Tu chân giả tại dị thế

Chương 1100: Ngươi không nên uy hiếp của ta (1)



- A...

Cực Sắc Đạo Nhân thảm thiết kêu rên, hắn cũng không ngờ chính mình bị chết ở trong tay một Địa tiên như vậy.

Nguyên thần bị hút ra, ở lực không gian cường đại trói buộc, Cực Sắc Đạo Nhân căn bản không thể phản kháng.

- Bang bang.

Tiếng không gian nứt toác vang lên, thân thể Cực Sắc Đạo Nhân hóa thành mảnh vỡ, đồng thời ở nguyên thần Cực Sắc Đạo Nhân, Nhạc Thành chiếm được hết thảy.

- Phú quý hiểm trung cầu, thành công.

Nhạc Thành lộ ra vừa lòng, trong lòng bàn tay mở ra, trữ vật nhẫn của Cực Sắc Đạo Nhân xuất hiện ở trong tay Nhạc Thành.

Cực Sắc Đạo Nhân đã chết rồi, trong giới chỉ trữ vật phong ấn ngăn cản Nhạc Thành, nhưng một lát sau, trữ vật giới chỉ phong ấn bị cởi bỏ, trong đó xuất hiện một cái hộp ngọc thật dài, đó là Bạch Thuật Linh Ô của Cực Sắc Đạo Nhân thu được. Từ nguyên thần của Cực Sắc Đạo Nhân, Nhạc Thành biết Bạch Thuật Linh Ô trân quý, đây chính là tài liệu luyện chế tiên đan thượng hạng, còn hơn Hóa Linh thảo rất nhiều.

Mở ra hộp ngọc, Bạch Thuật Linh Ô này cao nửa thước, mặt trên xanh mượt, ở dưới là một khối rễ trắng tinh như ngọc, giống như là hà thủ ô hình người, nồng đậm linh khí, làm cho Nhạc Thành vui vẻ thoải mái vô cùng, không hổ là linh dược trân quý vô cùng.

Thu hồi Bạch Thuật Linh Ô vào trong trữ vật giới chỉ, Nhạc Thành lại lấy ra một cái ngọc giản ố vàng, ngọc giản này tràn ngập quang mang màu vàng nhạt, có một cỗ hơi thở sâu trong linh hồn đều có cảm giác tim đập nhanh hơn.

Dựa theo nguyên thần Cực Sắc Đạo Nhân biết được tin tức, ngọc giản này chính là Tru Tiên Diệt Ma Kiếm Quyết, Cực Sắc Đạo Nhân nghiên cứu mấy tháng cũng không có thấu triệt được kiếm quyết này.

Nhạc Thành muốn nghiên cứu một phen, nhưng hiện tại cũng không phải thời điểm, sau khi thu hồi ngọc giản, Nhạc Thành kiểm tra một chút trữ vật giới chỉ của Cực Sắc Đạo Nhân, tán tu không phải giàu có, cũng chỉ có mấy ngàn linh phẩm tinh thạch mà thôi, mặt khác còn có vài món pháp bảo tiên khí.

Tại nguyên thần Cực Sắc Đạo Nhân, Nhạc Thành biết trận pháp đã sớm bị Cực Sắc Đạo Nhân tìm được đường ra, cho nên Cực Sắc Đạo Nhân mới tránh ở nơi này, mấy tháng thời gian này, hàng nghìn hàng vạn người ở Mê Vụ Tùng Lâm không có tìm được hắn, đồng thời Cực Sắc Đạo Nhân còn cố ý dẫn dắt người rời đi đến địa phương khác.

Thu thập xong hết thảy, Nhạc Thành pháp quyết biến hóa, thân ảnh xuất hiện ở trong sơn động, bây giờ còn có ba nữ nhân chưa có giải quyết, vì giữ bí mật, ba nữ nhân kia phải giải quyết mới được.

Cực Sắc Đạo Nhân thân hình biến mất không thấy, Xích Ngạo Tuyết cùng hai nàng Ma đạo nói thầm, lúc này thấy thân ảnh Nhạc Thành, tam nữ đều biến sắc.

Vì không muốn Hạo Thiên Tháp bại lộ, Nhạc Thành thi triển Hạo Thiên Tháp thu hồi Cực Sắc Đạo Nhân, quang hoa chợt lóe, chỉ thấy từng mảnh trần sa, cho nên tam nữ cũng không có thấy rõ ràng Hạo Thiên Tháp.

- Là ngươi, sao ngươi lại tới đây.

Xích Ngạo Tuyết gặp được Nhạc Thành, vốn là kinh ngạc, sau đó lại thở dài nhẹ nhõm.

- Đạo hữu, ngươi thả chúng ta, hai tỷ muội chúng ta nhất định hảo hảo hầu hạ ngươi.

Nhạc Thành sau khi xuất hiện, hai nàng Ma đạo cũng biết Cực Sắc Đạo Nhân đã bị đánh chết, đại khái chính là hắc bào nam tử này làm, vì bảo mệnh, hai nàng bắt đầu khởi mị thái lên.

- Hai ngươi còn cố mê ta, các ngươi chết đi.

Nhạc Thành quay đầu lại nhìn hai Ma đạo nữ tử, hai đạo kim sắc trong tay lưu quang bạo lược hướng về phía hai Ma đạo nữ tử, loại nữ nhân này, Nhạc Thành tự nhiên sẽ không mêm yếu.

Hai Ma đạo nữ tử toàn thân bị cấm chế, hơn nữa thân hình bị hai đạo lưu quang oanh kích, sau đó hai nàng kêu thảm một tiếng, liền bị Nhạc Thành tru sát ở dưới Ám Ảnh Kiếm.

