Vạn cổ chí tôn

Chương 870: Phá vỡ đế khí (2)


Cái này...

Vạn người sợ hãi, kể cả Trương Lăng Hoa cũng trợn mắt há hốc mồm, đầu óc lập tức không đủ dùng, thậm chí giống như rất nhiều người, bắt đầu dốc sức liều mạng dụi mắt, cho rằng mình nhìn lầm.

Lý Vân Tiêu trong lúc mọi người ngây ngốc, hóa thành một mũi tên bay xuống chân núi.

- Làm càn!

Trương Lăng Hoa phục hồi tinh thần lại sau ngây ngốc, nội tâm sinh ra sóng gió động trời, càng không thể để hắn trốn, nhất định phải bắt lại. Hắn cũng bất chấp thân phận, bỗng nhiên lao xuống, tay phải chỉ lên trời, điểm xuống một chỉ.

Một bình chướng không gian hiện ra, tầng tầng điệp cộng lại, vô cùng dầy, khó có thể đột phá!

Sắc mặt Lý Vân Tiêu đại biến, biết rõ phiền toái lớn, hai đồng tử của hắn bắn ra tinh thần lực cường đại, trực tiếp cưỡng ép vặn vẹo bình chướng không gian, thân thể thi triển Di Hình Hoán Vị, muốn thuấn di rời đi.

- Hừ, tuy ta không biết ngươi có bí pháp gì có thể phá vỡ đế khí, nhưng mà bổn tọa tự mình ra tay còn đẻ cho ngươi trốn, chẳng lẽ là thiên địa tiếu thoại hay sao?

Giọng của Trương Lăng Hoa vang vọng trên bầu trời, thân ảnh của hắn xuất hiện trước bình chướng vặn vẹo, trực tiếp chụp một chưởng, toàn bộ dị tượng không gian biến mất, khôi phục bình tĩnh, mà quy tắc không gian chung quanh ngưng tụ lại, trấn áp Lý Vân Tiêu trong lòng bàn tay.

Sắc mặt Lý Vân Tiêu ngưng trọng, tay trái Hoàng Triêu Chung bay ra, một quyền đánh lên đó.

Sóng âm vô cùng cường đại khuếch tán ra, vậy mà lòng bàn tay Trương Lăng Hoa sinh ra chấn động tầng tầng.

Trương Lăng Hoa lập tức cảm giác chưởng phong của mình có vận luật truyền tới, sắc mặt bỗng nhiên đại biến, cái cổ chung này cường đại vượt qua dự kiến của hắn, nhưng mặc kệ đối phương nghịch thiên như thế nào, cũng tuyệt đối không thoát khỏi bàn tay của hắn.

Thời điểm nội tâm của hắn ổn định, đồng tử bỗng nhiên co rút lại, thần sắc đầy kinh ngạc, dưới ánh mắt của hắn, thân ảnh Lý Vân Tiêu bắt đầu dần dần biến thành xanh nhạt tiêu tán đi.

- Chi! Thân hóa lôi đình, dĩ nhiên là Hóa Lôi Thần Quyết của Bắc Hạt Tông!

Lý Vân Tiêu thân hóa lôi đình, làm cho Trương Lăng Hoa hoảng sợ thất sắc, so với nhìn thấy Cửu Thiên đế khí bị đánh tan còn khiếp sợ hơn nhiều.

Không chỉ có Trương Lăng Hoa, nghe tới bốn chữ Hóa Lôi Thần Quyết, tất cả cao tầng Bắc Đấu Tông và bọn người Lý Phong Vũ toàn thân đại chấn, vô cùng hoảng sợ!

Đây là một cái tên lưu truyền đã lâu trong Bắc Hạt Tông, tượng trưng cho công pháp thời kỳ mạnh nhất trong lịch sử Bắc Hạt Tông! Làm cho thân thể hữu hình chuyển thành lôi nguyên tố thân thể vô hình, thậm chí có thể dẫn động bên trên thanh tử phủ diệt thế thần lôi, cường đại như vậy!

Cho dù là Bắc Đấu Tông hay là Thiên Hạt Tông, hoặc là Bình Anh Dịch hai người, bọn họ ngây ra như phỗng. Mà thân ảnh Lý Vân Tiêu hóa thành lôi đình, hóa thành một đạo quang mang biến mất ở chân trời.

Tốc độ di chuyển của lôi đình ngang với thuấn di, nháy mắt đã vượt qua ngàn dặm, cho dù Trương Lăng Hoa là Võ Đế cũng cảm thấy lực bất tòng tâm, khó có thể đuổi theo.

Trương Lăng Hoa không còn thong dong như lúc trước, trên mặt hiện ra vẻ mặt ngưng trọng, hắn đưa mắt nhìn qua phía dưới, nhìn lên người Mai Đông Nhi, hiện tại Mai Đông Nhi trở thành con đường duy nhất tìm kiếm người này.

Sắc mặt Hà Ứng Dong biến hóa, nhưng cũng biết chuyện này quá lớn, im lặng không nói.

Trên cả đỉnh núi, tất cả mọi người vẫn chưa khôi phục từ trong khiếp sơ lại. Cường giả Võ Đế tự mình ra tay, vậy mà để một tiểu tử Võ Tông ngũ tinh chạy trốn, hơn nữa còn ở địa bàn Bắc Đấu Tông, Trương Lăng Hoa chiếm ưu thế sân nhà quá lớn.

