Vạn cổ chí tôn

Chương 3662: Gặp lại Lỗ Thông Tử


Tranh lạnh lùng nói:

- Vừa lúc nhiều cường giả bộ tộc có trong thành, ngươi dùng tên của ta điều động tất cả Ma tộc Tranh bộ, ai không nghe lệnh liền giết. Ma tộc bên ngoài Tranh bộ phải ở trong thành Xạ Tinh, kẻ nào ra thành, trực tiếp giết. Trọng địa nào có truyền tống trận thì ngươi mang theo một ố cường giả đích thân trấn thủ, trong thời gian này cắt bỏ tất cả truyền tống, người nào trái lệnh, trực tiếp giết!

Liên tiếp ban phát ba trọng lệnh ‘trực tiếp giết’ làm các Ma tộc biểu tình căng thẳng. Một số Ma tộc muốn ra thành giờ khó mở miệng.

Tranh phất tay:

- Ngươi lập tức đi làm ngay bây giờ, Lý Vân Tiêu và người Nguyệt bộ thì thả ra đi, việc này không liên quan đến họ.

Bảo hít sâu, lĩnh mệnh:

- Tuân lệnh!

Bằng hữu của Bảo nghiêm trọng chưa từng có, gã biết đây là việc lớn hàng đầu trong mấy trăm năm qua của Tranh bộ.

Bảo liếc Lý Vân Tiêu và Nguyệt, quát ra lệnh thuộc hạ lui ra, kiểm kê số người rồi có người bay đi bốn phương tám hướng bắt đầu chấp hành mệnh lệnh.

Ma tộc Tranh bộ trong hội trường giao dịch đều bị điều động, đi theo một số cao tầng Tranh bộ.

Rất nhanh trong đại điện chỉ còn một số cường giả từ bộ tộc khác đến.

Nhiều người ban đầu định xem kịch giờ sắc mặt khó coi, cảm giác mình thành tù đồ của thành Xạ Tinh.

Tranh quét mắt đám người còn lại, mỗi người bị gã nhìn chằm chằm đều im thin thít không dám nhìn thẳng. Cuối cùng Tranh dừng lại trên người Lý Vân Tiêu, đooi mắt thản nhiên nhìn lại gã kèm theo nụ cười nhẹ.

Tranh hừ mũi:

- Hừ!

Tranh đi mấy bước đến gần Lý Vân Tiêu, hai người cách nhau ba, bốn trượng.

Tranh hỏi:

- Người vừa rồi đến từ Thiên Vũ giới, ngươi có quen không?

Trước ánh mắt ngạc nhiên của Lý Vân Tiêu, Tranh vung tay lên, một màn sáng hiện ra bên cạnh hai người, lộ ra khuôn mặt Lỗ Thông Tử.

Mắt Lý Vân Tiêu bắn ra tia sáng, hoàn toàn biến sắc mặt:

- Lỗ Thông Tử!

Tranh nhìn Lý Vân Tiêu chằm chằm, lạnh lùng nói:

- Quả nhiên ngươi quen, người này có lai lịch gì? Hiện ở nơi nào?!

Trụ lách qua đứng sau lưng Lý Vân Tiêu, thần thức tỏa định hắn sợ hắn trốn.

Lý Vân Tiêu thừ người một lúc, nghĩ thông đầu đuôi sự việc, bực bội nói:

- Thì ra như thế! Quả nhiên là hắn, ài, ta nên sớm nghĩ đến.

Trụ lạnh lùng nói:

- Mang ta đi hang ổ của người đó, không thì đừng trách chúng ta không khách sáo!

Lý Vân Tiêu lắc đầu nói:

- Ta không biết hang ổ của người đó ở đâu nhưng ta biết hắn đầu dựa vào đại ma Man.

Trụ và tranh đều nheo mắt lộ tia giật mình:

- Man?!

Trong quảng trường giao dịch, một Ma Quân man bộ tức giận quát:

- Nó bậy bạ, ta ở Man bộ chưa từng gặp người này, rốt cuộc ngươi là ai, có rắp tâm gì, tại sao tát nước bẩn vào Man bộ của ta?

Ánh mắt mọi người cùng nhìn sang khiến Ma Quân rụt vòi, hơi sợ khi bị nhiều người nhìn.

Ma Quân cố phồng can đảm chắp tay nói:

- Các vị đại nhân soi xét, tại hạ đến từ Man bộ, tuyệt đối chưa từng gặp nam nhân kia.

Lý Vân Tiêu trầm ngâm hỏi:

- Vậy Man bộ các ngươi có một Ma Quân tên Thí, Khương và Cát không?

Ma Quân kinh ngạc nói:

- Đúng là có, nhưng dường như Khương và Cát đại nhân biến mất lâu rồi.

Lý Vân Tiêu nói:

- Vậy là đúng, hai người đó không phải biến mất mà đã chết trong khe nứt ở Thiên Vũ giới, Lỗ Thông Tử đi chung với bọn họ.

Ma Quân hoàn toàn biến sắc mặt, giận dữ hỏi:

- Ngươi nói có chứng cứ gì không?

Lý Vân Tiêu khinh miệt liếc Ma Quân, khịt mũi:

- Ta nói là lời thật, không cần chứng cứ.

- Ngươi...! Nói bậy bạ!

