Anh chỉ muốn có con với em

Chương 72


Chap này dành tặng bạn @TrungNguyn320028.

___________________________


Tiểu Bối vừa dứt lời xong, quản gia chợt cười ồ một tiếng ở trong lòng, ánh mắt đem theo chút suy tư ngắm nhìn hai đứa trẻ đáng yêu trước mặt đang mải miết dắt tay nhau đi vào vườn chơi.


Mấy câu nói ngây ngô của con trẻ đôi khi cũng khiến cho người lớn như ông phải mệt não, quản gia bỗng lắc đầu thở dài, đành dặn dò anh vệ sĩ đứng gác ngay tại đó trông coi giúp ông hai đứa trẻ này, còn bây giờ ông chỉ muốn chạy thật nhanh vào trong nhà mà nói cho cậu chủ Kim Taehyung của ông biết một điều.

Cậu chủ, con trai của cậu sắp trưởng thành rồi!

Ba Kim vừa ngồi xuống ghế chưa kịp nhấp thử ngụm trà xanh nóng hổi thì Taehyung đã kể chuyện Jungkook có thai cho tất cả mọi người nghe, ba Kim mừng rỡ, cầm lấy giấy siêu âm từ tay cậu đọc qua đọc lại một hồi, Hoseok và Jimin phấn khởi không kém, cùng nhau đứng dậy tiến đến bắt tay anh và cậu chúc mừng tới tấp.

-"Taehyung, cậu được lắm, vậy là Jungkook còn mang thai trước Jimin nhà tớ những một tháng cơ đấy!" Hoseok nói xong liền ôm Jimin vào lòng.

Jungkook hơi xấu hổ, cậu khẽ quay sang nhìn anh, hai má của Taehyung chan hòa thành một màu hồng ửng, chưa bao giờ Jungkook cảm thấy anh hạnh phúc tới như vậy.

Nhưng, cậu vẫn chưa thể tha thứ cho anh!

-"Là cháu trai sao, thế thì tốt quá rồi!" ba Kim khoan khoái cười, còn vỗ mạnh vai của Taehyung vẻ mặt tự hào lắm.

Ấy vậy mà chẳng mấy chốc đã tới giờ cơm trưa, ba Kim khi đó mới sực nhớ ra là hôm nay ba được mời tới ăn tiệc cưới đứa con trai út của một ông bạn già chơi với ba cũng khá thân.

Quản gia dặn người làm được vài câu xong liền vội vàng đưa ba Kim về để ba thay quần áo và chuẩn bị các thứ đến tiệc cưới. Còn gia đình nhà Hoseok ở lại ăn trưa, Jimin thì hào hào hứng hứng ôm tay Jungkook đi nhanh vào trong bếp bữa nay đảm đang nấu cơm, hai anh chồng còn ngồi tại sofa lúc này mới đứng dậy rủ nhau đi ra ngoài sân xem Tiểu Bối với Jiho thế nào rồi.

Đang ngoảnh ngang ngoảnh dọc chưa tìm được con trai ở đâu thì Taehyung và Hoseok trông thấy vệ sĩ gác vườn giơ tay lên vẫy vẫy, ngón tay trỏ còn đặt lên miệng suỵt suỵt xem chừng có gì đó bí mật lắm.

Taehyung và Hoseok liền khom người nấp sau vài lùm cây bụi cảnh để quan sát, Bánh Quy nằm trong chuồng nghe được tiếng động liền vểnh tai mở mắt vẫy đuôi, Taehyung lập tức đưa tay lên miệng kéo khóa một cái ra hiệu im lặng, Bánh Quy chỉ nghiêng nghiêng đầu nhìn anh, sau đó há mõm ngáp rõ to rồi lại tiếp tục lim dim ngủ.

Tiểu Bối cùng Jiho ngồi trên bãi cỏ lớn xanh ngát ở vườn, vì khoảng cách cũng khá xa nên anh và Hoseok chẳng nghe rõ hai đứa nhỏ nói chuyện gì với nhau, mà đến gần hơn nữa thì chắc chắn sẽ bị lộ, tóm lại là chỉ thấy được hai đứa nhỏ lúc đó cười rất tươi, ngón tay út bé xíu bụ bẫm của Tiểu Bối và Jiho còn giơ ra móc nghéo giống như cả hai đang hứa hẹn cho một tương lai tươi đẹp trước mắt.

Taehyung và Hoseok vài giây sau đã bước tới hù cho hai đứa nhỏ giật mình rồi bế chúng đi ra ngoài sân chơi, Tiểu Bối và Jiho lon ton chạy khắp sân cùng nhau đá bóng, Hoseok bất chợt huých nhẹ vào khuỷu tay của Taehyung hỏi han.

-"Này, chuyện giữa cậu và cô tiểu thư Rosie gì đó giải quyết xong chưa?"

Taehyung hơi nhướng mày, may sao lại nhớ tới tin nhắn của Rosie gửi vào điện thoại ngày hôm qua mà mở ra xem.

-"Chờ chút, cô ấy có gửi cho tớ một tin nhắn, nhưng mà tớ chưa đọc!"

Hoseok nghe vậy cũng tò mò mà ngó đầu vào xem tin nhắn của Rosie đã gửi.

