Xà vương quấn thân: Bà xã, sinh quả trứng!

Chương 1400: Đừng! em đừng đến đây! hai con còn ở đây mà! (2)


Vì thế Đậu Đậu vừa tự mắng mình cầm thú, vừa tưởng tượng tình huống có thể xuất hiện lúc ấy.

Một bà già giả dối thuần thục trói nam thần cấm dục, vừa xé rách quần áo đối phương vừa cười gian, “He he he, tiểu mỹ nhân, anh tới tay bà đây rồi còn muốn chạy? Nằm mơ đi!”

Xong rồi bắt đầu giở trò chiếm tiện nghi, vừa chiếm tiện nghi còn vừa nói, “Anh kêu đi, kêu khản cổ họng cũng không có ai đến cứu anh đâu!”

Sau đó nam thần cấm dục áo rách quần manh bắt đầu giãy giụa, đỏ mắt, nghiêm mặt, nhưng hai bên má đỏ bừng lại bán đứng nội tâm đang thẹn thùng, hắn không thể không nói gì đó.

Vì để bảo trụ trinh tiết, hắn nói, “Bà già ngươi đừng đắc ý! Cho dù ngươi giữ lấy ** của ta thì cũng không thể lấy được trái tim của ta!”

Khụ khụ, nội dung vở kịch này hình như có chỗ nào không đúng...

Không phải cô đã có được tâm Ly Cửu Ca sao?

Còn nữa, tiền đề này đã sai rồi. Cô nhào đến Ly Cửu Ca? Cô đẩy ngã được hắn sao?

Lúc trước hắn ở quân doanh, cô bên cạnh chăm sóc, lần nào nhào đến mà không bị hắn dùng hai ngón tay xách lên ném vào góc giường chứ! Cô đâu có chỗ dùng lực ok?

Cho nên, hai đứa nhỏ này, tuyệt đối không có khả năng là cô đẩy ngã hắn để sinh ra.

Nếu hắn quyết tâm không phối hợp thì tự cô sinh được sao?

Vậy nhất định là hắn phối hợp rồi!

Đợi đã, nam thần cầm dục phối hợp rồi. Hắn là một người cấm dục, bình thường mặc vô cùng chín chắn, đến xương quai xanh cũng không cho nhìn thì ở trên giường là người thế nào?

Đậu Đậu cứ tưởng tượng như vậy, quả thực lang huyết sôi trào!

Rốt cuộc cô đã biết tại sao bây giờ lại có nhiều cô gái thích nam thần cấm dục như vậy rồi.

Rất quyến rũ đó ok!

Tưởng tượng một chút, một người bình thường mặc quần áo kín từ đầu đến chân, không màng danh lợi thanh tâm quả dục tâm tình trong sáng, lên giường cởi bỏ quần áo, chân thành với ngươi…

Hiệu quả đó tuyệt đối không thể giống một người bình thường lưu manh được đâu!

Cho nên…

“Đứa nhỏ này thật sự là tôi sinh?”

Yêu Nghiệt, “... Ừ.”

“Sinh thế nào?”

Bên tai Yêu Nghiệt lập tức đỏ lên, không dám đối diện với cô, thanh âm cũng nhỏ đi không ít, “Cứ... cứ như vậy liền sinh.”

Sao vợ lại hỏi vậy nữa?

Bảo hắn phải nói thế nào đây?

Đúng, hắn ở trước mặt cô là lưu manh. Nhưng lúc đó không phải cô không nhớ ký ức của Mạch Phi sao?

Dưới loại tình huống đó, hắn đương nhiên lựa chọn biện pháp trực tiếp nhất hữu hiệu nhất mà chiếm lấy cô!

Nhưng bây giờ nghĩ tới, hắn liền, hắn liền...

“Cứ như vậy sinh là sinh thế nào?”

Đậu Đậu không thuận theo không buông tha cứ hỏi, Yêu Nghiệt chỉ có thể, “... Quên rồi.”

“Bây giờ chúng ta cùng nhớ lại…”

“Đừng! Em đừng đến đây! Hai con còn ở đây mà!”

Yêu Nghiệt quả thực muốn điên rồi, thối lui thật xa, bất đắc dĩ lấy hai đứa con ra làm cớ.

Trước kia cô luôn lấy đứa nhỏ làm cớ cự tuyệt hắn cầu hoan, bây giờ, ha ha, nói thế nào nhỉ? Phong thủy luân chuyển á.

Nếu không phải trên người cô có Nhiễu Lan Đằng, tình huống hôm nay tuyệt đối không giống!

Đáng tiếc không có nếu như, tình huống bây giờ là: Cô trên chọc hắn hoàn toàn không cần chịu trách nhiệm. Nhưng hắn thì sao? Nghẹn chết cũng không dám chạm vào cô!

Không thể chạm vào, vậy không phải chỉ có thể trốn sao?

Bây giờ hắn chỉ hy vọng lá Nhiễu Lan Đằng bị trùng cắn kia của cô vĩnh viễn đừng mọc ra, như vậy nói không chừng hắn có thể thuyết phục cô rời khỏi Ma Vực cùng hắn.

Thần sắc Yêu Nghiệt trầm trọng, Đậu Đậu sắc bén sắc cảm nhận được, “Làm sao vậy? Là có chỗ nào không đúng sao?”

“... Không có.”

“Không có? Ý của anh là hai đứa con không ở đây thì có thể…”

“Không thể! Trừ phi em đi theo anh, nếu không tuyệt đối không thể!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.4 /10 từ 139 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status