc nào?

Ách, lẽ nào đây là tứ giác yêu trong truyền thuyết?

Vu Nhai bất đắc dĩ nhún vai, nhìn về phía Dạ Tình, ý muốn nói: Nàng gây ra chuyện, nàng đi giải quyết đi!

Dạ Tình cũng không nghĩ tới chuyện lại biến thành như vậy. Có quỷ mới biết được, một câu nói đùa của nàng trước đây lại tạo thành kết quả như vậy. Rất buồn bực nhất chính là, trong ba nam nhân này lại không có người nào là U Hoang áo đen kiếm đen của nàng!

Nhìn bộ dạng Vu Nhai cà lơ phất phơ, hoàn toàn không có ý đinh bảo hộ mỹ nữ là mình, không biết vì sao, Dạ Tình tức giận không có chỗ phát.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 4.5 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status