Tướng phủ đích nữ

Quyển 4 - Chương 30: Kiếm Thiếu Niệm mở lòng


"Thu Nguyệt!" Nạp Lan Tĩnh suy nghĩ một chút, kêu một tiếng, nàng gỡ trâm cài tóc của mình xuống, bên trong có đồ, đổ ra một ít bột màu trắng chính là băng, "Thu Nguyệt, đưa băng cho Thượng Quan Tầm, hắn liền hiểu ý của ta!" Nạp Lan Tĩnh đưa đồ cho Thu Nguyệt!

Bên ngoài Thu Nguyệt đáp một tiếng, nhận lấy băng liền rút lui, Nạp Lan Tĩnh tựa vào trên xe ngựa, thở dài một cái, ý tứ nàng đưa băng, chính là mùa hè đã đi, có chút vải vóc không bán được, nhưng có thể mua về, thêu lên gấm Tố Tú chân chính, đến năm sau, giá tiền có thể cao ngất ngưởng!

Chỉ là, băng này, có thể dễ dàng cho người theo dõi, có một mùi đặc biệt, công phu Thượng Quan Tầm lợi hại, quyết sẽ không để cho Thu Nguyệt mạo hiểm, tìm người nhìn từ xa là được!

"Tĩnh nhi, nàng đến khi nào mới tính toán theo lời của ta?" Kiếm Thiếu Niệm vẫn không nhịn được, nhìn Nạp Lan Tĩnh tựa vào trên xe ngựa giả vờ ngủ say, căn bản không muốn nói nhiều với hắn, Kiếm Thiếu Niệm bắt đầu có chút tức giận, không biết làm sao, vẫn nên mở miệng trước!

"Không sao, chỉ là mấy ngày này có chút mệt mỏi thôi!" Nạp Lan Tĩnh nhàn nhạt đáp một tiếng, nàng cũng không biết nàng tại sao lại tức giận như vậy, chẳng lẽ bởi vì chính mình quá quan tâm hắn, cho nên mới không thể tiếp thu việc hắn vẫn còn chuyện gạt mình, hay là mình có chút ghen? Nàng lắc đầu một cái, thứ cảm tình này thật đả thương người!

Kiếm Thiếu Niệm nhìn Nạp Lan Tĩnh tự nhiên lắc đầu, hiểu theo ý mình, hắn chợt ôm Nạp Lan Tĩnh, "Nếu nàng muốn rời đi, ta cũng sẽ không ngăn, nhưng ta muốn nói với nàng, ta yêu nàng, vĩnh viễn đều yêu nàng, có lẽ ta là có chút chuyện không nói cho nàng biết, nhưng ta yêu nàng, chỉ là, chỉ là không muốn để cho nàng để ý đến chuyện quá khứ thôi!" Trong lòng Kiếm Thiếu Niệm có chút hốt hoảng, địa vị Nạp Lan Tĩnh ở trong lòng hắn, so với trong tưởng tượng còn cao hơn!

"Thiếp!" Nạp Lan Tĩnh hơi nhắm mắt lại, cảm thấy được sự hốt hoảng trong giọng nói của hắn, hắn sợ, lòng của Nạp Lan Tĩnh căng thẳng, có chút gì hòa tan đi, có lẽ, đều bởi vì quá quan tâm tới nhau đi!

Khi hồi cung, bởi vì là giờ nghỉ trưa, trong cung rất an tĩnh, xuống xe ngựa, Kiếm Thiếu Niệm vội vàng đỡ Nạp Lan Tĩnh, ý lấy lòng, khiến Nạp Lan Tĩnh không khỏi bật cười, trong lúc nhất thời, giống như tất cả không vui đều vô ảnh vô tung biến mất!

"Hôm qua Thái Hoàng Thái hậu xử trí công chúa Nhu Huyễn như thế nào?" Trở lại trong điện, Nạp Lan Tĩnh không còn bộ dạng vô tư nữa, có tinh thần hơn!

"Khởi bẩm Vương phi nương nương, nghe nói đúng lúc này thái tử Quy Tư phái người cầu hòa thân, Thái Hoàng thái hậu liền ban công chúa Nhu Huyễn cho Thái tử Quy Tư, cả đại lễ cũng không được, đưa ra cung!" Hôm qua Thu Nguyệt cùng Lưu Thúy đều không ở trong cung, đáp lời là người của Kiếm Thiếu Niệm!

