Ấn Công Đức

Chương 508 : Chương 508CHÀY GỖ



Chương 508CHÀY GỖ

Quy tắc đã thay đổi.

Loạn Vực chỉ có một người có thể thức tỉnh huyết mạch Thần tộc. Người đó, chỉ có thể là ông ta, Ly Hạo Thiên.

Ai bảo ông ta là tộc trưởng, là người phát giác ra sự khác thường đầu tiên. Bởi vậy, ông dùng phương pháp đơn giản nhất mà cũng là hiệu quả nhất, nhân lúc bọn họ không hề phòng bị mà ra tay, dễ dàng khống chế những người khác.

Lúc này chỉ còn Ly Trạch, Sơn Thu Đường cùng với người mới không biết đã trốn chỗ nào rồi.

Ly Trạch đã bị ông ta tóm được, Sơn Thu Đường thì bị kẹt trong sự giam cầm của hệ thổ giống con ruồi không đầu bay loạn xạ.

Ly Hạo Thiên từ từ đi về phía trước.

Ông ta nhìn Sơn Thu Đường ở đó liều mạng tấn công tường đất, không khác gì một tên hề nhảy nhót, dù cố sống cố chết giãy giụa nhưng vẫn không thoát khỏi lòng bàn tay ông ta.

Có điều khi bàn chân lại chạm xuống đất, Ly Hạo Thiên không khỏi nhíu mày. Ông ta không đi giày, lúc này giơ chân lên nhìn, sau khi thấy rõ cái gai nhỏ đâm vào lòng bàn chân, ông ta lập tức ngừng cười, thoáng cau mày nói: “Đã tới lúc này rồi mà ngươi còn muốn đánh lén?”

“Nói lại thì ngươi cũng giỏi đấy, có thể đồng thời sử dụng ngũ hành, tu luyện cùng lúc năm hệ, đúng là khó chơi đấy.” Nếu không phải Sơn Thu Đường tu luyện cùng lúc năm hệ, sức mạnh ngũ hành gần với sự cân bằng, hắn cũng sẽ không chịu đựng được qua mỗi lần gió bão dù không gia nhập trong thôn.

“Nhưng vẫn không lợi hại bằng ngươi, thịt người mà cũng ăn.”

Sơn Thu Đường đáp lại một câu, trong lòng hắn biết bản thân không thể trốn thoát được, dứt khoát không đánh đấm lung tung nữa, đỡ phải lãng phí sức lực một cách vô ích.

Thực lực của Ly Hạo Thiên tăng lên quá nhanh. Nếu lúc trước ông ta ở cảnh giới Hoàng Huyết trung kỳ thì lúc này đã là trạng thái tột đỉnh, chệnh lệch quá rõ ràng. Người chỉ đứng dưới nữ vương Thần Hoàng là đại tế ti mà tu vi cũng chỉ mới là Huyết Hoàng tột đỉnh.

Nếu như lúc trước hắn không đánh lại được thì còn có thể chạy trốn, vậy lần này thực lực của Ly Hạo Thiên đã hoàn toàn nghiền ép hắn. Pháp quyết hệ kim của hắn cũng không đâm rách nổi da của Ly Hạo Thiên, mà sức mạnh các hệ của hắn không chênh lệch bao nhiêu. Nói cách khác, sức tấn công của hắn đối với Ly Hạo Thiên lúc này chẳng khác nào đang cù lét cả, căn bản không có cửa thắng.

“Ăn ngươi còn bổ hơn so với ăn chúng.” Ly Hạo Thiên nói.

Những người khác luôn có sở trường cùng những thứ không phải sở trường, mười phần sức mạnh máu thịt ăn vào cũng chỉ được một đến hai phần. Nhưng Sơn Thu Đường thì khác, sức mạnh máu thịt của hắn ăn vào phải được tới chín phần.

Ly Hạo Thiên đi tới bên cạnh Sơn Thu Đường.

“Tế thần kéo dài suốt một tháng, giờ mới là ngày thứ hai.”

Chỉ hai ngày, ông ta đã xử lý xong những người khác, vẻ mặt của ông ta lúc này đầy kiêu ngạo.

