Vạn cổ chí tôn

Chương 1627: Quen biết cũ (2)


Lý Vân Tiêu nhìn qua La Thiên đã đi xa xa, nội tâm tự định giá xem ra Hóa Thần Hải đến mang đến nhiều điều hoài nghi, chỉ không biết Hóa Thần Hải cùng Hồng Nguyệt thành đàm điều kiện gì, giờ phút này lại phái La Thiên đến đây?

Kỳ Thắng Phong đạt được thân thể Vu Dật Tiên, tất nhiên giờ phút này đang tìm địa phương bế quan tu luyện, nếu có thể dung hợp hoàn toàn thì hắn có đủ lực lượng để chống lại đồ đệ Lỗ Thông Tử của mình.

Mắt thấy La Thiên ly khai, người bốn phía lập tức xúm lại đi đến, mỗi người đều đỏ bừng mắt nhìn hằm hằm Lý Vân Tiêu.

Lý Vân Tiêu nhướng mày nói:

– Như thế nào, muốn đánh người? Các ngươi muốn đi gặp Vu Vũ Khâm?

Lúc này mọi người mới nhớ tới thủ đoạn hắn đối phó Vu Vũ Khâm, nhịn xuống xúc động giết hắn, giận dữ ly khai.

Lương Nguyên Cơ vuốt mồ hôi lạnh, cười khổ nói:

– Phi Dương đại nhân, ngươi cũng quá kích thích tiểu tâm can mọi người a, lúc này ngươi đã làm La Thiên đại sư không vui, nhìn ngươi như thế nào xong việc.

Những người khác trong tiểu đội Chiến Nhận cũng là dị sắc, một màn vừa rồi phảng phất như ảo giác, nếu không có hơn trăm người tận mắt nhìn thấy, như thế nào bọn hắn cũng không tin La Thiên đại sư chủ động nhận thức một gã tiểu bối thế nhưng tên tiểu bối kia vậy mà cự tuyệt.

Yên lão lắc đầu liên tục cảm khái nghìn vạn đạo:

– Nếu như ta có thể xách giày cho La Thiên đại sư, ta đã sớm là Vũ Đế cao giai, sao còn có thể vì một ít tiền tài mà bán mạng lao ra tiền tuyến.

Những người khác trong chiến đội cũng là cảm khái, cảm thán vận mệnh bất công, người với người có chênh lệch quá lớn.

Lý Vân Tiêu mặc kệ bọn hắn, đang muốn tiếp tục tu luyện, đột nhiên trên bầu trời ánh sáng màu xanh tách ra, sau đó tiếng trống chấn động.

Bành bành.

Toàn thành đều chấn động, tất cả mọi người nhìn lên bầu trời, sau đó trên mặt bắt đầu hiện ra cười lạnh.

– Đám Hải Thú kia lại bắt đầu lao đến sao? Hắc hắc, vừa vặn lão tử thu thập nội đan không đủ.

– Chậc chậc, lần này như thế nào cũng muốn nhặt một thi thể đầu Cửu giai Hải Thú mới tính toán đủ vốn.

Những đội ngũ này cơ bản đều là mới bổ sung đến, căn bản không biết trước khi thảm bại liên tục, mới có một lần đại thắng sau đó sĩ khí mới được nâng cao, tất cả chỉ nghe kể về thu hoạch đều đỏ mắt muốn đi ra ngoài giết địch.

Thế nhưng bên trên Ma Thiên Cự Thành có trận pháp phòng ngự, nếu chưa mở ra không người nào có thể tùy ý ra khỏi thành.

Lương Nguyên Cơ nói:

– Là hai tiếng, Phi Dương đại nhân, chúng ta đi lên tường thành.

Hơn mười đạo hào quang đều bay lên tường thành, Lý Vân Tiêu đi phía trước rồi tập trung nhìn ra xa, tựa hồ đại quân Hải tộc đã hoàn tất tập kết, bắt đầu tiến mạnh về phía đại thành.

– Như thế nào nhiều như vậy?

Lương Nguyên Cơ hoảng hốt, đội quân kia mới chỉ nhìn qua đã thấy vô biên vô hạn, coi như là đứng ở đó bất động cho giết, cũng muốn giết mấy ngày mấy đêm ah.

Các tiểu đội trưởng còn lại cũng là vẻ mặt trắng bệch, bị một màn trước mắt làm rung động, Hải tộc giống như một khu rừng rậm rạp cây cối đang lừ lừ tiến đến, tối thiểu có mười vạn đại quân.

Cũng vì chiến sự đột nhiên nổ ra lại giáp rìa biên giới khu vực ven biển Đông Hải cho nên trong lúc nhất thời Quảng Thành cũng không cách nào triệu hồi chủng tộc lợi hại chỉ còn cách lựa chọn những chủng tộc tầm trung và tầm thấp, cứ như vậy đã kéo đến trên mười vạn Hải tộc.

Chủ doanh Hải tộc đều ở trên không, tất cả thành viên hạch tâm đều lăng không đứng giữa thiên địa, trên mặt đều hiện nụ cười vui vẻ.

