Vũ thần

Chương 474: Thương Thế Trương Trọng Cẩn



Kim Chiến Dịch cảm thấy khó tin vì những gì đang xảy ra trước mắt, hắn ngỡ ngàng đưa tay ra, hướng về phía Ngũ Hành Hòan mà sờ soạng.

Nếu như là người khác làm ra động tác như vậy, Hạ Nhất Minh chắc chắn sẽ chặt bỏ đi cánh tay của đối phương, nhưng mà đây lại là Kim Chiến Dịch người mà tới bây giờ làm cho Hạ Nhất Minh tin tưởng, cho nên hắn cũng không làm ra bất luận cái gì tổn thương đối phương cả, hay có ý muốn thu lại Ngũ Hành Hòan.

Sau khi Kim Chiến Dịch chạm tay vào Ngũ Hành Hòan, cảm nhận được sự chân thật của nó, lúc đó hắn mới tin tất cả những lời Hạ Nhất Minh nói. Hắn nghiêng đầu, nhìn về phía Hạ Nhất Minh trong ánh mắt xuất hiện một tia dị sắc.

"Tiểu Tử hay thật, ngươi là như thế nào mà làm được ???"

Hạ Nhất Minh gãi gãi đĩnh đầu, hắn suy nghĩ một lúc lâu, rốt cục thành thành thật nói:

"Ta không biết."

Hắn quả thật không biết. Hắn lúc bắt đầu cũng chỉ là dự định dùng hết khả năng đem Ngũ Hành Hoàn sương mù hóa thôi, không nghĩ tới chỉ cần bế quan thêm mười ngày thời gian, lại đem Ngũ Hành Hòan triệt để luyện hóa thành chính mình một phần thân thể."

Mười ngày đối với hắn mà nói, giống như là một giấc mộng, Một giấc mộng tuyệt vời nhất thế gian, thậm chí hắn còn không muốn thóat ra khỏi nó.

Nhưng mà, tại sao lại sinh ra cõi mộng thần kỳ như vậy, hắn thật sự cho tới bây giờ cũng không hiểu rõ.

Mặc dù hắn biết,việc này cùng thể chất đặc biệt của hắn có quan hệ mật thiết, nhưng ở trong đoạn thời gian đó rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, hắn hòan tòan không nắm rõ.

Thấy được sự khó hiểu của chính Hạ Nhất Minh, Kim Chiến Dịch đáng tiếc lắc đầu.

Hạ Nhất Minh ho nhẹ một cái, hơi có vẻ xấu hổ nói: "Có lẽ, cùng Quỷ Khóc Lĩnh có quan hệ."

Kim Chiến Dịch càng trở nên mơ hồ, hắn cũng tiến qua Quỷ Khóc Lĩnh, tự nhiên hiểu bên trong sương mù ẩn chứa dày đặc Thiên Địa Khí. Tuy nhiên hắn càng thêm hiểu, những mảnh sương dày đặc đó nào có phải đơn giản như vẻ bề ngòai của chúng đâu.

Trương Trọng Cẩn lúc này chính là một thí dụ tốt nhất cho sự nguy hiểm của Qủy Khốc Lĩnh, hắn tuy trọng thương, nhưng vẫn tòan mạng được cứu ra có lẽ đó chính là phúc phận của hắn rồi.

Cho nên khi nghe Hạ Nhất Minh nói nguyên nhân là do bên trong Quỷ Khóc Lĩnh, hắn nhíu mày một cái, rồi nói :

"Quên đi, chờ một chút chúng ta đi hỏi Hác tôn giả vậy, có lẽ lão nhân gia có thể cho chúng ta một cái giải thích."

Hạ Nhất Minh lặng lẽ gật đầu, Hách Đồng tôn giả là Linh Tiêu bảo điện luyện dược sư đã luyện ra viên đan dược chống đỡ âm sát khí có hữu hiệu nhất,cho nên có lẽ đối với sương dày đặc trong Quỷ Khóc Lĩnh có một sự hiểu biết nhất định nào đó.

Cẩn thận nhìn Kim Chiến Dịch, Hạ Nhất Minh nói: "
Kim huynh, tiểu đệ đã trở về rồi, như vậy ngươi cũng có thể bế quan tu luyện đi thôi."

