Bảo bối giá trên trời

Chương 641: TRỪNG PHẠT SỰ HƯ HỎNG CỦA ANH



Hứa Tâm Nhu không nhớ ra mình đã làm được việc gì khiến người khác phải ghi tạc trong lòng. Tuy nhiên, đối với cô ta, chuyện này chẳng khác nào một miếng bánh từ trên trời rơi xuống, sao cô ta có thể bỏ lỡ được?

Hứa Tâm Nhu nhân cơ hội này để trở mình, đồng thời yêu cầu người đàn ông họ Mặc kia đầu tư cho cô ta diễn một bộ phim mới, cô ta muốn diễn vai nữ chính.

Hứa Tâm Nhu thề rằng đợi đến ngày cô ta lật được mình thì sẽ tuyệt đối không tha cho Hứa Hi Ngôn.

Ánh nắng dịu dàng xuyên qua song cửa, chiếu sáng cả căn phòng.

Hứa Hi Ngôn tỉnh dậy trong lòng người mình yêu, xoa xoa đôi mắt còn ngái ngủ nhìn ánh mặt trời ấm áp tươi sáng bên ngoài, rồi lại nhìn người đàn ông phong nhã tài hoa đang nằm bên cạnh.

A, ngày đẹp đến nỗi khiến người ta chẳng muốn bước ra khỏi giường.

Nhưng, Hứa Hi Ngôn phải đến đoàn phim, “Ngọn Nguồn Tội Lỗi”, hôm nay là ngày đóng máy, cô không thể đến trễ được.

“Em phải dậy rồi, chồng.”

Hứa Hi Ngôn vừa ngọ nguậy thì đã bị người đàn ông ôm lại vào lòng, muốn thoát ra được e rằng hơi khó.

“Ngủ thêm chút nữa đi.”

Hoắc Vân Thâm thương cô tối qua viết tiểu thuyết khuya như vậy mà sáng nay còn phải dậy sớm.

“Thật sự phải dậy rồi, hôm nay đóng máy rồi, em mà đến trễ thì thật không may.”

“Vậy được thôi!”

Hoắc Vân Thâm buông tay ra, cô có được khoảng không liền bò dậy, nhưng vừa quay người chuẩn bị xuống giường thì đột nhiên cả người một lần nữa bị anh kéo lại.

“A..” Hứa Hi Ngôn giật mình kêu một tiếng: “Chồng, anh làm gì vậy?”

“Ừm.”

Anh trả lời rất dứt khoát, cả người như một con mãnh hổ vừa tỉnh dậy vậy, ép cô xuống giường.

“Này này này... không được đâu!”

Hứa Hi Ngôn chỉ thiếu nước quỳ xuống nữa thôi, cô đang gấp lắm mà anh lại muốn làm chuyện kia thì có phải là vô cùng không đúng lúc không?

“Lúc nãy là do em mời gọi anh, anh chấp nhận.”

Người đàn ông nói đến nghĩa đen của từ ngữ.

Hứa Hi Ngôn: “...”

Sao cô cảm thấy mình như vừa bị gài bẫy thế nhỉ?





Từ sau khi người đàn ông hồi phục thể lực và sự tự tin, tại sao cô lại cảm thấy mọi thứ đều biến đổi khác thường vậy nhỉ? Lúc trước anh dè dặt ngại ngùng biết bao nhiêu, nói một câu nói đùa cũng khiến anh đỏ mặt. Vậy mà bây giờ lại gài bẫy cô, bụng dạ cũng đen tối quá rồi đấy?

Để không làm lỡ thời gian buổi sáng, Hứa Hi Ngôn trong cái khó ló cái khôn nói: “Chồng, đừng mà, em còn chưa hết kinh nguyệt!”

“Lừa đảo, hôm qua em đã hết rồi, còn muốn lừa anh sao.”

Thật ra thì tối qua anh đã đợi cô rất lâu nhưng cô lại đang chìm đắm vào việc viết tiểu thuyết nên anh cũng không muốn quấy rầy.

Bây giờ anh đã nhịn mấy ngày rồi, nhất định phải phát tiết mới được.

“..” Trò lừa nhỏ đã bị anh bóc trần nên Hứa Hi Ngôn cũng chẳng còn cách nào.

Hoắc Vân Thâm không phí lời với cô nữa, vùi đầu xuống hõm vai của cô.





Hơi thở nóng ran phả lên mặt và bên tai, rơi lên vành tai, cả người cô như có một dòng điện kích thích trong nháy mắt. Trải qua một buổi sáng tuyệt vời và dữ dội thì Hứa Hi Ngôn đã có được thời gian tự do, cũng sắp gần mười giờ rồi.

Nhìn thời gian trên điện thoại, Hứa Hi Ngôn suýt chút nữa nổ tung tại chỗ: “A a a a... Em chết chắc rồi!”

Đều trách anh ép cô cùng vận động buổi sáng, hại cô bỏ lỡ buổi đóng máy hôm nay, có khi nào đạo diễn sẽ chém chết cô

không?

“Đầu tại anh! Đều tại anh...”

Hứa Hi Ngôn giận đùng đùng, đám thùm thụp vào ngực Hoắc Vân Thâm, cô khống chế tốt lực tay nên cũng không khiến anh đau thật.

Mặc kệ cho cô trút giận xong, Hoắc Vân Thâm mới ôm cô vào lòng nói: “Được rồi, anh đã cho đoàn phim dời ngày rồi, ngày mai mới phải đóng máy, em không bị muộn đâu.”

Chỉ một câu nói đã giải tỏa được phiền não của Hứa Hi Ngôn. Cô cũng hết giận rồi nhưng vẫn cúi đầu cắn mạnh lên môi Hoắc Vân Thâm một cái để trừng phạt sự hư hỏng của anh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.7 /10 từ 286 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status