Vạn cổ chí tôn

Chương 885: Mặt hồ kỳ dị (2)


Sắc mặt Đàm Địa Quân thay đổi, hắn đi lên vài bước nhìn qua mặt hồ, vẻ mặt cổ quái càng lớn, hắn phát hiện cái bóng của mình không phản chiếu trên mặt nước, chỉ nhìn thấy tảng đá trong nước hồ thanh tịnh mà thôi.

- Vân thiếu, đã xảy ra chuyện gì?

Mai Đông Nhi nhảy đến bên người Lý Vân Tiêu, thỉnh giáo, trong mắt mang theo kính nể.

Những người còn lại vẻ mặt cổ quái, cảm thấy thiếu niên này quá khó tin, vừa nhìn hắn, chờ hắn giải đáp.

Lý Vân Tiêu thở khẽ nói:

- Không biết.

Đàm Địa Quân:

- Có phải là muốn bàn điều kiện không? Nói đi!

Hắn đã quen cách làm người của Lý Vân Tiêu, không lợi không dậy sớm, không lợi không xuất lực.

Lý Vân Tiêu đổ mồ hôi, ngượng ngùng nói:

- Ta có tham lam như thế hay sao? Thật không biết, mặt hồ cổ quái thế này ta mới nhìn thấy lần đầu tiên.

Đàm Địa Quân lộ ra vẻ mặt hồ nghi, còn không tin tưởng, hỏi tiếp:

- Thực? Kỳ thật ngươi có thể đề điều kiện, có thể đáp ứng thì ta nhất định sẽ đáp ứng ngươi.

Lý Vân Tiêu:

- Là không biết thật sự!

Hắn lau mồ hôi lạnh trên trán, nghi ngờ nói:

- Các ngươi sẽ không bởi không có sinh linh mà không dám tiến vào a, gặp phải tình huống thế nào?

Đàm Địa Quân cười thần bí, nói:

- Chính ngươi thử xem, nhìn xem có đi qua được không!

Lý Vân Tiêu không nói hai lời, hắn giẫm lên mặt hồ. Trong thiên hạ này trừ nơi khủng bố như ngân hà trong vực ngoại tinh không ra, còn không có nơi hắn không dám đi.

- Không muốn ah!

Trong lòng Mai Đông Nhi quýnh lên, cuống quít ngăn cản, dường như có gì đó không ổn.

Đạp!

Nhưng đã muộn, Lý Vân Tiêu một cước bước lên mặt hồ, từng bọt nước tung tóe lên, một gợn sóng khuếch tán dưới chân hắn.

Người trên bờ hồ mở to mắt ra, chỉ thấy một nhúm hào quang sinh ra dưới chân Lý Vân Tiêu, sau đó thân ảnh của hắn bị đạo hào quang này kéo vào trong hồ.

- Vân thiếu!

Mai Đông Nhi cùng Cẩn Huyên hai người đồng thời kinh hô lên, trơ mắt nhìn hắn bị kéo vào trong nước, không có để lại bất cứ dấu vết gì, mặt hồ vẫn thanh tịnh, dường như không có phát sinh cái gì cả.

Cẩn Huyên kinh hãi nói:

- Đàm tông chủ, trong này xảy ra chuyện gì?

Đàm Địa Quân khoanh tay trước ngực, lẳng lặng nói ra:

- Hẳn là có không gian khác, để cho Lý Vân Tiêu đi thử một chút. Dùng năng lực của tiểu tử kia hơn phân nửa là không có việc gì. Nếu như hắn cũng đi ra được, chúng ta càng không được.

Hắn đánh giá Lý Vân Tiêu cực cap, làm cho mọi người giật mình, kinh hãi không thôi.

Tuy Lý Vân Tiêu biểu hiện thực lực, mưu trí và kiến thức khiến người ta lau mắt mà nhìn, nhưng trong tiềm thức vẫn cho rằng hắn là Võ Tông mà thôi, là Võ Tông cần đối đãi đặc biệt, căn bản không thể so sánh với Võ Hoàng, Võ Tôn. Nhưng Đàm Địa Quân nói như vậy, làm cho mọi người đánh giá hắn trực tiếp tăng lên vài lần.

Đàm Địa Quân liếc mắt nhìn qua Cẩn Huyên cùng Mai Đông Nhi đang khẩn trương, cười nói:

- Yên tâm đi, nếu Lôi Phong thương hội làm ra ký lục chỉ châm này, vậy nhất định có thể thông qua, nhưng mà chắc chết với tổn thương không ít người a.

Hắn nói lời này làm nội tâm hai nữ tử trầm trọng, sắc mặt cực kỳ khó coi.

Bình Anh Dịch nói:

- Phó tông chủ đại nhân, ngài năm đó không phải cũng tiến vào tử địa này sao? Có từng gặp được qua hồ nước này?

- Ân...

Đàm Địa Quân dùng ngón tay gõ gõ đầu, trầm tư nói:

- Thời đại có chút lâu, nhưng mà ta không có ấn tượng. Tuyệt đối không thể trong thời gian mấy chục năm trống rỗng xuất hiện cái hồ nước lớn như thế, đúng là kỳ quái.

