Y thủ che thiên

Quyển 3 - Chương 96: Đi trước Trục Đỉnh Tái Sự


Bên trong phòng.

Tiêu Lệ Nhi kinh ngạc ngồi ở trên giường, sắc mặt đờ đẫn.

Cái tư thế này nàng đã ngồi từ rất lâu, kể từ sau khi tỷ thí võ trở về nàng vẫn như vậy, thậm chí ngay cả mình bị thương cũng chưa từng để ý tới. Kiêu ngạo của nàng hôm nay bị triệt để đánh tan, vốn tưởng rằng thực lực của mình rất cường hãn, nhưng khi giao thủ cùng Mộ Chỉ Ly mới hiểu được hết thảy không chịu nổi một kích như vậy.

Đang lúc này một tiếng gõ cửa vang lên.

Tiêu Lệ Nhi vẫn như cũ ngồi ở giường hẹp, trên mặt ngay cả mảy may chập chờn cũng không có, phảng phất không có nghe thấy tiếng vang ngoài cửa.

Mộ Chỉ Ly đẩy cửa bước vào, vừa vào liền nhìn thấy bộ dáng đờ đẫn của Tiêu Lệ Nhi, nuốt một hơi nói: “Tiêu Lệ Nhi sư tỷ.” Xem ra mình đúng thật là đả kích nàng ta, nếu không thì tuổi trẻ đạt tới thành tựu này, vẻ mặt thế nào lại như vậy.

Nghe được lời nói của Mộ Chỉ Ly, Tiêu Lệ Nhi giống như bị một loại kích thích nhanh chóng xoay đầu lại. Mặc dù cái âm thanh này hôm nay nàng mới nghe được, nhưng trong thời gian ngắn nàng sẽ không thể quên được giọng nói này.

“Sao ngươi lại tới đây?” Tiêu Lệ Nhi không biết làm sao nhìn Mộ Chỉ Ly, không sai, chính là không biết làm sao.

Nàng không nghĩ tới Mộ Chỉ Ly sẽ tìm đến nàng, trước mặt người con gái kiêu ngạo này nàng chỉ cảm thấy vô cùng tự ti, mà làm cho nàng không biết tại sao nàng ta lại đến tìm mình.

Trên mặt Mộ Chỉ Ly mang theo nụ cười ấm áp, ở trong mắt Tiêu Lệ Nhi lúc này Mộ Chỉ Ly không có bộc lộ tài năng như trên đài tỷ võ, mà ngược lại giống như tiểu muội nhu hòa khả ái bên nhà bên, cảnh giác trong lòng không tự chủ giảm bớt mấy phần.

“Tiêu Lệ Nhi sư tỷ, ta tới nơi này cũng không có bất kỳ ác ý.” Mộ Chỉ Ly chậm rãi lên tiếng nói, con ngươi trong suốt làm cho không người nào có thể không tin như lời nàng nói: “Sư tỷ, ta biết chuyện hôm nay đối với ngươi đả kích khá lớn, nhưng kỳ thật ngươi hoàn toàn không cần có loại cảm xúc này. Ta không hy vọng chuyện này trở thành nút thắt của ngươi mà ảnh hưởng đến việc tu luyện ngày sau của ngươi.”

“Mỗi người đều có mỗi kỳ ngộ, sư tỷ có thể ở tuổi này đạt tới thành tích Huyền Thiên Bát cảnh hoàn toàn xứng đáng là thiên tài!”

Tiêu Lệ Nhi khóe miệng nhấc lên một tia bất đắc dĩ: “Sư muội nói lời như vậy là cười ta rồi, ở trước mặt ngươi, ta có tư cách gì trở thành thiên tài?” Trong lời nói cũng không có oán giận đối với Mộ Chỉ Ly, nàng thế nào không nhìn ra thiện ý của Mộ Chỉ Ly, chẳng qua là nàng đã biết được hiện thực tàn khốc, nàng không phải là một người không chịu nhận thua.

