Vị của gió

Chương 11


Anh ta là một kẻ có dã tâm lớn,sống với hắn có lẽ chẳng ai có thể hiểu hắn thật sự có trái tim của một con người...

Tại Hoàng cung Vua chuẩn bị đồ đạc lên xe

Phu nhân: Anh nói cho em nghe thật sự Kevin sẽ không làm gì Thomas chứ

- Chúng ta đi nào

- Anh trả lời em đi nếu không em sẽ không đi đâu cả,em còn con trai ở nơi này,còn con dâu của em

- Vậy còn ta...em k nghĩ đến ta sao

- em...ý em không phải vậy em chỉ không tin tưởng vào Kevin

- Em k tin cũng phải tin,xã hội này là vậy cung điện này là vậy,nếu em không phải kẻ mạnh nhất em sẽ chết...

- Anh nói dối em...anh tại sao lại muốn các con của mình tàn sát lẫn nhau,anh nói đi tại sao,tên khốn kiếp tên khốn kiếp,anh là tên khốn...

Vua lấy khăn bịt miệng phu nhân ngất lịm

- Ta xin lỗi,nhưng vì đất nước cần kẻ mạnh nhất...chúng phải tự vươn lên,kẻ nào mạnh nhất định sẽ là Vua...

Tại con đường chăng đầy đèn lấp lánh con đương dẫn tới nơi vị Vua đương nhiệm đang sống,Kevin say xỉn đi lảo đảo,phía sau là top người hầu đi theo lo lắng...

Vua: Hoàng Phi đâu

Hầu: Dạ Hoàng Phi nói sẽ ở trong phòng tĩnh tâm ăn chay ạ

- Mở cửa

- Dạ nhưng

- Ta nói mở

Naomi tự ra mở cửa rồi nhìn thẳng vào Kevin

Naomi: Ngài tìm tôi

- Ta đến mà em k ra đón tiếp lại còn đóng cửa ăn chay cái gì nữa

- Lệnh đưa ngài Thomas ra khỏi cung là thế nào vậy

- biên giới phía nam đang có chiến tranh,ta cử hắn qua đó là sai à

- Chiến tranh là chỗ chết mà...các tướng giỏi đi đều chết vì bị ám sát vậy anh nghĩ nếu anh ấy có làm sao còn Quỳnh bạn em cô ấy đang mang thai

- Cô chỉ lo việc người khác mang thai mà không lo bản thân cô mãi không sinh nổi con cho tôi...

- Ngài mới chính là kẻ độc ác

- Nếu ta độc ác ta đã giết hắn ngay khi lên ngôi rồi

- Ngài k thể làm vậy ngài k dám công khai giết ngài Thomas mà chỉ âm thầm một cách thâm độc

- Người đâu k cho Hoàng Phi ra khỏi cửa nửa bước,ngày mai sẽ lập con gái của chủ tịch nươc X làm Hoàng Hậu...ta nói cho em biết em đừng nghĩ bản thân mình quan trọng với ta...

- Vậy a nghĩ tôi ở bên anh vì ngôi vị hoàng hậu,anh cứ lập ai anh muốn và tôi chỉ ở bên vị vua có tấm lòng cao cả thì có chết cũng k hối tiếc

Naomi đóng cửa rầm ngay trước mặt Vua...Vua cười như kẻ điên ngay ngoài cửa...

Tại cung của Jan ( Đại Hoàng Tử)

Tâm Như: Thomas bị điều đi rồi k sớm muộn cũng sẽ tới lượt chúng ta...chúng ta nên tính nước sớm

- Không giờ hãy để cho chúng cắn xé nhau,chúng ta sẽ ở giữa từ từ nhờ các nước thân thiết với ta giúp sức cho ta lên ngai vua cũng không muộn...

- Ám sát cũng k thành công,cô ta dc bao bọc rất cẩn thận

- Ám sát thomas là cả một quá trình đầy khó khăn...huống chi hắn chủ động bảo vệ thì chẳng ai có thể ám sát dc hoàng phi của hắn...

