Vô tự thiên thư

Chương 236: ân oán năm xưa


Tiểu Quan kinh ngạc nói: " Phong Ma Khẩu Quyết được xưng tuyệt đối không cách giải, Thiên Tuyển môn chủ năm đó phong ấn ta đã nói qua, bản thân hắn cũng không thể giải, Khai ca làm sao có năng lực giải được?"

Tiểu Khai hắc hắc cười, vẻ mặt đắc ý, tự nhiên sẽ không giải thích rõ ràng, chỉ nói: " Ta cũng không biết cần bao nhiêu thời gian, có lẽ mấy canh giờ, có lẽ mười ngày nửa tháng, ngươi nên chuẩn bị tâm lý."

Tiểu Quan nhất thời nở nụ cười: " Dù bắt ta đợi một trăm năm ta cũng cam tâm tình nguyện, ngươi cứ động thủ đi."

Tiểu Khai không hề nhiều lời, lục quang trên người phun ra, thần niệm lại nhập vào trong cơ thể Tiểu Quan, lần này không nói nhiều hay nghiên cứu, nguyên lực màu xanh biếc vận khởi mười thành, hướng viên đậu nành đập xuống.

Viên đậu nành này tuy nhỏ, lại không biết được áp súc tới mấy ngàn lần, một thân ma công kinh thiên động địa của Vạn Yêu Vương chỉ còn hơn phân nửa, trước kia Tiểu Khai chỉ có di chuyển, lần này là thực dùng lực phá núi mà đập, công pháp trên người phảng phất như cây chùy lớn, từng chùy liều mạng đập viên đậu nành, đập mấy trăm chùy thì mệt lử, vừa muốn nghỉ ngơi một lát rồi lại tiếp tục ra tay, nhưng mỗi lần như vậy viên đậu nành chỉ thả ra một ít khí lưu, Tiểu Khai đánh một trận rồi một trận, lại cúi đầu nhìn, viên đậu vẫn là viên đậu nành, kích cỡ vẫn cứ như vậy, không hề có nửa phần biến hóa.

" Ai…lần này thật sự là phải kéo dài rồi." Tiểu Khai than thở, trong tay cũng không nhàn rỗi, không hề ngừng tay liên tiếp đập xuống.

Mọi người chờ đợi bên ngoài thật ra cũng không hề buồn tẻ, bởi vì Tiểu Quan liên tục hô to gọi nhỏ không hề ngừng lại: " A, có cảm giác có cảm giác rồi, nga, lại có cảm giác, A ha, sảng quá sảng quá a, di, lần này có chút mãnh liệt nga, thiên ma ở trên, xin cho mãnh liệt hơn một chút đi, Khai ca cố gắng lên, Khai ca vạn tuế!"

Mọi người ngồi trên ghế, nghiêng đầu dò xét Vạn Yêu Vương trong đại sảnh, một đời đại kiêu hùng bây giờ đích thật là đại biến dạng, mặc dù vẫn còn uy mãnh, nhưng vô luận nhìn vẻ mặt hay xem ngữ khí, đều thân thiết tùy hòa hơn trước kia nhiều lắm, không ngờ còn mang theo chút vẻ trẻ con, Vô Tự Thiên Thư phong ấn hắn ngàn năm, đã hoàn toàn cải tạo tâm tính của hắn.

Bây giờ, trên người Tiểu Quan đã bắt đầu chậm rãi biến thành màu đen, ma khí trên mặt cũng chầm chậm tràn ngập, mặc dù quá trình này phi thường chậm chạp, mắt thường cơ hồ không thể phát hiện, nhưng những người đang ngồi đều là người có thực lực, điểm ấy biến hóa đương nhiên không tránh khỏi thần niệm của bọn họ, bọn họ bắt đầu dần dần cảm giác được, một cỗ lực lượng khổng lồ như hải dương biển rộng, cuồng bạo phảng phất như lôi đình tia chớp, từ trên người Tiểu Quan một trận rồi một trận bùng lên.

Không hề nghi vấn, ma công trên người Tiểu Quan đích xác đang thức tỉnh, Tiểu Khai toàn thân đầm đìa mồ hôi vẫn cúi đầu đích xác đang sáng tạo một kỳ tích trước đó chưa từng có: cởi Phong Ma Khẩu Quyết!

