Tuyết Ưng Lĩnh chủ

Chương 384: Ly biệt (2)


An Dương hành tỉnh, quận Thanh Hà, Nghi Thủy thành, Tuyết Thạch thành bảo.

Nay Tuyết Thạch thành bảo đã là tổ ốc nhà cũ của Đông Bá gia tộc, đích hệ huyết mạch thật sự của Đông Bá gia tộc sinh sống nơi này, nơi này pháp trận phòng ngự cũng cao hơn năm đó. Cũng có nhiều vị sinh vật luyện kim Siêu Phàm trấn thủ khắp nơi, hơn nữa còn có các vị thần giới chiến binh ở đây, cường độ phòng ngự của nơi này đã phi thường kinh người, cũng đã tiếp cận Thủy Nguyên đạo quan, Hắc Bạch thần sơn các nơi rồi.

Đương nhiên cũng là bởi vì Thủy Nguyên đạo quan các nơi ở trên phòng ngự căn bản không trả giá quá cao, dù sao ở trong lịch sử cũng thất thủ rất nhiều lần.

“Đại bá!”

“Đại gia gia!”

“Lão tổ!”

Ở trong Tuyết Thạch thành bảo có không ít vãn bối của gia tộc, Đông Bá Tuyết Ưng mỗi lần trở về đều có chút không được tự nhiên.

Đây đều là nhất mạch của đệ đệ Thanh Thạch, năm đó sau khi mình kết hôn, đệ đệ rất nhanh cũng kết hôn. Hơn nữa sau khi kết hôn lập tức đột phá trở thành Siêu Phàm, hơn nữa cũng có con. Chính là hỉ thêm hỉ! Lúc ấy toàn bộ Tuyết Thạch thành bảo đều rất vui vẻ, đệ đệ Thanh Thạch tổng cộng có ba đứa con, hai con trai một con gái. Nhưng con hắn ở trên tu hành thành tựu đều rất bình thường. Tuy ở Đông Bá gia tộc từ lúc trẻ con đã bồi dưỡng đều bước vào cấp Tinh Thần, nhưng một người cấp Xưng Hào cũng không có!

Nhưng, bọn hắn sinh rất nhiều con.

Đặc biệt con thứ hai của đệ đệ Thanh Thạch ‘Đông Bá Phong’, đó quả thực là tên hoa hoa công tử, lưu tình khắp nơi, con của hắn đã phát hiện hơn sáu mươi người, chỉ sợ còn có một số còn ở bên ngoài. Đông Bá gia tộc mặc dù có phương pháp giám định huyết mạch, nhưng ngay cả con tư sinh ở đâu cũng không biết, tự nhiên cũng không thể giám định.

Đông Bá Thanh Thạch rất tức giận.

Hắn cảm thấy, mình chỉ một thê tử, ca ca mình sùng bái nhất Đông Bá Tuyết Ưng cũng rất trung thành trên cảm tình.

Sao lại sinh ra tên hoa hoa công tử đến như vậy?

Đối với điều này phụ thân của Đông Bá Tuyết Ưng, cũng là lão tổ tông tuyệt đối của gia tộc ‘Đông Bá Liệt’ rất vui mừng, hắn cảm thấy đứa cháu nội này, làm cả Đông Bá gia tộc khai chi tán diệp, rất vui vẻ, bảo vệ Đông Bá Phong!

Cho nên ——

Trăm năm trôi qua, huyết mạch đích hệ Đông Bá gia tộc thật sự rất nhiều, có thể tiến vào tổ trạch đều là rất ưu tú.

“Nghĩ cái gì thế?” Dư Tĩnh Thu nhìn Đông Bá Tuyết Ưng.

Đông Bá Tuyết Ưng nhìn một đám thiếu niên Đông Bá gia xa xa, cười cười, quay đầu nhìn về phía Dư Tĩnh Thu: “Tĩnh Thu, chờ ta từ Hồng Thạch sơn trở về, giải vu độc Quỷ Lục Oán, chúng ta cũng kiếm đứa con.”

“Ừm.” Dư Tĩnh Thu đỏ ửng mặt, “Chàng cái tên già không biết xấu hổ... nói cái này trước mọi người.”

“Ha ha... sao lại già mà không biết xấu hổ, ở trong Siêu Phàm, ta coi như rất trẻ tuổi, phải không?” Đông Bá Tuyết Ưng cười trêu ghẹo, ở Tuyết Thạch thành bảo tâm tình hắn cũng rất tốt, đây là nơi hắn sinh sống từ nhỏ, toàn bộ thành bảo khắp nơi đều cố gắng duy trì bộ dáng năm đó, cũng khiến Đông Bá Tuyết Ưng sinh ra rất nhiều hồi ức. Đương nhiên thời gian trôi qua, rất nhiều người đã không còn nữa.