Kim Chiến Dịch cao giọng cười, nói: "
Đương nhiên,nhưng bây giờ không phải lúc. "

Hạ Nhất Minh cảm thấy kỳ lạ hỏi : "
Vì sao???"

Kim Chiến Dịch nghiêm nét mặt nói: "
Ta muốn bế quan, nhất định phải chọn ngày hòang đạo thích hợp."

Nhìn thấy cách nói chuyện nghiêm trang của hắn, Hạ Nhất Minh trong lòng thật sự có một chút cảm giác dở khóc dở cười.Lão Kim như thế nào lại là một kẻ mê tín dị đoan như thế.

Sau một lát, Hạ Nhất Minh thu hồi bộ dáng tươi cười, lên tiếng hỏi: "
Kim huynh, Trương huynh tình huống bây giờ như thế nào???"

Kim Chiến Dịch sắc mặt ngay lập tức âm trầm xuống, hắn thở dài một tiếng, nói: "
Thật sự là không tốt."

Mặc dù Hạ Nhất Minh đã sớm có linh cảm. Nhưng mà khi hắn nhìn thấy sắc mặt Kim Chiến Dịch, vẫn như cũ là tâm tình cũng trở nên nặng nề.

"
Trương sư huynh sau khi được ta đem trở về, lập tức được đưa đến chỗ Hác tôn giả, Hác tôn giả đích thân động thủ, mặc dù là thành công trục xuất đại bộ phận Âm Sát Khí trong cơ thể của hắn, nhưng vẫn còn có một chút âm khí lưu tại khu vực não và lục phủ ngũ tạng."

Kim Chiến Dịch vẻ mặt uy nghiêm lại nói tiếp : "
Những nơi này đều là bộ vị yếu hại trông cơ thể, cho dù là Hác tôn giả cũng đành bó tay, bây giờ cũng chỉ có thể sử dụng đan dược giúp kéo dài tính mạng của Trương huynh mà thôi,có thể đến phút cuối cùng sẽ không thể cứu chữa được"

Kim Chiến Dịch chần chờ một chút, cuối cùng nói: "
Chúng ta cũng chỉ cố hết sức đến mức có thể thôi,việc còn lại đành phải nghe số trời."

Kim Chiến Dịch dường như là đột nhiên nhớ ra cái gì đó lập tức hỏi : "
Hạ huynh, lần này thạt sự là nhờ có ngươi, nêu như không phải ngươi nhận ra Trương sư huynh, như vậy hắn ngay cả cơ hội để mà được cứu chữa cũng sẽ không có đâu."

Hác tôn giả vì điều này vô cùng cảm kích ngươi. Hơn nữa dặn dò, một khi ngươi quay trở lại, thì kêu ta dẫn ngươi đi gặp Lão Nhân Gia"


Hạ Nhất Minh giật mình, nói: "Hác tôn giả?"

Kim Chiến Dịch gật đầu rồi nói tiếp : "Hác tôn giả chính là ân sư của Trương sư huynh, lão nhân gia trong cuộc đời thu năm người đệ tử, Trương sư huynh là người duy nhất đạt tới Tam Hoa cảnh giới, hơn nữa còn có hi vọng đạt được cấp bậc tôn giả, do vậy mà được Hác tôn giả yêu mến và kỳ vọng cực cao, cho nên ông ta vô cùng cảm tạ ngươi."

Hạ Nhất Minh chợt cứng lưỡi, không thể tưởng được Trương Trọng Cẩn và Hác tôn giả giữa hai người lại có một tầng quan hệ sâu xa như vậy.

Hắn lập tức nói: "Kim huynh, ngươi không nên nói như thế, ngươi và Hác tôn giả giúp đỡ ta chẳng lẽ còn ít sao, nếu như không có các ngươi tìm cách cùng Vũ Vô Thường trao đổi, ta ngay cả ba điểm lực trong Ngũ Hành Hoàn cũng sẽ không tìm thấy, càng không có khả năng lên cấp bậc tôn giả."