Ma Quân xù lông:

- Mọi người phân xử gì, làm gì có chuyện tùy tiện ô miệt người ta như vậy?

Lý Vân Tiêu lười để ý Ma Quân, biểu tình cao ngạo, khinh thường vấn đề ô miệt hay không.

Tranh trầm ngâm hỏi:

- Ngươi xác định hắn đầu phục Man bộ?

Lý Vân Tiêu gật đầu nói:

- Ít nhất hơn một năm trước là vậy, bây giờ có còn không thì ta không chắc.

Trụ nhíu mày nói:

- Tranh, ngươi tin tưởng người này vậy sao?

Trụ không tin, tỏ ra rất bất mãn cách làm của Tranh.

Tranh nói:

- Ta thật sự tin hắn, bây giờ trong tám bộ hỏi ai có khả năng giúp đỡ người đó nhất e rằng chỉ có Man.

Trụ im lặng:

- Nếu không phải Man thì sao?

Lý Vân Tiêu nói:

- Vị này, ta có nói Man giúp đỡ hắn sao? Ta chỉ nói Lỗ Thông Tử hơn một năm trước đầu vào Man, ta không rõ tình huống hiện giờ.

Trụ lạnh lùng cười:

- Ha ha ha, ngươi định nói dù kết quả thế nào đều không liên quan đến ngươi chứ gì?

Lý Vân Tiêu bình tĩnh nói:

- Vốn không liên quan ta, nhưng nếu các ngươi định tìm Lỗ Thông Tử tính sổ thì có thể tính phần ta, vì ta có thù sâu với người này.

Trụ mắt lóe tia sáng lạnh nói:

- Các ngươi có thù? Nghĩ chúng ta sẽ tin sao?

Trụ liếc Tranh, hừ mũi bổ sung thêm:

- Trừ Tranh ra.

Lý Vân Tiêu bật cười, mười ngón tay đan vào nhau trước mặt:

- Ta không kêu các ngươi tin tưởng ta, nhưng các ngươi tốn thời gian vào ta e rằng khó tìm Lỗ Thông Tử hơn.

Trụ hừ mũi:

- Việc này không cần ngươi lo.

Tranh hỏi:

- Ngươi có cách nào tìm ra hắn không?

Lý Vân Tiêu lắc đầu nói:

- Không có cách đặc biệt gì, thực lực người này mạnh mẽ, quỷ kế đa đoan, rất khó chơi. Nếu lần này không thể đánh chết trong thành Xạ Tinh chỉ e cá về biển cả, chim về núi rừng, rất khó giết hắn.

Tranh gật đầu nói:

- Yên tâm đi, ta nhất định sẽ tìm ra hắn, khi đó hy vọng sẽ thấy thái độ của ngươi để chứng minh những gì ngươi nói là thật.

Mắt Lý Vân Tiêu lóe tia băng giá:

- Yên tâm, nếu người này xuất hiện thì ta nhất định sẽ ra tay.

Tranh nói:

- Trước khi chưa tìm ra người đó thì ngươi hãy ở trong thành Xạ Tinh đi.

Lý Vân Tiêu gật đầu bất đắc dĩ, dù là giết Lỗ Thông Tử hay mượn siêu truyền tống đại trận đều phải dựa vào Tranh, hắn không thể chống đối được.

Rất nhanh nguyên Diêu Quang điện bị lùng sục nhưng không phát hiện bóng dáng Lỗ Thông Tử, ma đản. Vì vậy dành mở cấm chế Diêu Quang điện ra cho mọi người rời khỏi.

Giờ phút này nguyên thành Xạ Tinh lòng người hoảng sợ, người đi đường sớm nhận được tin tức đều ở trong lĩnh vực thuộc phe của mình, không đi lung tung khắp nơi.

Các tin đồn và tin tức như mọc cánh bay loạn.

Đám người Lý Vân Tiêu quay về Nguyệt bộ, đóng cửa không ra ngoài. Lý Vân Tiêu đòi một gian mật thất, bế quan lại.

Vì phòng ngừa có người quấy rầy, Lý Vân Tiêu phất tay bày ra ánh sáng vàng hóa thành hàng ngàn phù văn màu vàng ẩn vào không gian bốn phía.

Lý Vân Tiêu vẫn chưa yên tâm, hắn ném ba mươi sáu thanh Bắc Thiên Hàn Tinh Kiếm ra, dùng quy tắc nhất định xếp hàng bên người. Kiếm khí lấp lóe, tất cả ánh sáng rút vào thân kiếm.

Lý Vân Tiêu chần chừ một lúc, giơ tay lên. Cương phong bay ra khỏi lòng bàn tay Lý Vân Tiêu hóa thành cá sâu nằm sấp phía không xa, hé mắt ra rồi ngủ say tiếp.

Lý Vân Tiêu thở phào, dường như cá sấu bị giới lực Ma giới ảnh hưởng nhưng không mạnh, thích ứng rất nhanh.

Dù sao đạo hóa thành nhất, nhất sinh âm dương nhị khí rồi ra ngũ hành, diễn dịch thiên địa biến đổi. Dù là nguyên Ma giới cũng diễn biến từ nguyên tố ngủ hành thổ, thủy, hỏa, phong.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.9 /10 từ 9 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status