- Hắn nghe lệnh rời đi ngay sao

- k nghe mà được sao,cứ nghĩ hắn lấy con gái Alex thì dc nắm binh quyền,ai ngờ alex luôn trung thành vs cha ta,cha ta ông ay là kẻ đáng chết,chưa bh ông ta nghĩ cho ta cả...ta sẽ giết ông ấy đầu tiên ngay khi lên ngôi...

Tôi thay đồ của hầu gái rồi bê chiếc khay che bụng mình...đi qua đám lính êm đẹp...hoà vào đám hầu gái đi trong tây cung đang ra bên ngoài...họ vội cúi chào ai đó,tôi ngẩng lên nhìn đó là K...anh ta đang vội vàng gì đó rồi lướt qua tôi...

Hầu: Ngài Thomas bị điều chuyển xuống phía nam ngay khi ngài Kevin lên ngôi

Hầu 2: Nói bé thôi họ ngoài mặt thì anh em nhưng ai nấy cũng đều ghét bỏ nhau...

Tôi suy nghĩ về chữ “ điều chuyển” Kevin muốn Thomas đi về Phía nam chẳng phải đang có chiến tranh sao???

K cứ ngờ ngợ về cô Hầu vừa đi qua

Thomas: Chuyện chuẩn bị tới đâu rồi

- Quân lính và mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng rồi ạ

- Điều chuyển xuống đó sẽ k đơn giản,nơi đó đói khát khổ sở,chiến tranh triền miên nên ta sẽ để hoàng phi ở nhà

- Nhưng chúng ta đi không biết tới khi nào về ạ

- Ta sẽ đón khi cô ấy sinh con xong

- Thần có điều này kb có nên nói không,nãy đi qua đám hầu gái có cô gái nhìn thoáng rất giống hoàng phi

Thomas vừa viết mail vừa cười nhẹ

Thomas: Thoáng gì nữa là cô ta chứ ai

- Vậy sao ạ

Thomas ấn màn hình hiện lên các camera trong tây cung tHấy Quỳnh đang lúi húi lấp lấp ngó ngó quân lính

- Cô ta nghĩ đây là đâu mà có thể có ý nghĩ ngu ngốc như vậy nhỉ...

Tôi thấy lộ bụng to sẽ rất khó đi qua nếu k có đám hầu đi cùng...họ tách ra cả rồi làm sao bây giờ nhỉ...

Tôi đang suy nghĩ quay lại thấy Thomas đứng ngay phía sau

- Cô đi đâu vậy

- Tôi...tôi đi hóng gió cho thoải mái,ngồi nhiều sinh con không tốt

- Vậy cô cũng đi khá xa đó chứ ăn mặc vậy là mốt mới à

- Dạ k mặc như này cho thoải mái,tôi mượn của cô hầu thôi ạ

Thomas đổi sắc mặt

Thomas: K...hầu gái đó treo cổ nó lên cho ta

K: Vâng

- Sao lại treo cổ,tôi mượn cô ấy mà k lquan đến cô ấy

- ở đây chủ sai một phần do đầy tớ phục vụ k chu đáo,là hoàng phi lại đi mặc đồ của kẻ hầu...

- Do tôi thích vì mặc nó thoải mái

- cô ngậm miệng lại...ta bảo treo cổ nó thì chẳng ai cứu được nó cả...

Tôi thấy cô hầu bị kéo tới...tôi dang tay chặn trước cô hầu gái

Tôi: Tôi làm sai hãy để tôi chịu

Hầu: Hoàng phi ơi em sợ lắm

Tôi: Anh nghe thấy k lỗi do tôi,tôi thừa nhận tôi định bỏ trốn nhưng anh thấy đấy tôi k thể trốn

- Biết là không thể tại sao ngươi vẫn làm...( quát lên)

K kéo cô gái treo cổ lên cây rồi họ kéo....

Tôi: Tôi cầu xin anh tôi k bh làm thế nữa...xin hãy tha cho cô ấy,chỉ có cô ấy làm bạn với tôi là người tôi tâm sự hằng ngày nên xin anh hãy giúp cô ấy,giúp tôi nữa hãy tha cho con bé...

Thomas: Dừng...

Cô hầu gái ngã xuống đất thoi thóp thở hổn hển...suýt mất mạng...