Mộ Chỉ Ly lắc đầu: “Sư tỷ ngươi không giống ta. Đối với ta mà nói, thực lực là yêu cầu cần thiết để hoàn thành mục đích của ta, cho nên ta chỉ có thể liều mạng tu luyện, bởi vì ta có chuyện nhất định phải hoàn thành. Đây là áp lực thúc giục ta, trong mấy năm nay, vì đạt được mục đích, ta không ngừng ở bên bờ sinh tử, do đó kích thích năng lực của ta. Nhưng nếu ta không có loại áp lực này mà nói…, như vậy ta không có cách nào đánh bại sư tỷ. Đó cũng không phải nói sư tỷ không chịu khổ như ta, nhưng vị trí hoàn cảnh chúng ta là bất đồng mà tạo thành không giống nhau như vậy.

Ngươi không nên bởi vì ta mà oán trách mình, sư tỷ, ngươi thật rất lợi hại!”

Mộ Chỉ Ly chân thành nói, nàng tuyệt đối không phải đang an ủi Tiêu Lệ Nhi, cũng không phải là bù đắp, tất cả đều là lời thật lòng của nàng.

Lời nói đơn giản của Mộ Chỉ Ly rơi vào trong tai Tiêu Lệ Nhi cũng là tràn đầy rung động, nàng tin tưởng đây hết thảy cũng là lời nói thật, bởi vì Mộ Chỉ Ly cản bản không cần thiết thêu dệt lời nói như vậy để lừa gạt mình.

Nếu như mình thật sự có việc cần phải làm, vậy cũng sẽ liều mạng tu luyện. Mình tu luyện gian khổ mặc dù cũng không dễ dàng gì, nhưng trong lúc đó cùng liều mạng thì bản chất chênh lệch rõ ràng.

Chẳng qua một cô gái hoàn mỹ như vậy, ai có thể nhìn ra sau lưng của nàng dĩ nhiên là áp lực như vậy? Lúc trước nàng phỏng đoán ở trong lòng Mộ Chỉ Ly nhất định là cực kỳ hạnh phúc, tướng mạo đẹp, thực lực mạnh, người bên cạnh tăng cấp bậc khó khăn nhưng đối với nàng ấy mà nói chẳng là một bữa ăn sang, chẳng qua hiện tại nàng mới hiểu được Mộ Chỉ Ly trả giá cao hơn so với bọn họ rất nhiều.

Mặc dù nàng mỗi ngày mỗi khắc đều cố gắng tu luyện, cũng chưa từng có đứng ở bên bờ sinh tử…Nghĩ tới đây, khúc mắc trong lòng Tiêu Lệ Nhi phai nhạt rất nhiều, cố gắng không giống nhau thì đạt được hồi báo đương nhiên không giống nhau đây là chuyện rất bình thường, Mộ Chỉ Ly rất mạnh, nhưng cố gắng của nàng cũng không kém.

Ngoài cửa.

Diêm Ma lẳng lặng đứng ở trước cửa phòng Tiêu Lệ Nhi, khi biết Mộ Chỉ Ly tìm đến nàng ấy, hắn chuẩn bị phá cửa mà vào, song sau khi nghe Mộ Chỉ Ly nói chuyện với nàng ấy, động tác của hắn cũng là miễn cưỡng dừng lại.

Vốn tưởng rằng Mộ Chỉ Ly tới tìm Tiêu Lệ Nhi trả thù, trả thù chuyện mình ở trên đài tỷ võ khiêu khích nàng ta như vậy, hôm nay xem ra mình đúng là lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử…

Song câu tiếp theo của Mộ Chỉ Ly cũng khiến cho cả người hắn căng thẳng lên.

“Tiêu Lệ Nhi sư tỷ, ta thấy Diêm Ma sư huynh rất quan tâm đến ngươi, vì ngươi hắn liều lĩnh coi ta là kẻ địch, nói như vậy ngươi cực kỳ quan trọng trng lòng hắn.” Nàng có thể nhìn ra, khúc mắc của Tiêu Lệ Nhi so với lúc trước tốt hơn nhiều.

Nghe được lời nói của Mộ Chỉ Ly, Tiêu Lệ Nhi cũng cứng đờ: “Diêm Ma hắn đi tìm ngươi rồi?” Nàng làm sao đem chuyện này quên chứ? Lấy tính tình của Diêm Ma, chắc chắn hắn sẽ không dễ dàng bỏ qua cho nàng ấy.

Mộ Chỉ Ly gật đầu: “Đúng vậy a, cơ hồ tất cả mọi người đều nhìn ra Diêm Ma sư huynh rất quan tâm đến ngươi. Diêm Ma sư huynh bất luận là thực lực hay độc thuật cũng làm cho người ta bội phục, không biết bao nhiêu nữ tử ước ao, sư tỷ cần phải nắm thật chặt hạnh phúc a.” Nếu tới nàng sẽ không để ý giúp Diêm Ma nói vài lời hữu ích.