Ở ma giới, thời điểm mặt trăng hạ xuống ngay ngày mười bốn, Tiểu Khai rốt cuộc mở ánh mắt, buông tay khỏi người Tiểu Quan, thở ra một hơi thật dài: " Hô…thu phục!"

Viên đậu nành tan, tất cả ma công bành trướng lên gấp trăm ngàn lần, trướng đầy mỗi viên ma châu trong cơ thể Tiểu Quan, Vạn Yêu Vương ma công đệ nhất thiên hạ, cuối cùng đã trở lại!

Tiểu Quan thở ra một hơi thật dài, cánh tay chậm rãi giơ lên, vặn eo một cái, một trận âm thanh răng rắc phảng phất như xương cốt nổ bạo, tiếng thanh thúy vang lên, Tiểu Quan ngẩng đầu phát ra tiếng cười ha ha chấn động vòm trời, phảng phất phát ra sự khoái ý tận sâu trong lồng ngực, thanh âm cao vút trong mây, quả thực chấn đến tai mọi người ông ông vang rền, Linh Trư bối rối từ bên ngoài chạy vào, sợ hãi nói: " Đại nhân, đại nhân, ngài không có việc gì chứ?"

Tâm tình của Ma Tôn cực kì thư sướng, nhìn Linh Trư khoát tay: " Không có việc gì, ngươi đi ra ngoài đi!"

Trong mắt Linh Trư lóe ra hào quang sợ hãi và tò mò, lặng lẽ nhìn thân hình Tiểu Quan, đã nhịn không được hít sâu một hơi, lẩm bẩm nói: " Trời ạ…ta không nhìn lầm a…chẳng lẽ là Vạn Yêu Vương đã trở lại?"

Tiểu Quan cười thật lâu mới dừng lại, nhưng vẫn như cũ khó thể thư giãn tâm tình trong lồng ngực, ánh mắt chạy đến trên người Ma Tôn, vỗ lên vai hắn: " Nào, Ma Tôn, theo giúp ta đánh một trận cho đã đi!"

Ma Tôn vẫn bất động, mỉm cười nói: " Bổn tôn không cùng người tranh đấu."

Tiểu Quan trừng mắt nhìn nàng hồi lâu, mới dùng sức gật đầu: " Lão bằng hữu, ngươi quả nhiên vẫn là tính tình đàn bà như thế này, bỏ đi, bỏ đi, bây giờ công lực của ta chỉ khôi phục được sáu thành, nếu đánh nhau thật, nhiều nhất chỉ có thể tiếp ngươi mười chiêu, thôi thôi, không đánh nữa."

Tiểu Khai nghe được trong lòng buồn cười, tự nhiên không đi vạch trần giới tính của Ma Tôn, chỉ nhìn Tiểu Quan ngoắc tay: " Công lực còn lại của ngươi, có phải nằm trong một cây lang nha bổng?"

Tiểu Quan có chút kinh ngạc: " Khai ca, ngươi thật giỏi quá a, sao cả chuyện này cũng biết?"

Tiểu Khai cũng không nói thêm, trực tiếp móc cây lang nha bổng trong Vạn Uẩn Bình ra, đưa tới trước mặt Tiểu Quan.

Ma Công trong lang nha bổng cũng được áp súc như viên đậu nành giống như đúc, sự tình này đã quá rõ ràng, Tiểu Khai duy nhất nghĩ thấy kỳ quái chính là, Thiên Huyễn Yêu Vương đến tột cùng làm sao phong ấn được luồng ma công này vào trong cây lang nha bổng?

" Chính là tiện nhân kia!" Tiểu Quan nghiến răng nói: " Tiện nhân kia, vốn chỉ là ma tộc cấp thấp nhất, uổng ta đối với ả trăm thuận ngàn vâng sủng ái vô cùng, ả lại dám tính kế ta, ngày đó, ả bỗng nhiên theo ta nói một câu."

" Nói cái gì?" Tiểu Khai truy hỏi.

Tiểu Quan lộ ra vẻ mặt cổ quái, bắt chước âm thanh của nữ nhân nói: " Tiện thiếp công lực thấp kém, kiến thức ít ỏi, từ nhỏ đã không thể tu luyện ma công, cho nên, tiện thiếp vốn muốn dùng chính mắt mình nhìn xem ma công là như thế nào, đại vương ma công thiên hạ đệ nhất, chẳng biết có thể thỏa mãn yêu cầu này của tiện thiếp hay không?"

Tiểu Khai ngạc nhiên nói: " Ma công làm sao dùng để xem được."

