Trọng sinh nguyên soái: Phu nhân là tang thi

Chương 106: Huấn luyện viên Tư Kỳ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đang tải ảnh, vui lòng đợi xíu

Sự việc say rượu làm Viên Úc Thần kiên quyết vẽ một vòng tròn kiêng rượu, lấy quân hàm nguyên soái cam kết về sau tuyệt đối không uống rượu. Sân Mộc mắt cá chết dò xét Viên Úc Thần nửa ngày, không có mong chờ gì tiếp tục nghịch Tiểu Bạch.

Có Viên Úc Thần bồi mấy ngày ở căn cứ, quân khu diễn tập đã gần ngay trước mặt, Sân Mộc không thích tiếp xúc cùng chính phủ Liên Bang, liền liên lạc với Trác Kỳ Bảo chuẩn bị ra ngoài ngày hôm đó.

Viên Úc Thần cho diễn tập quân khu là giả, kỳ thật có kế hoạch khác, nhưng lo sẽ liên lụy đến Sân Mộc, cho nên Sân Mộc nhắc tới muốn đi ra ngoài cũng không ngăn cản, hơn nữa còn phân phó Tư Kỳ đi theo.

Diễn tập lần này chẳng những có quân chính cấp cao Liên Bang đến xem, mà nguyên thủ Liên Bang cũng sẽ đến, không khí căn cứ Cửu Quân đều trở nên khẩn trương, kiểm tra nhiều lần phòng ngừa xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Sân Mộc mang theo Tư Kỳ ngồi trên phi hành khí, nhìn binh lính quân trang nghiêm cẩn bên ngoài, nói "Long trọng như vậy ngược lại giống duyệt binh chính quy quân sự toàn quốc." (Lễ diễu hành quân sự)

Tư Kỳ khởi động phi hành khí rời khỏi căn cứ, nghe Sân Mộc nói vậy liền cười "Đánh giá bậc sao diễn tập có liên quan hệ đến quân phí hằng năm của căn cứ."

"Chính là vì tiền." Sân Mộc lập tức hiểu rõ.

"Bảo dưỡng chiến hạm, sửa chữa thiết bị, đổi mới vũ khí, còn chưa tính những vấn đề vụn vặt, số lượng tiền cần đến không phải là một lượng nhỏ."

"Ta biết, chính là nghĩ mọi cách lấy tiền từ túi Liên Bang."

Phi hành khí dần dần rời xa căn cứ theo dõi khu, Tư Kỳ mở ra giả thuyết hệ thống định vị "Sân thiếu, chúng ta đi đâu?"

"Quảng trường không gian mới."

"Nguyên soái, Sân thiếu đã rời khỏi căn cứ." Phàn Diệp tiến vào phòng chỉ huy báo cáo.

Trọng Lân xem tư liệu truyền vào quang não, Viên Úc Thần lãnh đạm gật đầu "Người của Liên Bang khi nào đến?"

"Vẫn còn khoảng nửa tiếng nữa."

"Sân huấn luyện chuẩn bị tham gia diễn tập, toàn bộ thay bằng vũ khí thực chiến." Viên Úc Thần đóng quang não, đứng dậy đội quân mũ rời khỏi phòng chỉ huy.

"Rõ!"

Quảng trường không gian mới có phần tương tự như trung tâm thành phố trong trí nhớ Sân Mộc, tụ tập rất nhiều công dân bình thường. Bởi vì ra ngoài không có làm việc, Tư Kỳ đặc biệt thay đi quân trang, sợ rằng chế phục gây đến sự chú ý.

Dựa theo cuộc hẹn đến quảng trường trung tâm, xa xa đã nhìn thấy Trác Kỳ Bảo và Bách An Ngưng vẫy tay. Nhìn thấy Trác Kỳ Bảo, Tư Kỳ ngoài ý muốn nhướng mày.

