Vô hạn khủng bố

Chương 221: Mộng và thực


Trịnh Xá nhìn cảnh tượng quỷ dị trước mắt mà đáy lòng lạnh ngắt, hắn không chút nghĩ ngợi lập tức nhảy vọt tới, chỉ là bóng người bị cơ thịt lôi kéo đã đứng bên cạnh cửa sổ. Hắn chưa kịp tới gần, cô gái đã kêu lên thảm thiết, rơi thẳng ra ngoài cửa sổ, tốc độ Trịnh Xá có nhanh hơn cũng không giữ lại được. Tuy nhiên thực lực Trịnh Xá đâu chỉ có một chút như vậy, hắn lao đến cạnh cửa sổ lập tức giậm chân nhảy vọt ra ngoài

Nhưng bên ngoài cửa sổ không hề có gì hết, cô gái vừa bị lôi ra cũng biến mất không thấy tăm hơi, giống như tất cả mọi chuyện vừa xảy ra chỉ là ảo giác của Trịnh Xá mà thôi. Khi Trịnh Xá từ trên lầu hạ xuống đất, trên mặt đất không ngờ không có đến một giọt máu, Trịnh Xá đứng trơ trọi tại đó, phảng phất như mọi việc vừa rồi chỉ là một giấc mơ.

"Sao lại như vậy được? Ta thật sự thấy cô ta rơi ra ngoài cửa sổ, thời gian ta đuổi theo tuyệt đối không quá một giây, trong thời gian ngắn như vậy sao có thể đột ngột biến mất chứ? Không thể nào!"

Trịnh Xá cực kỳ hoảng sợ, hắn vội vã quay lại nhìn chỗ cửa sổ, không nhìn còn đỡ, vừa nhìn hắn lập tức lạnh cả sống lưng. Ở chỗ hắn vừa rồi có một kẻ đầu đội mũ đen, khuôn mặt bị thiêu nát bét, trên người mặc áo kẻ đen trắng, đang đứng đó. Tên này tay đeo một chiếc găng tay có gắn lưỡi dao, năm miếng thép sắc bén màu đen trồi ra từ năm đầu ngón tay, mà kẻ này đang kẹp một thiếu nữ, bàn tay đeo găng không ngừng cắt xẻ trên người cô ta, theo tiếng cười âm trầm của hắn, thiếu nữ từ từ biết thành bộ xương....

- A!

Trịnh Xá vừa sợ vừa giận, do hiện tại đang ở trong thế giới hiện thực nên hắn cũng không hề e ngại tên ác ma này, cùng lắm là sử dụng Hủy diệt đánh cho hắn nát bét. Nhưng ai mà biết hắn vừa mới vận hành trạng thái Bạo tạc thì bỗng nghe thấy bên trai nổ ầm một tiếng, đến khi hắn nhìn kỹ lại thì chỉ thấy xung quanh đều là những khuôn mặt quen thuộc. Bản thân hắn đang ở trên giường, khi hắn sử dụng trạng thái Bạo tạc, chiếc giường không thể chịu nổi sức mạnh hắn bộc phát ra lập tức vỡ tan, lúc này hắn đang nằm giữa đống mảnh vụn trên sàn nhà.

Trịnh Xá giật mình bật dậy, lúc này hắn vẫn trong trạng thái Bạo tạc, tốc độ cùng sức phản ứng tự nhiên là cực kỳ kinh người, những người còn lại chỉ nhìn thấy bóng hắn từ dưới đất vụt bắn lên rồi Trịnh Xá đã đứng cạnh họ. Ngoài một số ít người trong đội ra, những người xung quanh căn bản không thấy rõ hắn đứng dậy như thế nào.

- Đây là đâu? Mấy giờ rồi?

Trịnh Xá đứng dậy lập tức hỏi, trên thực tế, khi hắn nói chuyện, toàn thân vẫn căng thẳng đề phòng, dự phòng người xung quanh có thể là ác ma Freddy biến thành.

Những người xung quanh đưa mắt nhìn nhau, Bá Vương vội vã đáp:

- Bây giờ là tám giờ, đang ở trong nhà nghỉ chúng ta thuê lúc trước.

