Vũ cực thiên hạ

Chương 862: Xé rách da mặt


Trọng lượng của Đại Hoang Huyết Kích quá lớn, chỉ cần nhìn hố to bị đập ra khi Huyết Kích roi xuống kia thì cũng có thể thấy được rất rõ ràng, mà trường thương màu đỏ của Lâm Minh chỉ là Bảo khí Thiên giai, chủ yếu dùng co dãn và linh hoạt để thủ thắng, dùng Bảo khí Thiên giai này mà lực áp Đại Hoang Huyết Kích, cảnh tượng này làm cho các võ giả tại đây đều ngơ ngác không nói ra lời.

- Tư Đồ Yêu Nguyệt bị đánh bại, nàng có Mệnh vẫn tầng bảy, Tử

Cực đan điền, vẫn thua trong tay Lâm Lan Kiêm, dựa theo xu thế này,

E rằng Lâm Lan Kiêm chỉ cân vượt qua vài tiêu cảnh giới nữa, sẽ được

Phong Hoàng xưng Đế!

- Có lẽ chỉ cần Mệnh vẫn tầng ba, tầng bốn, thì sẽ có thể sánh được với đại năng Thần Hải hơi yếu rồi. Lâm Lan Kiếm thật sự là một thần thoại bất bại. Không biết tương lai có thể trưởng thành đến loại trình độ nào nữa, dựa theo xu thế này, so với Để Thích Già thì còn ghê gớm hơn!

Chuyện cho tới mức này, thực lực và thiên phú của Lâm Minh đã là

Điều không thể nghi ngờ, chỉ cân hắn không ngã xuống, chắc chắn sẽ là

Thiên hạ đệ nhất nhân trong tương lai, một nhân vật như vậy xuất hiện,

Chắc chắn sẽ làm cho các thế lực lớn cực kỳ mâu thuẫn, là đôi tượng

Mà họ liều mạng lôi kéo, cũng là đôi tượng mà họ âm thầm kiêng kị.

- Yêu Nguyệt bị đánh bại, Yêu Nguyệt bị đánh bại...

Trên Thần Hành Chu của Tu La Thần quốc, sắc mặt Tư Đồ Dao Hi tái nhợt, cặp môi run rẩy, giống như bị thần kinh, lẩm bẩm:

- Không có khả năng, điều đó không có khả năng... Thằng cờ hó này, làm sao có thể mạnh tới loại trình độ này được? Dù là ám sát, minh sát, thì ta nhất định phải làm cho hắn chết, cho dù vì thế mà phải bồi thêm tính mạng của vài cường giả Thần Hải thì ta cũng sẽ không tiếc!

Tu La Thần quốc và Lâm Minh ước định đổ đấu, cũng không thể trở thành lý do khiến cho Tư Đồ Dao Hi không giết Lâm Minh, cho dù Tu La Thần quốc không tiếc hết thảy, phát động quốc chiến thì nàng cũng dám làm.

- Thật sự là không nghĩ tới...

Tư Đồ Hạo Thiên thở dài một tiếng, dường như trong nháy mắt này, hắn đã già nua đi rất nhiều, một trận chiến này, hắn đã ra hết thủ đoạn, không tiếc mọi giá, nhưng cuối cùng thì vẫn thua!

- Chẳng lẽ đây đúng thật là kiếp số của Tu La Thần quốc ta ư?

Lâm Minh cầm trường thương màu đỏ trong tay, mũi thương chỉ xuống đất, run lên nhè nhẹ, vừa rồi chiến đấu kịch liệt lâu như vậy, hắn cũng tiêu hao rất lớn.

Nói cho cùng, chiến lực của Lâm Minh cũng không mạnh hơn Tư Đô

Yêu Nguyệt, hẳn có thể thắng được chính là dựa vào thể lực kéo dài và

Lực phòng ngự biến thái của mình mà thôi.

Ngay từ đầu, Lâm Minh thậm chí còn bị Tư Đồ Yêu Nguyệt áp chế, vài lần liều mạng, Lâm Minh chịu đựng vài đòn còn nghiêm trọng hơn Tư Đồ Yêu Nguyệt, nếu là võ giả bình thưởng thì đã sớm trọng thương, thậm chí là chết rồi, nhưng Lâm Minh lại cứng rắn chống đỡ được.