Dù sao nàng hi vọng người có tình sẽ thành đôi, nàng bội phục Diêm Ma, chẳng qua là nàng giống như trước có thể nhìn ra nội tâm cô độc của Diêm Ma, Tiêu Lệ Nhi chắc chắn là ánh mặt trời trong cuộc đời của hắn.

“Sư muội ta cùng Diêm Ma thật ra thì cũng không có gì gì đó.” Tiêu Lệ Nhi vội vàng giải thích.

Mộ Chỉ Ly xua tay: “Sư tỷ chuyện này không cần hướng ta giải thích, ta chỉ hy vọng sư tỷ có thể hiểu rõ ràng, dù sao trên cái thế giới này muốn tìm một người thật lòng đối đãi với mình rất khó, nên quý trọng người trước mắt. Đây là thuốc giải độc mà ta đã hạ Diêm Ma sư huynh, hi vọng sư tỷ giúp ta giao cho Diêm Ma sư huynh.”

Nói xong, Mộ Chỉ Ly không để ý đến câu trả lời của Tiêu Lệ Nhi đã trực tiếp xoay người rời đi, nàng muốn chỉ có như vậy, về phần những thứ khác tin tưởng Tiêu Lệ Nhi sẽ tự mình hiểu được. Nếu nàng ấy không hiểu lời mình nói, thì mình có nói nhiều hơn nữa cũng vô dụng.

Mục đích còn lại của Mộ Chỉ Ly là điện của Điện chủ, nàng không quên mình còn có chuyện quan trọng muốn hỏi sư phụ.

Phong Hàn nhìn thấy Mộ Chỉ Ly đến trên mặt nở ra một nụ cười: “Nha đầu Chỉ Ly, lần này con bế quan có tiến bộ rất lớn, lớn đến nỗi ngay cả ta cũng kinh ngạc không thôi.” Thời gian nửa năm, tiến bộ như vậy thật sự không thể tưởng tượng nổi.

“Cũng bởi vì lần này bế quan nên thiếu chút nữa bỏ lỡ.” Mộ Chỉ Ly bất đắc dĩ nói, nghĩ tới sự kiện đó đến bây giờ nàng vẫn có chút sợ.

“Cũng may lần này không có chỗ nào sai sót, cho nên cũng không có bất kỳ tổn thất nào.” Giọng nói của Phong Hàn tràn đầy từ ái, bế quan khẩn yếu quan đầu*(tình trạng khẩn cấp) căn bản không cách nào đoán trước: “Hai ngày sau chúng ta muốn đi trước Trục Đỉnh Tái Tràng rồi, đến lúc đó con cần phải biểu hiện cho tốt. Nếu thành công, thanh danh của con chắc chắn lan truyền lớn, ta cùng Thần Quyết Cung cũng lấy làm vẻ vang.”

“Đệ tử nhất định sẽ cố hết sức mình!” Mộ Chỉ Ly chắp tay đáp, chợt đi vào đề tài chính: “Sư phụ thật ra lần này tới đồ nhi có một vấn đề muốn hỏi thăm.”

“Cứ nói đừng ngại.”

“Sư phụ có thể nói cho đồ nhi biết vũ kỹ Long Ngao Cửu Tiêu là từ đâu tới?”

“Long Ngao Cửu Tiêu?” Trên mặt Phong Hàn nổi lên vẻ nghi ngờ, chợt lâm vào vẻ trầm tư: “Cụ thể ra sao ta cũng không rõ ràng, nghe nói Long Ngao Cửu Tiêu là vũ kỹ do Long tộc sáng chế, dưới cơ duyên xảo hợp bị Thần Quyết Cung đoạt được và trở thành bảo vật thờ ở điện.”

Phong Hàn giới thiệu mặc dù cũng không cụ thể nhưng Mộ Chỉ Ly cũng nắm chắc một chút trọng yếu trong đó: “Là vũ kỹ do Long Tộc sáng chế? Có thật không?” Nếu thật sự như trong lời nói…,sư mẫu cũng nói đây là do bà sáng chế vũ kỹ, đây chẳng phải nói sư mẫu thật sự là người Long tộc.

