Vô tận đan điền

Chương 1081: Vân Huyên ăn phân (2)

- Đây là... Đây là phân và nước tiểu của Đại Nho kia sao?

Gian nan bò qua, Vân Huyên nhìn thoáng qua, thiếu chút nữa ói ra.

Tuy rằng đạt tới Đoạt Thiên Tạo Hóa Bí Cảnh không bài tiết thì cũng sẽ không có vấn đề gì. Thế nhưng người ăn ngũ cốc hoa màu, nếu như không bài tiết thường xuyên, trong cơ thể sẽ có một lượng lớn tạp chất, không có cách nào loại trừ. Loại tình huống này về lâu về dài sẽ ảnh hưởng tới tuổi thọ mỗi người, ảnh hưởng tới tu luyện.

Cho nên, quan điểm của Nho môn và Đạo gia giống nhau, thuận theo tự nhiên, cũng bài tiết, phóng thích tạp chất trong thân thể.

Những thứ này nói là tạp chất, nhưng cũng chỉ là tương đối mà thôi. Giống như gia đinh trong phủ Tể tướng vậy, cho dù địa vị có thấp thì cũng không phải là người mà Huyện lệnh dám đắc tội. Cùng một đạo lý, đám phân và nước tiểu bị Đại Nho cho là tạp chất thải ra ngoài cơ thể. Nhưng mà vì tu vi bản thân hắn quá cao cho nên tạp chất của hắn tràn ngập linh khí, không thấp hơn linh thạch tuyệt phẩm chút nào.

- Chủ nhân cỗ thi thể này khi còn sống ít nhất cũng là cường giả Đan Điền Huyệt Khiếu cảnh đỉnh phong. Chất thải cũng chứa linh khí nồng đậm như vậy. Vì sống sót, vì có thể đánh chết Nhiếp Vân báo thù, chỉ có một biện pháp, đó chính là ăn đám chất thải này!

Vẻ mặt dữ tợn, trên mặt Vân Huyên tràn ngập vẻ khuất nhục.

Hiện tại cơ năng thân thể nàng cơ hồ suy kiệt, tùy thời cũng có thể tử vong. Muốn sống sót, hơn nữa vì báo thù, nhất định phải mau chóng khôi phục. Mà bây giờ biện pháp tốt nhất chính là ăn những chất thải tràn ngập linh khí này!

Nhưng, bất kể nói như thế nào thì Vân Huyên cũng là một nữ nhân, hơn nữa lại là nữ nhân xinh đẹp. Là nữ nhân được giáo dục chính thống. Bảo nàng ăn những chất thải này, hoặc ít hoặc nhiều nàng cũng không chấp nhận được.

- Mặc kệ, chỉ cần có thể giết chết Nhiếp Vân, chỉ cần có thể báo thù, ăn chất thải thì có gì chứ? Cho dù bảo ta đi làm kỹ nữ ta cũng sẽ không cự tuyệt!

Không biết qua bao lâu, hít sâu một hơi, Vân Huyên bò về phía trước hai bước, bàn tay trắng ngọc trắng chộp một cái. Lập tức nhấc thùng gỗ lên, đầu cúi xuống đám chất thải ở trong thùng gỗ..

Tuy rằng những chất thải này không biết đã để bao nhiêu năm, triệt để khô, nhưng mà mùi thối bên trong không giảm chút nào. Vừa mới ăn một cái thì thiếu chút nữa Vân Huyên đã nhổ ra. Nhưng mà nghĩ đến cừu hận, nàng vẫn cố gắng nhịn xuống, ăn từng ngụm lớn.

Trước kia nàng cực kỳ để ý tới tôn nghiêm, mỹ mạo và thân thể mình. Giống như Thiên Huyễn lúc trước vậy. Đối tối với nàng nhiều năm như vậy cũng không có chiếm được chút tiện nghi nào. Tới đến bây giờ nàng vẫn là xử nữ.

Mà bây giờ, chỉ cần có thể báo thù, tất cả tôn nghiêm, xử nữ cũng không tính là gì. Đạo đức cũng không tính là gì với nàng. Cho dù biến thành tù nhân, biến thành kỹ nữ, chỉ cần có thể giết chết Nhiếp Vân nàng cũng cam tâm tình nguyện!

Rất nhanh, một thùng chất thải đã bị nàng nuốt xuống.

Có những linh khí này bổ sung, thể lực của nàng nhanh chóng khôi phục không ít. Cả người cũng có tinh thần hơn rất nhiều. Nàng đứng dậy, ngẩng đầu nhìn về phía thi thể trước mắt, trong mắt hiện lên vẻ lạnh lùng hung ác ý.