“Ngươi cứ yên tâm, ngươi sẽ được để tới cuối cùng.”

Nói xong, ông ta vươn tay ra, định tóm lấy bả vai Sơn Thu Đường, kéo hắn vào trong thôn.

Nào ngờ Sơn Thu Đường đột nhiên vươn tay, sau khi tóm chặt lấy Ly Hạo Thiên, hắn lập tức dốc sức luân chuyển ngũ hành quyết. Cân bằng ngũ hành trong cơ thể chấn động mãnh liệt, hắn định phá hủy tuần hoàn ngũ hành, khiến thân xác này nổ tung. Hắn định dùng cách này để nổ chết tên điên Ly Hạo Thiên. Cho dù không chết cũng phải khiến lão ta bị thương nặng, khiến lão ta không thể đối phó với Tô Lâm An được nữa!

Nếu bản thân hắn đã không thể sống, chi bằng chết thoải mái một chút, tranh thủ đường sống cho người khác.

Nhưng Ly Hạo Thiên đã sớm có chuẩn bị, sau khi ông ta đánh ra một chưởng, Sơn Thu Đường liền cảm thấy tinh mị ngũ hành trong cơ thể lập tức ngoan ngoãn, hoàn toàn bị áp chế, không thể nhúc nhích.

“Ta sẽ không ngu đến mức để ngươi có cơ hội tự nổ đâu.” Ly Hạo Thiên khinh bỉ nhìn Sơn Thu Đường.

Ông ta trói Sơn Thu Đường với Ly Trạch cùng một chỗ, kéo về phía thôn, ném vào trong một gian phòng.

Trong phòng có mấy người, toàn bộ đều trần truồng, hôn mê bất tỉnh.

Ông ta phải từ từ hấp thu sức mạnh máu thịt, không thể giết hết cùng một lúc. Người chết rồi, sức mạnh máu thịt sẽ dần suy yếu, cho nên muốn ăn thì cũng phải ăn “tươi”.

Sau khi ném người vào phòng, Ly Hạo Thiên liếc nhìn bên ngoài cửa sổ. Sắc trời u ám, tinh mị ngũ hành cực kỳ sống động, giống như bất cứ lúc nào đều va chạm, cọ xát ra tia lửa. Dù ở trong thôn nhưng lão vẫn cảm nhận được sự bất thường.

Lúc này đã bắt được Ly Trạch với Sơn Thu Đường, chỉ còn một người cuối cùng.

Sắp tới ngày có gió bão, nàng ta sẽ ở gần đây chứ? Chỉ sợ nàng ta cũng chẳng biết để mà tới đây tránh bão, nếu như chết ở ngoài đó...

Chết ở bên ngoài cũng tốt.

Dù sao người mới tới trong cơ thể không có sức mạnh ngũ hành gì cả, ăn cũng vô dụng, để nàng chết ở ngoài đó, coi như ông ta cũng đỡ phải xử lý.

Ly Hạo Thiên thu nhìn lại căn phòng một lượt rồi kéo một người đi ra.

Sau khi ông ta rời khỏi, trong phòng lại chìm vào yên lặng.

Sơn Thu Đường nằm trên mặt đất, con ngươi chuyển động một cách khó khăn, nhìn những người bất tỉnh ở xung quanh. Trong thôn hơn một trăm người, bây giờ còn không tới một nửa. Bọn họ đều ở trong trạng thái ngủ mê man, ngay cả Ly Trạch mới bị lôi vào cùng với hắn cũng thế, chỉ có mình hắn tỉnh táo.

Tường đất hệ thổ mạnh mẽ phong tỏa căn phòng này, hắn cảm thấy cơ thể giống như bị núi đè, không tài nào cử động.

“Làm sao bây giờ?” Hắn lẩm bẩm, “Sắp tới ngày có gió bão, nàng ta phải tránh thế nào đây? Nhất định đừng có vào thôn đấy.”

Nếu ban đầu không cho nàng ta ăn hoa Lưỡng Sinh thủy hỏa thì tốt rồi.