Trịnh Xá ôm đầu nhìn quanh, hoàn cảnh xung quanh cùng tình hình căn phòng hắn trong ý thức hắn chồng chéo lên nhau. Mất mấy giây Trịnh Xá mới định thần lại, bản thân mình đang ở trong phòng, đến lúc này toàn thân hắn đã toát đầy mồ hôi lạnh:

- Thật không thể tưởng tượng nổi, đêm qua không ngờ ta lại ngủ mất, ngủ lúc nào cũng không biết. Đúng rồi, năm người các ngươi...

Trịnh Xá vừa nói vừa nhìn năm cô gái, nhưng lại phát hiện chí có bốn người đang đứng đó, cô gái tên là Mạc Lệ đã biết mất không thấy đâu nữa. Trịnh Xá lập tưc hiểu ra những gì mình nhìn thấy tối qua không phải là ảo giác, sau khi hắn ngủ thiếp đí quả thật đã nhìn thấy một cô gái phải chết đau đớn, cô gái đó chính là Mạc Lệ.

- Chết rồi?

Ngoài dự đoán của Trịnh Xá, khi hắn hỏi Mạc Lệ chết ở đâu, những người xung quanh đều lộ vẻ kỳ quái, tất cả nhìn hắn vẻ quỷ dị, một lúc lâu sau Sở Hiên mới đáp:

- Ở đây chúng ta không có ai tên là Mạc Lệ cả. Lần này có ba tân nhân tới đây, bao gồm Vương Phân Lan, Âu Dương Vi, Lưu Úc, sau đó là mười một tư thâm giả chúng ta...

- Không thể nào!

Trịnh Xá trợn trừng mắt nhìn những người xung quanh, trong người hắn nội lực cùng năng lượng vampire đã súc thế chờ phát, chỉ cần những người xung quanh lộ ra một chút không thích hợp là hắn sẽ lập tức công kích bọn họ... Đây nhất định vẫn là trong mơ, nếu không đồng đội hắn sao có thể quên được tân nhân đó? Chẳng lẽ trí nhớ của hắn xảy ra vấn đề gì sao?

Nhưng mọi người xung quanh lại không có gì khác lạ, thậm chí với sự đề phòng cùng năng lượng đang chuẩn bị phát động của hắn, Triệu Anh Không cùng Trương Hằng còn có cảm giác, hai người thoáng vẻ kỳ quái nhìn Trịnh Xá, mà Triệu Anh Không còn làm động tác phòng ngự, xem ra hắn ngược lại chính là kẻ đáng ngờ nhất.

"Không đúng, nếu như đây là trong mơ thì hẳn là nội lực cùng năng lượng vampire của ta khó có thể sử dụng, mà hai loại năng lượng này vẫn vận hành tốt chứng tỏ đây không phải mơ... Nhưng sao họ lại nói không có tân nhân nào là Mạc Lệ? Chẳng lẽ ký ức của ta từ trước đến giờ luôn có sai lầm? Từ trước đến nay ta luôn ở trong mơ?"

Trịnh Xá càng nghĩ trong lòng càng khủng hoảng, những thứ càng thần bí thì càng đáng sợ, đến lúc ngươi thật sự hiểu hết tất cả thì ngược lại không thấy sợ hãi gì nữa, chỉ có khi ngươi hiểu biết nửa vời hoặc là không biết gì cả, loại thần bí đó mới là thứ kinh khủng nhất.

Những người khác cũng nhận thấy Trịnh Xá có gì đó không thích hợp, Tiêu Hoành Luật là người đầu tiên tới cạnh Trịnh Xá, hỏi:

- Đã xảy ra chuyện gì? Nhìn người có vẻ rất không ổn, đã có chuyện gì xảy ra sao?

Trịnh Xá cười khổ không biết trả lời thế nào, đến khi ánh mặt trời ngoài cửa sổ dần trở nên sáng lạn, hắn mới nói:

- Chúng ta đi ăn điểm tâm trước đã, ta sẽ kể lại chuyện tối qua cho mọi người...