Các người hầu lúc trước quen thuộc, còn có Bạch Nguyên Chi đại pháp sư, còn có Đồng thúc bọn họ đều không còn nữa.

Nhưng có càng nhiều đứa nhỏ sinh ra lớn lên.

“Trở lại Tuyết Thạch thành bảo gần một tháng rồi.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, “Ngày mai, ta phải xuất phát.”

“Ở Hồng Thạch sơn, chàng cẩn thận chút.” Dư Tĩnh Thu nói.

“Yên tâm, ta nhất định sẽ sống sót trở về.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.

...

Ngày hôm sau, Đông Bá Tuyết Ưng và Dư Tĩnh Thu cùng nhau rời khỏi, từ biệt cha mẹ, từ biệt đệ đệ Thanh Thạch. Hắn cũng chưa nói chuyện Hồng Thạch sơn, Hồng Thạch sơn vẫn là bí mật, mặc dù là các Siêu Phàm Hạ tộc ngồi Đinh Cửu chiến thuyền đến Hồng Thạch sơn dưới lòng đất ai cũng bị hạ lệnh ngậm miệng, phải giữ bí mật.

“Tuyết Ưng, thường xuyên về thăm chút, đừng đi một lần là nhiều năm như vậy.” Mặc Dương Du hô, khí độ của nàng hiện nay càng thêm bất phàm.

“Yên tâm đi, mẫu thân.” Đông Bá Tuyết Ưng cười.

Vù.

Lập tức Đông Bá Tuyết Ưng mang theo Dư Tĩnh Thu nháy mắt một bước lên trời, rất nhanh biến mất không thấy.

Mặc Dương Du, Đông Bá Liệt, Đông Bá Thanh Thạch bọn họ cũng không để ý, chỉ cho rằng Đông Bá Tuyết Ưng về nhà một lần bình thường mà thôi.

******

Vợ chồng hai người Đông Bá Tuyết Ưng đầu tiên là đi tới Tân Hỏa thế giới hạ đô thành, Tân Hỏa trong cung. Gặp được Trần cung chủ bản tôn.

“Trần cung chủ.” Đông Bá Tuyết Ưng đưa qua một cái nhẫn, “Đây là một số bảo vật ta giết chết Nặc Nặc An và Khố Mông tướng quân lấy được, trong đó cũng có hai kiện thần khí, nhưng hẳn là đều có chút thủ đoạn đại ma thần lưu lại... Trong bảo vật của hai người bọn chúng, có một số tầm thường, đối với gia tộc của ta có chút trợ giúp, ta sẽ để lại gia tộc.”

“Cái này vốn là chiến lợi phẩm của ngươi.” Trần cung chủ cũng không từ chối, tiếp nhận.

Những thần khí này, quả thật tạm thời không thể dùng.

Nhưng một khi Hạ tộc có thần linh sinh ra! Như vậy cường giả Thần cấp có thể dùng ‘thần lực’ để mạnh mẽ tiến hành luyện hóa. Như thần giới chiến binh… còn có ‘Lệnh phù’ tiến hành khống chế, không chiếm được lệnh phù, căn bản không thể luyện hóa. Nhưng thần khí lại không có lệnh phù, chỉ cần dựa vào thần lực chậm rãi ‘mài’, mài hết một số thủ đoạn trong thần khí, như vậy thần khí có thể dùng rồi!

Đương nhiên căn cứ trình độ lợi hại của thủ đoạn, thời gian cần dựa vào thần lực mài cũng khác nhau, có cái có thể hao phí ngàn năm có thể luyện hóa, có cái có thể vạn năm cũng không được.

Nếu vạn năm cũng không được mà nói... thần khí này, nếu là thần khí của ma thần hắc ám thâm uyên, như vậy có thể mang vào thần giới.

Nhưng nếu là thần khí của thần linh nào đó trong thần giới! Một khi đưa tới thần giới, đối phương cảm ứng được là có thể đánh tới.

Đương nhiên bình thường thu được thần khí, đều sẽ luôn để lại quê hương, sinh ra một vị thần linh, thì từ từ luyện hóa, một lần không được, thì chờ một lần sau lại sinh ra thần linh.

“Ta từ Hắc Phong Thần cung lấy được bảy vị thần giới chiến binh.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, “Có một vị người hoàng kim, lúc trước ta bị vây công, bị ma thú nhất tộc mạnh mẽ mang đi. Chỉ còn lại có sáu vị! Sau vị này, ta đều đã ra lệnh, chờ ta cùng Tĩnh Thu, Thanh Thạch đều không còn nữa, hai vị lợi hại nhất đều sẽ tới Tân Hỏa cung, vĩnh viễn thủ hộ Hạ tộc. Mấy người khác yếu kém thì vĩnh viễn thủ hộ gia tộc của ta.”

“Cảm tạ.” Trần cung chủ không nói quá nhiều.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 5 /10 từ 2 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status