Hầu: Cám ơn ngài Thomas

Thomas: Đừng cám ơn ta hãy cám ơn chủ nhân của cô,cô ta vừa hại mà vừa giúp ngươi thoát chết...một lũ ngu xuẩn...chuẩn bị chúng ta sẽ khởi hành vào ngày mai...ta sẽ đưa cả hoàng phi đi...

Tôi ôm cô hầu bật khóc

Hầu: Hoàng phi k thể thoát dc khỏi ngài ấy đâu ạ,em bảo rồi mà...

- Uk ta hiểu rồi

Về tới bàn ăn cơm...tôi cứ cúi đầu ăn chăng nói câu gì

Thomas: Lần này đi sẽ nguy hiểm nên ngươi phải thật sự cẩn thận...đưa tay đây

Tôi nhìn...anh ta thở dài rồi tóm tay tôi đeo chiếc lắc có hình con sư tử đen...

- Đây là gì vậy

- Là bùa hộ mệnh,ta vì con của chúng ta

- Tôi biết là vì con rồi cũng k mong rằng anh vì tôi mà làm bất cứ điều gì,chỉ biết sau này dù huy hoàng hay đau khổ chỉ cần anh sống bao dung tôi dù có chết vẫn ở bên anh...nhưng nếu anh là người khởi xướng bất kì điều độc ác nào thì anh sẽ chỉ còn giữ lại xác của tôi bên anh mà thôi...

- Cô có tin ở ta không

- Ta k sợ khổ ta chỉ sợ ở cạnh kẻ cầm thú,anh giết người anh yêu k ghê tay

- Ai nói đó là người ta yêu

- Anh sợ cô ta vào cung sẽ khổ vậy mà lại nhẫn tâm giết cô ấy

- Ta vì mục đích của mình và chưa hề yêu sâu đậm bất cứ người đàn bà nào

- Anh nhầm rồi anh sẽ có yeu sau dam người đấy đang đứng trước mặt anh...tôi về ngủ trước đây

Tôi quay đi lầm bầm mình đang nói cái qué gì vậy...

Thomas nâng ly rượu lên nhìn ánh rượu đỏ rồi cười nhẹ...” đừng vội vàng,đừng tin “...

Hôm sau trên chính điện

Vua: Ta hy vọng ngươi đem chiến thắng về cho nước nhà với 1 ngàn lính

quan quân: 1 ngàn lính sao có thể thắng được

Vua: Quân lính đánh đấu triền miên nên ta giữ lại,Thomas ngươi có ý kiến gì k

Thomas nắm chặt tay khi từ 3 ngàn lính Kevin rút xuống còn 1 ngàn...

Thomas: 2 ngàn lính có được k ạ

Kevin: Tam hoàng tử lẫy lừng nổi tiếng giỏi giang mà k lẽ phải tận 2 ngàn lính mới được sao...vậy nếu ta đưa cho ngươi 2 ngàn lính mà ngươi k chiến thắng thì sao

- Thần sẽ không quay về nếu k chiến thắng

- tốt...tốt lắm ta tin ở ngươi...tin ở ngươi...2 ngàn lính nhận lệnh theo Tam Vương

Tướng Quân: Vâng thưa điện hạ...

Đường đi xa xôi gập ghềnh...xóc nẩy người...Thomas thấy Quỳnh ngủ ngồi bên cạnh...cứ gật gù...anh ta lấy tay định ôm Quỳnh nghiêng về anh ta thì Quỳnh mở mắt

Quỳnh: Ô chim đang bay...chim bay...( ngái ngủ)

- Ngươi thấy khó chịu ở bụng k

- K có đâu khoẻ lắm

- khoẻ như thế nào

- Khoẻ là tôi đang thèm ăn

Thomas nhìn ra bên ngoài băng qua biển cát...

Thomas: Bao lâu nữa tới

- Dạ 8 tiếng nữa ạ

- chúng ta đi mấy ngày rồi

- 5 ngày rồi ạ thật sự thần thấy điện hạ đang cố tình,ai lại bắt di quân bộ như cổ xưa thế này

- Chúng ta cứ làm tốt việc của mình là được...chuẩn bị nghỉ để ăn thôi.....

