Võ thần nghịch thiên: Ma phi chí tôn

Quyển 2 - Chương 99: Thiếu

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

Trong Chu Tước Bảo Đỉnh, Quân Thanh Vũ khẽ nâng bàn tay, Địa Tâm Chi Hỏa đột nhiên bùng cháy lên, làm nổi bật ở trên khuôn mặt tuyệt mỹ kia, vẻ mặt của nàng lạnh nhạt, trong đôi mắt màu đen lóe ra hai ngọn lửa, ánh mắt thanh lãnh bắn thẳng vào trung tâm trận pháp bị ngọn lửa vây quanh ở trước mặt.

Vô Đạo lão nhân vẫn đứng ở bên cạnh, trên khuôn mặt già nua hiện vẻ vừa lòng: “Chu Tước đại nhân, tiểu chủ nhân xác thật là thiên tài khó có được, như thế xem ra, có lẽ chuyện kia cũng chỉ có nàng mới có thể làm được…”

Chu Tước không nói gì, hắn khoanh tay đứng, hồng y ở dưới ánh lửa càng thêm phong hoa tuyệt đại, mắt đỏ lãnh khốc đặt ở trên người nữ tử, xẹt qua một tia phức tạp.

“Phụt!”

Theo động tác của đối phương, Địa Tâm Chi Hỏa càng thêm mãnh liệt, dần dần, trên trán nữ tử đã toát ra chút mồ hôi mỏng, lại vẫn không thu động tác lại…

Thời gian từ từ trôi đi, không biết qua bao lâu, ngay lúc Tuyệt chờ thiếu chút nữa ngủ, rốt cuộc nữ tử cách đó không xa cũng động đậy…

Xôn xao một tiếng, một ánh sáng màu lam bị nàng nắm trong tay, từ khe hở ngón tay bắn ra, khóe môi nàng khẽ cong lên độ cong nhàn nhạt: “Trận pháp bát cấp, Thánh Linh Trận!”

Thánh Linh Trận, tên như ý nghĩa, đó là trận pháp khiến Tiên Thiên đỉnh phong đột phá đến Thánh Cảnh.

Nàng nắm chặt trận pháp trong tay, quay đầu nhìn về phía Vô Đạo lão nhân, nhàn nhạt nói: “Tiền bối, bây giờ ta phải đi mở cửa Chu Tước thứ tám ra!”

“Được.” Vô Đạo lão nhân nở nụ cười: “Ta cũng muốn biết cửa Chu Tước thứ tám tặng cho ngươi chính là bảo vật gì…”

Cửa Chu Tước thứ tám, ở lúc Quân Thanh Vũ lại luyện chế ra trận pháp bát cấp Thánh Linh Trận lần nữa, đã chậm rãi mở ra…

“Đó là…”

Quân Thanh Vũ nhíu mày lại, ánh mắt thanh lãnh dừng ở trên một tảng đá lớn kia.

Ở trong tảng đá lớn có một khe hở, chất lỏng màu xanh biếc từ từ chảy xuôi xuống phía dưới, chất lỏng kia thoạt nhìn trong suốt xanh biếc, mơ hồ có thanh hương nhàn nhạt.

“Là Thần Thạch Nhũ!”

Vô Đạo lão nhân từ ngoài cửa đi vào, sau khi nhìn thấy tới cự thạch, ánh mắt đầu tiên là sửng sốt, sau đó là kích động: “Lại là Thần Thạch Nhũ trong truyền thuyết, lúc trước ta đã từng may mắn nhìn thấy Thần Thạch Nhũ ở trên sách cổ, sau đó nghe nói là bị một cường giả hợp vào cả tảng đá mang đi rồi, không nghĩ tới lại nhìn thấy ở chỗ này lần nữa…”

“Thần Thạch Nhũ?” Ánh mắt của Quân Thanh Vũ nhìn sang Vô Đạo lão nhân: “Đó là cái gì?”

“Ha ha.” Vô Đạo lão nhân cười khẽ hai tiếng, ngăn cảm xúc sôi trào trong lòng lại, nói: “Thần Thạch Nhũ này chính là thứ tốt, cho dù là rất nhiều cường giả Thần Cảnh đều sẽ tranh đoạt, dù là với những Thần Cảnh đó, một giọt Thần Thạch Nhũ, cũng đủ để cho người ta thay đổi thoát thai hoán cốt một lần, chẳng qua bây giờ thực lực của ngươi quá kém, nếu dùng Thần Thạch Nhũ, sợ là sẽ nổ tan xác mà chết.”

“Nói như vậy, Thần Thạch Nhũ không có tác dụng gì với ta?” Quân Thanh Vũ nhíu chặt mày, nhàn nhạt hỏi.

“Ha ha, cũng không thể nói như vậy, bây giờ vô dụng, về sau không phải hữu dụng sao? Hơn nữa Thần Thạch Nhũ này sinh sản rất chậm, Chu Tước Bảo Đỉnh đã tồn tại rất nhiều năm, nó đại khái cũng đi tới nơi này mấy ngàn năm rồi, chỉ là ngươi không nhìn thấy thôi? Mấy ngàn năm, mới chỉ có nửa bình Thần Thạch Nhũ, có thể thấy được chỗ trân quý của nó…”

Quân Thanh Vũ nhàn nhạt cười: “Với ta mà nói, thứ bây giờ dùng được mới là hữu dụng chân chính, nếu bây giờ ta không dùng đến Thần Thạch Nhũ, vậy không có tác dụng gì!”

Lời nói của Vô Đạo lão nhân cứng lại, lại có một loại

Đang tải ảnh, vui lòng đợi xíu
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9 /10 từ 2 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status