Anh chỉ muốn có con với em

Chương 38


Cơn gió lạnh vẫn thở ra vi vu, thổi cả những chiếc lá khô rụng len qua hai cánh cửa mạnh mẽ va chạm lại với nhau xào xạc bay đầy vào trong căn nhà hoang. Tiếng bước chân lộn xộn tới gần, tim của anh khẽ đập run lên từng nhịp, cậu khó khăn gượng dậy môi chỉ kịp cong lên thành nụ cười nhẹ nhàng mà ngập tràn hy vọng, giọng nói nhỏ vọng đến tai anh.

-"Taehyung.......đúng là anh rồi..."

Trước khi lịm hẳn đi trong vòng tay của Taehyung, cậu còn thấy thấp thoáng bóng dáng của Joohyun nữa.

-"JUNGKOOK, JEON JUNGKOOK, là anh đây!" Taehyung bế thốc Jungkook lên, nhanh chóng đưa cậu ra khỏi căn nhà hoang.

-"Kim Taehyung, đưa chìa khóa xe của anh cho tôi" Joohyun vội vàng vừa nói vừa đuổi theo Taehyung.

-"Tránh ra đi" anh lạnh lùng đáp lại, bế cậu trong tay mà khuôn mặt anh thực vô cùng lo lắng.

-"Kim Taehyung, bây giờ cậu ấy đang cần có anh ở bên như vậy, với cả lý do cậu ấy bị bắt đến đây..."

-"Chắc chắn có liên quan tới cô?" anh ngắt lời.

-"Chuyện này tôi sẽ nói sau, anh bình tĩnh đi, bây giờ cần phải đưa cậu ấy tới bệnh viện, đưa chìa khóa xe của anh cho tôi, anh bế cậu ấy như thế thì làm sao mà lái xe được" Joohyun đứng trước mặt Taehyung cũng có chút thở gấp, cố gắng nói hết ý của mình để anh không hiểu lầm.

Cô quay người đi về phía xe anh mở cửa ghế đằng sau ra, Taehyung không chần chừ thêm một giây nào nữa lập tức bế Jungkook vào trong rồi ôm chặt lấy cậu.

-"Tiểu thư, cô..." tên vệ sĩ bước dần đến cạnh Joohyun.

-"Mau về đi, tôi còn đưa cậu ấy tới bệnh viện" cô nhận chùm chìa khóa từ tay Taehyung rồi mở cửa ngồi vào ghế lái.

Suốt quãng đường tới bệnh viện là một sự im lặng bao trùm, Jungkook ngay sau đó được đưa vào phòng cấp cứu, Taehyung và Joohyun cùng đứng ở bên ngoài, anh liên tục đi đi lại lại, cảm giác lúc này thật tệ, chuông điện thoại đột ngột reo nhưng chẳng buồn bắt máy.

Cho tới khi chuông reo tới lần thứ năm, Taehyung mới mở máy ra nghe.

-"Alô, con nghe đây"

Ba Kim ở đầu dây bên kia chầm chậm nói.

-"Taehyung, con mau về nhà đi, ta có chuyện này..."

-"Ba à, bây giờ không được, Jungkook đang ở trong phòng cấp cứu" Taehyung ngắt lời ba, còn hơi lớn giọng.

-"Con..........Jungkook làm sao? Đang ở bệnh viện nào?" ba Kim gấp gáp hỏi.

Taehyung hé miệng ngạc nhiên.

-"Ba, sao ba lại..."

-"Mau nói đi, bệnh viện nào?" đến lượt ba Kim ngắt lời anh.

Taehyung không suy nghĩ nhiều liền nói tên bệnh viện cho ba Kim biết, đợi anh cúp máy xong, Joohyun mới dám lên tiếng.

-"Kim Taehyung, xin lỗi, là do ba tôi đã bắt cóc Jungkook, cũng chỉ vì ông ấy chưa thể chấp nhận được chuyện ba anh quyết định hủy lễ đính hôn giữa anh với tôi"

Taehyung thở một tiếng, túm lấy cổ áo của Joohyun.

-"Cô có biết rằng Jungkook đang mang trong mình đứa con của tôi không?"

-"Thực lòng xin lỗi anh" cô cúi mặt xuống.

Taehyung buông bỏ thật mạnh cổ áo của Joohyun ra, anh quay người đi, vốn dĩ cũng chẳng thể làm gì được người con gái này.

-"Kim Taehyung, cái này, là của cậu ấy" Joohyun tay run run kéo ống tay áo của anh lại.