Thomas thấy ngứa ngáy khắp người...đêm đến ông ta sốt mê man..

Tôi: Anh sao vậy

- Lấy nước...

- Anh sốt cao quá,tôi phải gọi bác sỹ

Bác sỹ lắc đầu k hiểu bệnh k thể chuẩn đoán

Bác sỹ: Tôi chưa bh thấy bệnh lạ như thế này xin hãy cho tôi chút thời gian

K: Gần tới nơi rồi mà ngươi nói kb bệnh của tam vương hay sao

- Thứ lỗi cho thần ngu dốt nhưng rất lạ ạ

Thomas nói yếu ớt...

Thomas: Ta đang ở đâu rồi

K: Dạ gần sát một ngôi làng

Thomas: Ta nghĩ ta có vấn đề rồi,ta thấy nội tạng nóng như lửa đốt...

Tôi lo lắng không biết phải thế nào thì bên ngoài báo

Lính: Có người xưng là tộc trưởng của ngôi làng xin gặp Tam vương

K: Giờ k gặp ai...

Thomas: Cho vào bà ta sẽ là người chỉ cho chúng ta con đường ngắn nhất tới đó và quan trọng họ cho chúng ta lương thực,ở nơi này tiền k thể làm gì cả...

K: Dạ thần hiểu rồi

Tôi sờ lên trán Thomas anh ta hất tay

Thomas: Ta có tHể bị bệnh truyền nhiễm đừng lại gần

- tôi k sợ

- Cô k nghĩ cho con à

- Sẽ ổn mà

- Sao k chịu nghe lời mau tránh xa ta ra...

Bà cụ đi vào cùng cô gái trẻ xinh đẹp có lẽ là cháu gái...thấy Tam Vương bệ vệ ngồi trên cao...chỉ là gương mặt biến sắt nhợt nhạt...các nốt đang nổi trên cổ...

Bà cụ: Chào ngài Tam Vương tôi có thể giúp gì ạ

Thomas ho ộc ra máu rồi mắt lờ đờ

Bà cụ: Ngài ấy bị ong ở đây đốt rồi

K: Vậy có cách nào k ạ

Cụ: Trong tộc có tHuốc uống nếu k uống thì độc của ong này sẽ làm tê liệt thần kinh tử vong rất sớm

K: Vậy mau đi lấy

- Thứ đó chỉ dành cho người của làng thôi ạ

- hỗn láo có biết là ai k hả

- Kể cả đức vua tới cũng k thể thay đổi dc lệ làng...

Tôi: Vậy phải làm sao mới có thể giữ mạng cho ngài ấy

Cụ: Hãy kết hôn vs cháu gái của ta,tam vương sẽ là người làng và sẽ dc gia tộc tôi giúp đỡ

Thomas cố lờ đờ xua tay...ý k dc

K: Phải sao đây ngài ấy k đồng ý

Cụ: Vậy ta cũng k thể giúp,ta xin về trước...

Tôi: Khoan đã cụ...xin hãy cứu ngài ấy

K: Nhưng ngài thomas k đồng ý

- Vậy đứng nhìn chết hay sao,tôi không yêu anh ấy nên sẽ k đau lòng khi anh ấy nạp thêm phi đâu

- Cô nói dối vụ băng tâm thì sao

- Tôi chỉ giả vờ yêu ngài ấy thôi...Ngài ấy lấy ai hay k cũng k qtrong,tôi là người quyết định thay ngài Thomas làm đi

K thấy Thomas đã xuôi tay...

K: Cụ hãy cpi nghi thức và cứu chữa sớm nhất có thể cho ngài Thomas...

Cụ: Người đâu,báo vs dân làng chuẩn bị cháu gái ta sẽ kết hôn vs Tam Vương lẫy lừng...

Tôi quay mặt đi cố k cho nước mắt rơi...cô cháu gái k hề phản ứng trước lời đề nghị của bà cụ...cô ấy rốt cuộc tại sao lại thuận theo...tôi có sai lầm khi tự tay lấy vợ mới cho chồng của mình hay không?
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status