Ngữ khí của Tiểu Quan có chút tự giễu: " Ma công vốn không phải để xem, nhưng năm đó ta tự phụ ma công thiên hạ vô song, nghĩ thầm những ma tộc khác mặc dù không thể đem ma công làm thành thật thể, nhưng ta có thể, hơn nữa còn muốn có được nụ cười ngàn vàng của mĩ nhân, để cho tiện nhân kia nhìn xem ma công của ta đến tột cùng là có hình dáng như thế nào."

Ma Tôn chậm rãi gật đầu: " Điều này là được, vừa rồi ta thoáng xem xét lang nha bổng, còn đang kì quái ai lại có thực lực như vậy, có thể đem ma công hoàn toàn phong ấn vào, không nghĩ tới lại chính là yêu vương tự mình rat ay, vậy thì khó trách."

Tiểu Quan thở dài: " Nếu chỉ là phong ấn bốn thành ma công, cũng không tính là gì, nhưng tiện nhân kia thừa dịp lúc ta phong ấn ma công thì cấu kết thiên huyễn đánh lén, nhất thời đánh ta bị trọng thương, cứ như vậy, ta không phải là đối thủ của bọn họ, chỉ có thể bỏ chạy."

Ma Tôn gật đầu nói: " Thiên huyễn mặc dù không được liệt danh năm đại cao thủ ma giới, nhưng cũng tính là nửa cao thủ, yêu vương bị trọng thương, đích xác đánh không lại hắn."

Tiểu Quan tiếp lời: " Sau khi ta chạy ra khỏi cực bắc, trước mắt có hai đường đi đông tây, thiên huyễn luôn cùng Tê Bì giao kết, ta sợ bọn họ cấu kết, nên không dám chạy hướng đông, chỉ có thể hướng Vong Xuyên Chi Nguyên mà chạy, kết quả gặp Vong Xuyên Quân."

Ma Tôn cười nói: " Vong Xuyên Quân mặc dù tính cách cổ quái, làm việc tàn nhẫn, nhưng luôn coi trọng tôn ti cao thấp, hận nhất chính là thứ người bán đứng chủ nhân tạo phản, thiên huyễn này làm ra việc vô liêm sỉ, ngươi hướng hắn cầu viện cũng đúng."

Vẻ mặt Tiểu Quan càng nghiến chặt, hừ lạnh: " Lúc ấy ta hướng hắn cầu viện, không ngờ hắn lại phản tay đánh ra một đạo huyền hắc ma khí, đánh trúng ngực ta, nếu không phải thân thể ta cường tráng, có lẽ đã trực tiếp bị giết chết bên bờ sông Vong Xuyên, thật ra, vết thương trí mệnh làm hại ta, không phải thiên huyễn mà là do một đạo huyền hắc ma khí của Vong Xuyên Quân kia."

Ma Tôn rất là kinh ngạc, nói: " Sao lại như vậy?"

Tiểu Quan nói: " Lúc ấy ta cố nén đau đớn, hỏi hắn vì sao phải đánh lén ta, lúc này mới từ miệng hắn biết được, nguyên lai thiên huyễn đã cùng Vong Xuyên Quân có điều cấu kết, lần này ám toán ta, đều là kết quả do bọn chúng hợp mưu. Vong Xuyên Quân muốn đi vào cực bắc, thiên huyễn lại không cam tâm ở dưới quyền người, hai người cùng chung mục tiêu, nhưng đã ăn nhịp với nhau."

Trong mắt hắn toát ra lửa giận, bổ sung nói: " Ngay cả tiện nhân kia, kỳ thật đều là do Vong Xuyên Quân huấn luyện tống tới, cũng khó trách bản thể của ả chính là hắc xà tại Vong Xuyên."

Tiểu Khai nghe được lòng thầm giật mình, nhớ tới ngày đó ở trong Long Cung cùng với Vong Xuyên Quân nói chuyện với nhau, Vong Xuyên Quân còn thân tình tiếc hận nói không biết Vạn Yêu Vương đã đi đâu, nguyên lai tất cả đều là nói dối.

Ma Giới năm đại cao thủ, xem ra quả nhiên mỗi người đều là hạng người gian hoạt.

Ma Tôn nói: " Thiên huyễn cùng Vong Xuyên Quân cấu kết ta chưa bao giờ nghe qua, những năm gần đây Vong Xuyên Quân cùng Cực Bắc Quân Chủ cực ít lui tới, đừng nói chi Vong Xuyên Quân nhập vào cực bắc, có lẽ giữa bọn họ đã có sự tình gì đó phát sinh."