Trác Kỳ Bảo chạy đến cạnh Sân Mộc đụng phải ánh mắt Tư Kỳ, cúc hoa lập tức căng thẳng, cả người đều cảm thấy không khỏe. Học viện tập huấn tân sinh, ở chiến khu mô phỏng bị Tư Kỳ chà đạp thê thảm làm Trác Kỳ Bảo phá lệ nhớ rõ, đó chính là ác mộng không muốn nhớ tới a.

"Huấn luyện viên hảo." Bách An Ngưng lấy lại tinh thần cúi chào, Trác Kỳ Bảo bĩu môi khóc không ra nước mắt, chỉ có thể khổ hề hề cúi chào.

Tư Kỳ cười hiền lành ý bảo trên vai "Hôm nay cởi bỏ quân trang, không phải huấn luyện viên học viên."

"Sân Mộc, vì sao ngươi lại đưa huấn luyện viên đến?" Trác Kỳ Bảo che mặt không dám nhìn Tư Kỳ.

Sân Mộc nghi hoặc nhìn Tư Kỳ, vô tội buông tay "Ta không biết đường."

"Hơn nữa không có bằng lái sẽ phải vào ngục." Tư Kỳ cười tủm tỉm bổ sung.

Trác Kỳ Bảo kinh tủng lui về sau, lập tức cảm thấy hôm nay đầu mình mọc mốc, không nên đi ra ngoài.

"Như thế nào không có Long Vũ và Mễ Phi?" Sân Mộc lấy lạ khi thiếu hai người.

"Long Vũ Mễ Phi bị thúc thúc bọn họ nhốt trong nhà đặc huấn, không có biện pháp ra ngoài." Bách An Ngưng giải thích.

Trác Kỳ Bảo né tránh Tư Kỳ giữ lấy Sân Mộc nói "Sân Mộc, quảng trường không gian mới có đấu giả thuyết, chúng ta đi đăng ký đi."

Nguyên bản là ra ngoài tránh nhàn rỗi, Sân Mộc đương nhiên sẽ không quá bắt bẻ, Trác Kỳ Bảo vừa đề nghị hắn liền gật đầu đồng ý.

Trên đường đi Trác Kỳ Bảo liên tục nhìn lén Tư Kỳ, từ đầu đến cuối Tư Kỳ đều biểu hiện rất hòa thuận. Trác Kỳ Bảo nhỏ giọng nghi vấn "Sân Mộc, ngươi gặp được huấn luyện viên ở đâu?"

"Ra cửa liền gặp được." Tư Kỳ xác nhận mở cửa liền gặp phụng mệnh tới báo danh.

"Viên nguyên soái là người giám hộ của Sân Mộc, này cũng không kỳ quái." Bách An Ngưng nhắc nhở Trác Kỳ Bảo.

"Hắn chính là ma quỷ, lúc trước......" Trác Kỳ Bảo nghiến răng nghiến lợi, rốt cuộc cũng không có mặt mũi đem chuyện bị Tư Kỳ dẫm mông hù dọa nói ra.

Nhưng Tư Kỳ lại ngoài ý muốn liếc nhìn Sân Mộc, trong căn cứ bọn họ đều biết thân phận của Sân Mộc, lại không biết Sân Mộc giải thích với bằng hữu nguyên soái cùng hắn là quan hệ người giám hộ.

"Đấu giả thuyết là cái gì?" Sân Mộc hỏi.

"Tương tự khu huấn luyện mô phỏng, đấu giả thuyết thông qua đăng ký cùng cấp bậc ngẫu nhiên lựa chọn đối thủ phù hợp, nhưng mà tự do lựa chọn thi đấu giả thuyết, cũng có thể chọn kiểu thi đấu vật." Trác Kỳ Bảo tiểu bách khoa online. "Tiến vào khu thi đấu vật, dị năng bị áp chế không được sử dụng, hoàn toàn quyết đấu bằng bạo lực."

