Xuyên nhanh nữ xứng: Nữ thần quốc dân, soái tạc thiên!

Chương 127: Tỷ phú trong bãi rác (17)


Edit: Ư Ư

"Đường Thi." Bạch Tửu ngoài ý muốn cười nói: "Sao cậu lại ở đây?"

Người đàn ông kia giơ giơ quyển sách giáo khoa trong tay, nhướng mày mỉm cười, "Như cậu nhìn thấy, tớ dạy học ở đây."

"Cậu lại trở thành giáo viên." Bạch Tửu lại cười ra tiếng, "Tớ còn tưởng rằng cậu sẽ tới ngân hàng của cha cậu làm cơ."

Đường Thi đi đến trước mặt cô cười nhẹ, "Sự thật chứng minh, tớ chọn được một công việc yêu thích nên bây giờ tớ rất vui vẻ."

Bạch Tửu và Đường Thi là bạn ở đại học, tuy không cùng lớp cũng không cùng hệ nhưng hai người ở trong cùng một câu lạc bộ—— Câu lạc bộ Minh Tưởng.

Câu lại bộ này nghe rất tao nhã cũng rất triết học, nhưng thật ra nó là một cái cậu lạc bộ nhắm nhắm nghỉ ngơi, mà nguyên nhân Bạch Tửu và Đường Thi lựa chọn câu lạc bộ Minh Tưởng là giống nhau, là do không cần nhúc nhích vẫn có thể cộng điểm.

Nhưng quan hệ của Bạch Tửu và Đường Thi cũng chỉ thường thường, sau khi tốt nghiệp đại học cũng không liên lạc, không nghĩ tới hai người sẽ gặp nhau ở đây.

Khóe mắt Đường Thi cong lên, cười hỏi Bạch Tửu, "Vậy còn cậu? Cậu tới đây có việc à?"

"Tớ tới tìm người." Bạch Tửu nghĩ thầm nếu cậu ấy cũng là giáo viên trong trường học, nói không chừng cũng sẽ biết Hứa Khâm nên hỏi: "Cậu có biết học sinh nào tên là Hứa Khâm không?"

"Lúc em ấy học lớp 10 tớ còn dạy em ấy đấy, có thể không biết à?" Cho dù Đường Thi không dạy Hứa Khâm nhưng chắc chắn sẽ biết người đứng đầu khối, nếu không biết thì đúng là khác người.

"Vậy cậu có biết em ấy đang ở đâu không? Tớ tìm em ấy có chút việc."

"Bây giờ à... hẳn là ở phòng thí nghiệm."

"Phòng thí nghiệm?" Cô không biết phòng thí nghiệm của trường này ở đâu.

Đường Thi nhiệt tình nói: "Tớ dẫn cậu đi."

"Cảm ớ nhé." Bạch Tửu đi bên cạnh Đường Thi ra khu dạy học, cô cười nói: "Làm giáo viên cũng rất mệt đúng không, bây giờ có rất nhiều học sinh hư, gặp được gia đình hiểu lý lẽ thì còn tốt, nếu là gặp phải phụ huynh không hiểu lý lẽ thì càng không quản được."

"Cậu nói cũng đúng nhưng mấy chuyện này là chuyện của chủ nhiệm lớp, tớ không phải chủ nhiệm lớp nên nhàn hơn rất nhiều." Đường Thi nhìn cô chăm chú, "Cậu muốn tìm Hứa Khâm, em ấy là người thân của cậu à?"

"Em ấy... Là bạn cùng lớp với em gái tớ, tớ muốn cảm ơn em ấy vì đã học bù giúp em gái tớ."

"Thì ra là thế." Đường Thi gật gật đầu, lại thấy Bạch Tửu nhìn học sinh đi ngang qua nên bật cười, "Đừng để ý, những học sinh này rất thích nói chuyện về giáo viên, nhìn thấy một thầy giáo đi cùng một cô giáo sẽ bắt đầu đồn linh tinh."

Bạch Tửu "ồ" một tiếng, bắt đầu trêu chọc, "Cậu đẹp trai thế này, có nữ sinh nào theo đuổi cậu không vậy?"

"Đừng nói đùa, mờ ám với học sinh là không tốt." Đường Thi đáng tiếc thở dài, "Tớ cũng không có gan này."

Bạch Tửu nghĩ thầm sau này đồng nghiệp của cậu sẽ yêu đương với một nữ sinh đấy, nhưng cô cũng không dám nói câu này ra.

Bạch Tửu đi theo Đường Thi tới tòa nhà thí nghiệm, bọn họ lại lên tầng hai tới một căn phòng thí nghiệm.

(~ ̄▽ ̄)~(~▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Tặng HngTriu828 ứ ứ
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status