Lý Vân Tiêu không có tiêu sái như mọi người vừa thấy, hắn thi triển lôi đình chi thuật vừa học được, kinh hãi phát hiện ất mộc chi khí mình đau khổ thu gom tiêu hao với tốc độ kinh người. Hơn nữa hắn cũng không có đạt tới trạng thái thân hóa lôi đình mà Trương Lăng Hoa đã nói, chỉ thông qua lôi điện chi lực thuấn di mà thôi, chỉ trong nháy mắt rời khỏi sơn mạch Bắc Đấu Tông!

Hắn giờ phút này bị trọng thương, tăng thêm khí lực hao hết, mà thành Nam Hỏa bị mấy thế lực lớn giám sát, bất đắc dĩ chỉ có thể chạy tới Tử Vân thương hội, hiện tại chri có Cẩn Huyên mới là người hắn tín nhiệm nhất.

Sau khi thi triển Hóa Lôi Thần Quyết, Lý Vân Tiêu cảm giác tốc độ của mình nhanh hơn tưởng tượng, hơn nữa quanh thân còn có lôi điện chi lực bảo hộ để tránh di chuyển quá nhanh đè ép thân thể sụp đổ.

Hắn thuấn di mấy hô hấp đã tới không trung thành Nam Hỏa, một đường đáp xuống hậu viện của Tử Vân thương hội.

Nhìn ra xa xa giống như một đạo lôi đình giáng xuống, mắt thường khó có thể thấy đươc.

Oanh!

Hậu viện Tử Vân thương hội nứt ra một hố to, Lý Vân Tiêu cực kỳ suy yếu nằm ở trong đó, giãy dụa muốn bò ra.

- Là ai?

Trong nội viện nhanh chóng bị kinh động, Cẩn Huyên cùng Ổ Sâm xuất hiện trong sân trước tiên, còn có những tỳ nữ trong thương hội bị quấy nhiễu.

- Là Vân thiếu! Sao ngươi bị thương?

Cẩn Huyên kinh hãi, nhanh chóng bước lên đỡ Lý Vân Tiêu, nhìn mặt ngoài thì không tổn thương, biết là tổn thương bên trong, ngược lại càng nghiêm trọng.

- Cẩn thận một chút, rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

Lý Vân Tiêu điều tức mấy hơi thở, vội vàng nói:

- Bí mật đưa ta tới chỗ của Mạc Hoa Nguyên đi, nơi này của ngươi nhanh chóng biến thành tiêu điểm, ngàn vạn phải cẩn thận.

Cẩn Huyên thông minh lanh lợi cỡ nào, thoáng cái hiểu rõ nguyên nhân trong đó, cả kinh nói:

- Ngươi rốt cuộc đắc tội người nào?

Cũng phân phó Ổ Sâm bắt tay vào làm chuẩn bị.

Lý Vân Tiêu cười khổ nói:

- Chỉ đắc tội Bắc Đấu Tông, nhưng đoán chừng thế lực cả thành Nam Hỏa đều muốn bắt ta.

Hắn liếc mắt nhìn tỳ nữ bốn phía, lo lắng nói ra.

Ổ Sâm vội hỏi:

- Yên tâm đi, những tỳ nữ này là một tay thương hội bồi dưỡng ra, tuyệt đối không phản bội thương hội.

Lý Vân Tiêu gật đầu nói:

- Đó là tốt nhất, nếu không bị người ta biết rõ ta tới đây, sẽ mang phiền toái vô tận cho Tử Vân thương hội.

Ổ Sâm bảo người mang tới vài bộ quần áo, thay cho Lý Vân Tiêu, nói:

- Ngươi vừa bay xuống, động tĩnh quá lớn, thay đổi quần áo của nữ tử. Theo ta cùng đi tới chỗ Mạc Hoa Nguyên, vừa vặn bây giờ là thời gian tiến cống mỗi tháng, sẽ không có ai hoài nghi.

Lý Vân Tiêu nhìn qua váy dài lụa mỏng kia, còn có trâm hoa trâm gài tóc, nhíu mày.

Cẩn Huyên mắng:

- Đại trượng phu co được dãn được, tạm thời giả trang giả trang nữ hài tử sợ cái gì!

Mỹ tỳ bốn phía cười rộ lên.

Lý Vân Tiêu cười khổ không thôi, chính mình một đời Phá Quân Võ Đế, vậy mà bị người ta đuổi giết phải giả thành nữ tử, chuyện này truyền đi...

- Ha ha!

Trong Giới Thần Bi truyền ra tiếng cười to của Viên Cao Hàn, nói:

- Cổ Phi Dương, không chỉ phải giả trang nữ nhân, lại còn chỉ điểm cầu viện đồ đệ của ta, chậc chậc, hôm nay mở mang kiến thức rồi.

Lý Vân Tiêu cũng không phải người dây dưa dài dòng, bị Viên Cao Hàn mỉa mai vài câu vẫn không đổi sắc, nhưng nói:

- Đúng thế, ta cũng không phải lần đầu tiên bị người ta đuổi giết chật vật trốn chạy để khỏi chết, trốn nhiều cũng thành thói quen.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.9 /10 từ 9 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status