Vũ thần

Chương 467: Tam Cường Tề Tụ



Âm thanh từ miệng Hạ Nhất Minh rõ ràng vang xa, hơn nữa còn hướng vào đỉnh núi xa xa ma tới.

Bất kể là cường giả phương Tây Gabri, hay thích khách Hòang Tuyền môn Đinh Lực Ẩn, lúc này sắc mặt đều là khó coi đến cực điểm. Bọn họ rốt cuộc hiểu rõ ý Hạ Nhất Minh.

Người trẻ tuổi vừa mới thăng cấp lên Tôn Giả này, dĩ nhiên là khinh thường cùng hai người bọn họ đánh nhau, mà bản thân thực sự là muốn cùng cả ba vị Tôn Giả đối chiến.

Khi nhận thức ra được điều này, hai người bọn trong lòng nổi lên một cảm giác khó tả : Một là hắn thật sự có năng lực cùng ba vị Tôn Giả đối chiến, hai là hắn đã bị điên mới có suy nghĩ và hành động như thế.

Cho dù là sát thủ luôn lấy sự điềm tĩnh làm chủ đạo như Đinh Lực Ẩn, vào khoảnh khắc này cũng thật sự cảm thấy sôi sục, và điên cuồng vì bị sỉ nhục.

Hai người bọn họ dùng ánh mắt căm phẫn nhìn Hạ Nhất Minh, dường như là muốn dùng ánh mắt lột sống hắn.

Hạ Nhất Minh dùng tay nhẹ nhàng vuốt ve Ngũ Hành Hoàn, trên mặt hiện một chút ngạo nghễ tươi cười.

Cùng Gabri chiến đấu một trận. Đã làm cho hắn đối với bản thân tràn đầy tự tin. Lấy giả thần khí Ngũ Hành Hoàn phát huy siêu cấp chiến kỹ "Khai Sơn Tam Thập Lục Thức", tạo ra một uy năng thật sự quá lớn mạnh, làm cho hắn đối với sự kết hợp này cảm thấy thật vui sướng. Hắn chỉ mới phát huy năm, sáu thành chân khí "Cũng đã đủ để đem một Vị Tôn Giả hòan tòan bức lui, như vậy khi hắn sử dụng tòan lực thì uy năng sẽ đạt tới mức nào????

Trong lòng của hắn cực kỳ mong đợi thử nghiệm ý tưởng này, mà ba vị tôn giả ngày xưa đuổi giết hắn tại đây, chính là vật thí nghiệm tốt nhất.

Một tiếng hét dài từ phương xa truyền đến, một đạo thân ảnh nhanh như tia chớp từ đỉnh núi đằng xa hướng phía này phi hành tới.

Hạ Nhất Minh nhìn kỹ một chút đạo thân ảnh, ngay lập tức nhận ra đây chính là một trong ba cường giả đã lộ ra sát ý muốn tiêu diệt hắn lúc trước. Tâm trí lập tức uy nghiêm, trên người chiến ý càng phát ra nồng nặc.

Gabri và Đinh Lực Ẩn có chút phức tạp,tuy nhiên bọ họ đều lựa chọn cùng nhau hợp tác, dĩ nhiên là một sự hợp lấy nhiều thắng ít, một việc nếu truyền ra ngòai uy tín và danh dự của bọn hắn sẽ tan biến mất mà chỉ còn lại sự ô nhục mà thôi, cho nên đã làm phải làm cho tới cùng giết người phải không thấy xác, đuổi tận giết tuyệt.

Trong nháy mắt, Lật Nguyên Lão đã đi tới đỉnh núi này, ánh mắt của hắn đảo qua ba người trước mặt, không tránh khỏi trong lòng sinh ra quái dị.

Hạ Nhất Minh rõ ràng đứng ở trước mắt, nhưng mà hai vị Tôn Giả còn lại thì đứng khỏang cách khá xa, mơ hồ tạo thành một hình tam giác.

Hắn giữa đôi lông mày nhăn lại, thật sự không biết hai tên gia hỏa đang làm cái quái gì, chẳng lẻ đối với ước định ngày ấy không vừa lòng sao ??

Lật Nguyên Lão thân hình lắc lư giống như quỷ mỵ phóng tới, đã đem Hạ Nhất Minh vây ở giữa cùng với Gabri và Đinh Lực Ẩn hình thành một bộ ba giáp công.