Bước ngoặt chân chính của cuộc chiến là ở chỗ Lâm Minh thiêu đốt máu Cổ Phượng, phá vỡ Lồng giam Hắc Ám của Tư Đồ Yêu Nguyệt, một chiêu kia cũng là khiến Lâm Minh tiêu hao rất lớn. Nhưng hắn dựa vào năng lực khôi phục của Hưu Môn và khả năng năng lượng hóa triệt để của các đơn nguyên sau khi độ Mệnh vẫn, thì mới khôi phục kịp.

Sau đó, Lâm Minh dựa vào lượng trăm vạn cân của hắn để kịch chiến với Tư Đồ Yêu Nguyệt mấy chục hiệp, cắn răng chống đỡ tất cả lực phản chấn, đánh cho Tư Đồ Yêu Nguyệt trọng thương, thất khiếu đổ máu.

“Đại Hoang Huyết Kích, quả nhiên là danh bất hư truyền.”

Lâm Minh nhìn về phía chiến kích màu đỏ trong hố sâu kia, đây vẫn chỉ là chiến kích đã bị phong ấn mà thôi, vậy mà đã có thể phát huy uy thế khủng bố đến vậy. Không biết sau khi hoàn toàn cởi bỏ phong ấn, thì nó sẽ lên tới mức nào?

Nếu không phải Tư Đồ Yêu Nguyệt dựa vào thanh hung kích này, căn bản đừng nghĩ tới việc cứng đối cứng với Lâm Minh, sau khi Lồng giam Hắc Ám bị phá, nàng cũng đã bị vây trong tình thế tuyệt đối bất lợi.

“Nếu ta sử dụng thanh chiến kích này, phối hợp với lực lượng trăm vạn cân, sẽ là tình cảnh như thế nào đây?”

Kích và thương gần giống nhau, cho dù Lâm Minh không chủ tu Đại Hoang Kích Quyết, thì cũng có thể dùng kích để chiến đấu.

Về phần nguyền rủa của chiến kích, thì Lâm Minh có thể hỏi Ma Quang, cũng không phải là hoàn toàn không có hy vọng giải quyết được nó.

Nghĩ tới đây, Lâm Minh bước về phía Đại Hoang Kích Quyết và Tư Đồ Yêu Nguyệt.

Tư Đồ Yêu Nguyệt lúc này đã hấp hối, nàng ngửa mặt nằm trên một khối nham thạch, cánh tay máu chảy đầm đìa rủ xuống với một góc độ quỷ dị, máu tươi như những con rắn nhỏ uốn lượn chảy xuống.

Xương có toàn thân của nàng đều vỡ nát, trên mặt tràn đầy máu tươi, trong cặp mắt màu đỏ nhạt tràn đầy vẻ không cam lòng và khuất nhục.

Đây là một trận chiến sỉ nhục nhất, thất bại nhất trong đời nàng, nằm trên mặt đất, nàng có thể rõ ràng nghe được tiếng bước chân chậm rãi của Lâm Minh, trong cuộc sinh tử chiến, một khi thất bại thì chính là tử

- Đủ rồi, dừng ở đây!

Một tiếng thở dài vang lên, một bóng người màu đen chậm rãi xuất hiện, chắp hai tay sau lưng, đứng trước mặt Lâm Minh, hắn chính là Tư Đồ Hạo Thiên.

Tư Đồ Hạo Thiên xuất hiện, Lâm Minh không có chút bất ngờ nào, làm sao hắn có thể trơ mắt mà nhìn mình giết chết hy vọng tương lai của Tu La Thần quốc được.

Khóe miệng Lâm Minh hơi cong lên, nói:

- Sao vậy? Hạo Thiên bệ hạ lại muốn dùng 100 vạn Nguyên linh thạch để mua tính mạng của Tư Đồ Yêu Nguyệt ư? Thần Hoàng tương lai của Tu La Thần quốc, đúng là rất đáng giá a!

Lâm Minh không thèm che dấu vẻ trào phúng. Tư Đồ Hạo Thiên có thể đứng yên nhìn Tư Đồ La Sát chết, nhưng tuyệt đối sẽ không nhìn Tư Đồ Yêu Nguyệt chết, cho dù hắn mất hết mặt mũi, thì cũng phải giữ được tính mạng của Tư Đồ Yêu Nguyệt, bởi vì nàng không chỉ có hi vọng trở thành cường giả cấp bậc Cửu Đỉnh Thái thượng Thần Hoàng, mà hơn nữa còn là huyết mạch dòng chính của Tư Đồ gia tộc, là người được chọn cho vị trí Thần Hoàng tương lai!

Hơn một trăm vạn Nguyên linh thạch mua tính mạng củaThần Hoàng tương lai, đây cũng là một lại châm chọc rất lớn.