Tiểu Quan gật đầu nói: " Bọn họ vốn định hoàn toàn hủy diệt ta, sau đó cùng hưởng cực bắc, ai ngờ ta đại nạn không chết, lại tới tu chân giới, nói vậy nên bọn họ nổi lên hiềm khích, lúc này mới đoạn tuyệt lui tới thôi."

Ma Tôn nói: " Địa ngục lửa ma đặc tính cổ quái, càng là ma công cao cấp càng khó xuyên qua, từ xưa tới nay có thể tiến vào tu chân giới chỉ có ma tộc cấp thấp, trung đẳng ma tộc chỉ có vài người, yêu vương thân là ma tộc đỉnh cấp, vốn tuyệt đối không thể xuyên qua, vì sao ngược lại có thể xuyên qua địa ngục lửa ma, đi tới tu chân giới?"

Tiểu Quan hốt nhiên trầm mặc, qua sau hồi lâu mới nói: " Bí mật này, ta vốn định cũng không nói cho ai, nhưng hôm nay ma công hồi phục, ta cũng nói ra, kỳ thật, lúc ấy ta gặp được một người, hắn nói ta còn chưa nên chết, lưu lại còn tác dụng, cho nên đưa ta đi tu chân giới…"

Hắn ngẩng đầu nhìn mọi người, vẻ mặt có chút mê mang nói: " Người này sâu không lường được, ta đến nay còn không tinh tường hắn có lai lịch ra sao, thân phận thế nào, ta chỉ biết hắn gọi là Trí Tuệ Thần…"

Lời này vừa ra miệng, Tiểu Khai và Ma Tôn đồng thời kinh hô: " Nguyên lai là hắn!"

Tiểu Quan rất kinh ngạc, ngạc nhiên nói: " Các ngươi đều biết hắn? Hắn đến tột cùng là ai?"

Sinh linh của đệ tứ và đệ ngũ giới, vốn tam giới không có tư cách biết, một số ít người biết cũng bởi vì có quan hệ căn rễ với bọn họ, tỷ như hậu duệ trực chúc của Phượng Hoàng Thần, tỷ như hậu duệ trực chúc của Cửu Thiên Huyền Nữ. Tiểu Quan dù là Vạn Yêu Vương, nhưng không có huyết thống thượng cổ gì kinh thiên động địa, không biết Trí Tuệ Thần là chuyện đương nhiên.

Ma Tôn nhớ tới chỉ điểm ngày đó của Trí Tuệ Thần, nhịn không được lắc đầu thở dài nói: " Trí Tuệ Thần quả nhiên sâu không lường được, năm đó hắn đã từng chỉ điểm cho ta, đến nay ta cũng đã ghi lòng tạc dạ, cho nên thân phận của hắn…" Ma Tôn quay đầu nhìn Tiểu Khai: " Có lẽ chỉ có Thiên Tuyển môn chủ mới rõ ràng thôi."

Tiểu Khai không nghĩ nói ra bí mật của thần tộc và ma thần tộc, lắc đầu nói: " Ta cũng không biết lai lịch của hắn, nhưng ta đi tìm Tê Bì giải phong cho Tiểu Trúc, cũng là do hắn chỉ điểm."

Ba người nhìn nhau, đều cảm thấy có chút sợ hãi, Ma Tôn và Tiểu Quan chỉ là cảm thán, nghi vấn Tiểu Khai chậm rãi thăng lên: " Trí Tuệ Thần, người này đến tột cùng là biết cái gì? Hắn nhiều lần ra mặt chỉ điểm sinh linh tam giới, lại để làm gì?"

Chuyện xưa năm đó đã nói xong, Tiểu Quan không chần chờ, đem ma công trong lang nha bổng toàn bộ hấp thu vào, đến tận đây, ma công của Vạn Yêu Vương năm đó tung hoành ma giới toàn bộ đã trở lại.

" Ta muốn báo thù." Tiểu Quan nói: " Vong Xuyên Quân và Thiên Huyễn, ta sẽ đi tìm bọn chúng tính sổ!"

Tiểu Khai cười nói: " Vậy ngươi còn cùng ta trở về tu chân giới không?"