Kim Chiến Dịch lặng lẽ cười, nặng nề khẽ vỗ bả vai của Hạ Nhất Minh rồi nói : "Ít nói lời thừa đi, chúng ta đi hãy đi gặp Hác tôn giả " hắn tiếp tục bồi thêm một câu: "Ta phải biết, ngươi tại sao lại so với ta lại sớm hơn một bước tiến vào cấp bậc tôn giả, đây thực sự là một việc ngòai sức tưởng tượng của ta rồi"

Nghe trong giọng nói của hắn có một chút bất bình, Hạ Nhất Minh chỉ yên lặng lắc đầu cười, hai người lập tức hướng về Bảo Tháp mà đến.

Bảo Tháp chính là kiến trúc hùng vĩ nhất của Linh Tiêu bảo điện, cũng là nơi quan trọng nhất, người bình thường tự nhiên sẽ không có khả năng tiến vào trong đó. Nhưng Kim Chiến Dịch lại bất đồng, hắn chính là người mà danh khí vang dội nhất trong tất cả các thành thị, đặc biệt còn là Đệ Nhất Nhân dưới tôn giả so với kẻ khác thật sự thanh danh của hắn đã lên tới đỉnh điểm.

Mà giờ khắc này, hắn đã thành công sương mù hóa thần binh, tin tức này càng được truyền đi khắp nơi, tất cả mọi người điều biết, Linh Tiêu bảo điện sắp sửa lại có nhiều thêm một vị tôn giả.

Dưới thanh danh và thực lực như thế, đừng nói là hắn mang một người tiến vào trong Bảo Tháp, thậm chỉ là mười người tiến vào, cũng không ai dám đứng trước mặt mà chất vấn hắn cả.

Sau khi Kim Chiến Dịch tiến vào Bảo Tháp, tinh thần lập tức nghiêm túc lên rất nhiều, hơn nữa việc đi lại, cũng chậm rãi bước từng bước một.

Ở nơi này,xuất hiện một lọai lực lượng thần bí, làm cho mỗi người khi bước vào đều cảm thấy uy năng cực lớn của nó.

Mà lần thứ hai tiến vào bên trong Bảo Tháp làm cho trong lòng Hạ Nhất Minh có một chút cảm giác khác thường.

Hắn có thể cảm nhận được, luồng lực kỳ lạ bên trong đan điền của chính mình dường như cảm nhận được sự tồn tại của Bảo Tháp lực lượng, cho nên nó trở nên họat bát lên, đem tia lực lượng của Bảo Tháp hấp thu lấy.

Điếng người!!! Đan điền của hắn thật xứng đáng là ngôi mộ cho tất cả các lọai lực lượng, bất kể là lọai lực lượng gì chỉ cần tiến vào bên trong đan điền lập tức sẽ hóa thành một mãnh hỗn độn lực, mặc dù nguồn lực của Bảo Tháp lẫn Ngũ Hành Hòan cũng không có bị hòa tan, nhưng mà rất hiển nhiên, trong đan điền kỳ lạ đó chúng lại tiến hành quá trình dung hợp lại

Điều làm cho Hạ Nhất Minh kinh hồn bạc vía đó là, sau khi tia lực của Bảo Tháp được dung hợp lại, những tia lực kế tiếp giống như không gặp một chút ngăn trở gì, tiến vào trong thân thể của hắn, nhưng do Hạ Nhất Minh khống chế việc hấp thu lại cho nên việc tốc độ không có quá mức khủng bố mà thôi.

Hạ Nhất Minh mơ hồ cảm thấy, những biến cố này hẳn là cùng với việc mình thăng cấp lên tôn giả có quan hệ, lực lượng trong bảo tháp, đối với hắn giống như một người bạn cũ lâu ngày gặp lại, hân hoan và cuồng nhiệt nhưng không bài xích.

Cho dù là như thế, hắn tuy cũng là một kẻ không sợ trời không sợ đất,nhưng cũng không dám ở trước mặt Kim Chiến Dịch không kiêng nể mà hấp thụ lực lượng đó.

Ở bảo tháp tầng thứ mười, Kim Chiến Dịch ngừng lại, hắn đứng trước một cánh cửa lớn nhẹ nhàng giật dây thừng bên cạnh xuống rồi thả ra.

Hạ Nhất Minh hai tai nhúc nhích, hắn mơ hồ nghe được tiếng chuông vang lên, chỉ là âm thanh tần số cực thấp, cho dù là hắn cũng chỉ cảm giác có lẽ là do huyễn thanh của chính mình.

