Vô tận đan điền

Chương 1967: Tà Nguyệt các

Trở thành Tà Nguyệt tướng sĩ sẽ có rất nhiều ưu đãi, thân phận địa vị đề cao, có thể nghe ngóng càng nhiều tin tức nữa! Mặc dù Tiểu Linh nói, đạt tới Chúa Tể có thể tách Thiên Đạo ra, nhưng đây chỉ là lời của hắn, chính xác hay không còn chưa thể xác định.

Ngược lại không phải là không tin hắn, mà là hắn đi theo lão chủ nhân, không biết bao nhiêu triệu năm trước liền vẫn lạc, thời gian lâu như vậy, khó bảo toàn không có biến thiên gì. Lại nói, hắn chỉ biết là có thể thực hiện, lại không biết phương pháp cụ thể. Hết thảy còn cần tìm hiểu kỹ càng.

Đạm Đài Lăng Nguyệt là người yêu duy nhất của hắn, trước khi không có nắm chắc, tuyệt sẽ không mạo hiểm, làm cho đối phương tiếp nhận nhiều thêm một tia nguy cơ.

- Được rồi...

Thấy chủ nhân kiên trì, Tiểu Linh không nói thêm lời. Bất quá ở sâu trong nội tâm, cũng nhìn không tốt Nhiếp Vân có thể thông qua.

Điểm khảo hạch Tà Nguyệt tướng sĩ ở Đại Mạc thành, chỉ có thể khảo hạch cấp thấp nhất Thiết Giáp, cấp cao cần đi thành thị càng lớn mới có thể.

Tất cả điểm khảo hạch đều có danh tự giống nhau… Tà Nguyệt các, chỉ cần có thể ở Tà Nguyệt các thông qua khảo hạch, sẽ ban phát huy chương tướng sĩ, dùng màu sắc bất đồng đánh dấu lấy đẳng cấp bất đồng, đại biểu cho thân phận bất đồng.

Đã có huy chương tướng sĩ, chẳng những có thể ở Tà Nguyệt các mua đồ, tìm hiểu tin tức, còn có thể ban bố nhiệm vụ, hoàn thành nhiệm vụ, thu hoạch tài nguyên cùng bí tịch mình muốn.

Nói tóm lại, Tà Nguyệt các này trên thực tế là một tổ chức cường đại, giống như Khu Tu tháp lúc trước, khống chế lực lượng đỉnh phong nhất của toàn bộ Tà Nguyệt thế giới.

Ở Tà Nguyệt Chí Tôn Vực, trở thành Tà Nguyệt tướng sĩ, địa vị còn cao hơn Khu Tu sư, vô luận làm gì cũng có thuận tiện thật lớn, cũng chính vì vậy, Nhiếp Vân mới quyết định phải tham gia khảo hạch, hơn nữa thông qua.

Rất nhanh, ba người tới Đại Mạc thành Tà Nguyệt các.

Là một lâu đài cổ, vừa đến liền cảm thấy trong đó mang theo uy nghiêm dày đặc.

Nơi này so với phủ thành chủ của Đại Mạc thành còn muốn làm cho người kính sợ, người xuất nhập trong đó, cả đám thần thái cung kính, không ai dám nói chuyện lớn tiếng.

Bên ngoài lâu đài không có kiểm tra gì, bất luận kẻ nào cũng có thể tiến vào, ba người đi vào, trước mặt là đại điện rộng lớn, có không ít người đứng, phía trước là quầy hàng thật dài, bên trong đứng một nữ hài thoạt nhìn hai mươi tuổi.

- Đi qua hỏi một chút!

Nhiếp Vân đi tới:

- Ta muốn khảo hạch Tà Nguyệt tướng sĩ, nên làm sao báo danh?

- Khảo hạch Tà Nguyệt tướng sĩ? Ai muốn khảo hạch, để cho hắn đích thân tới!

Ngẩng đầu liếc nhìn Nhiếp Vân, nữ hài nhướng mày:

- Còn không có khảo hạch cái giá liền không nhỏ, bản thân không đến, để cho một hạ nhân tới hỏi thăm!

Xem ra nàng coi Nhiếp Vân là hạ nhân rồi.

- Ách... Không có ý tứ, bản thân đã tới rồi!

- Đã tới rồi?

Nữ hài sửng sốt một chút, con mắt rơi vào trên người hắn, mặt lộ ra vẻ cổ quái:

- Ngươi... Sẽ không nói ngươi muốn khảo hạch Tà Nguyệt tướng sĩ chứ?

- Đúng vậy!

Nhiếp Vân gật đầu.

- Ngươi biết Tà Nguyệt tướng sĩ có ý tứ gì sao?

Sắc mặt của nữ hài trầm xuống.

- Biết rõ!