"Tỉ lệ thuận với đau đớn, tinh thần lực cũng sẽ chịu cùng cấp bậc thương tổn." Bách An Ngưng bổ sung.

Ánh mắt Sân Mộc hiện lên ám sắc, ngón tay để trong túi âm thầm ma xát. "Quy tắc này có ý tứ."

Các cấp lãnh đạo quân chính xem Cửu Quân diễn tập lần lượt tới căn cứ, tuy rằng chức quan bất đồng, nhưng đều tôn kính Viên Úc Thần. Bên trong thế nào không nói, ít nhất không ai dám trắng trợn khiêu chiến với quyền uy của Viên Úc Thần.

Tất cả mọi người đã ngồi vào khu vực xem, Trọng Lân đến gần Viên Úc Thần thấp giọng nói "Nguyên soái, chỉ có nguyên thủ và Tiêu Duệ An không tới."

"Sẽ đến." Viên Úc Thần hờ hững tiếp tục xem kế hoạch diễn tập.

Thời gian kế hoạch diễn tập gần đến, Trọng Lân ít nhiều cũng có chút sốt ruột, ngay khi quân lính diễn tập sắp tiến vào khu diễn tập, phi hành khí Tiêu gia xuất hiện trên không căn cứ.

Trọng Lân khẩn trương nhìn về phía Viên Úc Thần, Viên Úc Thần mặt không đổi sắc xem hết chỗ cuối cùng, đóng quang não đứng dậy chờ Tiêu Duệ An xuất hiện.

Mai danh ẩn tích mấy tháng, tinh thần Tiêu Duệ An kém đi rất nhiều, đôi mắt vẩn đục sắc mặt trắng bệch, tựa hồ cả người đều lộ ra âm trầm đen đủi.

Viên Úc Thần vững bước đi đến chỗ Tiêu Duệ An, biểu tình ổn trọng kiên nghị. Dừng lại trước mặt Tiêu Duệ An, mùi thuốc gay mũi ập tới, ngay cả Viên Úc Thần vẫn luôn nhạy bén như vậy cũng không ngửi được một tia hư thối không thuộc nhân loại nào.

"Tiêu gia chủ bị bệnh?" Vẻ mặt Viên Úc Thần không chút khác thường mở miệng.

Tiêu Duệ An ngẩng đầu nhìn Viên Úc Thần, trong đôi mắt vẩn đục hiện lên oán hận. "Đa tạ Viên nguyên soái quan tâm, rất tốt."

"Mùi thuốc nặng như vậy, nếu thật là chứng bệnh phiền toái, vẫn là nên giao cho viện nghiên cứu thương nghị."

Nghe đến viện nghiên cứu, thân thể Tiêu Duệ An rõ ràng căng thẳng, giấu đi sợ hãi cùng phẫn hận trong mắt. "Bệnh viện đã xem qua, không phải chứng bệnh gì phiền phức."

"Vậy là tốt rồi." Viên Úc Thần quyết đoán tránh đường. "Mời!"

Tiêu Duệ An đi đến vị trí ở khu vực xem, Trọng Lân nghi hoặc mở miệng "Tình huống Tiêu Duệ An hình như không đúng."

Nhìn bóng lưng Tiêu Duệ An, đôi mắt thâm thúy của Viên Úc Thần hiện lên tia sắc bén. Mùi thuốc nặng như vậy, có lẽ trừ bỏ đại não Tiêu Duệ An, thân thể đều đã thi hóa.

Phi hành khí nguyên thủ được quân đội hộ tống bay đến, các quan chức quân chính cao cấp ở khu vực xem vốn đang nghị luận lập tức an tĩnh lại, đứng dậy nghênh đón nguyên thủ xuất hiện.

Từ trong nhóm quân bảo hộ đi tới chính là một nam nhân ôn hòa, mái tóc hoa râm được chải không chút cẩu thả, ánh mắt bình tĩnh dưới gọng mắt kính hình vuông, chế phục nghiêm cẩn thẳng tắp màu lam.