Tiểu Quan lắc đầu: " Khai ca, ma công và trí nhớ của ta tất cả đều khôi phục, tu chân giới không còn thích hợp ta nữa, nếu ta miễn cưỡng đi theo, có lẽ tiên giới sẽ lập tức phái người xuống tới, trên Linh Sơn sẽ khai chiến mỗi ngày, ta nghĩ, không bằng ngươi mang tất cả những vị chị dâu toàn bộ tiếp tới đây, rồi ở lại ma giới đi. Có ta và Ma Tôn ở đây, các ngươi ở lại ma giới cũng sẽ thuận tiện nhiều lắm."

Tiểu Khai lắc đầu nói: " Ta đến ma giới, chỉ vì cứu Tiểu Trúc, bây giờ phong ấn trên người Tiểu Trúc đã được cởi ra, các ngươi lại tố hình thành công, ta cũng nên đi trở về. Chuyện ngươi báo thù, ta sẽ không tham dự."

Bốn vị chân nhân cùng gật đầu nói: " Cũng được, một ngàn năm không thấy, chúng ta cũng nên trở về nhìn xem."

Tâm lý của Tiểu Quan mười phần lưu luyến, thật lâu không nói được lời nào, nhớ tới cuộc sống mọi người cùng với Tiểu Khai trò chuyện hay đấu võ mồm, thật sự là thoảng qua như mộng, hôm nay lại kết thúc, mắt thấy sắp phải chia lìa, tu vi giữa bọn họ đều đã rất cao, sau khi từ biệt, có lẽ sẽ không còn cách xuyên qua địa ngục lửa ma, muốn gặp lại chẳng biết sẽ năm tháng nào nữa.

Qua một trận, Tiểu Khai đang muốn cáo từ, bỗng nhiên nhớ tới một việc, nhanh chóng xuất ra Định Thiên Côn, nói: " Ma Tôn, còn nhớ thứ này không?"

Ma Tôn đối với cây côn này có thể nói ấn tượng khắc sâu, kinh ngạc nói: " Vật thiên hạ chí bảo này, bổn tôn chưa từng nhìn thấy, chẳng lẽ nó có vấn đề gì hay sao?"

Tiểu Khai gật đầu nói: " Định Thiên Côn đích thật là thiên hạ chí bảo, nhưng bây giờ, lực lượng ẩn chứa của nó không thể sử dụng ra, ta cũng không biết nó xảy ra vấn đề gì."

Ma Tôn càng kinh ngạc: " Cây Định Thiên Côn này ngay cả cự ngao cũng có thể phá, đúng là thần khí cao nhất, như thế nào lại xuất không ra lực lượng?"

Tiểu Khai cười nói: " Ngươi hiểu lầm rồi, phá được cự ngao chỉ là bởi vì độ cứng rắn của nó mà thôi, kỳ thật nó có thần lực, nếu có thể thi triển được thần lực, đó mới là uy lực chính thức của nó."

Trên mặt Ma Tôn lộ ra vẻ kinh hãi: " Độ cứng như vậy, còn thêm một cỗ thần lực, không phải là thiên hạ vô địch?"

Tiểu Khai lắc đầu: " Không phải một cỗ, mà là ba."

Ma Tôn hít sâu một hơi, qua hồi lâu mới nói: " Vậy ngươi muốn bổn tôn làm sao giúp ngươi?"

Tiểu Khai thở dài: " Ma Tôn nhiều kiến thức, ngươi có thể nói cho ta biết hay không, vì sao cây côn này lại không linh nghiệm?"

Ma Tôn nhất thời có chút ngây ra.

Muốn nói kiến thức, Ma Tôn đích thật sâu dày, nhưng vấn đề là, Tiểu Khai xuất ra thần khí, đối với thần khí, kiến thức Ma Tôn vẫn chưa tới mức đó, dù sao, vật do thần chế tạo, đối với sinh linh tam giới mà nói, đó đã ra ngoài phạm trù hiểu biết.

Qua hồi lâu, Ma Tôn không nói chuyện, Bác Học chân nhân lại nói chuyện: " Tiểu Khai, cây côn này của ngươi, nhìn qua có điểm giống ngàn năm huyền thiết chi tinh a…có nhận chủ chưa?"

Tiểu Khai nhớ tới quá trình Phượng Hoàng Thần luyện khí, khẳng định gật đầu: " Đương nhiên là có nhận."

Bác Học chân nhân lại nói: " Vậy có thể sử dụng khẩu quyết?"