Hắn hừ một tiếng, nói: "Hai vị, các ngươi đây là ý gì, chẳng lẽ là không muốn đưa hắn bắt lấy hay sao??"

Hắn tới đây quá muộn. Căn bản chính là không từng biết việc Hạ Nhất Minh phóng xuất ra uy thế, cho nên mới đối với bọn hắn hai vị còn lại cảm thấy không vừa lòng.

Gabri lạnh lùng cười. Nói: "
Các hạ, Hạ tiên sinh đang ở đây chờ ngươi."

Lật Nguyên Lão hơi giật mình một chút, hỏi : "
Hắn chờ ta làm chi???."

"
Hạ tiên sinh muốn lấy sức bản thân, cùng ba người chúng ta đấu một trận." Gabri âm trầm nói "Ba người chúng ta cũng không thể làm cho Hạ tiên sinh thất vọng đươc a."

Lật Nguyên Lão cất tiếng cười to, hắn giống như là nghe được một truyện cười tốt nhất trên thế gian, tiếng cười chân thật sảng khoái, không có một tia khinh thường hay coi rẻ.

"
Hắn muốn khiêu chiến ba người chúng ta? Hai vị sẽ không cũng cùng hắn nổi điên mà đồng ý chứ "

Lật Nguyên Lão cười ầm ầm mấy tiếng, đột nhiên cảm thấy có một ít điều không đúng, bởi vì hắn vừa có lời khinh miệt cũng không có dẫn sự nổi giận hay trả lời từ hai vị còn lại, hơn nữa nhìn mặt bọn họ còn mang một tia mỉa mai.Thật sự có một chút khác thường

Hắn kinh ngạc dừng tiếng cười lại, trong mắt xuất hiện chút quỷ dị, hơn nữa mơ hồ nhận thấy tình hình dường như đã nằm khỏi dự tính của hắn.

Tập trung tinh thần hướng Hạ Nhất Minh nhìn lại, Lật Nguyên Lão sắc mặt dần dần uy nghiêm lên.

Sau một lát, hắn ngẩng đầu, kinh hô nói "Tôn giả??? Ngươi đã hoàn toàn luyện hóa thần binh???"

Lúc này, Hạ Nhất Minh trong tay vẫn như cũ là cầm Ngũ Hành Hoàn, trên thân vẫn còn chân khí của Hạ Nhất Minh bao quanh, lấp lánh như ánh mặt trời.

Nhìn thấy một màn này, Lật Nguyên Lão đột nhiên hiểu ra, loại dấu hiệu Nhân Khí Hợp Nhất, há không phải là đã hoàn toàn luyện hóa thần binh hay sao.

Hắn trái lại hút một hơi mát lạnh, trong lòng lại không một chút khinh thường xem nhẹ đối phương.

Hạ Nhất Minh yên lặng cười, nói: "Các hạ nhãn lực thật tốt, Hạ mỗ vừa mới thành công luyện hóa thần binh, cho nên tay hơi bị ngứa, muốn tìm các hạ chỉ giáo một phen thôi"

Tuy tòan thân che giấu sau lớp vải nhưng cũng vẫn có thể nhận thấy mặt Lật Nguyên Lão co rút lại, âm thanh lão hơi chua chat nói lên "
Mười ngày !!! Ngươi lại chỉ dùng đến mười ngày luyện hóa thần binh…".

Sương mù hóa thần binh và luyện hóa thần binh hoàn toàn là hai loại bất đồng khái niệm.

Sương mù hóa thần binh chỉ là một bước sơ khai của Tôn Giả, nhưng sau khi luyện hóa thần binh thì lúc đó mới chân chính được gọi là Tôn Giả.

Nhưng mà có thể chỉ trong mười ngày từ sương mù hóa thần binh luyện hóa hòan tòan thần khí, đó thật là một tốc độ đáng sợ.

Lật Nguyên Lão cho dù tâm cao khí ngạo bao nhiêu đi chăng nữa, vào khoảnh khắc này, sống lưng hắn vẫn còn chảy ra mồ hôi lạnh.

Lúc này, hắn nhìn phía Hạ Nhất Minh trong ánh mắt, đã có thêm chút mịt mờ sợ hãi.

