Ấn Công Đức

Chương 481 : Chương 481HỨNG THÚ



Chương 481HỨNG THÚ

Tô Lâm An lòng nóng như lửa đốt!

Có điều, nàng vừa nhúc nhích thì đám trùng Huyết Duyên kia cũng đồng loạt hành động. Đám trùng Huyết Duyên đông nghìn nghịt che kín cả bầu trời khiến nàng như ngừng thở. Nhưng mặc kệ là núi đao hay biển lửa, nàng đều phải tiến lên, chứ không lẽ cứ trơ mắt nhìn Mục Cẩm Vân bị Cổ Hàn Ngọc làm bị thương? Huống chi, nếu Mục Cẩm Vân gặp chuyện không may thật thì người tiếp theo Cổ Hàn Ngọc muốn xử lý chính là nàng.

Thân thể Tô Lâm An chưa cử động, thần thức đã ngưng tụ thành châm bắn về phía Cổ Hàn Ngọc. Nàng tưởng có thể che giấu được, ai ngờ đám trùng Huyết Duyên lại vô cùng nhạy cảm với đòn công kích thần hồn, ngay cả Cổ Hàn Ngọc cũng quay sang cười gằn nói: “Ngươi nhúng tay vào trận chiến giữa ta và hắn, cho dù hắn có thành trùng vương thì cũng không che chở được cho ngươi.”

Khi hai vương xuất hiện, đám trùng Huyết Duyên có cấp bậc tương đối cao sẽ không nghe theo lệnh của bất cứ kẻ nào, hai bên phải phân thắng bại mới được.

Nếu không như vậy, bây giờ ả cứ khống chế luôn đám trùng Huyết Duyên ký sinh hết vào hung thú ở nơi này là được, nào cần ả phải tự ký sinh vào rùa đen để thuyết phục chúng.

Giờ trận chiến của ả với hắn đang diễn ra, cả hai không thể tự ngừng lại, người ngoài muốn nhúng tay cũng sẽ gặp phải công kích điên cuồng của đám trùng Huyết Duyên xung quanh. Đây là thiên tính của bọn chúng, là bản năng không thể nào kiềm chế.

Tô Lâm An tấn công ả, chính là tự tìm cái chết.

Lời Cổ Hàn Ngọc vừa dứt, một bầy trùng Huyết Duyên đông đúc đã vọt tới chỗ Tô Lâm An. Chúng không tấn công mà chỉ tự nổ tung trước mặt nàng, bùm bùm chẳng khác gì pháo hoa. Tuy thực lực của đám trùng Huyết Duyên này không hề mạnh, nhưng âm thanh phát ra sau khi chúng tự nổ cũng có ảnh hưởng nhất định tới nguyên thần của nàng, làm da đầu nàng tê rần.

Đây mới chỉ là một nhóm nhỏ trùng Huyết Duyên tự nổ…

Nếu chúng ùa cả lên thì cho dù là thân xác củ cải hay nguyên thần của nàng đều sẽ không chịu nổi, không chết cũng què cụt!

Mà điều làm nàng lo lắng hơn là, còn có một đám trùng Huyết Duyên đang nhằm vào Mục Cẩm Vân, tự nổ bên cạnh hắn! Cứ như là, nếu có người giúp hắn tấn công Cổ Hàn Ngọc thì đám trùng Huyết Duyên này sẽ chọn trở thành trợ thủ của ả…

Thật đáng sợ!

“Đừng lo.” Mục Cẩm Vân bị cây roi xương quấn chặt, mặt sưng đỏ vì nghẹt thở, có thể nghe thấy loáng thoáng cả tiếng xương cốt hắn đang vỡ vụn.

Hắn há miệng nhưng không hề phát ra tiếng rên rỉ, mà lại bảo Tô Lâm An đừng lo, còn nói tiếp: “Tin ta.”

Đã bị trói cho không khác gì cái bánh tét rồi mà vẫn còn có sức để an ủi người khác!

