Tuyết Ưng Lĩnh chủ

Chương 316: Giết Đông Bá Tuyết Ưng


Hai vị này là hai vị cường đại nhất ma thú nhất tộc ở trên bề ngoài! Vị nữ tử tóc tím kia bọn họ tuy không biết, nhưng đã có thể đồng thời xuất hiện với Áo Lan trưởng lão, Thanh Yểm vương, chỉ sợ cũng là bất phàm! Ba vị siêu cấp cường giả này đồng thời xuất hiện ở ngoài thành Di Phong, bọn Dư Tĩnh Thu sao có thể không chấn động? Không cảm thấy hoảng sợ bất an?

“Trần cung chủ!”

“Trần cung chủ, có cường giả ma thú nhất tộc! Là Áo Lan trưởng lão, Thanh Yểm vương cùng một vị nữ tử tóc tím chưa biết.”

“Bọn họ tựa như là đối phó Tuyết Ưng sư đệ.”

Ai cũng lo lắng lập tức đưa tin lên.

Dư Tĩnh Thu càng nôn nóng tới mức sắc mặt cũng tái đi. Bộc Dương Ba kìm không được đem cái chén trong tay cũng bóp nát. Bản thân hắn vừa mới từ trong địa ngục còn sống trở về, hắn cũng không muốn nhìn thấy hảo huynh đệ của hắn, hảo huynh đệ còn cứu hắn ra khỏi địa ngục có gì rắc rối.

Nhưng bọn họ sốt ruột nữa cũng chỉ có thể nhìn! Bởi vì tồn tại cấp độ đó, bọn họ căn bản không thể xen vào.

******

“Hả?”

Đông Bá Tuyết Ưng biến sắc, nhìn thấy Áo Lan trưởng lão, Thanh Yểm vương hắn tuy kinh ngạc nhưng vẫn có thể bảo trì bình tĩnh, nhưng khi một mảng không gian phạm vi hai trăm dặm hoàn toàn cách ly với bên ngoài, Đông Bá Tuyết Ưng lại thật sự ý thức được không ổn.

Hắn cảm ứng hư giới.

Vốn phạm vi hư giới có thể cảm ứng, là phạm vi cách hắn năm trăm dặm, nhưng hiện tại hắn thế mà chỉ có thể cảm ứng phạm vi hai trăm dặm bị cách ly này. Về phần ngoài hai trăm dặm? Căn bản không thể cảm ứng!

Một lực lượng cường đại hoàn toàn ngăn cách trong ngoài!

“Vù.”

Bóng người Đông Bá Tuyết Ưng vặn vẹo, nháy mắt biến mất.

Hành tẩu ở hư giới...

Đông Bá Tuyết Ưng ý đồ bay ra khỏi phạm vi hai trăm dặm ngăn cách này, nhưng vách ngăn vô hình khiến Đông Bá Tuyết Ưng lại căn bản không thể xuyên thấu. Hắn liên tiếp thuấn di hai cái tới một chỗ khác ở ven phạm vi hai trăm dặm, hắn thử lao ra bên ngoài, chui ra bên ngoài! Thậm chí còn sử dụng Tinh Thạch Hỏa Vân Thương, trực tiếp trường thương ra sức đâm một cú, mang theo cực điểm xuyên thấu ảo diệu.

Xẹt ~~~

Vách ngăn vô hình cứng cỏi vô cùng, dễ dàng chặn được một đòn trường thương của Đông Bá Tuyết Ưng.

“Bị ngăn cách? Bị nhốt rồi?” Đông Bá Tuyết Ưng nhìn bên ngoài.

Bên ngoài hư giới bọn Áo Lan trưởng lão đều rất bình tĩnh. Áo Lan trưởng lão còn nhắc nhở: “Thanh Yểm vương, nữ hoàng, hai người các ngươi trước tiên ở đây nhìn, ta bố trí pháp trận. Nhắm chừng không cần bao lâu, bọn Bán Thần Hạ tộc sẽ tới.”

“Đi đi.” Nữ tử tóc tím kia tùy ý phất tay.

Áo Lan trưởng lão cũng không ngại, bản thân hắn lại dễ dàng xuyên qua bình chướng, giống như không có chút trở ngại, sau đó Áo Lan trưởng lão bắt đầu bày trận ở chung quanh, từng vật dụng pháp trận đã sớm chuẩn bị tốt được ném ra, nhất thời chung quanh bắt đầu hình thành từng cái pháp trận khổng lồ, pháp trận bắt đầu bị kích phát, ầm ầm ầm ~~~ thiên địa biến sắc, lôi điện sôi sục, theo từng tòa pháp trận được bố trí xuống, thậm chí cũng lan đến Di Phong quận thành.

Ầm ~~~ có lôi điện hỏa diễm bổ vào trên Di Phong quận thành, tường quận thành bắt đầu sụp đổ, một số phàm nhân nháy mắt hóa thành tro bụi, còn có các phàm nhân khác đều hoảng sợ hò hét liên tục chạy trốn. Bọn họ đều hoảng sợ vạn phần nhìn về phía vật khổng lồ kia ngoài thành.