Sau một lát, cửa phòng từ từ mở ra, âm thanh Hác tôn giả từ bên trong truyền theo ra ngoài.

"Kim sư điệt, ngươi đã đến rồi sao??. Phía sau là vị tôn giả thuộc môn phái nào, không biết tìm lão phu có chuyện gì chăng???."

Mặc dù vẫn là âm thanh vang dội của Hác lão giả, nhưng Hạ Nhất Minh lại nghe này bên trong có cảm giác mỏi mệt và nản chí.

Hạ Nhất Minh ngay lập tức hiểu, vị lão nhân gia này là bởi vì Trương Trọng Cẩn mà đã lo lắng biết bao nhiêu đêm đây??.

Trương Trọng Cẩn, là một trong năm người trong hàng đệ tử có hy vọng lên cấp bậc Tôn Giả nhất, nhưng mà trong Quỷ Khốc Lĩnh, lại đã xảy ra chuyện xui xẻo, làm cho tâm huyết của Hác tôn giả như đổ song đổ biển mà trôi đi hết."

Dưới tình huống như vậy, Hách Đồng nếu như còn có thể cao hứng, đó mới gọi là kỳ quái.

"
Hác sư thúc,... Tiểu chất đem người mà ngài chỉ định mang tới. " Kim Chiến Dịch khom người, nghiêm nghị đáp.

"
Lão phu chỉ định….người!" Hác Đồng âm thanh cuối cùng hiện ra một chút kinh ngạc, sau đó trong phòng, một bóng người xuất hiện đột ngột, Hác Đồng cũng đã đứng ở trước mặt bọn họ.

Nhìn vào Hạ Nhất Minh, ánh mắt Hác Đồng chớp chớp liên tục, hắn cuối cùng vững tin, không phải mình bởi vì mình thương tâm quá độ mà nhìn hoa mắt. Sau một lát, hắn ngẩng đầu lên, nhìn Hạ Nhất Minh một lúc lâu, cuối cùng hỏi: "
Ngươi, bây giờ là cảnh giới nào?"

Hạ Nhất Minh nhìn về phía Kim Chiến Dịch, người này chỉ khẽ mĩm cười, với lại còn hướng về hắn nhún vai,ra bộ dáng ta không liên quan vì tới việc này cả.

Hạ Nhất Minh khẽ lắc đầu, hắn biết cho dù là mình giải thích, chỉ sợ khó làm cho vị lão nhân này tin được.

Hắn rất dứt khoát đưa ra một cánh tay, Ngũ Hành Hoàn sương mù hóa thành thực thể,quá trình này một lần nữa lại được biểu diễn ra.

Hác Đồng cuối cùng từ sự kích động, tỉnh táo lại, mặt của hắn lộ ra một tia cười khổ, thì thào nói: "Thần tích, thần tích..."

Trong lòng hắn ý nghĩ vừa chuyển, đột nhiên hỏi thăm: "
Nhất Minh, ngươi dùng bao lâu thời gian luyện hóa thần binh?"

Hạ Nhất Minh do dự một chút, rốt cục nói ra sự thật: "
Tiền bối, vãn bối tổng cộng dùng mười ngày thời gian."

Hác Đồng và Kim Chiến Dịch khuôn mặt đồng thời co rúm lại >.<.

Kim Chiến Dịch mặc dù sớm đã dự đóan được, nhưng mà khi nghe chính miệng Hạ Nhất Minh nói ra vẫn làm cho hắn nhịn không được phải thốt lên kinh ngạc.

Hác Đồng nhìn Hạ Nhất Minh, trên mặt hắn sự kinh ngạc dần dần bị một loại vinh quang thay thế.

"
Mười ngày, hắc hắc lão phu quả nhiên không có nhìn lầm người."

Hạ Nhất Minh hướng về hắn thật sâu cúi một cái, nói: "
Nếu không phải tiền bối và Kim huynh vì vãn bối chỉ bảo tận tình, vãn bối tuyệt đối không có cách nào thuận lợi bước lên một bước này."

Hắn nói loại lời, tuyệt đối là thật lòng thực dạ, tràn đầy cảm kích.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 6.8 /10 từ 4 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status