Nhưng nhìn ánh mắt Mục Cẩm Vân khi hắn quay đầu lại, Tô Lâm An thấy yên lòng hơn nhiều. Nàng không tiếp tục manh động, chỉ nín thở quan sát.

Mục Cẩm Vân bị roi xương siết lấy, máu tươi chảy ra ồ ạt, nhuộm những đốt xương trắng muốt thành màu đỏ thẫm. Máu chảy dọc theo sợi roi, chậm rãi ngấm vào trong từng đốt xương.

Sắc mặt hắn trắng bệch, môi lại đỏ đến chói mắt. Máu tươi chảy ra từ khóe miệng hắn, trượt xuống cằm, rồi xuống cổ, nhuộm thắm cả làn da trắng như bạch ngọc.

Nhìn hắn có vẻ yếu ớt vô cùng.

Cứ như chỉ ngay sau đó, hắn sẽ bị cây roi xương xoắn nát.

Cổ Hàn Ngọc thoáng thả lỏng cảnh giác, ả hỏi: “Ngươi cân nhắc thế nào rồi?” Cánh bị ả chậm rãi nhổ ra, máu tươi phun ra từ xương bả vai Mục Cẩm Vân. Vì ả muốn giữ chiến lợi phẩm của mình hoàn chỉnh, nên lúc này còn nói: “Nếu ngươi chủ động bẻ cánh xưng thần thì sẽ bớt khổ hơn đấy.”

“Ba, hai,…”

Ngay khi ả vừa đếm ngược, Mục Cẩm Vân bỗng nhắm mắt lại, sau đó hắn chợt nhổ ra một ngụm máu tươi, vẩy lên trên cây roi máu.

Máu tươi không bắn tung tóe ra, ngay khi vừa chạm tới cây roi xương thì lập tức nối liền tất cả những nơi đã bị nhuộm đỏ lại. Sau khi những đốt xương nhuốm máu rời rạc được xâu chuỗi lại bằng một sợi tơ đỏ, chẳng ngờ chúng lại đồng thời phát ra một thứ ánh sáng đỏ. Một vài ký hiệu xuất hiện trên cây roi máu, chỉ chớp mắt, một biển lửa đã bùng lên.

Trận pháp!

Mục Cẩm Vân đã lén để máu mình thẩm thấu vào những khúc xương đó. Những đoạn xương nhuốm máu rời rạc nhìn qua thì có vẻ lộn xộn lung tung, nhưng lại là một phần của trận pháp. Một khi được xâu chuỗi lại, nó có thể phát huy ra uy lực vô cùng lớn.

Trình độ trận pháp của Mục Cẩm Vân cũng rất khá. Ban đầu nàng còn tự mình dạy bảo, sau này nàng chỉ đưa hắn một tấm thẻ ngọc để hắn tự mày mò. Thế nhưng hắn cũng không phụ sự mong đợi của nàng, đã có được thành tựu rất lớn về mặt trận pháp.

Tô Lâm An quá quan tâm nên tâm trí mới loạn, lúc trước đã không nhìn ra huyền cơ trong những đốt xương dính máu này. Lúc này, trận pháp vừa hình thành thì nàng lập tức mơ hồ hiểu ra, sau đó hai mắt sáng lên, chính nàng cũng nảy ra một vài ý nghĩ.

Máu thịt của Mục Cẩm Vân được ngưng tụ lại ngay trên cây cầu gãy, hấp thu máu thịt của Thần Hoàng, thế nên trong máu có ẩn chứa sức mạnh rất lớn.

Lúc này máu đã thấm vào cây roi máu, lại có lửa niết bàn đang cháy tham gia vào trận pháp, tạo ra sức phá hoại cực lớn đối với cây roi xương. Chỉ nháy mắt, những đốt xương vốn trắng muốt đã có nhiều chỗ bị cháy đen.

Cổ Hàn Ngọc xót cho pháp khí của mình, đành phải cất cây roi xương đi trước. Cây roi vừa trở lại lòng bàn tay ả thì lại biến thành hình dáng sáo xương, có điều, một đầu của cây sáo đã bị đốt cháy đen, rất rõ ràng là bị hư hại không hề nhẹ.