Nghe Lâm Minh nói vậy, sắc mặt Tư Đồ Hạo Thiên đột nhiên trầm xuống, Tư Đồ Yêu Nguyệt khác với Tư Đồ La Sát, hắn đã dự đoán trước, việc giữ lấy tánh mạng của nàng cũng không dễ dàng, nhưng lại không nghĩ tới Lâm Minh trực tiếp trào phúng hắn như vậy.

- Thằng cờ hó, ngươi còn dám uy hiếp chúng ta ư, quả thực là không sống chết, có tin hiện tại ta một chưởng chụp chết ngươi hay không!

Một bóng người lóe lên, một bà già xuất hiện bên cạnh Tư Đồ Hạo Thiên, dáng người nàng có chút còng lưng, trong mắt lấp lánh vẻ oán độc, đây chính là Tư Đồ Dao Hi. Ả nói:

- Làm Yêu Nguyệt bị thương đến mức này, còn dám áp chế chúng ta nữa, ngươi thực sự cho rằng có Thần Khí bộ tộc làm chỗ dựa, thì chúng ta không dám động vào ngươi ư? Lập tức cút đi cho lão thân! Neu không thì ta sẽ làm cho đầu của ngươi rơi xuống đất!

Khi Tư Đồ Dao Hi rít gào, một luồng khí thế của cường giả Thần Hải như một cơn lốc phát ra, quét về phía Lâm Minh, nhưng Lâm Minh chỉ cười lạnh một tiếng, không lui bước nào, căn bản là không chịu ảnh hưởng.

Lúc trước hắn chỉ là Toàn Đan hậu kỳ, dựa vào hai tầng lực trường cũng có thể cứng rắn đối kháng với áp lực của Tư Đồ Hạo Thiên, huống chi hiện tại hắn đã có tu vi Mệnh vẫn kỳ, lại chỉ phải chịu áp lực của Tư Đồ Dao Hi.

- Ngươi!

Mắt thấy Lâm Minh hoàn toàn bỏ qua uy hiếp và áp bách của nàng, sắc mặt Tư Đồ Dao Hi càng khó coi hơn, ả đã phẫn nộ tới mức cực diêm! Luồng phẫn nộ này rốt cục hóa thành sát khí ngập trời, làm cho ả hoàn toàn mất đi lý trí, đột nhiên, Tư Đồ Dao Hi vung tay, đánh một chưởng về phía Lâm Minh!

- Thằng cờ hó, chết đi cho ta!

Lúc này Tư Đồ Dao Hi chỉ có một ý niệm, đó là giết chết Lâm Minh, mặc kệ Lâm Minh là thiên tài cỡ nào, chỉ cần xé rách da mặt, liều lĩnh đánh gục Lâm Minh tại đây, thì mọi thứ đều kết thúc cả, cho dù Thần Khí bộ tộc muốn truy cứu thì sao? Chẳng lẽ bọn họ có thể phát động quốc chiến ư? Về phần kết quả dẫn tới thân bại danh liệt, thậm chí làm cho Tu La Thần quốc bị võ giả khắp thiên hạ khinh thưởng, đều không phải là điều mà Tư Đồ Dao Hi phải lo lắng, lúc này nàng đâu nghĩ được nhiều như thế nữa.

Vù...

Một thanh màu đen quỷ trảo bỗng xuất hiện trước mặt Lâm Minh, đột nhiên chộp tới!

Từ trước khi Tư Đồ Dao Hi động thủ, thì Lâm Minh đã cảm nhận được sát khí như thực chất của nàng, vội vàng thối lui, hắn có tốc độ đệ nhất dưới Thần Hải, đâu có thể bị giết dễ dàng như vậy?

Sau khi chiến thắng Tư Đồ Yêu Nguyệt, Lâm Minh đã chứng minh mình có thực lực ngang với Mệnh vẫn tầng bảy, tuy rằng không kịp đại năng Thần Hải, nhưng cũng sẽ không kém quá, cộng thêm có Kinh Môn và Kim Bằng Phá Hư, thì Lâm Minh đã có thực lực bảo vệ tính mạng trước mặt cường giả Thần Hải yếu nhất, tình huống kém nhất thì cũng có thể chống được bốn, năm chiêu, hoàn toànkhông thành vấn đế!

- Lão yêu bà, ngươi muốn chết!

Thích Bạch nổi giận, lập tức bước ra, mà phía sau hắn, lão nhân đeo mặt nạ cũng theo sát, tốc độ còn nhanh hơn cả Thích Bạch.

- Ah...