- Biết rõ còn ở nơi này hồ đồ? Khảo hạch Tà Nguyệt tướng sĩ, ít nhất là cường giả Tru Thiên cảnh đỉnh phong, hoặc là có được loại thực lực này, ngươi bất quá Tru Thiên cảnh sơ kỳ lại tới, có chủ tâm quấy rối hay tìm chết!

Nữ hài hừ lạnh.

- Chẳng lẽ báo danh có hạn chế? Không cho phép Tru Thiên cảnh sơ kỳ báo?

Không để ý tới thái độ của đối phương, Nhiếp Vân hỏi lại.

- Đương nhiên không phải! Bất luận kẻ nào cũng có thể báo danh... Nếu như ngươi muốn chết, ta cũng không ngăn cản ngươi, thấy không, bên kia có Đo Lực sảnh, ngươi đi qua khảo thí, có thể thông qua, ta sẽ tiến hành thủ tục cho ngươi, không qua được, tử vong cũng đừng oán trời trách đất!

Nữ hài khoát tay.

- Tốt, ta qua xem!

Quay đầu nhìn thoáng qua, quả nhiên thấy bên cạnh đại sảnh có một cánh cửa đứng sửng, phía trên có ba chữ to Đo Lực sảnh.

- Các ngươi ở chỗ này chờ ta, ta qua bên kia một chuyến!

Nói với Nhiếp Đồng một tiếng, nhấc chân đi đến Đo Lực sảnh.

Tuy không biết nơi này đang làm gì, nhưng nghe danh tự có thể đoán được, hẳn là dùng để khảo thí thực lực.

- Xem, có người đi Đo Lực sảnh rồi!

- Chẳng lẽ là đến khảo hạch Tà Nguyệt tướng sĩ...

- Nhất định là vậy, chỉ là... ta không nhìn lầm chứ, thực lực của hắn làm sao chỉ có Tru Thiên cảnh sơ kỳ? Loại thực lực này cũng tới khảo hạch, cái này là muốn chết a!

- Tru Thiên cảnh sơ kỳ? Thằng này là ẩn dấu thực lực, hay đầu óc có vấn đề?

- Không quản nguyên nhân gì, nhìn xem chẳng phải sẽ biết, Đo Lực sảnh cũng không phải đùa giỡn, không có thực lực, đi vào hẳn phải chết không thể nghi ngờ, nếu như có thể còn sống đi ra, hơn nữa thông qua khảo hạch, đã khẳng định hắn che giấu thực lực...

Nhiếp Vân đi đến Đo Lực sảnh, lập tức đưa tới mọi người trong đại sảnh chú ý, tất cả đều lộ ra vẻ tò mò, nói thầm.

Tuy địa vị của Tà Nguyệt tướng sĩ tôn sùng, nhưng cực kỳ khó có thể khảo hạch, tuy những người này đều đứng ở trong đại sảnh, nhưng Tà Nguyệt tướng sĩ chính thức lại không có mấy cái, thấy có người tới khảo hạch, tất cả đều muốn nhìn một chút có thể thông qua hay không.

- Chủ nhân... Không có sao chứ!

Nghe những lời này vào tai, Tiểu Linh vốn có chút lo lắng, lần nữa dao động lên.

Ở trong Hỗn Độn hải dương trôi nổi trăm triệu năm, thật vất vả tìm được truyền thừa, lần nữa trở lại Tà Nguyệt Chí Tôn Vực, hắn cũng không muốn lại đi trở về nha.

- Yên tâm đi, khẳng định không có việc gì!

Nhiếp Đồng cười nói, căn bản không quan tâm Đo Lực sảnh có nguy hiểm hay không.

Không biết ánh mắt của mọi người đều tập trung ở trên người hắn, lúc này Nhiếp Vân đẩy cửa đi vào.

Đại môn của Đo Lực sảnh chỉ rộng bằng một người, không có người gác, Nhiếp Vân hô một câu, phát hiện không có người để ý tới mình, đẩy cửa đi vào, ai ngờ vừa mới tiến vào, dưới chân liền mềm nhũn phù phù… ngã trên mặt đất.

- Trọng lực thật mạnh...

Vừa té trên mặt đất, hắn lập tức hiểu được, tuy nơi này và Tà Nguyệt các tương thông, nhưng dĩ nhiên cải biến trạng thái không gian, trọng lực so với vừa rồi lớn hơn trọn vẹn trăm lần!

Mặc dù là hắn, dưới tình huống không hề phòng bị mạnh mẽ đi tới, cơ bắp toàn thân đau đớn, mạch máu sắp bạo liệt.

- May mắn ta một mực tu luyện nhục thể, hơn nữa dung hợp huyết mạch của Tiểu Long cùng U Minh Hoàng Vương, vượt xa thường nhân, bằng không thì, mạnh mẽ tiến vào chỗ trọng lực, chỉ sợ lần này sẽ trực tiếp bạo thể mà vong!

Nhiếp Vân lòng còn sợ hãi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 5.6 /10 từ 13 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status