Mọi người đưa mắt nhìn nhau rồi cùng theo sau Trịnh Xá đi xuống tầng dưới. Đến khi tất cả ngồi xuống bàn chuẩn bị ăn sáng, Trịnh Xá mới chậm rãi kể lại những chuyện đã xảy ra tối hôm trước. So sánh những gì nhớ được với các thành viên còn lại, Trịnh Xá mới phát hiện ta tất cả mọi người đều nhớ rõ những gì đã xảy ra, ví dụ như họ thảo luận làm thế nào đối phó với bộ phim kinh dị lần này, sau đó chuẩn bị tới thành phố lớn tìm khách sạn cao cấp, sau đó lại không thể hiểu nổi trở về thị trấn này, cuối cùng không còn cách nào khác chỉ biết ở lại nhà trọ này. Tất cả mọi chuyện, mọi người đều nhớ kỹ, ký ức duy nhất không có là về cô gái đã biến mất, Mạc Lệ....

- Trịnh Xá đại ca.

Lưu Úc dè dặt nói:

- Thật sự không có ai tên là Mạc Lệ cả, em cùng hai cô ấy nói chuyện rất thân thiết, trong chúng ta không có tân nhân nào tên là Mạc Lệ... Có phải anh bị ác ma Freddy lừa gạt trong giấc mơ không?

Trịnh Xá vốn đang định nói gì đó, nhưng hắn suy nghĩ một lát rồi lại lắc lắc đầu nói:

- Nói thật thì, vốn ta còn tưởng các ngươi đều bị ác ma mê hoặc, chỉ có mình ta là có trí nhớ hoàn chỉnh, nhưng hiện tại các ngươi đều nói không có người nào tên là Mạc Lệ, nói không chừng đúng là chỉ có ta bị mê hoặc, trong đội chúng ta có lẽ không có...

- Không! Có người tên là Mạc Lệ.

Tiêu Hoành Luật đột nhiên quát lên, phản ứng của hắn lại khiến mọi người đều giật mình, nhất thời tất cả cùng nhìn về phía hắn.

Tiêu Hoành Luật lúc này đang yên lặng ngắt ngắt tóc, ánh mắt quét qua từng người, đến khi nhìn tới hai người Trịnh Xá và Sở Hiên, hắn mới giật mạnh một sợi tóc xuống, nói:

- Trịnh Xá! Ngươi vẫn nhớ kỹ cô gái tên là Mạc Lệ chứ?

Trịnh Xá kỳ quái gật đầu, nói thật, mặc dù nhiều người kiên kiên quyết phủ nhận không có Mạc Lệ tồn tại, nhưng trong ký ức hắn thật sự có cô gái này, thậm chí vì tố chất thân thể cùng sức ghi nhớ hắn còn nhớ kỹ được dung mạo, giọng nói của cô ta, chuyện này hắn không dễ dàng nhầm lẫn được nên càng lúc càng cảm thấy chắc chắn.

Tiêu Hoành Luật nói vẻ khẳng định:

- Vậy thì ngươi không nên quên cô ta... Ta nghi rằng chúng hiện tại đang ở trong mơ.

Lời này nói ra, ngoài Sở Hiên, tất cả mọi người đều kinh hãi, mỗi người đều nhìn Tiêu Hoành Luật vẻ khó hiểu. Triệu Anh Không càng trực tiếp, cầm dao ăn khẽ cắt lên ngón tay mình, một giọt máu đỏ tươi xuất hiện trên đầu ngón tay, nàng khẽ liếm giọt máu rồi nói:

- Có cảm giác đau...

Tiêu Hoành Luật lại gật đầu nghiêm túc nói:

- Ta biết có cảm giác đau đớn... Ở đây ta muốn hỏi mọi người một việc, thế nào gọi là chân thực?

Tất cả mọi người đều nhìn hắn không hiểu gì cả, Tiêu Hoành Luật bấy giờ mới nói:

- Thứ gọi là chân thực là để chỉ việc phản ứng của bộ não, nếu như đại não không cảm thấy một vật gì đó, vậy nếu chúng ta không qua tính toán hoặc quan sát bằng máy móc nào khác, dựa vào bản thân mình thì không thể biết một thứ có tồn tại hay không... Cũng như vậy, cảm giác đau đớn gì đó, chỉ cần bộ não nói với chúng ta là đau thì chúng ta thật sự sẽ cảm thấy đau, kể cả thân thể không hề bị thương tổn cũng thế, vậy thì tại sao nơi đây lại không thể là trong mơ chứ?