Phong Hàn gật đầu: “Đúng là như vậy không sai, con hỏi cái vấn đề này làm gì?” Rõ ràng Mộ Chỉ Ly sẽ không vô duyên vô cớ hỏi dạng vấn đề này.

“Không có gì, đệ tử chỉ là có chút tò mò. Đa tạ sư phụ chỉ bảo, đệ tử xin cáo từ.” Mộ Chỉ Ly chắp tay nói, hai ngày sau chính là muốn đi trước Trục Đỉnh Tái Sự rồi, mình còn phải chuẩn bị một chút.

“Đi đi.” Phong Hàn không có tiếp tục hỏi thăm, nếu nàng ấy không nói đương nhiên là có lý do của mình, hắn cũng không cần thiết đi hỏi thăm.

Dọc theo đường di, Mộ Chỉ Ly chỉ cảm thấy tim mình không ngừng chấn động, sư mẫu lại là người Long tộc! Mặc dù lúc trước cảm thấy suy đoán này khả năng rất lớn, nhưng thời điểm nhận được khẳng định vẫn cảm thấy đây hết thảy thật là bất khả tư nghị.

Long tộc là thú tộc cường đại, mà người Long tộc bình thường lại càng khó gặp, không nghĩ tới mình lại cùng hai người Long tộc có liên lạc, chẳng qua suy nghĩ lại một chút, Long tộc cường đại là quá rõ ràng, có thể tự nghĩ ra vũ kỹ đó là loại năng lực nào!

Lấy Long tộc mệnh lớn, đã biết sư mẫu còn sống là khả năng rất lớn, dù sao Thiên Nhi ở Thiên Sát Cổ ngây người trong mấy trăm năm, hơn nữa hôm nay nàng chỉ là là một cô thiếu nữ, loại tính mạng dài lâu đúng là nhân tộc không cách nào địch nổi…

Đợi Mộ Chỉ Ly trở lại trong phòng, Thiên Nhi vội vàng tiến tới trước mặt Mộ Chỉ Ly hỏi: “Chỉ Ly, năng lượng đen kia đến tột cùng là có chuyện gì xảy ra? Là năng lượng đen thần bí kia khiến cho tu vi ngươi tăng lên sao?”

Mộ Chỉ Ly gật đầu, chợt nàng đem chuyện phát sinh ở Thiên Sát Cổ nói ra, đồng thời giải thích hôm nay mình có thể giải trừ độc cũng là bởi năng lượng màu đem kia.

Nghe xong hết thảy trên mặt Thiên Nhi cũng lộ ra vẻ bất khả tư nghị: “Thật vậy? Xem ra năng lượng màu đen thật đúng là không đơn giản, cho ta nhìn một chút năng lượng kia đi!”

“Được.” Vừa nói xong, trên tay Mộ Chỉ Ly hiện ra một năng lượng màu đen, năng lượng này vừa xuất hiện, hai ngươi đã cảm nhận thấy bên trong đó dày đặc sức sống, làm cho tinh thần người ta thoải mái, cả người cảm thấy thư thái không ít.

“Trong này tràn ngập dày đặc sự sống, trình độ này quả thực làm cho người ta líu lưỡi.” Thiên Nhi cảm khái nói: “Nếu loại năng lượng này rót vào vết thương trong thân thể con người có thể hay không phát sinh kỳ tích?”

Mộ Chỉ Ly khóe miệng giương lên nụ cười: “Điểm này ta cũng không rõ ràng lắm, nhưng ta nghĩ có thể được, tìm cơ hội thử một lần, ta cảm thấy năng lượng màu đen không phải là đơn giản như vậy.”

Khiếu Nguyệt Thiên Lang tộc, trong Bí Cảnh.

Thân ảnh màu tím cao ngất đang từ trong đó đi ra, Mộ Dật Thần tiến vào trong Bí Cảnh thời gian không ngắn, lúc này khuôn mặt của hắn đã không còn sạch sẽ như trước, ngược lại có nhiều thêm mấy phần phong trần mệt mỏi.

Nhưng tròng mắt trong suốt càng thêm sáng ngời, trên mặt lại càng tràn ngập kiên nghị, cả người của hắn đã xảy ra một chút biến hóa. Thời điểm bất động thanh sắc so với trước kia trầm ổn không ít, phảng phất đem tài năng trước kia thu vào bên trong.