Taehyung nhìn xuống, bất chợt không nói nên lời.

-"Chiếc nhẫn còn lại, anh vẫn giữ chứ?"

Joohyun đặt nhẹ chiếc nhẫn cô đang cầm vào trong lòng bàn tay của anh. Taehyung bất giác thò tay vào trong túi quần lôi một chiếc nữa ra, chính là chiếc nhẫn Bánh Quy đã nhảy lên cướp khi mà cô chuẩn bị đeo vào ngón áp út của anh, may thay lúc ngồi trên xe đi trốn anh cũng kịp lấy lại chiếc nhẫn ấy trước khi nó nuốt trôi vào trong bụng.

-"Tôi còn có vài lời muốn nói với Jungkook, nên sẽ ở đây đợi cho tới khi nào cậu ấy tỉnh"

Cô bước lùi về sau, dựa lưng vào bức tường, vừa lúc ba Kim và cả quản gia lò mò bước tới.

-"Taehyung, Jungkook có làm sao không?"

-"Cậu chủ, cậu Jungkook sao rồi?"

Ba Kim và quản gia lao vào hỏi han khiến Taehyung bị lạc trong trạng thái bất ngờ mà trả lời.

-"Em ấy còn đang cấp cứu"

-"Nó ở trong đó lâu chưa?" ba Kim tiếp tục hỏi anh.

-"Được nửa tiếng rồi ạ" giọng nói của Taehyung chẳng thể giấu được sự lo lắng, ba Kim chỉ đưa tay lên vỗ nhẹ vai anh.

-"Sao con không nói cho ta biết chuyện Jungkook đang có thai?"

-"Sao...sao ba biết em ấy đang có thai?" Taehyung mở to đôi mắt nhìn ba.

-"Quản gia nói cho ta biết hết rồi"

Ba Kim không nặng không nhẹ đánh một cái vào lưng Taehyung.

-"Cái thằng này, trước giờ chưa từng yêu ai nhiều như vậy, lại còn có con với người ta"

Quản gia giữ lấy cánh tay của ba Kim cũng bị ba gắt cho một trận.

-"Cả ông nữa, sao không nói sớm cho ta biết mọi chuyện hả?"

-"Mà thằng bé sao lại xảy ra chuyện này, Taehyung?"

Không để anh phải giải thích, Joohyun đã tự đi tới chỗ của ba Kim, bấy giờ ba mới để ý tới Bae Joohyun cũng đang đứng gần đó.

-"Joohyun, sao con lại có mặt ở đây?"

-"Bác trai, con..." cô ngập ngừng.

Ba Kim càng tò mò hơn.

-"Không phải ta đã hủy lễ đính hôn rồi sao?"

Joohyun hai tay đan chặt vào nhau, chưa kịp nói thì ba kim đã hỏi tiếp.

-"Con biết vì sao thằng bé lại vào đây đúng không?"

Joohyun gật đầu.

-"Là do ba con làm, ba con cho người bắt cóc cậu ấy"

Ba Kim nghe xong liền ôm trán.

-"Ta sớm cũng biết ba của con sẽ tức giận khi ta quyết định hủy bỏ lễ đính hôn"

Joohyun mím môi.

-"Là do ba con nhất thời đã hành động thiếu suy nghĩ"

Ba Kim thở dài.

-"Nếu cháu đích tôn của ta mà có mệnh hệ gì, ta sẽ dạy cho ông ấy một bài học nhớ đời"

* Cạch*

Tiếng cửa phòng cấp cứu được mở ra, bác sĩ tháo khẩu trang, tháo găng tay, đang là mùa đông mà lại đưa tay lên vuốt mồ hôi chảy trên trán.

-"Bác sĩ, em ấy không sao chứ?" Taehyung nắm vào cổ tay bác sĩ, cả ba Kim, quản gia và Joohyun không khỏi mong đợi một câu trả lời tốt đẹp.

Bác sĩ lắc đầu.

Taehyung tim hẫng mất một nhịp.

-"Vậy còn đứa con, đứa con của tôi?"

Bác sĩ tiếp tục lắc đầu.

-"Không sao, cả cậu ấy và đứa con đều ổn"

Nghe được câu nói của bác sĩ mà ai nấy đều cảm thấy nhẹ lòng, tiếng thở phào lại thi nhau vang lên.

Bác sĩ thật là biết dọa người mà.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.9 /10 từ 9 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status