Nạp Lan Tĩnh không khỏi cười một tiếng, Thái tử Quy Tư nước chính là phụ vương Hòa quý nhân lúc tại vị, ban đầu Kiếm Thiếu Niệm vì Cung Ngao, mới trợ giúp hắn rời núi, hôm nay Thái tử không đi lên ngôi vị Hoàng đế, có thể cầu hôn công chúa Đại Dung, đây là phúc khí lớn lao, hắn chắc chắn sẽ không đến đại lễ này, chỉ là Đại Dung rộng lớn, sẽ không đặt Quy Tư ở trong mắt, thủ đoạn trừng phạt của Thái Hoàng thái hậu thật sự thâm thúy, không có nhà mẹ ủng hộ, công chúa hòa thân đến đón ngay cả nô tài cũng không sánh bằng, ngày sau sợ Nhu Huyễn chịu khổ rồi!

"Vừa trở về, sao phải phí tâm như vậy!" Kiếm Thiếu Niệm nhìn Nạp Lan Tĩnh cau mày suy nghĩ, không khỏi nhẹ giọng thở dài, hắn nghĩ sẽ che mưa cho gió cho Nạp Lan Tĩnh thật tốt, nhưng bây giờ, trong lòng Kiếm Thiếu Niệm thở dài, trên mặt cũng không lộ ra nửa phần!

Nạp Lan Tĩnh nhẹ giọng đáp lời, lời Kiếm Thiếu Niệm nhắc nhở, thấy cả người bỗng mệt mỏi, để Lưu Thúy thu dọn thỏa đáng, để nguyên áo mà ngủ, Kiếm Thiếu Niệm ôm lấy Nạp Lan Tĩnh không chút phòng bị nhắm mắt ngủ, nhưng trong lòng thì có chút không thôi, ngón tay của hắn nhẹ nhàng xẹt qua gò má của Nạp Lan Tĩnh, bên tai truyền tới tiếng Nạp Lan Tĩnh hít thở đều đều, ánh mắt Kiếm Thiếu Niệm liền đổi, để Nạp Lan Tĩnh xuống, đứng dậy liền đi ra ngoài!

Nạp Lan Tĩnh ngủ một giấc thật sâu, lại thêm bây giờ sắc trời muộn sớm, nàng tỉnh lại có chút mơ hồ, bên giường không thấy Kiếm Thiếu Niệm, nàng thở dài, ngày mai ra khỏi hoàng cung, nghĩ đến Kiếm Thiếu Niệm phải đi cung của Cung quý phi, có chút chuyện không tiện quấy rầy, liền để hắn đi, chỉ là, Nạp Lan Tĩnh cũng không nhàn rỗi, ngày mai muốn rời khỏi, phải nói một tiếng với Vận Ninh!

Đến bên ngoài Chung Túy cung, ngày thường lạnh lẽo, lúc Nạp Lan Tĩnh đi vào nghe được bên trong rất náo nhiệt, mà bởi vì người Chung Túy cung đều biết được quan hệ của Nạp Lan Tĩnh và Vận Ninh, Nạp Lan Tĩnh không cần thông báo, trực tiếp đi vào là được!

"Biểu tỷ nơi này rất náo nhiệt!" Nạp Lan Tĩnh đi vào, nhìn Phi tần hậu cung mặc dù không nhiều, đều ở chỗ này, ngay cả Hoàng Hậu, đều tới Chung Túy cung!

"Gặp qua Vương phi nương nương!" Những Phi tần nghe được giọng Nạp Lan Tĩnh, nhanh chóng đứng dậy hành lễ, nếu ngày thường mặc dù họ so với Nạp Lan Tĩnh thì vị phân thấp, nhưng họ là nữ nhân của Hoàng đế, lễ tiết này đều được miễn, đâu cần khách khí như vậy!

"Tĩnh nhi rãnh rỗi, mau mau tới nếm thử một chút, hôm qua Quy Tư đưa tới một ít đồ ăn vặt, muội lại không ở trong cung, tỷ đã giữ lại một phần!" Vận Ninh cười cười, Xuân Hương vội vàng bưng trà tới!