Trên người của hắn mang theo mấy vết thương, đây là vết thương trong mấy ngày qua do đối địch, chẳng qua là so với thu hoạch của hắn những thứ này không coi là gì. Trong Bí Cảnh đầy rẫy cơ hội cùng nguy hiểm, tự mình thể nghiệm qua hắn mới biết chính xác .

Chẳng lẽ hắn lại sợ nguy hiểm? Lần này hắn trở lại tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang vì tăng lên thực lực của chính mình thôi, bây giời có thể tiến vào Bí Cảnh thì hiệu quả lại khác trước rất nhiều.

Về phần bên ngoài hắn tạm thời để xuống, vì sao mình phải chời đợi cha mẹ Ngạo Khinh Cuồng trở lại? Chẳng lẽ để cho họ chờ mình ra bí cảnh hay sao? Bí cảnh to lớn như thế, ở bên trong không gian này có thể tăng lên thực lực của hắn, như vậy sao hắn có thể khinh địch mà buông tha cho?

Ngạo Diễm và Tô Nhược Liễu hai ngươi lúc này đang nhanh chóng chạy tới tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang, chỉ là khoảng cách giữa bọn hắn với gia tộc quả thực quá xa, mặc dù bọn họ phi ngựa không ngừng thì cũng phải mất một thời gian mới có thể trở về.

Hai người trong lòng tràn đầy rung động, trong gia tộc nói có một gã Khiếu Nguyệt Thiên Lang Vương trở lại gia tộc, hơn nữa bất luận là khí thế hay là những thứ khác đều cùng Thiên Lang Vương giống nhau như đúc. Trưởng lão trong gia tộc còn nói riêng cho bọn hắn biết vị Thiên Lang Vương này khí thế còn mạnh hơn Kkinh Cuồng hơn mấy phần, cái loại uy hiếp này một khi tràn ngập tới đều khiến cho bọn họ không thể dâng lên quyết tâm phản đối.

Tin tức này đối với hai người chấn động cỡ nào, nhưng trong mắt hai người không có nổi giận hoặc lo lắng những thứ dư thừa khác, trong mắt bọn hắn chỉ có một loại tâm tình đó chính là kích động!

Nếu như tin tức kia là sự thật vậy có nghĩ là… Nghĩ tới loại khả năng đấy, bọn họ có cảm giác hít thở không thông, bọn họ khẩn câp muốn biết đó có phải giống như bọn họ phỏng đoán!

Lần đầu tiên bọn họ hối hận vì sao đi tới nơi xa xôi này, Truyện Tống Trận gần nhất lại cách bọn họ xa như vậy.

Hai ngày sau.

Mỗi điện Thần Quyết Cung năm người, tổng cộng mười lăm người tụ tập ở cửa cung.

Ở trước mặt bọn họ theo thứ tự là bốn Điện chủ, để cho bọn họ kinh ngạc là ngày thường căn bản không có cách nào nhìn thấy Cung chủ xuất hiện! Có thể thấy được Thần Quyết Cung đối với Trục Đỉnh Tái Sự coi trọng đến trình độ nào.

Mộ Chỉ Ly ngẩng đầu nhìn Cung Chủ đứng ở phía trước, nhưng làm cho nàng kinh hãi là thực lực của Cung Chủ khiến cho nàng có loại cảm giác không dám nhìn thẳng, đó cũng không phải là do hắn cố ý phát ra, mà là thực lực cường đại kia khiến cho người ta không tự chủ sinh ra cảm giác như vậy.

Đến tột cùng là dạng thực lực gì mới có thể làm cho người ta sinh ra cảm giác như vậy? Mộ Chỉ Ly trong lòng tràn đầy khiếp sợ, vốn nghĩ rằng thực lực của mình đã không tệ, lúc này lại cảm khái nhân ngoại hữu nhân thiên ngoại hữu thiên, mình còn cần phải cố gắng thật nhiều.

Cung chủ Thần Quyết Cung không hề giống trong suy nghĩ của Mộ Chỉ Ly là một lão già, bởi vì tuổi của nhóm người Phong Hàn cũng không còn nhỏ, có lẽ vị Cung chủ này cũng tuyệt đối không nhỏ, song vị Cung chủ trước mặt bất quá cũng hơn bốn mươi năm tuổi thôi.