Hắn thân là Tôn Giả, đã từng luyện hóa thần binh cho nên biết rõ ràng sự khó khăn trong đó, cho nên với việc Hạ Nhất Minh chỉ trong mười ngày luyện hóa hòan tòan thần binh, lọai quái thai như vậy, tự nhiên làm cho hắn phát ra một sự kinh tâm trong lòng.

Tuy nhiên, hắn dù sao cũng là một vị cường giả thân kinh bách chiến, loại cảm giác này chỉ là quanh quẩn trong chốc lát, liền lập tức bị hắn mạnh mẽ kiềm chế xuống.

Cho dù hắn có thể sương mù hóa thần binh thì đã làm sao, chỉ là một tên tiểu bối vừa mới thăng cấp tôn giả, lại như thế nào có thể cùng hắn đã thăng cấp Tôn Giả hàng chục năm đánh đồng.

Nhưng mà, ở sau một khắc, đôi mắt của hắn lập tức trợn tròn. Bởi vì hắn thấy, Hạ Nhất Minh đưa ra một ngón tay, hướng về hắn nhẹ nhàng quắc quắc, y như là kêu chó T_T.

Động tác này tràn đầy mùi vị khinh rẻ, dường như trong mắt Hạ Nhất Minh hắn căn bản chính là không xứng được coi trọng.

Lật Nguyên Lão trong lòng rất phẫn nộ, hắn hai mắt giựt giựt liên tục, lạnh lùng nói: "Được!! tiểu tử quá cuồng vọng."

Một câu dứt lời, thân hình của hắn ngay lập tức vọt lên, đồng thời hai tay trước duỗi ra, ở trên tay hắn được bao quanh một mảnh sương mù, trong nháy mắt cũng đã ngưng tụ thành hai thanh trường kiếm.

Thần binh lợi khí của hắn, dĩ nhiên là một đôi Trừơng Kiếm hiếm thấy.

Trước kia khi đối mặt với đối thủ, Lật Nguyên Lão đều chỉ dùng một thanh trường kiếm để đối địch, nhưng mà khi chạm trán với Hạ Nhất Minh, trong lòng hắn có một chút mơ hồ về sự nguy hiểm tiềm ẩn, với lại hắn chỉ trong mười ngày luyện hóa thần binh, nên tạo cho Lão một tia kiêng kỵ mãnh liệt, chính vì điều đó cho nên khi bắt đầu Lão đã quyết định dốc hết tòan lực trong thời gian ngắn nhất, đem Hạ Nhất Minh đánh bại thậm chí là phế bỏ võ công của hắn, đem hắn đi hành hạ ép hỏi ra bí mật việc hắn có thể lưu lại Quỷ Khốc Lĩnh trong một thời gian dài.

Hai thanh trường kiếm lấp lánh với ánh sáng bất đồng. Một cái màu đỏ tươi tượng trưng cho Hỏa Lực, cái còn lại thì màu xanh biếc tượng trưng cho Thủy lực.

Hai song kiếm này đâm tới là sự hòa hợp giữa nước và lửa, ẩn chứa một uy lực cự mạnh

Hạ Nhất Minh hai mắt chợt sáng, hắn từ trước tới giờ chiến đấu với đối thủ, phần lớn họ chỉ sử dụng đơn thuần một hệ năng lượng cùng hắn đánh nhau,việc phát huy ra hai hệ lực lượng là rất ít, phần lớn là sử dụng đơn thuần một loại hệ năng lực cùng hắn mà chiến đấu, không những thế mà cò là hai hệ đối lập Thủy và Hỏa lại càng có một không hai.

Trong lòng hắn cảm thấy may mắn, quyết định của chính mình không có sai, nếu như không phải muốn chiến đấu với ba người này như việc "Lấy đá thử vàng", hắn lại như thế nào có thể gặp được đối thủ hiếm có như thế này.

Trong tay Ngũ Hành Hoàn lần thứ hai chuyển động, đồng thời cũng thả ra hai lọai màu sắc bất đồng "
Hỏa Lực" và "Kim Lực".

Đồng dạng cũng là hai loại tương khắc lực lượng thuộc tính. Nhưng mà dưới sự khóng chế của Ngũ Hành Hòan, chúng dỉ nhiên hòan mỹ dung hợp làm một chỗ, không có sự va chạm hay bài xích lẫn nhau.