Ả tức giận vô cùng, chẳng để ý đến việc chiến lợi phẩm có hoàn chỉnh hay không nữa, năm ngón tay như biến thành vuốt chộp ngay tới, mạnh mẽ xé rách một bên cánh của Mục Cẩm Vân. Đồng thời ả giương cánh lên, hét lớn: “Ta mới là vương duy nhất của các ngươi!”

Hắn đã cực kỳ yếu ớt, cái cánh này bị giật đứt còn dễ dàng hơn so với trong tưởng tượng của ả. Nếu sớm biết vậy, ả còn cần dùng đến sáo xương làm gì. Cây sáo xương bị tổn hại làm ả đau lòng muốn chết.

Bẻ gãy cánh của đối phương cũng đồng nghĩa với việc cuộc tranh cướp vị trí trùng vương Huyết Duyên đã kết thúc, ả đã thắng! Ả là người chiến thắng, có thể quyết định sự sống chết của kẻ bại trận!

“Nuốt hết bọn chúng!” Cổ Hàn Ngọc lạnh lùng nói.

Nhưng lời đã dứt, ả lại không hề nhận được sự hưởng ứng. Cổ Hàn Ngọc chợt nhận ra Mục Cẩm Vân trước mặt đã biến mất, mà cái cánh trong tay ả còn có mắc một mảnh vải đỏ. Nó tản ra một mùi hương làm ả nôn nao choáng váng.

Tô Lâm An biết tấm vải đỏ đó. Nó được xé ra từ tay áo của Mục Cẩm Vân, chính là thứ lần trước hắn đã phủ lên mặt nàng.

Hắn hôn xong còn cất đi. Vậy thì, trên đó chắc hẳn còn không ít nước bọt của nàng…

Hiện tại nó lại trở thành ám khí để đối phó với Cổ Hàn Ngọc!

“Bùm” một tiếng.

Trên chiếc cánh đó bốc lên vô số ngọn lửa, thiêu đốt cả tấm vải đỏ. Ngọn lửa dính lên lòng bàn tay ả, căn bản không thể vẩy đi được. Ngọn lửa như xuyên thấu lòng bàn tay, chui vào cơ thể ả, làm cánh tay ả nóng rát. Chỉ trong chớp mắt, trên làn da màu mật ong đã nổi lên những bọng máu dữ tợn giống như bị bỏng.

Những nốt bỏng lan từ lòng bàn tay lên trên, chỉ trong khoảnh khắc đã tràn tới khuỷu tay.

Ngoài cảm giác nóng rát ra, ả còn cảm thấy lạnh lẽo. Cảm giác đó lan nhanh từ khuỷu tay, như băng giá đâm vào nguyên thần. Ả quyết định thật nhanh, lập tức chặt bỏ ngay cánh tay phải đã bị lửa chui vào, đồng thời vươn tay trái ra. Sương đen trong lòng bàn tay trái tràn ra làm Mục Cẩm Vân đang ẩn nấp ở bên cạnh hiện hình lập tức.

Đợi đến khi thấy rõ Mục Cẩm Vân, Cổ Hàn Ngọc tức thì hiểu rõ, vì sao ban nãy đám trùng Huyết Duyên lại không nghe theo hiệu lệnh của ả.

Bởi vì Mục Cẩm Vân vẫn còn nguyên cả hai cánh ở phía sau lưng. Cánh của hắn vẫn nguyên vẹn không hề thiếu, nói cách khác, trận chiến này chưa từng kết thúc. Khó trách hắn dám lộ cánh ra ngoài, thì ra trong cánh này còn chứa huyền cơ…

Cổ Hàn Ngọc nhìn chằm chằm vào Mục Cẩm Vân với ánh mắt nóng bỏng.

Ả càng ngày càng có hứng thú với thân xác của con ấu trùng này rồi đấy!

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.1 /10 từ 35 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status