Tiểu Khai lắc đầu nói: " Không có khẩu quyết."

Bác Học chân nhân trầm ngâm một lát, nhíu mày nói: " Đã không có khẩu quyết, thì làm sao mà dùng?"

Tiểu Khai cười nói: " Chân nhân, ngươi hồ đồ sao? Lúc ta sử dụng ngàn năm huyền thiết chi tinh cũng không có khẩu quyết, không phải cũng dùng được hay sao?"

Bác Học chân nhân lắc đầu, chậm rãi nói: " Cái này không giống."

Hắn thân là người tu chân hiểu biết rộng rãi nhất tu chân giới, năm đó trống rỗng suy đoán ra có sự tồn tại của đệ tứ, đệ ngũ giới, lại nói, phần trí tuệ này đã có thể xem như kinh thế hãi tục, sau khi Tiểu Khi kinh nghiệm qua, mỗi lần gặp một vị thần tộc, đều nhịn không được âm thầm tán thưởng ánh mắt siêu nhân của Bác Học chân nhân, giờ phút này Bác Học chân nhân đã mở miệng, Tiểu Khai đã nghiêm túc lên, cung kính nói: " Như thế nào không giống?"

Bác Học chân nhân nói: " Ngàn năm huyền thiết chi tinh là do trời sinh mà thành, chỉ cần tâm linh tương thông, tự nhiên có thể nắm trong tay, nghiêm khắc mà nói, nó không phải tiên khí, không phải ma khí, chỉ là một loại bổn nguyên lực lượng mà thôi, nhưng cây gậy này, cũng không phải do trời sinh, mà là do luyện chế thành."

Hắn dừng một chút, lại nói: " Cảnh giới thần khí ta tự nhiên không hiểu, nhưng theo sự suy đoán lẽ thường khi luyện khí, dĩ nhiên phải có quy định khẩu quyết, mới có thể khống chế được lực lượng, đó chính là sự khác biệt giữa tiên thiên và luyện chế."

Tiểu Khai nhíu mày nói: " Ngươi là nói…ta muốn sử dụng Định Thiên Côn, còn cần có khẩu quyết?"

Bác Học chân nhân cau mày, suy nghĩ hồi lâu, mới có chút ít không xác định nói: " Cây côn này của ngươi, đã thật nhận chủ sao?"

Tiểu Khai dùng sức gật đầu: " Vô cùng chính xác!"

Bác Học chân nhân truy vấn: " Thật là không có khẩu quyết sử dụng?"

Tiểu Khai nghiêng đầu cẩn thận nhớ lại từng chi tiết khi Phượng Hoàng Thần luyện khí thật tỉ mỉ, lúc này mới gật đầu nói: " Tuyệt đối không có."

" Tốt lắm." Bác Học chân nhân vẻ mặt thập phần nghiêm túc, nói từng chữ: " Vậy chỉ có một thứ có thể…"

Tiểu Khai lặng lẽ dựng lỗ tai, nghe Bác Học chân nhân nói từng chữ: " Cây côn này, nhất định còn có một thứ gì đó, không có nhận chủ!"

Lời này nói ra, Tiểu Khai còn có chút mơ hồ, Ma Tôn vỗ tay nói: " Chân nhân cao kiến, bổn tôn bội phục!"

Tám chữ này nói ra, hiển nhiên là cùng một ý với Bác Học chân nhân.

Tiểu Khai trầm tư.

Tài liệu của Định Thiên Côn có ba loại, Niết Bàn Tàn Phiến, Phượng Linh Mao, Long Lân, hai người trước đều do nguyên chủ cam lòng tình nguyện đưa cho hắn, chỉ có Long Lân sau cùng là do hầu tử mạnh mẽ giật xuống, nếu nói xảy ra vấn đề, thì cũng là xuất tại Long Lân mới đúng.

Hắn bỗng nhiên nhớ tới ngày đó luyện khí, Phượng Hoàng Thần năm lần bảy lượt hỏi qua hắn, Niết Bàn Tàn Phiến đến tột cùng có phải là hầu tử thật sự đưa cho hắn hay không. Lúc ấy Tiểu Khai nghĩ thấy Phượng Hoàng Thần thật dài dòng, hôm nay nghĩ đến, có lẽ nơi này thật sự có điểm huyền cơ " cam tâm tình nguyện" bốn chữ, có lẽ chính là mấu chốt mà mấy tài liệu này không nhận chủ.