- Ta nghĩ đến một vấn đề, Chủ Thần đưa chúng ta tiến vào thế giới phim kinh dị, có phải là xuất hiện ngẫu nhiên tại bất kỳ địa phương nào hay không? Hay địa phương bất kỳ này thực chất phải có liên quan đến kịch bản gốc của phim... Cũng như thế, tại sao Chủ Thần không thể trực tiếp đưa chúng ta vào trong mơ? Nói cách khác, chúng không biết chừng vừa rời khỏi vòng bảo vệ đã ở trong mơ rồi.... Như vậy rất nhiều vấn đề có thể giải thích dễ dàng, ví dụ như tại sao chúng ta lại quay lại thị trấn nhỏ này một cách khó hiểu...

Trịnh Xá vội vàng hỏi:

- Tại sao ta lại có trí nhớ về tân nhân kia còn các ngươi thì không có ký ức đó?

- Có lẽ là tinh thần lực của ngươi đặc biệt, hoặc là thực lực ngươi mạnh mẽ, cũng có thể là ngươi trực tiếp nhìn thấy cô ta chết... Có rất nhiều khả năng, tóm lại bọn ta đều đã quên cô ta, chỉ có ngươi là không... Ở đây ta có một chuyện rất quan trọng cần nói với ngươi và mọi người, đó là ngàn vạn lần không được quên người khác, dù là ai cũng không được quên... Nếu như nơi đây là thế giới trong mơ, vậy thì nó dựa vào cái gì để tồn tại? Hẳn là dựa vào trí nhớ của chúng ta, trí nhớ của chúng ta về nhau cũng vậy. Mạc Lệ không chết, cô ta chỉ bị chúng ta quên mất, mà như thế kết quả cũng tương tự, khi chúng ta hoàn toàn quên mất cô ta, coi như cô ta không tồn tại, vậy thì cô ta thật sự sẽ không tồn tại nữa. Ta nghĩ đây có lẽ là mục đích của Freddy... Giết chóc, quên lãng, sợ hãi, cho đến khi chúng ta suy sụp, khi không ai còn nhớ được ai nữa, Trung Châu đội sẽ đoàn diệt!

Tiêu Hoành Luật trịnh trọng nói.

- Chúng ta rút cuộc là đang trong mơ... Hay là trong hiện thực?

Trịnh Xá thì thào tự hỏi, nhưng giờ phút này hắn cũng căm thấy mê mang, hiện tại rút cuộc là mình đang ở trong mơ? Hay là trong hiện thực? Nếu là hiện thực thì tại sao hắn đột nhiên lại ngủ? Đồng đội hắn tại sao lại mất đi ký ức về Mạc Lệ? Nếu là đang trong mơ thì tại sao hắn vẫn có thể sử dụng nội lực cùng năng lượng vampire? Thậm chí cả ngưng luyện nội lực cũng không hề có gì trở ngại...

Tiêu Hoành Luật tiếp tục nói:

- Ta từng xem qua loạt phim A Nightmare on Elm street nhiều lần, phát hiện trong đó có một hiện tượng, ta gọi hiện tượng này là ba thế giới... Cái gì là ba thế giới? Trong đó một thế giới là thế giới hiện thực của chúng ta, cũng tức là mặt trời sáng lạn, bất kỳ tình huống nào cũng sẽ không xảy ra, chỉ có thế giới loài người. Thế giới này tuyệt đối an toàn, cười nói vui đùa đều không có vấn đề gì... Thế giới thứ hai là thế giới trong mơ an toàn, thế nào gọi là thế giới trong mơ an toàn? Trong kịch bản phim, Freddy sẽ tiến vào giấc mơ của người hắn muốn giết, thậm chí sắp xếp một số chuyện mà nhân vật trong phim từng trải qua. Ví dụ như Trong A Nightmare on Elm street 3, nữ nhân vật chính vốn đã bị nhốt lại trong viện điều dưỡng, nhưng lại đột nhiên phát hiện mình đã về đến nhà, hơn nữa còn là trước khi nàng tới viện điều dưỡng. Ở nhà xảy ra một chuyện, đó là khi nàng chờ mẹ về đã đã mở máy nghe nhạc, âm thanh quá to làm ảnh hưởng đến hàng xóm, vì thế khi về, việc đầu tiên mẹ nàng là tịch thu chiếc máy nghe nhạc. Câu nói lúc đó của mẹ, nàng từng nghe trong mơ, lúc đó nữ nhân vật chính cứ tưởng rằng lần trước bị Freddy tập kích chỉ là một giấc mơ mà thôi....