"Mới vừa hồi cung, liền tới nhìn một chút, không biết chỗ biểu tỷ lại náo nhiệt như vậy!" Nạp Lan Tĩnh phất tay áo, ý bảo tất cả phi tần đều đứng dậy, Nạp Lan Tĩnh ngạo mạn như vậy, tất nhiên trong lòng có người không phục, tuy nhiên không có một người dám mở miệng nói nửa phần không phải, mỉm cười đứng dậy, về phần Mạnh Vi, nàng ta thế nhưng ngồi dưới Vận Ninh, vốn là vũ nhục đối với nàng, mà Nạp Lan Tĩnh đi vào lại giống như không nhìn thấy nàng, căn bản lười phải ứng phó, mặt vốn tái nhợt, hôm nay lại chịu uất ức khiến khuôn mặt ửng đỏ!

"Cũng không có chuyện gì, tìm thú vui thôi, đều lui ra đi!" Vận Ninh khẽ cười một tiếng, mí mắt cũng không hướng về phía phi tần phất tay áo, giống như phân phó nô tài của mình, những phi tần nhanh đứng dậy cáo biệt, Mạnh Vi có lẽ bởi vì thân thể còn không tốt, lúc đứng dậy muốn người hầu đỡ, nhìn sắc mặt rất khó coi!

"Các nàng sao lại tụ tập ở đây?" Nhìn tất cả mọi người rời đi, Nạp Lan Tĩnh lượm một ít đồ vặt ăn, thuận miệng hỏi thăm một câu!

"Còn không phải bởi vì Kiếm Thiếu Phong, hôm nay Thái Hoàng Thái hậu buông rèm chấp chính, Kiếm Thiếu Phong bị giam lại, không lộ diện, các phi tần tới đây dò ý tứ thôi!" Vận Ninh khinh thường nói một tiếng, Kiếm Thiếu Phong có kết quả ngày hôm nay, báo ứng, một Hoàng đế, một cái phi tử có quyền cũng không có, thật sự là đủ uất ức!

"Ai, hôm nay đại sự đã qua, Kiếm Thiếu Phong khó mà lật người, mặc dù hắn còn ở vị trí này, nhưng cũng chỉ Hoàng đế bù nhìn, không làm chủ được, chỉ là, chúng ta ngày mai liền rời hoàng cung!" Nạp Lan Tĩnh nhẹ nhàng cắn một cái, suy nghĩ một chút mới mở miệng, nếu mình rời đi, trong cung cũng chỉ còn lại có Vận Ninh một mình chiến đấu!

"Như thế cũng tốt!" Vận Ninh thở dài, hôm nay chỉ mong Nạp Lan Tĩnh có thể nhìn thoáng chút, ngày hôm đó khi biết không thể có bầu là một đả kích rất lớn, nàng muốn khuyên Nạp Lan Tĩnh đừng treo cổ ở trên một thân cây, có thể tưởng tượng ngày thường tình cảm các nàng rất tốt, nếu rời đi cũng không biết được là chuyện tốt hay chuyện xấu, đều nói khuyên giải không khuyên giải phân, Nạp Lan Tĩnh muốn rời đi thì Kiếm Thiếu Niệm phải nguyện ý buông tay mới được, nếu không hôm nay tay hắn cầm binh quyền, ai có thể phản kháng, nhất thời trong lòng Vận Ninh bách chuyển thiên hồi, chỉ có thể mặc cho số phận!

"Không biết ngày sau biểu tỷ có tính toán gì không?" Nạp Lan Tĩnh không khỏi hỏi, hôm nay vẫn không giết Kiếm Thiếu Phong, nếu không giang sơn không có người nào có thể thừa kế, đáng tiếc Vận Ninh, nhưng cũng không biết cuộc sống sau này của nàng như thế nào!

"Ta có bầu!" Vận Ninh cúi thấp đầu, tay nhẹ nhàng vuốt ve bụng, trong mắt mang theo vài phần từ ái!

Nạp Lan Tĩnh không khỏi ngẩng đầu, sao lại có bầu, "Biểu tỷ, nhưng thân thể của tỷ?" Có chút lời Nạp Lan Tĩnh không dám nói ra, bọn họ đều hiểu, Vận Ninh đẻ non không lâu, đột nhiên có thai, sợ đả thương thân thể!

"Không sao, nếu lần này trời cao chăm sóc ta, ban thưởng cho ta một đứa con! Chờ sinh, ta sẽ nâng đỡ nó lên ngôi vị Hoàng đế!" Vận Ninh nói xong, trên mặt không chỉ là từ ái, còn có khí phách, giống như chỉ có vương giả trời sanh mới có phần tâm tư này!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.7 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status