Võng du trọng sinh tinh hà

Chương 184: Bị phát hiện


Điều này cũng làm cho nghi vấn trong lòng Doflamingo được xác định chín phần, hắn ban đầu đã từng nghi ngờ đám người này là đám từng suất hiện ở đông hải lúc trước.

Cho nên hắn thử thăm dò thoáng phát, quả nhiên có vài người để lộ ra chút gì đó.

Mặc dù không dám chắc hoàn toàn, nhưng thông qua vừa rồi, Doflamingo dám chắn chín phần chính là bọn họ rồi.

Lâm khi nghe được Doflamingo trả lời, ban đầu có chút không rõ tại sao hắn lại nói nghe qua bọn họ, nhưng sau đó hắn chợt nhớ lại đông hải.

Khi hắn nhìn thấy Doflamingo đang quan sát những người sau lưng hắn, và thần sắc của bọn họ biến hóa Lâm cũng nhìn trong mắt.

Thì Lâm mới cười khổ, quả nhiên cáo già thế giới này rất nhiều a, người thông minh cũng nhiều lắm.

Chỉ thông qua thăm dò một hai câu, thì bọn họ đã bị hắn thăm dò lộ tẩy rồi, cũng may Lâm cũng không hi vọng dấu diếm thời gian dài.

Hiện tại có bị phát hiện cũng không sao cả, quả nhiên tiếp xúc với những người này, thì phải cẩn thận cùng cảnh giác hai trăm phần trăm a.

Mất cảnh giác một chút thôi, là bị bọn họ bán lúc nào không hay.

Thông qua cùng Doflamingo vừa rồi đối thoại, Lâm cảm giác có lẽ tổ chức bọn hắn đã bị hải quân nghi ngờ rồi.

Hèn gì mấy ngày trước quân hạm cứ lượn quanh hải vực của hắn nhiều lần, ban đầu Lâm chỉ cho rằng hải quân đến điều tra việc hắn chiếm đoạt Đảo Cá Voi thôi.

Nhưng hiện tại hắn phát hiện, bản thân mình nghĩ quá đơn giản rồi.

Có lẽ sau cuộc chiến với Doflamingo này, tiếp theo bọn hắn phải đối mặt chính là hải quân cùng chính phủ thế giới rồi.

Điều này làm cho kế hoạch của Lâm có chút hỗn loạn, có lẽ sau lần này kế hoạch phải tiến nhanh hơn một chút a.

Lâm ngoài miệng không nói gì, nhưng thông qua vừa rồi hắn cũng suy đoán ra rất nhiều thứ.

Trong đó hắn đoán ra, tổ chức bọn họ bị hải quân nghi ngờ, sau đó cần phải đề phòng là chính xác.

Quả thật hắn bị Sengoku để ý tới rồi, nếu không phải Doflamingo suất hiện bất ngờ, làm cho kế hoạch của Sengoku bị loạn.

Không thì hiện tại đối thủ mà Lâm đối mặt không phải Doflamingo, mà là hải quân bao vây tiểu trừ bọn hắn rồi, mà có lẽ hải quân phải cảm ơn Doflamingo tên này.

Nếu không có Doflamingo tới trước, thử sâu cạn của Lâm bọn hắn, thì có lẽ hải quân hoặc chính phủ thế giới sẽ phải tổn thất rất lớn đây.

Dù sao cho dù Sengoku có coi trọng Lâm bọn họ thế nào, cũng sẽ không phái đại tướng tới tấn công bọn họ, mà nếu không có đại tướng thì không thể kiềm chế Lâm được.

Mà hải quân chiến lực cấp chuẩn đại tướng hiện tại không có, chỉ có sau này mấy năm mới suất hiện hai người, đây còn là nhờ chính phủ thế giới điều hai người này qua mới có.

“ các ngươi nếu như rút khỏi hòn đảo này, đưa lên một bút bồi thường thiệt hại, ta sẽ bỏ qua những gì mà bọn ngươi đã làm lúc trước”: Doflamingo gặp Lâm không nói gì, hắn lưỡng lự một chút nói.

Ban đầu kế hoạch của hắn không phải thả đám người này đi, mà là đánh bại rồi thu phục bọn họ, nhưng hiện tại kế hoạch không theo kịp biến hóa.

Doflamingo không ngờ đối phương có người sở hữu Haki bá vương, và nhìn dáng vẻ chiến lực cũng chưa chắc kém hắn bao nhiêu.

Nếu chút nữa đánh nhau, hắn bị người này kéo chân, với cấp cao chiến lực của đối phương nhiều hơn bên hắn một chút, lúc đó tổn thất của hắn sẽ rất nhiều.

Hắn đoán sơ sơ ít nhất cũng tổn thất quá nửa nhân số trở lên, điều này không phù hợp mục đích hắn đến nơi này.

Ngoại trừ lấy lại chút mặt mũi ra, chủ yếu vẫn là bày sức mạnh của gia tộc hắn cho người khác nhìn, chứ không phải đến đây để hao tổn một cách vô bổ.

Cho nên khi hắn đối diện Lâm, Doflamingo đã có chút muốn rút lui lại rồi, hắn hối hận mình nghiêm trọng đánh giá thấp đối thủ.

Không nên xem bọn họ là một tổ chức bình thường, chỉ cần nhìn trong tổ chức bọn hắn toàn thiếu niên thôi là đã thấy không bình thường rồi.

Nhưng kiêu ngạo trong hắn vẫn làm cho hắn bỏ qua suy đoán kỹ càng, kiêu ngạo của nhà vô địch thường là dây dẫn cho thất bại tương lại của hắn.

Trước đây Doflamingo sẽ không như thế, nhưng mấy năm này xuôi gió xuôi nước làm hắn bắt đầu quên đi cẩn thận rồi.

“ không cần phải thế, đảo này bọn ta chiếm định rồi, và không chỉ hòn đảo này mà thôi, Joker, ta mong đợi trận chiến với ngươi đã một năm rồi, một năm trước nếu không phải là thời cơ chưa đủ, thì có lẽ hai ta đã gặp nhau rồi cũng nên”

Lâm lắc đầu, khóe miệng câu lên vẻ mỉm cười như có như không, hắn nói làm Doflamingo như lọt vào sương mù.

Nhưng quả thật như vậy, trước đây ở đông hải nếu không phải vì tránh lộ tẩy thân phận, thì Lâm đã đại náo dụ Doflamingo đến rồi.

Lần đó hắn gặp phải thế lực ngầm của Doflamingo a, nên Lâm nói như vậy cũng không sai, nhưng người khác thì không biết nguyên do bên trong, tất cả như lọt vào sương mù.

“ vậy thì không còn gì để bàn rồi, nói thật ta rất coi trọng các ngươi, ban đầu ta dự tính chiêu mộ các ngươi gia nhập vào gia tộc của ta, nhưng hiện tại ý nghĩ đó quả nhiên có chút không thật, vậy thì đánh đi”
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status