Nàng ta là người mới tới từ bên ngoài, trong cơ thể chưa xây dựng cân bằng ngũ hành, không hấp thu được tinh mị ngũ hành, nói không chừng trong mấy ngày gió bão sẽ dễ chịu hơn, dễ bị đám sinh linh ngũ hành cao cấp bỏ qua. Thế nhưng hắn đã cho nàng ta ăn hoa Lưỡng Sinh thủy hỏa, trong cơ thể đã có nguyên tố ngũ hành...

Nghĩ tới đây, Sơn Thu Đường hối hận không thôi, hận không thể tát bản thân mấy cái.

Thế nhưng hắn không thể cử động được, muốn tự tát cũng chẳng nổi.

“Nếu có thể nghĩ ra cách liên lạc với nàng ta thì tốt rồi.”

Nhưng mà hắn có thể có cách gì chứ?

Nghĩ thôi cũng đã thấy tuyệt vọng.

***

“Thận chủ thủy, can chủ mộc, tâm chủ hỏa, tỳ chủ thổ, phế chủ kim.”

(Tạm hiểu: gan thuộc hành Mộc, có đặc tính là sinh sôi nảy nở, điều tiết công năng; tim thuộc ngũ hành Hỏa, có tính dương ấm áp; tỳ thuộc ngũ hành Thổ, có chức năng hóa nguyên, sinh sôi vạn vật; phổi thuộc ngũ hành Kim, đặc tính thanh thuần, nội tại; thận thuộc ngũ hành Thủy, có chức năng tàng tinh, vận chuyển nước khắp cơ thể.)

Thế giới trong cơ thể cũng có thể tuân theo phương pháp ngũ hành, xây dựng sự tuần hoàn cho ngũ hành không ngừng phát triển. Hệ mộc của nàng mạnh nhất, hệ thổ yếu nhất, đương nhiên sự cân bằng chỉ có thể xây dựng trên cơ sở cái yếu nhất, nâng cao sức mạnh hệ thổ là điều cực kỳ quan trọng.

Lúc xây dựng ngũ hành tuần hoàn, Tô Lâm An đã nghĩ tới Bàn Cổ(*).

(*) Bàn Cổ: tiếng Trung phồn thể: 盤古; giản thể: 盘古; bính âm: Pán gǔ - được coi là vị thần khai thiên lập địa, sáng tạo ra vũ trụ trong thần thoại Trung Quốc.

Hơi thở của ngài thành gió mây, giọng nói thành sấm, mắt trái là mặt trời, mắt phải thành mặt trăng, tứ chi cùng ngũ thể(**) thành tứ cực và ngũ nhạc. Máu biến thành sông, gân mạch thành đường, cơ thịt thì thành ruộng nương, râu tóc biến thành sao, da và lông biến thành cỏ cây. Răng và xương biến thành vàng bạc đồng sắt, cốt tủy thành đá quý, mồ hôi hóa thành mưa và sương.

(**) Ngũ thể: gân, mạch, thịt, da và xương.

Tứ cực: tứ trụ kình thiên - cột chống trời thời viễn cổ (niên trụ, nguyệt trụ, nhật trụ và thời trụ.

Ngũ nhạc: dân gian kể rằng đầu của Bàn Cổ là Đông Nhạc, bụng là Trung Nhạc, tay trái là Nam Nhạc, tay phải là Bắc Nhạc, và hai chân là Tây Nhạc

Tu luyện ngũ hành tuần hoàn tới trình độ cao nhất, nhục thân sẽ biến thành thế giới mới.

Con đường mà nàng đi lúc này, là con đường trở thành thần, mặc dù lúc này nàng mới chỉ đứng ở điểm bắt đầu.

Khi nét cuối cùng của trận pháp trong cơ thể được vẽ xong, trong cơ thể lập tức nổi sương mù, giống như một vùng hỗn độn khi trời đất mới được sinh ra. Có điều sương mù này nhanh chóng tan đi, sau đó ở trái tim nàng như thể có một đốm lửa nhảy nhót, gan thì xanh biếc, tỳ vị có mùi của bùn đất, ánh sáng vàng kim đang bao lấy phổi. .