Kim tổng, thực sự xin lỗi vì đã có những hành động không hay với anh và bản thân tôi không mong sẽ nhận được bất cứ hồi âm gì từ Kim tổng. Dù mọi chuyện vẫn chưa đi quá xa nhưng Kim tổng à, không chỉ mình tôi đâu, còn có rất nhiều cô gái khác để mắt tới anh, hy vọng Kim tổng hãy luôn giữ vững phong độ là một người chồng mẫu mực và tôi cũng hy vọng rằng sẽ một lần nữa vinh dự có cơ hội được hợp tác với tập đoàn của anh.

Hoseok đọc xong liền nhếch miệng cười.

-"Tốt nhất là không dây dưa gì hết, tớ biết cậu không phải là người dễ bị dụ dỗ, nếu trước đó Jungkook và cậu không hiểu lầm nhau thì chắc chắn sẽ chẳng có chuyện gì xảy ra cả!"

Taehyung nghe xong chỉ cười nhẹ, Hoseok lại quay sang nói với anh.

-"Mọi thứ...vậy là ổn rồi nhỉ?"

Taehyung lắc đầu, nét buồn thoáng hiện trên khuôn mặt.

-"Không biết nữa, Jungkook vẫn còn giận tớ!"

Hoseok đưa tay vỗ vai Taehyung an ủi.

-"Cố lên, bên cạnh cậu còn có tớ!"

Taehyung lẳng lặng gật đầu, nghe được những lời như vậy tâm trạng anh cũng mấy phần tươi tỉnh hơn.

---

Đến 8 giờ tối, vì cả ngày hăng hái chơi với Jiho nên Tiểu Bối bị mệt, thằng bé đòi đi ngủ sớm, Jungkook vừa định bế con trai lên phòng thì Taehyung đã đón lấy thằng bé trước cậu.

-"Để anh ru con ngủ cho!" Taehyung xoa xoa lưng của Tiểu Bối rồi xoay người bước lên trên tầng.

Jungkook không nói gì, tiếp tục ngồi ở ghế sofa xem tivi, khoảng mười phút sau đã thấy Taehyung lò dò từ trên cầu thang bước xuống tiến tới ngồi cạnh cậu.

-"Jungkook, cho anh chạm vào tiểu thiên thần nhé?"

Jungkook ngớ người ra nhìn anh, chạm thế nào mà chạm, đã sinh đâu mà bảo chạm.

Biết Jungkook chưa hiểu rõ câu nói của anh, Taehyung chỉ ôn nhu cười, sau đó cúi hẳn người xuống vòng tay ôm lấy eo Jungkook, anh nhẹ nhàng áp tai vào bụng cậu.

-"Taehyung, con mới có hai tháng thôi, chưa nghe được gì đâu!"

Jungkook vừa nói, vừa gỡ bỏ vòng tay của anh, Taehyung vẫn một mực giữ eo cậu chắc nịch mà vô cùng dịu dàng để Jungkook không cảm thấy khó chịu.

-"Ai bảo chưa nghe thấy gì, anh nghe thấy con nói hẳn hoi!"

Jungkook bĩu môi.

-"Con nói gì với anh?"

Taehyung trôi chảy trả lời.

-"Con nói nếu em vẫn còn giận anh thì con nhất định sẽ giận em!

Jungkook không nhịn được nữa liền bật cười một tiếng nhỏ.

-"Liên quan, mau buông em ra!"

Taehyung để mặc cho Jungkook đánh vào lưng mình, chất giọng trầm thấp ấm áp nhẹ vang.

-"Anh có ôm em đâu, anh ôm con cơ mà!"

Taehyung nói xong lại vạch áo cậu lên hôn hôn thêm ba cái.

-"Này này...anh..." Jungkook tròn mắt lắp bắp mãi không thành câu.

-"Anh không hôn em, anh hôn con!"

Taehyung thỏa mãn cười khi nhìn thấy vẻ mặt giận dỗi đáng yêu đến cực điểm của Jungkook, lúc này anh mới buông cậu ra mà ngồi dậy chỉnh tề.

-"Anh xin lỗi, xin lỗi em, làm em phải khóc...là anh có lỗi..." Taehyung nắm lấy bàn tay đang khẽ run của Jungkook.

-"Anh xin lỗi..."

-"Được rồi Taehyung!"

Cậu ngắt lời anh, những ngón tay mềm mại đưa lên chạm vào bờ môi đang nghẹn ngào ấy mà ngăn lại.

-"Taehyung, anh luôn nói em bướng bỉnh, nhưng anh có biết vì sao em bướng bỉnh như thế không?"

Thấy Taehyung im lặng một lúc lâu, Jungkook hít một hơi thật dài rồi nói tiếp.

-"Lúc anh nổi nóng, anh bảo em nghỉ làm ở cửa hàng, nhưng em không nghe là bởi vì muốn chứng minh cho anh thấy giữa em và anh Yoongi hoàn toàn trong sạch, Taehyung...anh Yoongi là người tốt..."

Jungkook bỗng dưng ứ nghẹn chẳng nói được thêm nữa, Taehyung đau xót ôm cậu vào lòng vỗ về.

-"Anh hiểu rồi, anh hiểu rồi, là anh sai, em đừng khóc!"

Jungkook lắc đầu, nước mắt cứ thế rơi ướt nhòe hai hàng mi đen nhánh.

-"Xin lỗi anh, Taehyung..."













Hết chap 30 rồi, đọc xong thì ngủ ngon nhé các cậu :)))
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.9 /10 từ 9 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status