- Tiểu tử, ngươi lần này lập công, ta nhất định bảo cha ta thưởng cho ngươi, ngươi mau dẫn ta đi ra ngoài.

Nhìn thấy Nhạc Thành đánh chết hai Ma đạo nữ tử, Xích Ngạo Tuyết cao hứng không thôi.

- Ngươi hãy để cho cha ngươi tới cứu ngươi đi, ngươi không phải muốn giáo huấn ta sao, hiện tại ngươi có thể giáo huấn ta?

Nhạc Thành nhìn Xích Ngạo Tuyết nói, đối với Xích Ngạo Tuyết này, Nhạc Thành không biết xử trí như thế nào cho tốt, nếu đánh chết nàng, Xích Ngạo Tuyết chính là nữ chủ nhân Cực Nhạc Thành, cha nàng chính là Đại La Kim Tiên, hơn nữa thân phận địa vị Tiên Đạo liên minh, đến lúc đó chính hắn ở Tiên Ma giới sống cũng không yên ổn.

Nhưng không giết, bí mật Cực Sắc Đạo Nhân bị hắn đánh chết liền tiết ra ngoài, đến lúc đó hắn sẽ trở thành đối tượng truy nã của cả Tiên Đạo liên minh cùng Ma Đạo liên minh.

Nhạc Thành do dự một lát, nếu không giết cũng không phải biện pháp tốt nhất, giết Xích Ngạo Tuyết thì Xích thành chủ cũng sẽ tra được là chính mình làm, lúc đó chính mình cũng khó sống ở Tiên Ma giới rồi.

- Tiểu tử, ngươi muốn làm cái gì, chẳng lẽ ngươi...

Xích Ngạo Tuyết kinh ngạc nhìn vào Nhạc Thành.

- Ngươi cứ nói đi, ngươi không phải đuổi theo ta lâu như vậy không buông tha ta sao, hiện tại có nên báo thù không.

Nhạc Thành nhìn vào Xích Ngạo Tuyết, cũng không biết nên xử trí như thế nào cho thật tốt.

- Ngươi dám, ngươi là cái tặc tử, nếu ngươi dám làm gì ta, về sau ở Cực Nhạc Thành ngươi sẽ không sống yên ổn, cho dù ngươi thoát khỏi Cực Nhạc Thành, cả Tiên Đạo liên minh cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi, ta cũng không bỏ qua cho ngươi.

Xích Ngạo Tuyết cả giận nói.

- Đừng quên, ngươi hiện tại ở trong tay của ta, ta cho dù giết ngươi thì thế nào, nhìn ngươi làm như thế nào không buông tha ta.

Nhạc Thành lạnh nhạt nói, đời này Nhạc Thành ghét nhất bị uy hiếp.

- Ngươi dám giết ta, cha ta lập tức sẽ biết, đến lúc đó ngươi ở Mê Vụ Tùng Lâm không ra.

Xích Ngạo Tuyết nhìn Nhạc Thành lạnh nhạt nói, chính là trong mắt đã xuất hiện một ít khủng hoảng.

- Phải không, ngươi uy hiếp ta.

Nhạc Thành lãnh đạm nhìn Xích Ngạo Tuyết, cho dù thật sự Xích thành chủ đến đây, Nhạc Thành cũng không phải lo lắng, thực lực Lang Lễ không dưới Xích thành chủ, sau đó chính mình đi đến Huyền Vũ sơn, Chân Vũ Đại Đế chính là Cửu Thiên Huyền Tiên, đến lúc đó Xích thành chủ cũng không làm gì được mình, dựa vào tổ sư gia cùng Chân Vũ Đại Đế giao tình, tin tưởng Chân Vũ Đại Đế sẽ không mặc kệ chính mình, nghĩ đến đây, Nhạc Thành cũng không quá lo lắng.

Nhìn thấy ánh mắt Nhạc Thành, Xích Ngạo Tuyết không khỏi kích động, đối phương chính là Địa tiên sơ kỳ mà thôi, nhưng ánh mắt sắc bén kia cũng làm cho lòng người run sợ.

- Ngươi dẫn ta đi ra ngoài, sự tình trước kia coi như xong, nói cách khác, ngươi giết ta, ngươi cũng phải chết không thể nghi ngờ.

Xích Ngạo Tuyết nói, trong giọng nói có chút uy hiếp.

Nhạc Thành nhìn Xích Ngạo Tuyết, nữ nhân này không giết thì phiền toái.

- Ngươi còn đang suy nghĩ cái gì, nếu ngươi cứu ta ra ngoài, ta nhất định báo đáp, bằng không ngươi chờ Tiên Đạo liên minh truy nã đi?

Xích Ngạo Tuyết nhìn thấy Nhạc Thành không nói gì, nghĩ đến Nhạc Thành có chút dao động.

- Xích Ngạo Tuyết, ngươi không nên uy hiếp ta, ngươi nếu cầu ta, có lẽ ta hảo hảo cứu ngươi một mạng, nhưng hiện tại, ngươi còn dám uy hiếp ta, chẳng lẽ ngươi nghĩ rằng ta sợ ngươi sao.

Nhạc Thành nói xong nhìn Xích Ngạo Tuyết, khuôn mặt âm trầm, mang theo tươi cười tà ác.

Xích Ngạo Tuyết trơ mắt nhìn Nhạc Thành vọt tới, cả người không thể đứng dậy. Nàng mới biết được uy hiếp của nàng đã chọc giận đối phương, nếu bình thường nàng không thèm để ý một tên Địa tiên sơ kỳ, nhưng hiện tại cả người nàng vô lực, căn bản không là đối thủ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 5.7 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status