Anh chỉ muốn có con với em

Chương 9


Nghe anh hỏi thế cậu vô cùng vui sướng.

-"Có chứ, nhưng em phải làm thì mới có tiền về quê được"

-"Đây, chỗ làm của em này" anh giang hai tay ra xoay một vòng giới thiệu cửa hàng.

-"Sao hôm nay anh không mở cửa?"

-"Dạo này nhiều đơn đặt hàng quá nên anh tạm đóng cửa chuyên tâm làm rồi ship hàng cho người ta, vậy nên mới cần một người ở lại để trông coi cửa hàng giúp anh"

-"Anh dạy em làm chocolate được không?"

-"Tất nhiên, vào trong anh chỉ cho, vài ngày là em thạo ngay"

Jungkook phấn khởi đi theo sau Yoongi.

-"Chờ chút, em có điện thoại" cậu bắt máy lên nghe, từ đầu dây bên kia truyền đến một giọng nói quen thuộc.

-"Jungkook, tớ Jimin đây"

-"............."

Cậu nhất thời không nói được gì, yên lặng một hồi, đầu dây bên kia lại lên tiếng.

-"Tớ có thể gặp cậu được không Jungkook?"

-"..........."

20 phút sau, Jimin đẩy cửa bước vào trong cửa hàng, chỉ thấy Jungkook đang ngồi một mình, nó tiến đến trước mặt cậu hít một hơi rồi thở mạnh ra.

-"Cậu có thể đánh tớ"

-"Vì sao?"

-"Vì tớ là đứa bạn tồi"

-"Chỉ vậy thôi à?"

-"Tớ...." khoé mắt Jimin đã cay cay.

-"Cậu gặp tớ làm gì?" Jungkook trên nét mặt không có lấy một chút cảm xúc.

-"Xin lỗi cậu, Jungkook"

-"Cậu về đi" Jungkook xoay người quay lưng về phía Jimin.

-"Anh......anh ấy...bỏ tớ rồi" Jimin lúc này không kìm được nước mắt, cũng không dám nhìn cậu. Jungkook quay lại, như không tin vào tai mình.

-"Bỏ? Không phải hai người đang rất hạnh phúc à?"

-"Tớ tưởng Kim Taehyung đã nói với cậu rồi chứ, mối quan hệ giữa cậu và Taehyung được bao lâu, thì mối quan hệ giữa tớ và anh ấy cũng giống như vậy. Mặc dù tớ biết, mối quan hệ đó không thể kéo dài. Sáng nay Taehyung vừa gọi điện báo cho tớ biết cậu đã rời đi"

-"Tớ thực sự rất xin lỗi, tớ quá ích kỉ"

-"Cậu hận tớ lắm đúng không Jungkook?"

-"Jimin, ngoài anh Yoongi, cậu là người duy nhất tớ quen biết khi lên thành phố học Đại Học. Cậu cùng tớ chia sẻ mọi niềm vui, nỗi buồn, cùng tớ trải qua thời gian trong những năm tháng cuộc đời sinh viên và cũng chính cậu là người đã phá vỡ tình bạn giữa hai chúng ta"

-"................."

-"Đúng, tớ....hận cậu"

Nói đến đây giọng cậu nghẹn lại, ngước lên nhìn Jimin đang lau nước mắt nước mũi tùm lum đầy tay. Giờ cậu mới để ý, mới có mấy ngày không gặp mà trông nó gầy hơn nhiều rồi, cái mặt bánh bao dễ thương ngày nào cũng đã biến mất.

-"Tớ hận cậu...vì cậu là bạn của tớ"

Jungkook đứng dậy ôm lấy Jimin, cả hai được dịp gào khóc. Giờ đây cậu đau, nó cũng đau, cậu buồn, nó cũng buồn, cậu được nếm trải mùi vị cay đắng của sự đời còn nó thì nhận được một bài học đắt giá.

Tình yêu và tình bạn
Nặng bao nhiêu? Dài bao nhiêu? Lớn cỡ nào? Có ai biết được?
Nhưng cái nào quan trọng hơn cái nào thì thời gian chính là câu trả lời thích hợp nhất!

Mất đi một người bạn cũng như mất đi một cánh tay. Thời gian có thể chữa lành nỗi đau nhưng sự thiếu hụt không bao giờ được lấp đầy.

