Vạn cổ chí tôn

Chương 683: Bằng hữu (1)


Sắc mặt Đường Kiếp trắng bệch, vừa nãy bảy loại thống khổ kia, để hắn cảm thấy sống không bằng chết, hận không thể đập đầu chết đi, nhưng toàn thân lại không làm được gì. Hiện tại đau tan hết, cũng sẽ không muốn chết.

Thương nói:

- Nếu đã là người mình, vậy hợp tác bắt đầu. Ngươi trước hết giúp chúng ta đạt được Vạn Cổ Trường Thanh thụ đi.

Đường Kiếp tức giận dâng lên, cả giận nói:

- Ta bất quá là Vũ hoàng đỉnh cao mà thôi, làm sao giúp các ngươi!

Thương nhẹ nhàng cười nói:

- Nếu như ta không đoán sai, Tứ Cực môn các ngươi cũng khẳng định tiến vào yêu nguyên. Ngươi thân là thiếu chủ Tứ Cực môn, nói vậy có biện pháp liên hệ bọn họ, sau đó chỉ huy bọn họ. Chúng ta cướp đoạt thần thụ độ khả thi vẫn là rất lớn.

Đường Kiếp tức giận đến cả người phát run, mình cứ như vậy, hoàn toàn trở thành con rối của bọn họ, hơn nữa thậm chí toàn bộ Tứ Cực môn đều ở dưới bọn hắn chưởng khống.

Lê khẽ cười nói:

- Nhìn dáng dấp ngươi không phải rất thích ý a, rõ ràng không coi chúng ta là bằng hữu.

Nàng tiện tay chỉ vào một ánh hào quang xa xa nói:

- Chiến hạm của Thiên Nhất thương hội sắp đuổi kịp, nếu không coi chúng ta là bằng hữu, vậy không thể làm gì khác hơn là đem ngươi giao cho người của Thiên Nhất thương hội.

Sắc mặt Đường Kiếp tái nhợt, nếu thật để người Thiên Nhất Các bắt được mình, đối phương nhất định sẽ đem mình cắt miếng.

Hắn oán độc nhìn vài tên Đại Yêu một chút, cắn răng nghiến lợi nói:

- Được, chúng ta là bằng hữu!

Hắn từ trên người lấy ra một khối ngọc bài, ngón trỏ ở phía trên nhanh chóng ngưng hoa, sau đó tụ thành một cái phù hiệu đánh vào trong ngọc bài, tiện tay sờ một cái mà nát. Một đạo thanh khí từ trong ngọc bài mịt mờ mà lên, trên không trung hóa thành khói xanh lóe lên một cái rồi biến mất.

Đường Kiếp nói:

- Tín hiệu đã truyền đi, sẽ bị người Tứ Cực môn cách nơi này gần nhất tiếp thu được, còn có vị trí không gian tọa độ của chúng ta cũng ở bên trong.

Thương thỏa mãn cười nói:

- Không tệ, ta liền yêu thích bằng hữu biết nghe lời như ngươi.

Hắn mắt lạnh nhìn Chiến hạm Thiên Nhất Các xa xa đuổi theo, ở dưới linh thử đầy trời công kích cắn xé, Chiến hạm chạy vô cùng chầm chậm, tuy rằng rất gần, nhưng muốn đuổi theo sợ là còn cần một quãng thời gian.

Vũ trầm giọng nói:

- Thương đại nhân, không bằng chúng ta dừng lại chờ bọn hắn. Lấy sức mạnh của ta bây giờ, chắc chắn diệt sạch bọn họ, cướp đoạt thánh khí!

Giờ khắc này trong cơ thể hắn dâng trào sức mạnh làm cho hắn vô cùng tự tin, chỉ cảm thấy chưa từng có cường đại qua như vậy.

Thương lắc đầu nói:

- Vũ, ta không hi vọng mọi người mạo hiểm nữa. Lúc trước đó là ta quyết sách sai lầm, không chỉ để Mâu đạo tiêu bỏ mình, hơn nữa còn tổn hại Hỗn Thiên Nghi. Thực lực mấy người chúng ta trôi đi quá nhiều, trước khi khôi phục là nhất định phải cẩn thận làm việc. Còn Thiên Nhất thương hội......, ha ha, đây là quyền lợi tranh đấu trong Thương Minh bọn hắn, chúng ta sao có thể nhúng tay? Đúng không, bằng hữu.

Thân thể Đường Kiếp khẽ run lên, phẫn nộ nhìn chằm chằm Thương. Ý của đối phương rất rõ ràng, chính là để Tứ Cực môn bọn họ cùng Thiên Nhất Các đánh, bọn họ là không dự định động thủ.

Đường Kiếp phẫn hận nói:

- Thương đại nhân, sau khi ta giúp các ngươi, hi vọng các ngươi có thể giải trừ phong ấn của ta, trả ta tự do!

Thương híp mắt cười nói:

- Nhất định, nhất định. Lê, ngươi nhìn ngươi, đem bằng hữu của chúng ta làm sợ.

Lê khiêm khiêm hữu lễ nói:

- Đường công tử yên tâm, chờ đạt được Vạn Cổ Trường Thanh thụ, ta nhất định mở ra phong ấn của ngươi, đồng thời chịu đòn nhận tội.