Những ánh sáng này đồng thời lóe lên rồi cùng biến mất, giống như bức tranh thủy mặc vốn chỉ có hai màu đen trắng đột nhiên có màu sắc, một thế giới muôn màu càng trở nên lung linh hơn.

Tô Lâm An hiểu rõ, cơ thể của nàng không giống với trước kia. Ngũ hành tuần hoàn đã xây dựng xong, không còn tình huống cạn sạch linh khí không cách nào bổ sung như trước nữa. Trong cơ thể tự xây dựng một vòng tuần hoàn, có thể liên tục cung cấp cho nàng linh khí cùng khí huyết, sức chiến đấu đã là vô cùng vô hạn. Điều này không hề giống với cơ chế tự động hấp thụ linh khí bên ngoài của cơ thể củ cải, mà nó là sự tuần hoàn từ bên trong. Dù nàng có ở trong khu vực chết không có một tia linh khí như ở ngoại vực thì nàng cũng sẽ không suy yếu hay chết đi chỉ vì cạn kiệt linh khí.

Nếu như ngàn năm trước nàng có ngũ hành tuần hoàn thì sẽ chẳng phải bị đám người đó ép cho trốn chạy khắp nơi. Nàng yếu sao? Nàng không yếu, chỉ là không thể chống chọi được sự tấn công của nhiều người như thế, tiêu hao quá nhiều. Sau khi linh khí cạn kiệt, cho dù uống đan dược thì cũng không thể nào kịp khôi phục được, nàng chỉ có thể trốn đông tránh tây, tranh thủ thời gian khôi phục.

Bây giờ sẽ không còn như vậy nữa.

Thực lực của nàng bây giờ mà quay lại giới tu chân thì cũng phải đứng thứ ba. Nghĩ tới đây Tô Lâm An có chút vui vẻ, sau này nàng trở về sẽ đi tìm những phong ấn kia, cứu nương của nàng. Ai dám ngăn cản, nàng đánh cho cạp đất luôn.

Đúng rồi, một người tìm quá chậm, nàng phải luyện thêm mấy phân thân nữa rồi chia nhau ra tìm!

Mình Tô Lâm An đã đẹp như vậy, có nhiều “nàng” hơn, thiên hạ may mắn biết chừng nào. Nghĩ như vậy Tô Lâm An lại định tạo thêm một phân thân nữa, lúc nàng ở cảnh giới Địa Tiên sơ kỳ có luyện chế một phân thân, nhưng ở trong kết giới giờ không liên lạc được. Thực lực của nàng lúc này ở giới tu chân cũng đã là Thiên Tiên rồi, Thiên Tiên có thể luyện được bao nhiêu phân thân?

Nghe nói, nhiều nhất là chín phân thân, nàng không thể chờ được muốn thử một chút. Nhiều phân thân làm việc cũng dễ hơn.

Nhưng lúc định lấy máu từ tim, Tô Lâm An lại gặp khó khăn.

Giờ cơ thể nàng được luyện thành ngũ hành tuần hoàn, tim thuộc hỏa, cũng có nghĩa là ở vị trí của trái tim đã là một ngọn lửa mờ mờ. Tô Lâm An nhìn mà nghệt mặt. Nàng xây dựng ngũ hành tuần hoàn trong cơ thể, kết quả bây giờ không lấy được máu từ tim để luyện chế phân thân nữa rồi?

Tô Lâm An: “...”

Khoa Đẩu Hỏa: “Ha ha ha ha ha ngươi đúng là ngốc mất rồi!”

Ờ ha.

Nàng thật sự không nghĩ tới.

Sau khi xây dựng ngũ hành tuần hoàn, nàng có thể cảm nhận rõ ràng hơn tinh mị ngũ hành trong không khí.

Cũng giống như lúc này, tinh mị hệ thổ trong người nàng tương đối ít, hơn nữa cũng chẳng hề gì hoạt bát gì. Ế, bên người nàng còn có tinh mị hệ thổ sao?

Tô Lâm An mở mắt đã thấy một đống bùn ngay bên chân nàng. Thấy nàng mở mắt, đống bùn kia còn uốn éo biến thành hình một đầu mũi tên chỉ hướng cho Tô Lâm An.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.1 /10 từ 35 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status