Mất đi tình yêu, trái tim như ngừng đập. Trong thời khắc suy sụp ấy
Bạn là người vươn ra tìm tay ta và chạm đến trái tim ta.

Yoongi đang trên đường đi ship hàng về, lúc nghe điện thoại xong cậu có bảo với anh rằng Jimin sẽ tới đây, cậu đã nhắn địa chỉ cho nó, đúng lúc có khách gọi điện cho anh kêu anh ship hàng gấp. Anh định là khi về phải dần cho Jimin một trận nhưng không ngờ lại gặp cảnh hai đứa đang ôm nhau khóc thút thít, chốc chốc đứa này lại lau nước mắt cho đứa kia.

-"Anh đang bình tĩnh đây, một trong hai đứa có gì muốn nói cho anh nghe không?"

-"Để em nói" Jungkook gạt Jimin ra đằng sau kể kể, anh nói là bình tĩnh chứ trong hai con mắt của anh có trời chứng giám, cậu thề nó mà bình tĩnh thì cậu đã không gạt Jimin ra đằng sau.

-"Anh Yoongi, anh hãy đánh em đi" Jimin từ đằng sau Jungkook đi đến trước Yoongi hai mắt nhắm chặt lại.

-"Anh tính đánh cho mày khóc, nhưng mà mày khóc rồi còn đâu"

-"Hai đứa làm lành là được rồi, Jungkook vào đây anh chỉ cách làm chocolate" Yoongi xoay gót đi vào trong. Jimin há mồm nhìn theo anh.

-"Này, cậu tìm được việc chưa?" Jungkook quay sang hỏi Jimin.

Jimin lập tức thở dài một cái.

-"Đã tìm được đâu, vừa mới thuê lại cái nhà trọ. Bà chủ bảo mấy hôm trước vào kiểm tra phòng thấy giường ngủ màu hường phấn mới toanh nhưng mà trên ga giường với chăn thì dính đầy những vệt khô màu trắng làm bà phải lôi ra giặt lại"

Jungkook nghe xong bị đỏ mặt.

-"Đùa cậu thôi, tớ biết chuyện gì xảy ra mà" Jimin vỗ vai Jungkook.

-"Cậu đúng là đứa bạn tồi" Jungkook lườm Jimin rồi đấm vài phát vào người nó.

-"Cậu sẽ lại trở về ở với tớ chứ Jungkook"

-"Ừm"

-"Yaaaaaaaa, yêu cậu quá" Jimin nhảy lên ôm cổ Jungkook vô tình làm khăn quàng cổ của cậu bị tuột ra để lộ những dấu hôn vẫn còn in rõ trên làn da trắng nõn.

-"Jungkook, cổ của cậu..."

-"Suỵt" cậu bịt miệng Jimin lại.

-"Jungkook, em mau vào đây nhanh lên" Yoongi chống tay lên hông,kiên nhẫn gọi cậu một lần nữa.

-"Anh Yoongi, cho em xin một suất ở đây được không?" Jimin chạy vào đứng bên cạnh Yoongi giọng năn nỉ.

-"Xem nào, cho mày đi ship hàng phụ anh cũng được" Yoongi vuốt cằm gật gù với Jimin.

5 giây sau...

-"AAAAAAAAAAA, CÓ VIỆC LÀM RỒI~" Jimin đứng giữa cửa hàng hét muốn banh họng. Yoongi và Jungkook bịt hai tai lại, cả anh và cậu cùng hét lên:" Park Jimin, vỡ hết kính bây giờ"

***

Mãi chiều tối, Taehyung mới chịu mở cửa phòng đi xuống nhà. Có điều, vừa mở cửa thì Bánh Quy đã xồng xộc xông vào phòng anh làm đủ thứ trò. Nào là dùng mõm hất tung chăn ga đã được gấp gọn gàng của anh lên, chui xuống gầm giường, chạy vào nhà tắm, tóm lại, chỗ nào có thể chui là nó chui hết vào giống như muốn tìm thứ gì đó. Bên dưới người làm đang dọn dẹp từ trong ra ngoài, anh vội đi ra ngoài vườn, cả cái vườn rộng 2000 thước bị nó làm cho tả tơi mất một nửa. Trời ơi, toàn cây cảnh đắt tiền của anh đấy.

-"Cậu....cậu chủ" quản gia đang cho mấy vệ sĩ quét lá, dọn vườn, đất thì bị bới vài chỗ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.9 /10 từ 9 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status