Thể lực khôi phục không ít mới có thể xé rách huyết nhục thi thể, chỉ cần ăn hết huyết nhục thì nhất định sẽ khôi phục đến thời kỳ toàn thịnh!

Đã có kinh nghiệm ăn chất thải vừa rồi, thịt người đối với nàng cũng không tính là gì, Vân Huyên giống như một con chó dữ nhào về phía thi thể. Xé nát y phục đã rách rưới, lại mở miệng cắn về phía những nơi huyết nhục vồng lên.

Sau đó nuốt từng ngụm.

- Ô ô! Tất cả vũ nhục ngày hôm nay, ta sẽ trả lại ngươi gấp trăm lần!

Cắn nuốt huyết nhục trên thi thể, nuốt vào trong bụng, Vân Huyên cảm giác mình chẳng khác nào người nguyên thủy chưa khai hóa, cũng giống như một con chó, vừa ăn chất thải lại ăn thịt người. Cảm giác bị vũ nhục mãnh liệt tràn ngập trong đầu, trên mặt nàng không ngừng run rẩy.

Nhưng cho dù điên, cho dù khuất nhục đi nữa, thì nàng cũng phải ăn.

Không ăn sẽ chết, sẽ vĩnh viễn không có cơ hội báo thù, vì báo thù, nàng cố nén buồn nôn, nuốt vào miếng thị người không biết đã chết bao nhiêu năm.

Lão giả này khi còn sống tuy rằng lợi hại, thi thể cũng cứng rắn dị thường, nhưng mà đối với Vân Huyên ăn hết đám chất thải, đã khôi phục một phần lực lượng mà nói, muốn xé rách ra cũng không khó.

Roẹt roẹt.

Thịt tiến vào trong miệng, linh lực nồng đậm ẩn chứa trong đó, tẩm bổ thân thể, khiến cho Vân Huyên cảm thấy có chút thoải mái hơn không ít. Nàng biết rõ quyết định của mình đúng đắn. Tuy rằng ăn chất thải, ăn thịt người là khuất nhục rất lớn, nhưng mà cũng là phương pháp nhanh chóng khôi phục thực lực nhất.

Rất nhanh, Đại Nho không biết đã chết bao nhiêu năm, toàn thân cao thấp đã bị Vân Huyên ăn sạch sẽ, chỉ còn lại có một khung xương.

- Đã khôi phục không sai biệt lắm, bất quá muốn giết Nhiếp Vân, còn phải đổi toàn bộ những xương cốt này!

Ăn xong thi thể, Vân Huyên thở ra một hơi, tựa như một yêu nhân Yêu tộc, toàn thân hiện lên khí tức dữ tợn quỷ dị.

Linh khí nồng đậm ẩn chứa trong thi thể khiến cho thương thế của nàng triệt để khôi phục, nhưng mà muốn báo thù thì phải đột phá Phá Không cảnh, mà phương thức duy nhất chính là phải đổi khung xương với Đại Nho này.

Tuy rằng khung xươngv đều không giống nhau, nhưng mà Vân Huyên biết một thủ pháp thần bí. Một khi đổi khung xương đi cũng không ảnh hưởng tới dáng người và hình thể vốn có của nàng, không sẽ bởi vì thay đổi khung xương mà lập tức biến thành một người khác.

Nàng đứng dậy, thân thể mềm mại chấn động, y phục rách rưới trên người biến thành tro bụi, da thịt trắng nõn, bóng loáng trần truồng hiện ra trong không gian nhỏ hẹp của thời không lung khu.

Hai ngọn núi no đủ, tròn vo, cái bụng dưới bằng phẳng, bắp đùi thẳng tắp thon dài, đường cong ưu mỹ làm cho người ta hít thở không thông.

Ngón tay nhẹ nhàng lướt qua mỗi một tấc da thịt trên người, nhìn thân thể hoàn mỹ khiến cho người khác hít thở không thông này, Vân Huyên chậm rãi nhắm mắt lại.

Nàng là người rất chú ý về sự hoàn mỹ, từ trước cho tới nay đều tự nhận thứ thuộc về nàng mới là tốt nhất. Hiện tại tróc xương của nàng ra lại đổi thành của người khác, trong lòng khổ sở thế nào không cần phải nói.

Nhưng mà nàng cũng biết, nếu như không làm như vậy, dựa vào tốc độ phát triển của Nhiếp Vân, nếu như còn muốn giết hắn, tuyệt đối không khả năng. Vì cừu hận, cho dù có không muốn tới đâu thì nàng cũng nguyện ý!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 5.6 /10 từ 13 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status