Cẩn Huyên dường như nghĩ đến cái gì, vội vàng nói:

- Vân thiếu đã từng nói, tuyến đường của chúng ta có thể đã bị Lôi Phong thương hội cố ý an bài tốt, cuối cùng sẽ đi tới cuối cùng, nhưng trên đường vô cùng có khả năng tiến vào rất nhiều nguy hiểm, hồ nước này có phải là do Lôi Phong thương hội giở trò quỷ?

Đàm Địa Quân nói:

- Ồ, hắn cũng cho rằng như vậy sao? Ta cũng có cảm giác này. Nói như vậy, hồ nước này vô cùng có khả năng là một trận pháp, nhưng cho dù thế nào cũng phải tầm thường, không giống như cấp bậc mà Tễ Lâm có thể làm ra.

Cẩn Huyên vội la lên:

- Vậy làm sao bây giờ? Một chiêu phá vạn pháp, không bằng mọi người cùng liên thủ đánh một kích, có lẽ có thể đánh vỡ đại trận này.

Đàm Địa Quân lắc đầu nói:

- Không thể, không nói đến đây có phải trận pháp hay không, trong chúng ta không này cao nhân, căn bản không cách nào phán đoán được. Cho dù là có trận pháp, chúng ta liên thủ phá vỡ, nhưng Lý Vân Tiêu đã đi vào, khó bảo toàn hắn sẽ không bị đánh thành cặn bã.

Cẩn Huyên biến sắc, nàng sốt ruột cứu người, lại quên đi có thể làm tổn thương tới Lý Vân Tiêu, thoáng cái mất đi chủ ý, ngơ ngác đứng ở đó không biết vì sao.

Chân Đứ Hữu cười ha hả, nói:

- Ha ha, đánh thành cặn bã là tốt nhất, là tiểu tử kia chạy trốn nhanh! Phó tông chủ, ta cảm thấy được Cẩn Huyên hội trưởng đưa kế sách này có thể thực hiện được, chúng ta không phải đang lo không thể bắt được tiểu tử này sao?

Cẩn Huyên giận tím mặt, trong mắt mang theo lửa giận, Mai Đông Nhi ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm vào Chân Đức Hữu, dù hắn là trưởng lão tông môn cũng không khách khí.

Đàm Địa Quân khua tay nói:

- Không thể, Hóa Lôi Thần Quyết đang nằm trên tay tiểu tử này. Tiểu tử này sinh tử là nhỏ, nhưng Hóa Lôi Thần Quyết là chuyện lớn, nhất định phải đạt vào tay.

- Ân, đáng tiếc cơ hội vằ rồi. Chỉ có thể chờ tiểu tử kia đi ra, chỉ sợ tiểu tử kia bạc mệnh chết bên trong, liên quan tới Hóa Lôi Thần Quyết biến mất, cho dù hắn đáng chết cỡ nào cũng phải cứu hắn ra.

Chân Đức Hữu hừ lạnh nói, đối với tình huống Lý Vân Tiêu hắn nhìn mà hả hê.

Lý Vân Tiêu bị hào quang hút đi, chỉ cảm thấy thân thể xuống trầm xuống, hắn tiến vào trong không gian kỳ lạ, bốn phía đều là nước, thật giống như bị nhấn chìm xuống đáy hồ.

- Ồ, chẳng lẽ thật sự là hồ nước? Cổ quái a!

Lý Vân Tiêu cảm thụ hồ nước bốn phía, áp lực thập phần bình thường, cũng không có gì đặc biệt hơn người, hơn nữa tốc độ lưu động cực chậm, rất giống đáy hồ tầm thường.

Nhưng mà linh khí trong hồ nước nồng đậm khó tin được, giống như linh khí hóa thành dịch!

- Đây là nơi nào? Chẳng lẽ có chuyện tốt như thế, người Lôi Phong thương hội đưa ta tới linh tuyền bảo địa? Chẳng lẽ bọn chúng thật là Lôi Phong, không chút nào lợi mình, chuyên môn lợi người?

Lôi Phong trong truyền thuyết Thiên Vũ Đại Lục là Võ Đế trong truyền thuyết chuyên làm chuyện tốt nhưng không lưu tên, bị xem là Đinh Ốc Võ Đế, vẻn vẹn tồn tại ở trong thần thoại và dã sử mà thôi, trong hiện thực chưa từng có người nào nhìn thấy.

Thần thức Lý Vân Tiêu rất cường đại, cũng không có cảm nhận được có cái gì không đúng. Thân thể đắm chìm bên trong hồ nước, cảm thấy vô cùng thoải mái thích ý, linh khí hóa thành nước đang thoải mái thân thể của hắn.

- Oa, thực sự là linh khí hóa thành dịch, không cần tu luyện, linh thủy này rót vào thân thể, thoải mái kỳ bách mạch, không qua vài năm cũng tự động tấn cấp.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.9 /10 từ 9 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status