Pháp trận đó so với toàn bộ quận thành còn khổng lồ hơn đang không ngừng mở rộng.

Mắt thường nhìn lại, chủ yếu là lôi điện và hỏa diễm! Trời cao biến sắc, mây mù ở phía trên hội tụ, tầng mây màu đen xoay tròn, vô số lôi điện cũng đang súc tích.

“Các ngươi rất tự tin.”

Đông Bá Tuyết Ưng từ trong hư giới đi ra, đứng ở thế giới chân thật, nhìn những người trước mắt. Hắn ở trong nháy mắt gặp kẻ địch cũng đã đưa tin cho Trần cung chủ bọn họ. Hiện tại tận lực kéo dài thời gian, đến lúc đó các Bán Thần Hạ tộc càng nhiều càng tốt.

“Đương nhiên tự tin.” Nữ tử tóc tím cười tà mị.

“Vừa rồi Áo Lan trưởng lão xưng hô ngươi là nữ hoàng, nhưng Đông Bá Tuyết Ưng ta cũng coi như tin tức linh thông, nhưng ta cho tới bây giờ chưa nghe nói ở thế giới Hạ tộc này có ngươi một vị Bán Thần như vậy.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, “Càng chưa từng nghe nói ai có danh hiệu là nữ hoàng.”

Nữ tử tóc tím đắc ý nói: “Có thể khiến ta hiện thân, bại lộ thân phận đến đối phó ngươi, ngươi nên đắc ý. Ngươi đoán một chút, ngươi hẳn là có thể đoán được!” Nói xong ngón tay nàng tùy ý búng, chỉ thấy ngón tay nàng sắc bén vô cùng, móng tay phi thường dài, so với toàn bộ ngón tay còn dài hơn, mũi nhọn móng tay còn có các sợi tơ màu trắng, mỗi một sợi tơ màu trắng mơ hồ đều do vô số sợi tơ thật nhỏ quấn quýt thành, thoạt nhìn vô cùng bền.

Đông Bá Tuyết Ưng nhìn thấy những sợi tơ màu trắng đó, biến sắc: “Ngươi là tri chu (tri chu: con nhện) nữ hoàng!”

Ma thú nhất tộc.

Cũng có một số trời sinh đã cực kỳ cường đại, ví dụ như cự long! Cự long nhất tộc là nổi tiếng nhất, có đủ loại rồng. Ngoài ra còn có một số ma thú số lượng cực kỳ hiếm thấy, nhưng có một số thiên phú so với cự long còn khủng bố hơn, nhưng quá hiếm thấy... bình thường cả vạn năm cũng khó sinh ra loại ma thú khủng bố này.

‘Tri chu nữ hoàng’ chính là một trong số đó, là ma thú cực kỳ đặc thù. Là hoàng giả tri chu nhất tộc ma thú khủng bố nhất đã biết!

Tri chu nữ hoàng, một khi tiến hóa thành công, chỉ cần bằng vào thiên phú khủng bố của nàng, đã đủ để xếp năm hạng đầu Bán Thần bảng! Thiên phú của nàng, vị vương giả ma thú biển sâu kia bên cạnh cũng xa xa không bằng, vị vương giả kia càng nhiều là dựa vào bản thân tu hành. Mà tri chu nữ hoàng dựa vào thiên phú đã có thể cường đại như thế!

“Thật không ngờ, ma thú nhất tộc ở một thời đại này, còn có thể có một vị tri chu nữ hoàng.” Đông Bá Tuyết Ưng cười lạnh nói, “Hơn nữa còn luôn cất giấu. Đông Bá Tuyết Ưng ta thật có mặt mũi, thế mà để ngươi vị tri chu nữ hoàng này bại lộ ra, chuyên môn ra tay, hơn nữa còn là hạng ba cùng hạng bốn Bán Thần bảng Áo Lan đại trưởng lão, Thanh Yểm vương cùng nhau liên thủ.”

Hắn nói chuyện, cố ý kéo dài thời gian. Hắn nay chỉ mang theo người hoàng kim và thanh giáp thủ vệ, muốn đối phó hai vị trước mắt này có thể đánh ngang tay đã tính là không tệ rồi, căn bản không có hy vọng đánh chết. Cho nên phải kéo dài thời gian thêm.

“Hi hi hi...” Tri chu nữ hoàng đắc ý cười, nàng tựa như cũng không ngại lãng phí thời gian.

Điều này làm Đông Bá Tuyết Ưng càng thêm bất an.

Cực Điểm Xuyên Thấu Chân Ý của mình, ở lần trước tấn công sào huyệt ác ma đã bại lộ! Hư Giới Chân Ý, xem đối phương thế mà có thể khắc chế châm chích, nói rõ đối phương cũng có chuẩn bị!

Hiện tại thế mà còn mặc kệ mình kéo dài thời gian, bọn họ ngốc sao? Áo Lan đại trưởng lão bọn họ ai không phải cáo già?

Bình tĩnh tự tin như thế, chỉ sợ là có mười phần nắm chắc!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 5 /10 từ 2 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status