Tiêu Hoành Luật nói tới đây liền dừng lại, các thành viên còn lại sớm đã nghe đến say mê, Lưu Úc vội vàng nói:

- Tiếp theo thế nào, đoạn phim này tôi cũng xem qua trong phim, chỉ là chi tiết thì không còn nhớ kỹ nữa.

- Chuyện tiếp theo đó....

Tiêu Hoành Luật ngắt ngắt tóc trán tiếp tục kể:

- Sau đó, mẹ nàng cũng nói một câu giống như trong hiện thực, ai mà biết lúc này Freddy đột nhiên xuất hiện, hơn nữa còn biến thành "khách" của mẹ nàng. Hắn cắt đầu mẹ nữ nhân vật chính xuống, mà cái đầu vẫn tiếp tục nói liên tục, cảnh tưởng khủng khiếp đó lập tức khiến nàng hét lên kinh hoàng...

Tiêu Hoành Luật nói đến đây liền giơ hai ngón tay ra:

- Đây là thế giới thứ hai, thế giới trong mơ an toàn, cũng tức là Freddy tiến vào trong giấc mơ của ngươi, khống chế nó, cho đến trước khi hắn tập kích ngươi, thời gian này có thể gọi là thế giới trong mơ an toàn. Đến khi hắn bất đầu tấn công ngươi, hơn nữa ở trong giấc mơ biến thành không gì không làm được, hoàn toàn bất từ, đó là thế giới thứ ba, thế giới trong mơ tuyệt cảnh.

Tất cả mọi người đều trầm mặc, suy nghĩ về những gì Tiêu Hoành Luật vừa nói, hơn nửa ngày sau Trịnh Xá mới tò mò hỏi:

- Ba thế giới này có quan hệ gì sao? Chúng ta không phải đều ở trong mơ, thế giới trong mơ an toàn cùng thế giới trong mơ tuyệt cảnh, chúng hình như không hề có khác biệt gì cả? Đều do Freddy khống chế.

- Phải, mà cũng không phải...

Tiêu Hoành Luật đưa mắt nhìn mọi người, ánh mắt hắn dừng lại ở người nào đó một chút rồi tiếp tục nói:

- Tại sao lại xuất hiện thế giới trong mơ an toàn? Theo lý mà nói, nếu Freddy có thể tùy ý thay đổi giấc mơ của người khác, có thể dễ dàng giết chết người đó, sao hắn không vừa ra tay lập tức giết luôn người hắn muốn giết chứ? Thật sự chỉ vì điên cuồng và giải trí sao? Vỏn vẹn chỉ vì ý muốn biến thái thích hành hạ người khác đến chết sao? Có lẽ có một phần, nhưng một khả năng khác lớn hơn, ta cho rằng hắn không thể không làm như vậy...