Lật Nguyên Lão sắc mặt hơi đổi. Trong đầu của hắn rộng rãi nghĩ tới một việc.

"
Ngũ Hành Hoàn, chính là một Giả Thần Khí ahh"

Trong ba vị tôn giả,chỉ duy nhất có mình hắn là nhận biết được lai lịch của Giả Thần Khí này, đối với tính năng và lực lượng của nó hắn là người biết rõ ràng nhất.

Vừa rồi, là vì hắn kinh ngạc việc Hạ Nhất Minh trong mười ngày luyện hóa được thần binh, do vậy hắn cũng không có nghĩ tới Ngũ Hành Hòan

Nhưng sau khi thấy được nó, trong đầu hắn lập tức xuất hiện về đủ lọai truyền thuyết của binh khí này, hắn lặp tức hểu ra nếu chỉ sử dụng công pháp bình thường thì khó có khả năng cùng Hạ Nhất Minh đối kháng.

Trong mắt chợt hiện lên một ý nghĩa mạnh mẽ, ban đầu Lật Nguyên Lão đâm ra hai kiếm vốn là dựa theo quỷ đạo song song, với việc xử kiếm như vậy hai thanh trường kiếm cũng chỉ giống như hai nguồn lực riêng biệt, vĩnh viễn sẽ không thể phát huy sự cộng hưởng mà sinh ra uy năng cực mạnh.

Nhưng mà giờ phút này, này hai thanh trường kiếm ở trên nửa đường lại chuyển thành quỹ đạo cong, tựa như là có ý thức lần lượt thay đổi vị trí, đem hai nguồn lực lượng độc lập trong nháy mắt rút ngắn cự ly sát lại gần nhau, cũng bởi vì Thủy và Hỏa luôn luôn là hai mốt tương khắc truyền kiếp, cho nên trong nháy mắt hai nguồn lực này va chạm với nhau, tạo nên một không gian nén hình cầu bát quái gồm hai màu đỏ và xanh,

Lật Nguyên Lão điều khiển hai trường kiếm, tiếp nhẹ vào không gian nén đó. Trong mắt hắn xuất hiện tinh quang, quát nhẹ một tiếng "Bắn"

Hai mũi kiếm của hai thanh trường kiếm chợt tách ra. Quả cầu bắn tới áp sát vào Người Hạ Nhất Minh.

Hạ Nhất Minh thân hình khẽ nhúc nhích, hắn muốn phóng đi ra. Nhưng mà hắn lập tức phát hiện, chính mình dĩ nhiên là trốn không thoát.

Không biết khi nào, Quả cầu đã khóa chặt khí tức của hắn, bất kể chính mình như thế nào tránh né, nó vẫn cứ bám dai như đĩa, trong không gian nén này Hỏa và Thủy lại phối hợp một cách tuyệt diệu,tuy không có bất luận hình dáng gì, nhưng nó lại chậm rãi lớn mạnh. càng tăng tốc độ lẫn sức mạnh cho Quả cầu bằng việc tự động hút lấy thiên địa lực xung quanh ( Tên Lửa dò thân nhiệt, ta đóan đại khái là như vậy )

Hạ Nhất Minh bay ngược về một khỏang xa, bóng dáng chợt đứng lại, trong lòng của hắn xúc động hàng vạn hàng nghìn lần, những Tôn Giả này, không có một ai là dễ chọc, bất kể là ai cũng có tuyệt kỹ bảo mệnh của riêng mình.

Nhưng chính bởi vì như thế, cho nên chiến ý Hạ Nhất Minh càng thêm cường thịnh.

Toàn thân của hắn trên dưới đều tràn đầy lực lượng,Tôn Giả càng mạnh mẽ, hắn lại càng hưng phấn không thôi.

Ngũ Hành Hoàn giơ cao lên, Hạ Nhất Minh đưa ra cánh tay thẳng tắp ra, ba vị tôn giả ánh mắt cứ như vậy nhìn chăm chú vào hắn,Hạ Nhất Minh đem Ngũ Hành Hòan tiến về Không Gian Nén Thủy Hỏa lực lượng kia mà ngạnh kháng.

Cho ta xin lỗi xót lại một chương của ngày hôm nay :00 (90)::00 (90)::00 (90)::00 (90)::00 (90)::00 (90):

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 6.8 /10 từ 4 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status