"Nguyên thủ!" Viên Úc Thần đứng thẳng cúi chào.

Nam nhân xua xua tay ý bảo Viên Úc Thần cùng quan quân binh sĩ phía sau thả lỏng, trên mặt không tính là già treo lên nụ cười ôn hòa "Công vụ quá nhiều, ta đã đến trễ."

"Cách thời gian diễn tập còn 5 phút, không tính là đến trễ." Viên Úc Thần nghiêng người nhường đường. "Nguyên thủ mời bên này."

"Tốt, để ta nhìn xem năm nay Cửu Quân có gì tiến bộ."

"Vâng!"

Sân Mộc theo Trác Kỳ Bảo đi vào đấu giả thuyết, tòa lầu kim loại hình xoắn ốc có hơn trăm tầng, hai bên đại sảnh tầng 1 là người máy phục vụ khách hàng, trong phòng khách tụ tập không ít người chơi. Có người dân bình thường xem chiến, viện sinh học viện, còn có một ít lính đánh thuê và quân nhân mặc thường phục.

Trác Kỳ Bảo dẫn Sân Mộc đến cửa sổ dịch vụ khách hàng miễn phí "Sân Mộc, chúng ta đăng ký số đi."

Sân Mộc không cự tuyệt Trác Kỳ Bảo ân cần, Trác Kỳ Bảo click mở hai bảng đăng ký đưa cho Sân Mộc và Bách An Ngưng trước, đến Tư Kỳ phía sau thì trực tiếp xem nhẹ.

Họ tên đăng ký có thể điền bằng mật danh, Sân Mộc hơi suy tư, hai chữ "Vong Linh" tại nơi tính mạng mất đi.

Đơn giản bổ sung các vấn đề cần thiết, như thân phận, học viện, dị năng vân vân. Khi nhìn đến dị năng cùng cấp bậc Sân Mộc dừng lại, Tư Kỳ nhìn qua nói "Dị năng sẽ được xác định trong cuộc thi."

Nghe ra ý tứ ngoài câu nói của Tư Kỳ, nếu giả heo ăn thịt hổ giấu giếm dị năng bị bắt được, kết cục khẳng định rất thảm.

Nghĩ ngợi một lát Sân Mộc trước lưu lại hình ảnh, sau đó điều chỉnh ngũ quan với biên độ lớn, lúc sau mới điền vào chỗ dị năng là "2S".

Kỳ thật Sân Mộc biết, dị năng hiện tại của hắn đã đạt tới đỉnh 3S, chỉ cần hắn nguyện ý thì lúc nào cũng có thể đột phá 4S, nhưng hắn vẫn muốn củng cố một chút trước khi đột phá, hôm trước Viên Úc Thần đưa ra nhiệm vụ thứ 2 cho hắn, bất quá lính Cửu Quân huấn luyện có chỗ, hắn căn bản không có cơ hội ra tay.

Hôm nay Trác Kỳ Bảo dẫn hắn tới đây vừa lúc có thể mượn cơ hội củng cố, đến nỗi Tư Kỳ nói sẽ bị bắt Sân Mộc cũng không lo, hắn cũng không chuẩn bị chọn đấu dị năng. Đối với Sân Mộc mà nói, huấn luyện tốt nhất chính là đấu cận người.

"Ngươi muốn đăng ký không?" Sân Mộc quay đầu nhìn về phía Tư Kỳ.

Tư Kỳ làm như không thấy được vẻ mặt khổ qua của Trác Kỳ Bảo, từ không gian khí lấy ra huân chương màu lam nói "Huynh đệ trong căn cứ thường tới, ta cũng không ngoại lệ."

Lúc này có người máy phục vụ đi tới, mỉm cười nhìn mấy người Sân Mộc nói "Xin hỏi muốn tiến vào đấu giả thuyết chứ?"