- Nếu như coi giấc mơ của một người là một hình cầu kín kẽ không có khe hở như quả trứng, vậy thì muốn tiến vào trong mơ giết người, việc đầu tiên cần làm là phá vỡ lớp vỏ trứng... Ta cho rằng, Freddy vốn không có thực lực giết người trong giấc mơ của người khác, bởi vì giấc mơ của một người là lĩnh vực của người đó, chỉ cần ở trong mộng của ta, ta chính là vô địch. Những thứ gọi là giấc mơ ban ngày, giấc mộng kê vàng, hoặc là tư tưởng tự sướng yy các loại đều là việc tưởng tượng mình ở trong giấc mơ không gì không làm được, việc này giải thích cho tại sao lại có thể giới trong mơ an toàn, tại đó chúng ta vô cùng an toàn... Những việc Freddy là chính là phá vỡ lớp vỏ bảo vệ giấc mơ này, hắn sử dụng các loại thủ đoạn, trong đó đe dọa, khủng bố là thường gặp nhất. Hoặc cũng có thể dùng dục vọng mê hoặc, ví dụ như trong A Nightmare on Elm street 3 có lúc hắn dùng biện pháp này để dẫn dụ một người trong số các nhân vật. Hắn cũng có thể dùng một đoạn ký ức quen thuộc để hạ thấp sự đề phòng của ngươi, sau đó đột ngột phá hủy đoạn ký ức đó, hoặc là giết chết người ngươi quen thuộc nhất, tin tưởng nhất ngay trước mặt ngươi... Tóm lại, khi ngươi ở tại chỗ an toàn trong thế giới trong mơ, hắn sẽ sử dụng mọi biện pháp để mở ra sơ hở trong tâm trí ngươi, khi tâm linh bị phá vỡ chính là lúc ngươi sẽ tiến vào thế giới trong mơ tuyệt cảnh, bị hắn khống chế, đùa bỡn!

Tiêu Hoành Luật nói như vậy khiến cho mọi người đều dựng cả tóc gáy, bởi vì theo như hắn nói, căn bản không phải là chuyện ngủ hay không, chỉ cần họ ở trong thế giới này là tùy lúc có thể bị Freddy tìm được nhược điểm trong lòng, sau đó kéo vào thế giới trong mơ tuyệt cảnh. Cho dù biết trước được phương thức công kích của Freddy nhưng nhược điểm trong lòng mỗi người lại không giống nhau, hơn nữa nếu đã là nhược điểm thì nhất định lúc đó khả năng phòng ngự sẽ xuống mức thấp nhất, một khi bị tấn công gần như chết chắc...

Trịnh Xá nhíu mày, nhìn sang phía sở Hiên:

- Ngươi cảm thấy thế nào? Có gì thì nói đi, ta không muốn thấy nhất là bộ dạng im lặng không nói đó của ngươi, cho dù bố cục của ngươi có kinh động đến mức nào thì cũng nói ra cho chúng ta biết có được không?

Sở Hiên lại lắc đầu thản nhiên, không nói tiếng nào ngồi ăn mỳ Ý, Tiêu Hoành Luật đứng bên cạnh liền giải thích:

- Đây chỉ là một giải thuyết, nếu như chúng ta đều ở trong mơ, ta nói chúng ta bây giờ đang ở trong cùng một giấc mơ, hơn nữa còn là thế giới trong mơ an toàn. Như vậy ác ma Freddy không có cách nào tấn công chúng ta, nhưng hắn có thể biết được chúng ta nói cái gì, đang làm cái gì, thậm chí ta ngờ rằng hắn có thể do thám được cả thế giới nội tâm của chúng ta, cũng chỉ như vậy mới có thể phát hiện được nhược điểm trong tâm hồn chúng ta... Vì thế Sở Hiên cho dù có bố cục gì, có mưu kế gì cũng không thể nói ra, còn ta sở dĩ nói nhiều như vậy cũng hoàn toàn là đang mạo hiểm đánh cược một ván... Cược rằng Freddy không thể tấn công chúng ta tại thế giới trong mơ an toàn, nếu không khi ta nói những lời này hắn đã có thể giết chết ta ngay lập tức. Chính vì thế ta đã thắng, hoặc là chúng ta không ở trong giấc mơ, hoặc là hắn không có cách nào giết người ở thế giới trong mơ an toàn, tóm lại là, mỗi câu chúng ta nói bây giờ hắn đều có thể nghe được.

"Đương nhiên, Sở Hiên không nói gì, ngoại trừ để Freddy không biết được bố cục của hắn... còn có một khả năng khác. Chỉ có điều nếu đúng là khả năng này, vậy thì ta chỉ có thể..."

Tiêu Hoành Luật nói xong những lời này hắn lại nhìn mọi người một lượt, đoạn khẽ giật hai sợi tóc, một sợi chĩa về phía Trịnh Xá, một sợi khác thì chỉ sang phía Sở Hiên...

