Vũ nghịch càn khôn

Chương 1055: Tác trận pháp, nhập Tử môn


Thoáng chốc, ánh mắt Sở Nam lập tức trở nên sắc bén như kiếm, sát cơ đâm thẳng vào trái tim người này, toàn thân người này lạnh run, vội vàng nói:

- Đại nhân, người hiểu lầm rồi, ta thật sự không biết, chỉ biết đây là nhiệm vụ mà một người nào đó giao cho Thần binh tộc chúng ta, để chúng ta theo dõi Thỏ Ngọc tộc, không để Thỏ Ngọc tộc tiếp xúc với luyện dược, muốn để Thỏ Ngọc tộc vĩnh viễn trở thành đồ chơi của tộc hắn, không được xuất hiện tình huống dị loại, một khi xuất hiện lập tức giết không luận tội.

Nghe thấy từ “Dị loại”, Sở Nam thoáng cái chợt nhớ đến Tiểu Tinh, nói:

- Tiểu Tinh thì sao?

- Tiểu Tinh kia vốn nên chết ở Cửu U luyện cảnh, Thương Lang Mãnh Thuật là do chúng ta phái người đầu độc, vốn sẽ không xuất hiện tình huống ngoài ý muốn, thế nhưng cuối cùng lại được đại nhân cứu thoát, sau đó liền phát sinh một loạt chuyện chúng ta không thể khống chế.

Đối với điều này, Sở Nam quả thực không ngờ, trong lòng không khỏi cảm thán, nói:

- Vận mệnh thật sự là một thứ khó nắm bắt.

Tiếp đó lại hỏi:

- Nghe nói về truyền thuyết của Thỏ Ngọc tộc không?

- Không có.

- Thần binh tộc ở đâu?

Sở Nam chợt hỏi, trên mặt tên tộc nhân Thần binh tộc không hề xuất hiện vẻ khó xử, ngược lại vẻ mặt đầy vui vẻ, sảng khoái trả lời, sự sảng khoái của bọn hắn khiến Sở Nam cũng không khỏi sửng sốt một chút.

Chỉ có điều, Sở Nam nhìn biểu lộ và nghe nhịp tim của bọn hắn không phải là nói giả, không khỏi thầm nghĩ:

- Không nói giả, ngược lại còn trả lời sảng khoái…

Trong lòng Sở Nam suy nghĩ một chút, liều hiểu ra:

- Nếu như ta muốn đến Thần binh tộc thì hẳn cũng phải đến Thái Dương tộc, Tinh Thần tộc một chuyến…

Sở Nam lại để tiểu Hắc đi ép hỏi đám người Dương Dịch, để bọn hắn nói ra vị trí của tộc mình, thuận tiện lấy vài bình máu tươi của bọn hắn, còn hắn lại chìm vào suy tư:

- Truyền thuyết là thật, đan dược phá toái hư không cũng là thật, không biết đan phương này…

Nghĩ vậy, Sở Nam đột nhiên hỏi Vạn Trận lão tổ:

- Ngươi có nghe nói qua đan dược phá toái hư không chưa?

- Tồn tại trên thế gian đều có thể phá toái hư không, cũng giống như ta có thể dùng trận để phá toái hư không, đồng dạng cũng có người dùng thủy, hỏa để phá toái hư không, đan dược tất nhiên cũng có thể phá toái hư không, chỉ có điều, Thỏ Ngọc tộc này ta biết được rất ít tin tức, cũng không biết đây là thủ bút của người nào…

Vạn Trận lão tổ thống khoái trả lời, ánh mắt Sở Nam thoáng cái co lại, thầm nghĩ:

- Vạn Trận lão tổ có thể phá toái hư không? Vậy hắn là Võ Thần? Hoặc là tồn tại càng cao hơn Võ Thần? Vậy trên Võ Thần là gì?