Một tiếng hét lớn vang lên, lão nhân đeo mặt nạ còn chưa tới, một luồng kiếm quang màu bạc đã ngang qua hư không, trong nháy mắt công kích lên quỷ trảo do Tư Đồ Dao Hi phát ra kia!

Từ vị trí của lão nhân đeo mặt nạ tới vị trí của Tư Đồ Dao Hi là không đến một dặm, đối với đại năng Thần Hải mà nói, không tới nháy mắt là đã tới rồi, huống chi tốc độ công kích của võ giả còn nhanh hơn tốc độ di chuyển rất nhiều.

Răng rắc...

Quỷ trảo của Tư Đồ Dao Hi làm sao ngăn được kiếm quang của lão già kia, lập tức bị chém nát, kiếm quang vẫn không ngừng lại, mà đâm thẳng về phía cổ họng của Tư Đồ Dao Hi!

Một là tập kích bât ngờ, một là ra tay từ xa, kêt quả là quỷ trảo của

Tư Đô Dao Hi trong nháy mắt đã vỡ vụn, cao thấp đã rât rõ ràng.

Mắt thấy kiếm quang màu bạc chém tói, Tư Đồ Dao Hi quá sợ hãi, nàng vốn không mạnh trong số các cường giả Thần Hải, cộng thêm tuổi tác đã không nhỏ, căn bản không đỡ được công kích của lão nhân đeo mặt nạ này.

Tư Đồ Hạo Thiên nhướng mày, hắn cũng không thể tưởng được Tư Đồ Dao Hi lại đột nhiên động thủ như vậy, tuy nhiên, nếu đã xé rách mặt mà ra tay rồi, thì tất nhiên không thể làm cho khí thế bên mình yếu đi đưoc.

Hắn đột nhiên bước lên, một bước, đập một quyền về phía kiếm quang màu bạc này.

Ẩm...

Kiếm quang nổ tung, hóa thành luồng sáng màu bạc chói lòa, bắn ra

Bốn phía ra, làm cho người khác nhìn vào như bị mù trong thòi gian

Ngăn.

Lúc này Lâm Minh đã sớm ròi đi hon một dặm, căn bản không chút bị thương nào, lúc này, bên tai hắn lại đột nhiên vang lên một thanh âm có chút tang thương:

- Tiểu hữu, cẩn thận phía sau.

- Ân?

Lâm Minh đột nhiên sinh ra một cảm giác nguy cơ mãnh liệt, hắn không chút nghĩ ngợi, chân đạp thân pháp Kim Bằng Phá Hư, trong nháy mắt đã biến mất.

Ẩm...

Chỗ mà Lâm Minh vốn sắp hạ xuống kia bỗng nhiên bùng nổ, mặt đất chấn động, vỡ ra từng khe rãnh, Lâm Minh quay lại thì thấy Tư Đồ Bá Nam tóc trắng xóa đã xuất hiện tại đó, tay cầm thương, trên mặt tràn đầy vẻ oán độc và không cam lòng.

“Đáng tiếc, chỉ thiếu chút nữa.”

Tư Đồ Bá Nam âm thầm mắng, hắn tự cho là đã ẩn nấp rất tốt rồi, nhưng không nghĩ tới Lâm Minh lại có cảm giác linh mẫn như vậy.

Lão bất tử này...!

Lâm Minh âm thầm kinh hãi, không ngờ lại là hai mặt giáp công, do Tư Đồ Dao Hi và Tư Đồ Hạo Thiên hấp dẫn Thích Bạch và lão nhân đeo mặt nạ công kích, thì Tư Đồ Bá Nam mới nhìn chuẩn thời cơ, tiến hành đánh lén.

Du sao Thần Khí bộ tộc chỉ có hai cường gia Thần Hải tại đay, người thứ ba ở lại trong giới tâm đại điện để chủ trì trận pháp, nên khi bảo hộ

Lâm Minh cũng có chút thiếu thốn lực lượng.

“Đợi sau khi ta có đủ thực lực, tất nhiên sẽ giết hai tên tạp chủng là Tư Đồ Bá Nam và Tư Đồ Dao Hi này!”

Trong lòng Lâm Minh tràn ngập sát khí, hiện tại cho dù hắn chiến thắng Tư Đồ Yêu Nguyệt, nhưng thực lực vẫn còn không đủ, không có thực lực, chỉ có thể bị người khác bày bố, cho dù tương lai ngươi có thể trở thành thiên hạ đệ nhất nhân thì cũng vậy.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.3 /10 từ 7 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status