Một gã thể đại thành là thống lĩnh Cự Hấu Tộc lầm bầm nói:

– Quảng Thành đại nhân, sợ là không cần điều động Thâm Hải Cự Thú, chỉ cần một đống cặn bã này cũng đủ nuốt hết Ma Thiên Cự Thành.

Một gã đầu to đứng bên cạnh, chính là thống lĩnh Kỳ Thu Tộc hừ lạnh nói:

– Cặn bã chính là cặn bã có thể làm nên chuyện sao? Nếu như bọn nó có thể công hãm đại thành, vậy chẳng lẽ gọi chúng ta đến là đến không?

Trong mắt Quảng Thành lãnh ý chớp động nói:

– Tòa đại thành này kết cấu rất mạnh, mặc dù trong nhân loại cũng là huyền khí trận pháp nổi tiếng hiếm có, không dễ dàng phá như vậy. Nhưng chỉ cần chúng ta cầm xuống thành này, cả chiến tuyến đông vực Nhân Tộc coi như là cơ bản sụp đổ, ta cũng không tin bọn hắn không giao ra Hồng Thạch.

Thống lĩnh Giác Cáp Tộc nói:

– Dùng cách nhìn của ta, còn không bằng tứ hải liên thủ, tính toán trực tiếp tiêu diệt trọn Nhân Tộc, những tên Nhân Tộc đáng chết này thường xuyên đến vùng biển bắt giết Hải Thú, cướp bóc tài nguyên vốn thuộc về chúng ta.

Thống lĩnh Kỳ Thu Tộc hừ lạnh nói:

– Thật sự là ngu xuẩn, sau khi đánh tan Nhân tộc, cho ngươi mỗi ngày đều ở trên bờ thống trị sao?

Thống lĩnh Giác Cáp Tộc không phục nói:

– Chúng ta có thể để nhân loại trở thành nước phụ thuộc Hải tộc ta, chính bọn hắn thống trị chính mình, chỉ có điều cách mỗi niên hạn nhất định đều phải dâng lên đại lượng cống phẩm, chẳng phải là kế sách hay sao?

– Tốt, đừng nằm mơ.

Quảng Thành lạnh lùng nói:

– Tuy số lượng Nhân Tộc kém xa tại chúng ta nhưng mà được thiên hạ công nhận là chủng tộc thông minh nhất, trên phương diện tu luyện bọn hắn lĩnh ngộ Thiên Đạo vượt xa chủng tộc khác, việc này cũng quyết định số lượng cường giả cao giai Nhân Tộc cũng không ít hơn so với Hải tộc. Mặc dù trong nhiều lần xung đột chúng ta chiếm thượng phong nhưng chính thức đến lúc chủng tộc sinh tử tồn vong vô số cường giả Nhân tộc sẽ lập tức xuất hiện, mặc dù là Hải tộc cũng khó chiếm tiện nghi.

Một gã mọc ra hai đôi răng dài đứng đằng sau, chính là thống lĩnh Cổ Tích Tộc nhịn không được hỏi:

– Quảng Thành đại nhân, rốt cuộc Hồng Thạch là vật gì, vậy mà không tiếc dẫn phát đại quy mô giao chiến hai tộc, thuộc hạ thật sự hiếu kỳ.

Sắc mặt Quảng Thành trầm xuống lạnh giọng nói:

– Đây không phải là việc mà ngươi có thể biết, nhân loại có câu nói, tò mò hại chết mèo, chắc ngươi cũng không muốn trở thành con mèo chết kia đâu chứ?

Toàn thân thống lĩnh Cổ Tích Tộc run lên liền nói không dám.

Quảng Thành hừ lạnh nói:

– Lúc thông đạo đã được đả thông trở nên vững chắc, Thâm Hải Cự Thú liền hàng lâm đó chính là lúc toàn diện khai chiến với toàn bộ chiến tuyến đông vực Nhân Tộc.

Tất cả thống lĩnh đều trở nên nghiêm nghị, theo Quảng Thành bay xuống phía dưới, tiến vào trong một phương kết giới.

Kết giới kia che đậy hết thảy lực lượng ngoại giới, bên trong trận pháp đang vận chuyển chỉ có một gã thân bối giáp, trên đầu có vòi xúc tu vươn dài, chính là tộc nhân Biên Dong tộc đang không ngừng bố trí, trên mặt hiện rõ vẻ ủ rũ thật sâu, hiển nhiên đã rất mệt mỏi.

Bốn phía bên trong trận pháp, bốn gã thống lĩnh Hải tộc ngồi ngay ngắn, liên tục không ngừng rót lực lượng vào trong trận pháp. Trên trận pháp có một hắc sắc tiểu cầu không ngừng chớp động lên khí tức khủng bố, đang không ngừng lớn lên, màu đen ở trong cắn nuốt tất cả thần thức khiến mọi người không dò xét được bất luận khí tức gì.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.9 /10 từ 9 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status