Tiểu Khai nghĩ vậy, trong lòng bỗng nhiên vừa động, lại nghĩ ra một chi tiết.

Phiến Long Lân kỳ thật vẫn chưa từng thoát ly thần niệm của hắc long, Tiểu Khai tổng cộng sử dụng hai lần Long Lân, mỗi lần đều có thể cảm giác được thần niệm của hắc long xâm lấn, nếu không phải ý chí của Tiểu Khai kiên quyết, có lẽ đã sớm bị hắc long khống chế từ lâu, biến thành con rối, như vậy có thể nói, Long Lân kỳ thật cũng không thuộc về Tiểu Khai?

Lúc ấy hầu tử đưa lân phiến cho Tiểu Khai, Tiểu Khai đã xem như nó là của mình, nhưng hôm nay nghĩ đến, còn chưa câu thông, đã không có trao đổi, nhận chủ hoàn toàn chưa nói tới, nếu có người đem Long Lân cướp đi, vậy cũng đồng dạng có thể sử dụng Hắc Long lực của Long Lân?

Tiểu Khai nhất thời sáng sủa, gật đầu: " Đúng vậy, cây côn này quả nhiên còn có tài liệu không quy về ta!"

Bác Học chân nhân mỉm cười gật đầu: " Đã như vậy, chỉ cần để tài liệu nhận chủ, có thể giải quyết được vấn đề."

Tiểu Khai sửng sốt.

Nói thật dễ dàng nhưng làm thật khó khăn, muốn Long Lân nhận chủ, thì phải làm như thế nào?

Tất cả mọi người nhìn Bác Học chân nhân, chỉ vài phút thời gian, hình tượng uyên bác sùng cao của Bác Học chân nhân đã thành lập lên, cả Ma Tôn cũng có bộ dáng cung kính, cũng đủ nhượng cho lòng hư vinh của vị chưởng môn trước kia của Nga Mi cực độ bành trướng lên, hắn tự hỏi sau nửa ngày, mới nói: " Tiểu Khai, ta hỏi lại ngươi, theo như lời ngươi là không thi triển ra được lực lượng, đến tột cùng là thi triển không ra, hay là ngươi vốn không thể cảm giác được lực lượng bên trong cây côn?"

Lời này đã hỏi tới điểm chết, Tiểu Khai không thể không tâm phục khẩu phục: " Chân nhân đích xác cao thâm, ta là cảm giác không được, không phải là không thể phóng thích ra."

Bác Học chân nhân gật đầu nói: " Vậy được rồi, bởi vì có một cỗ lực lượng cũng không thừa nhận ngươi, cho nên nó che lại thần khí này, không cho ngươi cảm giác được lực lượng trong đó."

Tiểu Khai có chút hiểu được: " Ngươi là nói, hai cỗ lực lượng khác thừa nhận ta, nhưng ta không cách nào câu thông với chúng, đúng hay không?"

Bác Học chân nhân mỉm cười gật đầu, bộ dáng như đã tính trước: " Theo ta đoán, cỗ lực lượng không thừa nhận ngươi, sẽ ở bên ngoài cây côn nên mới có thể cách trở thần niệm tham nhập đi vào."

Tiểu Khai nhất thời liên tục gật đầu: " Ta đã hiểu, ta đã hiểu!"

Đúng vậy, thần khí bình thường đều có thần lực thủ hộ thiên nhiên bên ngoài, mà thủ hộ thần lực mặt ngoài cây côn này, hiển nhiên đúng là Hắc Long lực, đương nhiên, đây cũng không phải là Hắc Long lực của Vong Xuyên Quân, mà Hắc Long lực nguyên bổn, là thần cấp lực lượng điển hình.

Cỗ lực lượng này chỉ là bị luyện hóa vào trong côn, nhưng không phục Tiểu Khai, nhất thời thành vật vô chủ, cỗ thần lực vô chủ này phong ấn cây côn lại, làm cho hai cỗ thần lực có chủ kia tìm không thấy chủ nhân nữa.

Đã như vậy, không còn gì hay để nghĩ, Tiểu Khai nhìn Ma Tôn gật đầu: " Please!" ( Làm ơn)

Hai người hợp tác bổ thiên mấy tháng, coi như là hiểu nhau, thói quen ngôn ngữ của Ma Tôn càng ngày càng giống Tiểu Khai, không ngờ lại vỗ ngực cười nói: " Thoải mái thu phục."
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status