Mặt quan như ngọc, so với nam tử trẻ tuổi hắn có nhiều hơn một phần thành thục chững chạc, từ hình dáng của hắn có thể thấy được trước đây hắn tuyệt đổi là một mỹ nam tử, cho dù là bây giờ hắn vẫn hấp dẫn không ít cô gái.

Giọng nói trầm thấp uy nghiêm từ trong miệng truyền ra: “Lần Trục Đỉnh Tái Sự này, Thần Quyết Cung ta rất coi trọng. Hi vọng các ngươi có thể lấy được thành tích tốt, trong quá trình tham gia ta phải nhắc nhở các ngươi cẩn thận một chút, đó chính là cẩn thận người của Thần Vực Minh. Phái ta cùng Thần Vực Minh có ân oán riêng, mỗi lần chạm mặt đối phương không thể tránh khỏi sinh ra xung đột, nhiều năm như vậy đã coi nhau như thù địch một mất một còn, chính vì thế các ngươi nhất định phải cẩn thận, nếu bọn họ khi dễ đến cùng thì các ngươi cũng không cần nhẫn nại.”

Lời nói của Lăng Phong tràn đầy khí thế, đó là một loại uy nghiêm khó mà đối địch, làm cho không người nào có thể chất vấn lời của hắn.

Theo ý tứ ở bên trong, mọi người đem trọng điểm đặt lên trên Thần Vực Minh. Đối với Mộ Chỉ Ly mà nói Thần Vực Minh thật xa lạ, thậm chí nàng cho tới bây giờ cũng chưa từng nghe nói qua danh xưng của Thần Vực Minh, bất quá những thứ này bọn nàng không cần để ý, trên Trục Đỉnh Tái Sự nhất định sẽ gặp phải.

Ý tứ của Lăng Phong rất đơn giản, bọn họ không cần cố ý đi Thần Vực Minh tìm phiền toái, nhưng nếu Thần Vực Minh gây phiền toái cho bọn họ thì bọn họ cũng không cần nhẫn nhịn! Hai chữ “tử địch” có thể nhận thấy hai người bọn họ trong lúc đó có thù hận không thể hóa giải.

“Danh tiếng quan trọng nhưng tính mạng của các ngươi càng thêm quan trọng. Đừng để vì danh lợi mà mất tính mạng, dù sao danh lợi không có thì có thể tìm trở lại, nhưng tính mạng không còn thì không có cách nào tìm lại được.” Đến thời điểm này lời của Lăng Phong có mấy phần thấm thía.

Nghe nói như vậy, trong lòng mọi người không khỏi có mấy phần cảm động, Cung Chủ không yêu cầu bọn họ làm vẻ vang môn phái ngược lại là lo lắng cho an toàn của bọn họ hơn, chính bởi vì phần cảm động này bọn họ lại càng muốn cố gắng thông qua thực lực của bản thân lấy về vinh quang cho môn phái.

Bất luận lời nói của Cung Chủ là thật hay giả, tất cả mọi người đều đồng ý!

Nói xong tầm mắt của Lăng Phong chuyển hướng bốn vị Chủ điện, lập tức bốn vị Chủ điện đồng loạt gật đầu, hướng các đệ tử phía sau nói: “Hiện tại lên đường thôi!”

Ngay sau đó đoàn người khí thế tiến tới Trục Đỉnh Tái Sự, hôm nay chính là thời gian Trục Đỉnh Tái Sự chính thức mở ra, cũng chính là một hành trình đặc sắc của bọn họ

Trục Đỉnh Tái Sự đối với mỗi thế lực mà nói đều là chuyện cực kỳ quan trọng, cũng chính vì vậy mỗi gia tộc hoặc môn phái đạt tư cách dự thi đều trực tiếp truyền tống đến cái truyền tông trận kia, mà đương nhiên Thần Quyết Cung của bọn họ cũng có!

Nhìn mọi người trước mắt biến mất ở bên trong truyền tống trận, Mộ Chỉ Ly khóe miệng gợi lên nụ cười nhợt nhạt, Trục Đỉnh Tái Sự lần này thật là phấn khích ngoài dự đoán, Bạch gia, Lôi gia còn có cả Thần Vực Minh.

Những thế lực chưa từng thấy qua, cũng đã bắt đầu xuất hiện…
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status