Võng du trọng sinh tinh hà

Chương 266: Mắt Ưng đến (3)


Dù sao cảnh giới thực sự của hắn chỉ mới là đỉnh phong Kiếm Hào thôi, nhưng vì hắn tu tập bộ kiếm thuật này ý cảnh của nó quá cao, hắn còn bị hệ thống đè ép quán thâu tri thức vào trong não.

Sau khi hắn lý giải hoàn toàn tri thức bên trong, thì nó đã trở thành một phần của cơ thể hắn rồi, mặc dù chỉ gia tăng kiến thức cùng lý giải thôi, nhưng đã vượt qua đại đa số người rồi.

Bởi vậy mới làm cho cảnh giới của hắn kỳ quái như vậy, nhưng thực chất chính bản thân Lâm cũng không biết điều này a, hắn còn đang mù mờ lần mò từng chút một.

Hơn nữa cũng chỉ bởi vì bản thân Mắt Ưng quá nhạy cảm về hơi thở kiếm đạo, cho nên chỉ có hắn mới cảm giác được tình huống hiện tại của Lâm thôi.

Cho dù là Viên Mãn Đại Kiếm Hào nếu không đứng sát bên cạnh Lâm, thì cũng chưa chắc cảm giác ra được đâu.

Chớ đừng nói chi khoảng cách giữa hai người còn cách cũng không ngắn, đây có lẽ chính là cảnh giới chênh lệch rồi.

Theo hai người khí thế kiếm đạo càng bốc lên cao, thì những người quan chiến thần tình càng nghiêm túc, một số cường giả thì đã từng chứng kiến sức mạnh của Mắt Ưng, thì hoàn toàn không có bất ngờ.

Mà Lâm có thể được Mắt Ưng công khai khiêu chiến kiếm đạo, thì bọn họ cho rằng đây là điều tất nhiên khi Lâm có thể có khí thế kiếm đạo không thua kém Mắt Ưng quá nhiều.

Nhưng còn lại những người chưa từng gặp hai người rat ay, thì khuông mặt từ từ chuyển trắng, áp lực mà hai người mang lại cho bọn hắn rất lớn.

Cho dù hai người cách bọn hắn khoảng cách vài cây số, vậy mà những người hơi yếu chút vẫn cảm nhận được áp lực bọn họ mang lại càng lúc càng nặng nề.

Làm cho bọn họ trong lòng rúng động lấy, bọn hắn không thể tin được con người còn có thể mạnh tới mức này, đây còn là hai người chưa chính thức đối mặt đâu, bọn hắn vẫn chưa chính thức giao thủ a.

Làm cho một vài thuyền trưởng của băng hải tặc có tiền thưởng dưới 100 triệu beri, lập tức tuyệt đi tâm tư muốn vào Tân Thế Giới lăn lộn rồi.

Bóng dáng của hai người lập tức trở thành bóng ma trong lòng bọn hắn rồi, một số khác thì trong ánh mắt ngoại trừ sợ hãi thán phục ra.

Thì bọn hắn còn dấy lên một chút hỏa diễm cùng chiến ý, một số thì còn lóe lên vẻ điên cuồng cùng dã tâm trong ánh mắt.

Bọn hắn càng mong đợi hơn khi tiến quân vào Tân Thế Giới, có thể nói bọn hắn là nghé con không sợ cọp.

Hoặc có thể nói bọn hắn có can đảm đương đầu với mọi nguy hiểm, vì ước mơ của bản thân.

Theo khoảng cách của Mắt Ưng càng lúc càng gần, thì không khí xung quanh hòn đảo nhỏ càng nặng nề ngưng trọng, Mắt Ưng cũng không làm Lâm chờ hắn quá lâu.

Từ khi khí thế kiếm đạo của hai người cách không giao thủ một lần, thì chỉ năm phút sau Mắt Ưng chính thức đặt chân lên hòn đảo nhỏ này đối diện với Lâm.

Lúc này thì khí thể của hai người đã hoàn toàn thu lại, nhưng kỳ lạ là không khí xung quanh hòn đảo không hề biến mất, mà càng thêm ngưng trọng gấp đôi.

Thậm chí nếu lúc này có người đứng gần hai người, thì sẽ loáng thoáng nghe được một ít tiếng leng keng cực nhỏ, như là có rất nhiều vũ khí vô hình đang va chạm lẫn nhau vậy.

Đây chính là kiếm đạo của hai người vô hình va chạm lấy, bọn hắn không hề chủ động làm như vậy, đây là một cách tự nhiên khi hai cao thủ kiếm đạo đối diện lẫn nhau tạo nên.

Nhưng đáng tiếc không có người đứng gần hai người a, bọn hắn chỉ có thể từ rất xa dùng óng nhòm quan sát thôi.

Lúc này cả Lâm cùng Mắt Ưng đều chỉ mắt to trừng mắt nhỏ, hai người đều không hề nói lời nào, cũng không hề có ý muốn động thủ.

Bởi vì kiếm đạo của riêng mỗi người đang vô hình va chạm lẫn nhau, loại kiếm đạo này của mỗi người, thì nó hoàn toàn không có liên quan tới cảnh giới.

Đây là con đường của riêng mỗi người, bởi vậy cho dù là một sơ cấp Kiếm Hào thôi, chỉ cần hắn có thể đi ra con đường kiếm đạo của bản thân, thì hắn có thể ganh đua cao thấp kiếm đạo với một Đại Kiếm Hào.

Nhưng phần nhiều thì người như vậy, kiếm đạo của hắn mới bắt đầu, hết sức yếu ớt, chỉ cần chạm nhẹ lập tức vỡ ngay.

Nếu chia hai cái ra chính xác hơn, thì một bên là sự lý giải cùng với ý chí của bản thân tạo nên kiếm đạo của riêng người đó, cái này thì không hề có cảnh giới gì đáng nói.

Nếu lòng tin của hắn mạnh, lý giải về kiếm của hắn càng sâu sắc, ý chí càng kiên cường, thì loại kiếm đạo này càng mạnh mẽ, thậm chí có thể đơn giản chống lại một ít hơi yếu Đại Kiếm Hào.

Một loại khác thì kiếm đạo có cảnh giới, chia làm Kiếm Hào cùng Đại Kiếm Hào tầm đó, nếu cả hai loại kiếm đạo này đều mạnh.

Thì sức chiến đấu của người đó càng mạnh, thậm chí có thể làm tới vô địch cùng cảnh giới, đây chính là kiếm sĩ.

Lâm mặc dù lúc này cảnh giới kiếm đạo của hắn chỉ là đỉnh phong Kiếm Hào thôi, kém một chút là viên mãn Kiếm Hào, thậm chí khi bước vào viên mãn Kiếm Hào.

Hắn có thể thử cô đọng kiếm vực của hắn trước khi hắn bước vào Đại Kiếm Hào cảnh giới, dù sao tích lũy tri thức của Lâm đã gần như đạt tới đỉnh phong Đại Kiếm Hào rồi
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status