Nghĩ đến đây, Sở Nam thiếu chút nữa thốt ra hỏi Vạn Trận lão tổ chuyện về Võ Thánh và Võ Thần, thế nhưng, Sở Nam vẫn nhịn được, bởi vì Sở Nam nghĩ rất xa. Trải qua chuyện về những trận pháp mà hắn học được, Sở Nam biết Vạn Trận lão tổ cũng không phải loại người nhân từ gì, lúc trước mình lại khiến hắn chịu nhục, nói không chừng Vạn Trận lão tổ đã ghi hận trong lòng, nếu như hắn hỏi thì Vạn Trận lão tổ rất có thể biết hắn đến từ đại lục nào, dựa vào thực lực cường hãn của hắn, một khi đến đại lục Thiên Vũ thì tình huống rất có thể sẽ không ổn.

Giờ khắc này, Vạn Trận lão tổ bị Sinh Tử Băng Hỏa trận vây khốn, không thể làm gì được Sở Nam, Sở Nam có thể đơn giản rời đi, nhưng Sở Nam lại không muốn rời đi, hắn muốn Trận Hồn của Sinh Tử Băng Hỏa trận, còn thuận tiện tìm hiểu thêm tin tức từ trong miệng Vạn Trận lão tổ.

Lúc này, Vạn Trận lão tổ đột nhiên hét lên một tiếng:

- Tiểu tử, nhanh phá trận, ta sắp chết rồi, Trận Hồn chết tiệt này sắp ăn rồi, tiểu tử nhanh lên, hãy dùng phương pháp ta dạy ngươi để phá trận.

Vạn Trận lão tổ kinh hoảng vô cùng, Sở Nam lại giống như không có chuyện gì, Vạn Trận lão tổ truyền đến âm thanh suy yếu, nói:

- Nhanh lên, ngươi tại sao lại không động thủ? Chẳng lẽ ngươi muốn lật lọng? Vạn Trận lão tổ ta thề, chỉ cần ngươi cứu ta ra, chắc chắn sẽ có đại thu hoạch, ta còn có thể trả thù lao lớn…

- Ngươi được xưng là thế gian vạn trận đều nắm trong tay, thế nhưng ngươi truyền cho ta quá ít trận pháp, ta muốn biết tất cả trận pháp của ngươi, ngươi hãy nghe cho kỹ, là tất cả!

Sở Nam bắt đầu lấn tới, thái độ cứng rắn, dù sao thì lúc trước hắn cũng đã đắc tội với Vạn Trận lão tổ, bây giờ đắc tội thêm một chút cũng không sao, lại nói:

- Đây chỉ là thù lao ta nên có được, ngươi hẳn cũng hiểu phá trận này sẽ nguy hiểm như thế nào!

- Ngươi nhanh… phá trận, ngươi vừa phá, ta vừa nói cho ngươi biết…

- Không được, ta bây giờ phải biết!

Vạn Trận lão tổ tức đến sắp hộc máu, nhưng lại không thể không áp chế lửa giận hừng hực xuống, đem từng trận pháp mật âm truyền cho Sở Nam.

Lần truyền âm này kéo dài ba ngày ba đêm, trong lúc đó Vạn Trận lão tổ nghỉ ngơi rất nhiều lần, Sở Nam thầm nhủ trong lòng:

- Xem ra tình huống của Vạn Trận lão tổ thật sự rất nguy cấp rồi, không biết trong những trận pháp mà hắn nói có bao nhiêu sai sót đây.

Thật ra sai sót bao nhiêu thì Sở Nam cũng không để ý đến, hắn có thể suy diễn, nhưng hắn muốn chính là phương hướng, là mạch suy nghĩ, nếu có phương hướng và mạch suy nghĩ, còn sợ không có trận sao? Nếu không có, Sở Nam đã sáng tạo ra Sát Ngư trận thì cũng có thể sáng tạo thêm vài cái trận khác.

Đêm hôm đó, Sở Nam điều chỉnh đến trạng thái tốt nhất, sau đó động thủ.

Sở Nam trực tiếp đưa tất cả mọi người, bất kể là Thái Dương tộc hay Thần Binh tộc vào Tử môn, Sở Nam làm vậy, ngoại trừ muốn thông qua bọn hắn để quan sát đại trận ra, quan trọng hơn là không muốn lưu lại cho Vạn Trận lão tổ cơ hội tạo nên sóng gió gì nữa.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.3 /10 từ 4 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status