- Vậy thì bây giờ ta kết luận lại lần cuối.

Sau khi tất cả ăn sáng xong, trong lòng mỗi người đều cảm thấy áp lực nặng nề, sau khi biết mình đang ở thế giới trong mơ, hơn nữa cho dù không ngủ cũng sẽ bị Freddy tập kích, chẳng ai còn tâm tình mà nghĩ tới những chuyện khác. Ba người Bá Vương, Zero, Vương Hiệp đã chuẩn bị quay về kiểm tra vũ khí của mình, nếu vũ khí của họ cũng được mang vào thế giới trong phim, không biết chừng vẫn có thể uy hiếp được Freddy trong thế giới này, vì vậy họ tính toán sau khi ăn xong lập tức quay về phòng xem xét vũ khí, xem thử rút cuộc là có thể sử dụng được trong thế giới này không.

Tiêu Hoành Luật thấy có người muốn rời đi, hắn lập tức nói:

- Đầu tiên, không biết tại sao mọi người lại quên mất người bên cạnh, cũng không hiểu tại sao Trịnh Xá lại có thể nhớ được Mạc Lệ, rất có khả năng là người nhìn thấy thế giới trong mơ tuyệt cảnh mới giữ được phần ký ức đó. Mọi người đều phải nhớ kỹ người bên cạnh, ngàn vạn lần không được quên mất họ. Đó là chuyện thứ nhất, thứ hai là cố gắng không nghĩ đến chuyện mình mong muốn, sợ hãi, lo lắng gì đó, hoặc là đến cả bản thân Freddy cũng không nên nghĩ tới, đó đều là sơ hở trong tâm linh các ngươi... Những gì cần nói đều đã nói, trách nhiệm của ta đã hoàn thành, tiếp theo là tránh nhiệm của người làm đội trưởng là ngươi, Trịnh Xá. Chúng ta cần làm thế nào để vượt qua ba mươi ngày ở thế giới trong mơ này đây?

Trịnh Xá nhìn Sở Hiên một lát rồi lại nhìn Tiêu Hoành Luật một lát, bấy giờ mới khẽ cắn môi, nói:

- Nếu chúng ta tùy lúc có thể bị tấn công thì không thể chia làm ba tiểu đội nữa, gác đêm cái gì cũng không cần, nói không chừng, ác ma Freddy giết chết một người trong chúng ta, người đuổi theo sau lập tức tỉnh lại vào sáng sớm hôm sau, chuyện như vậy thật quá hoang đường. Ta cho rằng chúng ta nên để tất cả mọi người ở trong một phòng lớn, có thể ngủ, nhưng phải có đồng thời bốn người thức để bảo vệ mọi người, tiếp theo là tâm linh tỏa liên của Chiêm Lam.

Chủ Thần ngạc nhiên hỏi:

- Tâm linh tỏa liên của ta có tác dụng gì?

Trịnh Xá lắc đầu đáp:

- Bây giờ còn chưa biết có tác dụng hay không, nhưng có một điểm có thể khẳng định, tâm linh tỏa liên của ngươi có thể cảm giác được tâm linh người khác chấn động. Một khi phát hiện tâm trí ai đó có dấu hiệu kích động thì phải lập tức nói cho chúng ta biết, không cần biết là người đó có ngủ hay không, người đó rất có thể đang bị Freddy tập kích...

- Cứ như vậy đi, đến bây giờ vẫn chưa biết vũ khí của chúng ta trong mơ có thể gây thương tổn cho Freddy hay không, việc duy nhất chúng ta có thể là dự phòng tình huống có thể xảy ra. Sở Hiên, Trương Hằng, Triệu Anh Không, nhân bây giờ mới giữa trưa, các ngươi lấy tiền đi mua một căn nhà, tốt nhất là có thể vào ở trong hôm nay. Nếu trong lúc vội vàng không mua được thì cứ thuê một căn cũng được, chúng ta không nên chia ra nữa, tránh để bị Freddy tấn công từng người...

- Sau đó... Mọi người cùng nhau sống sót!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status