Đường Kiếp lạnh lùng nhìn chăm chú nàng một chút, không tiếp tục nói nữa.

Xa xa mọi người trên Chiến hạm của Thiên Nhất thương hội, cũng phát hiện trống trận của Lê phi hành trên không trung, từng cái từng cái nhìn chòng chọc vào không tha.

Lý Vân Tiêu nhìn chuột bay đầy trời, lông mày nhíu thành chữ xuyên nói:

- Trên Yêu nguyên nhất định có chuyện, những Ngũ hành Phệ Linh Thử này quả nhiên là gặp người liền công kích, khẳng định là Thử Hoàng bị kích thích.

Thanh La nói:

- Thẩm Ly, ngươi đối với yêu nguyên này hẳn là so với mọi người quen thuộc, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?

Thẩm Ly vừa nghe liền mắt choáng váng, nàng làm sao biết chuyện gì xảy ra, cầu cứu nhìn Lý Vân Tiêu.

Lý Vân Tiêu vuốt hai tay, bất đắc dĩ nói:

- Ai biết được, khả năng Thử Hoàng tiến vào thời mãn kinh. Tuy rằng rất tồi tệ, nhưng mà không hẳn là chuyện xấu. Chúng ta nhiều người sức mạnh lớn, thêm vào còn có Chiến hạm, muốn chống cự Thử Triều hiển nhiên so với những người khác dễ dàng hơn nhiều. Hiện tại chỉ không biết yêu nguyên lẫn vào bao nhiêu thế lực, cùng với thực lực của bọn họ ra sao, ngoại trừ thất đại Thương Minh, ta phỏng chừng cũng không có thiếu đại phái của Tây Vực.

Trong mắt Thanh La loé ra vẻ tàn khốc, nhìn chằm chằm trống trận xa xa lãnh đạm nói:

- Bất kể như thế nào, trước diệt những Yêu tộc kia, bắt Đường Kiếp vào tay, chỉ cần đạt được dương thược, chí ít liền nắm quyền chủ động, đứng ở thế bất bại! Chúng ta tập trung sức mạnh, xông tới giết đi!

Lý Vân Tiêu biến sắc quát khẽ:

- Không thể! Thanh La đại nhân, ngươi không có phát hiện tốc độ trống trận so với lúc trước giảm bớt rất nhiều sao?

Thanh La sững sờ, lập tức lộ ra vẻ đại hỉ nói:

- Ngươi là nói bọn họ đã không chống đỡ nổi, tùy thời có thể sẽ bị Thử Triều nhấn chìm, chúng ta ôm cây đợi thỏ liền được?

Lý Vân Tiêu biểu hiện nghiêm nghị nói:

- Không phải, ta ý tứ là tựa hồ bọn họ không có sợ hãi, cũng không sợ chúng ta đuổi tới. Ngươi xem khoảng cách của những linh thử kia cùng trống trận trong lúc đó, càng kéo càng lớn, nếu như không chống đỡ nổi, khẳng định là cách càng ngày càng ngắn. Rất khả năng là những Đại Yêu kia đã khôi phục thực lực, đang chờ cùng chúng ta chiến một trận!

Trong lòng Thanh La rùng mình, sắc mặt hơi trắng bệch. Những huyền khí cấp chín trong tay mấy Đại Yêu kia, nàng ngẫm lại vẫn là trong lòng run rẩy!

Hai mắt Lý Vân Tiêu ngưng lại nói:

- Chúng ta vẫn là duy trì khoảng cách nhất định đi, huống hồ Đường Kiếp chính là trung tâm Phong Bạo, tiếp cận càng sớm càng nguy hiểm.

Đột nhiên trên hư không phía trước bắn xuống một chùm ánh sáng màu xanh, uy lực cực cường, đem linh thử bốn phía trống trận kích tán loạn, ở trên mặt đất chấn động lên nổ vang, giữa bầu trời nứt ra, một chiếc U Minh Chiến hạm chậm rãi lao ra, hướng trống trận chạy đi.

Trong lòng tất cả mọi người Thiên Nhất Các chấn động mạnh, tiêu chí trên Chiến hạm này, chính là Tứ Cực môn!

- Tứ Cực môn làm sao tìm tới được? Chẳng lẽ bọn họ có biện pháp lần theo Đường Kiếp?

Thanh La nghi ngờ không thôi kêu lên, sắc mặt khó coi, lần này muốn bắt Đường Kiếp, càng là khó càng thêm khó.

Trong mắt Lý Vân Tiêu chợt lóe sáng, bỗng nhiên nói:

- Không được, dừng Chiến hạm lại!

Thanh La không rõ vì sao, nhưng vẫn là rất tín nhiệm lời của hắn, hạ lệnh để Chiến hạm đình trệ trên không trung. Tất cả mọi người đều không rõ nhìn Lý Vân Tiêu, Diệp Phàm cũng không nhịn được nói:

- Vân thiếu, ngươi không phải nói những Đại Yêu kia khôi phục sức mạnh sao, hiện tại người Tứ Cực môn cứu Đường Kiếp, tất nhiên có một phen chém giết, chúng ta thừa cơ mà lên, không phải tốt đẹp sao?
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.9 /10 từ 9 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status