"Ta trước xem Sân Mộc đấu mấy trận đã." Trác Kỳ Bảo cự tuyệt.

"Ta cũng xem trước." Bách An Ngưng nói.

Tư Kỳ cất huân chương một bộ dáng người tốt nói "Sân thiếu đi trước, ta nhìn hai người này."

"Chúng ta không cần ngươi trông." Trác Kỳ Bảo bất mãn phản bác.

"Cự tuyệt không có hiệu quả." Tư Kỳ gác lên bả vai Trác Kỳ Bảo. "Làm huấn luyện viên, ta có nghĩa vụ bảo đảm an toàn của các ngươi."

Nhìn nụ cười săn sóc (lưu manh) trên mặt Tư Kỳ, Trác Kỳ Bảo rụt đầu run sợ không dám tiếp tục chống đối, xem ra tập huấn tân sinh lúc trước bị thu thập quá thảm đã lưu lại bóng ma.

Sân Mộc cũng không cự tuyệt gật đầu, sảng khoái đem huân chương giao cho người máy phục vụ, Sân Mộc đại khái liếc nhìn chứng thực dữ liệu, phát hiện dị năng bình quân của người chơi đều ở cấp S, người chơi mạnh nhất có dị năng là 3S, hơn nữa ít ỏi không có mấy người, phỏng chừng là trong những quân nhân hoặc lính đánh thuê kia.

Trong lòng Sân Mộc nhẹ thả lỏng, nếu điền thật vào dữ liệu, sợ rằng hắn tìm không được đối thủ.

"Thỉnh người chơi Vong Linh lựa chọn hình thức thi đấu." Người máy phục vụ nói.

"Đấu vật!" Hai chữ không cần nghĩ ngợi đưa tới không ít ánh mắt khác thường, dù sao trong đấu giả thuyết có xác suất thương tổn quan hệ trực tiếp, rất ít người lựa chọn thi đấu vật.

Người máy phục vụ nhập dữ liệu của Sân Mộc vào, trải qua sàng lọc xác định đối thủ thích hợp. "Đối thủ của người chơi đã được chọn, thỉnh người chơi Vong Linh mau chóng đến trước tầng 33, khu thi đấu giả thuyết C25."

Thu hồi huân chương, Sân Mộc thấy Trác Kỳ Bảo còn đang ngẩn người, thuần thục nhấc chân đá qua. "Dẫn đường!"

"Nga!" Trác Kỳ Bảo xoa mông chạy trốn. (Cảm giác ai cũng thương nhớ tiểu mông mông của Bảo Bảo)

"Sân Mộc, đấu vật rất có hại." Bách An Ngưng lo lắng nhìn Sân Mộc. "Có tỉ lệ đau đớn trực tiếp, hơn nữa còn tạo thành thương tổn ngang với tinh thần lực."

"Đợi lát nữa hảo hảo xem dạy học miễn phí." Sân Mộc biểu tình nhàn nhạt đút tay vào túi theo Trác Kỳ Bảo đến trước khu thi đấu. Đối với mấy hài tử Trác Kỳ Bảo này, ấn tượng của Sân Mộc vẫn rất không tồi, tuy không thể nói có bao nhiêu giao tình, nhưng có thể che chở liền thuận tiện che chở một chút.

"Huấn luyện viên, Sân Mộc hắn......" Bách An Ngưng vẫn không yên tâm.

"Sẽ không có việc gì." Tư Kỳ ý bảo Bách An Ngưng đuổi theo, biểu tình khó lường nói. Hắn ta vẫn nhớ sự kinh hoàng khi thấy Sân Mộc dùng tay xé dị thể khủng bố trong khu huấn luyện mô phỏng Cửu Quân cách đây không lâu, đây chính là tổ tông a.

Vì người đối chiến tiếp theo với Sân thiếu mà bi ai ba giây a ~~~
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 10 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status